Chương 15: Kỹ năng tam giai đầu tiên

Hàn Phong lại tiếp tục nhìn về mớ vật phẩm còn lại. 1 sách kỹ năng, một thẻ vật phẩm, 1 tinh thạch đỏ máu cùng một tinh thạch vàng.

“Đinh! Sách kỹ năng bị động nhất giai. Tăng cường thể lực.”

“Đinh! Ủng gia tốc lv2. Thuộc tính: +3 nhanh nhẹn. Vật phẩm giới hạn, không thể chồng lặp hiểu quả gia tăng với vật phẩm cùng loại”

Hàn Phong nhìn chiếc ủng gia tốc thứ ba nhận được trong ngày, thiếu chút đã thất thố mà nghiến gãy hàm răng. Nếu hắn có 6 cái chân, hắn sẽ rất vui lòng khi nhận được nhiều ủng, nhưng hiện tại hắn chỉ muốn chửi thề đủ 6 câu mà thôi.

Tạm thời ném sự bất lực ra sau đầu, Hàn Phong đưa tay chạm vào 2 viên tinh thạch còn lại:

“Đinh! 18 exp.”

“Đinh! 2 điểm tiềm năng tự do!”

Hả? Tinh thạch màu vàng này lại cho tới 2 điểm tiềm năng. Thực sự là niềm vui khó cưỡng mà.

Hắn chỉ vào ủng gia tốc và 18 exp, sau đó nói với Mã Mộng Đình:

- Cô chọn 1 đi.

Mã Mộng Đình do dự một chút, sau đó chỉ vào ủng gia tốc:

- Tôi chọn nó.

Nàng đã có 26 exp phần thưởng được chia khi đánh giết F1, đã lên tới cấp 3. Hiện tại có thêm 18 exp cũng không thể giúp bản thân lên cấp 4 ngay được, bởi vậy khôn ngoan lựa chọn vật phẩm tăng tốc.

Hàn Phong gật đầu, đưa giày gia tốc cho nàng, sau đó ném 18 exp cho Liễu Huyên, thản nhiên nói:

- Cái này cho cô, cô có công hồi tức.

Nếu không có hồi tức của nàng, Hàn Phong chắc chắn không thể thoải mái thi triển quyền cước.

- A… Cảm ơn…

Liễu Huyên vừa vui mừng vừa bất ngờ, vội vã cảm tạ Hàn Phong. Có 18 exp này, nàng chỉ cần chém giết thêm một thây ma nữa là lên level 3.

Phương Tường đứng bên cạnh cảm thấy hâm mộ không khôi. Lão trước tận thế chính là ông chủ của hai người Hàn Liễu, hiện tại nhân viên bọn họ đều nhanh vượt qua ông chủ là lão.

Lão thầm nắm chặt bàn tay, tự nhủ sau này phải tích cực hoạt động, ít nhất là thể hiện ra giá trị của mình, nếu không khẳng định sẽ bị bỏ lại càng xa.

Hàn Phong từ sau lưng móc ra một đôi ủng gia tốc nữa ném cho Ngô Soái, thản nhiên nói:

- Cái này cho ngươi.

Ngô Soái xem xét thông tin ủng gia tốc, khuôn mặt lập tức mừng rỡ:

- Đồ tốt. Tiểu đệ đa tạ, hahaha.

Gã nhận được 13 exp khi tự tay giết F1, lại được thêm áo choàng tận thế lv3, sách kỹ năng bị động cường hoá nhanh nhẹn, hiện tại được thêm chiếc ủng này, có thể nói sau một trận chiến tăng 7 điểm nhanh nhẹn. Quá ngưu bức.

Đến tận đây, chiến lợi phẩm đã được chia chác hoàn tất.

Hàn Phong đột nhiên nói:

- Phương tổng, tôi tạm thời không có thứ để phân phối cho ông. Bất quá, tôi có thể hứa sau này sẽ đền bù lại, đảm bảo không thua kém bọn họ.

Phương Tường ngẩn người, có chút khó tin chỉ chỉ bản thân mà hỏi lại:

- Tôi… Tôi sao?

Lão hoàn toàn không làm gì cả.

Hàn Phong thản nhiên nói:

- Nếu không có xe của ông, tôi chắc chắn không tới được nơi này, cứu xuống biểu đệ của tôi. Trước đó tôi không đánh giá được sức nặng của nó, hiện tại không thể không giả vờ lặng im chiếm lợi. Hơn nữa, chúng ta không phải vốn đã là bằng hữu sao?

Lời nói của ho làm cho tất cả mọi người ở đây đều im lặng thật lâu, đáy lòng dâng lên xúc động không nhỏ.

Nhất là Phương Tường, hơn một tiếng trước lão còn ra sức chửi mắng Hàn Phong. Hiện tại người kia chẳng những không ghi hận, ngược lại đối xử với lão không có điểm để chê trách.

Lão nhếch miệng, mỉm cười đáp:

- Hàn lão đệ, ngươi cũng đừng gọi ta là Phương tổng, cứ gọi lão Tường là được.

Hàn Phong cũng nhếch miệng cười:

- Lão Tường, ở đây tôi có 3 người, xe của lão liệu có gánh nổi không?

Phương Tường ha ha cười lớn:

- Xe của tôi có tải trọng hơn 1 tấn. Đừng nói 3 người, dù là 10 người cũng có thể mang theo. Bất quá, mọi người phải chen chúc một chút rồi.

Hàn Phong hài lòng gật đầu:

- Không có vấn đề, vậy chúng ta đi thôi.

Hàn Phong, Liễu Huyên, Phương Tường cùng với Ngô Soái và hai người bạn gái của hắn leo lên xe bán tải. Về phần Mã Mộng Đình, nàng cũng có chiếc xe Jeep của riêng mình.

Trước khi nàng rời đi, Hàn Phong ném một bình nước suối cho nàng ta, để cho Mã Mộng Đình vô cùng cảm động.

Sau khi tất cả đã yên vị, Hàn Phong trầm giọng nói:

- Hiện tại liền đi khu đô thị Thanh Hà.

Khu đô thị Thanh Hà chính là địa chỉ nhà của Phương Tường, lão ta nghe vậy không khỏi mừng rỡ, đồng ý cả hai tay hai chân.

Chiếc xe Raptor từ từ lăn bánh chạy khỏi đường Hoa Thuỷ Tiên, phía sau nó, chiếc xe Jeep cũng không hề chậm chạp mà bám theo.

Đến tận đây, Hàn Phong mới có thời gian xem xét chiến lợi phẩm của riêng bản thân.

“Đinh. Kỹ năng chủ động tam giai: Lấy tĩnh chế động. Kỹ năng thuộc tính: Tiến vào trạng thái tĩnh lặng, không bị nhận sát thương, cũng không thể thi triển tấn công. Sau khi kết thúc, phản lại toàn bộ công kích tiếp nhận. Kỹ năng kích hoạt: tiêu hao 5 điểm thể lực, 5 điểm trí lực. Thời gian duy trì: 5 giây. Thời gian ngắt quãng: 5 phút. Lưu ý: thời gian duy trì quyết định bởi chỉ số thể lực, trí lực cùng cấp độ kỹ năng.”

- Lập tức học tập!

“Đinh! Học tập thành công.”

“Đinh! Sách kỹ năng bị động nhất giai: Tăng cường thể lực. Kỹ năng thuộc tính: có thể đem tới cho chủ sở hữu +3 thể lực vĩnh viễn. Kỹ năng không thể học tập trùng lặp, có thể cường hoá cùng tiến giai.”

- Lập tức học tập!

“Đinh! Học tập thành công!”

- Sử dụng tinh thạch tiềm năng.

“Đinh! Nhận được 2 điểm tiềm năng.”

- Tăng 2 điểm trí lực, điều ra bảng thuộc tính.

“Ký chủ Hàn Phong. Nhân tộc thuần chủng.

- Chức nghiệp: Thường dân.

- Cấp độ: 6 (Exp 47/300)

- Sức mạnh: 17 (10)

- Nhanh nhẹn: 16 (10)

- Thể lực: 9/21

- Trí lực: 5/20

- Phục hồi: 11 (10)

- Chống chịu: 11 (10)

- Bộc phá: 181%

Kỹ năng chủ động: Điều khiển hàn băng (+2);

Kỹ năng bị động: Trinh sát nhãn; Tăng cường sức mạnh; Tăng cường nhanh nhẹn; Tăng cường thể lực; Tăng cường chống chịu; Tăng cường phục hồi.

Điểm kỹ năng: 1

Điểm tiềm năng: 0

Minh tệ: 231

Vũ trang: Trảm mã đao lv2; Ủng gia tốc lv2, vòng tay trị liệu lv2; áo khoác tận thế lv3; nhẫn sức mạnh lv2; Kính dạ quang lv2.”

- Rốt cuộc cũng có chỉ số gấp đôi người thường. Đúng là không dễ mà…

- Cái kỹ năng tam giai kia ngẫm nghĩ lại thật có chút khủng bố. Bất quá, phải chờ thực chiến mới có thể xác định.

- Tiếp theo, có lẽ phải cố gắng tăng cường nhanh nhẹn cùng trí lực.

- Không ngờ bản thân cũng có ngày nói ra những lời buồn nôn kia. Cũng tại cái nhiệm vụ chết tiệt yêu cầu tập hợp đủ 20 người…

Hàn Phong tuyệt đối không phải hạng người nhân nghĩa, càng không phải hạng người thánh mẫu gặp người liền thương, gặp nguy liền cứu. Hắn trước nay đều là độc lai độc vãng, cực ít bạn bè, càng là không muốn phát triển quan hệ với ai, ngay cả bạn gái cũng không muốn tìm.

Những lời hứa hẹn kia đối với Phương Tường, không phải giả dối, nhưng cũng không phải thật lòng thật dạ. Tất cả đều là để xây dựng tiền đề cho hoàn thành nhiệm vụ mà thôi.

Vừa nghĩ tới đây, hắn xoay người hỏi Ngô Soái:

- Trạng thái của đệ thế nào?

Ngô Soái dừng việc trao đổi với đám người Phương Tường, nhếch miệng nói:

- Còn 30 exp là lên cấp 5.

Hàn Phong gật đầu:

- Một lát cố gắng tăng lên cấp 5, càng nhanh càng tốt.

Ngô Soái nghe thấy vậy thì hơi ngẩn ra, giống như có điều ngẫm nghĩ.

Hàn Phong lại quay qua Phương Tường nói:

- Lão Tường, ở gần nhà lão có cửa hàng hay siêu thị chứ?

Phương Tường lập tức đáp lại:

- Có chứ, không chỉ một cái.

- Được, vậy chúng ta không cần lo thiếu ăn. Tôi trước ngủ một chút, khi nào gần tới hãy đánh thức tôi, nếu gặp tình huống nguy hiểm cũng phải lập tức đánh thức tôi dậy.

Hàn Phong chỉ còn 5 điểm tinh thần. Nếu ngủ được một giấc ngắn, hắn sẽ khôi phụv, sẽ an toàn hơn. Hắn lập tức không chút do dự nhắm mắt lại.

Trong lúc mơ màng không biết trôi qua bao lâu, Hàn Phong nghe thấy bên cạnh có tiếng lay gọi.

Người gọi chính là Ngô Soái, hắn trầm giọng nói:

- Lão Hàn, phía trước có biến.

Hàn Phong mở mắt ra nhìn đồng hồ điện tử trên taplo xe, thấy mình đã ngủ khoảng 15 phút.

Hắn lập tức kiểm tra thuộc tính. Thể lực đã hồi phục tới 13 điểm, trí lực cũng tăng lên 9 điểm.

- Xem ra giấc ngủ quả là biện pháp hồi phục tốt nhất.

Hắn đưa mắt xem xét tình huống phía trước.

Con đường phía trước đã bị chặn đứng bởi một đám xe cộ hỏng hóc, có mấy chiếc xe còn đang bốc cháy ngùn ngụt, tạo ra cột khói cao ngất.

Xung quanh còn một đám thây ma rải rác bồi hồi. Có con ngẩn người vô định, có con đang cúi người gặm cắn một cái xác rách rưới tới không còn hình dạng.

Hàn Phong đánh giá sơ qua tình hình, tạm thời không thấy thây ma cấp cao, lập tức quay qua nói với mấy người còn lại:

- Ta và Ngô Soái sẽ xuống xe xử lý, những người còn lại có thể lựa chọn ngồi trên xe, hoặc xuống xe săn giết thây ma. Bất quá, chúng ta hai người không thể đảm bảo bảo hộ các ngươi chu toàn. Liễu Huyên, sử dụng điều tức cho Ngô Soái.

Liễu Huyên đương nhiên đồng ý, bàn tay nàng ta bỗng chốc dâng lên màu xanh lục nhạt, sau đó ném hào quang này vào Ngô Soái.

Ngô Soái lập tức cảm giác thể lực tăng lên rất nhiều, không nhịn được rên một tiếng thoả mãn, gương mặt kiên nghị tràn đầy nghiêm túc của hắn quay qua nhìn Liễu Huyên bằng ánh mắt cực kỳ nóng bỏng:

- Tiểu tỉ tỉ, tỉ đã có bạn trai chưa?

Liễu Huyên nghe được hắn ngang nhiên bày tỏ, khuôn mặt ửng hồng, nàng nhìn Hàn Phong một chút, sau đó lí nhí đáp:

- Có rồi.

Nàng lăn lộn xã hội đã lâu, có một vạn cách giải quyết tình huống lúng túng. Đơn giản nhất, đương nhiên chính là dựa vào cường giả.

Quả nhiên Ngô Soái lập tức nghẹn họng, hắn làm sao dám tranh mỹ nữ với biểu ca, những lời ong bướm chỉ đành nuốt ngược xuống bụng.

Hàn Phong nhướng mày, cái nữ tử kia lại dám lấy hắn ra làm bình phong.

Còn nữa, làm sao hai cái nữ nhân đi theo Ngô Soái lại không chút phản ứng, lão Tường vậy mà còn cao hứng huýt sáo?

Bất quá Hàn Phong cũng lười quản, hắn nhanh chóng mở cửa bước xuống, tuỳ tiện phân phối:

- Tiểu tử, ngươi bên trái, ta bên phải, trước hết giải quyết xong thây ma lại nói.

- Được.

Hai người Hàn Phong cùng Ngô Soái giống như hai cái mũi khoan, khoan thẳng vào đám thây ma đang bồi hồi rải rác, nhấc lên gió tanh mưa máu vô cùng kinh khủng.