Buổi trưa vừa có bảo bối, buổi chiều liền có thây ma cao cấp bỏ mạng ngay hay sao. Haha, đúng là chim chết vì mồi, người chết vì ớt mà.
Hàn Phong vừa động niệm tạo băng nô thì xa xa truyền tới thanh âm chế giễu:
- Điêu trùng tiểu kỹ. Tiểu lạnh lẽo, Tiểu gió thoảng, huynh có dám đứng ra đại chiến 300 hiệp.
Hàn Phong nhướng mày, thản nhiên búng tay tạo ra thêm một băng nô cao 3 mét, sau đó nhàn nhạt đáp lại:
- Tiểu im lặng, trước vượt qua nô bộc của ta, đứng đó miệng lưỡi chỉ tổ hao phí tài nguyên.
Ngô Soái khuôn mặt đỏ bừng, hắn hô to một tiếng phi thân đấm tới băng nô 3 mét.
Ban đầu Ngô Soái còn vừa đánh vừa ngâm thơ, một lúc sau hắn đã chuyên chú không phát ra bất kỳ âm thanh nào, cuối cùng là cắn răng, cơ thể bốc khói hoá thành hình thái cự nhân cao 3 mét.
Kỹ năng cự nhân biến trải qua 3 lượt cường hoá, hiện nay tăng cho Ngô Soái 36 sức mạnh, 36 chống chịu, thời gian duy trì dài tới 62 giây. Có thể nói đây là 62 giây bất bại.
Quả nhiên, mặc kệ cho băng nô vô cùng liều mạng, cũng có kỹ năng Can Trường tam giai gia trì, thế nhưng khi đứng trước sức mạnh tuyệt đối và kỹ thuật chiến đấu siêu hạng của Ngô Soái, nó vẫn từng chút một bị đánh vỡ thân thể.
Những công kích của nó không đủ nhanh để luôn luôn đánh trúng Ngô Soái, thường thường là lựa chọn chịu đấm ăn xôi, tìm ra kẽ hỡ để phản kích một hai, nhưng dẫu cho có đánh trúng đối phương cũng không gây ra bao nhiêu sát thương.
Chưa tới 10 giây, trên người băng nô đã xuất hiện chi chít nắm đấm nông sâu khác biệt.
Qua 15 giây, một cánh tay của nó đã bị tháo xuống.
Qua thêm mấy giây, trước ngực nó đã thủng một lỗ thông ra phía sau.
Dù khắp nơi bị thương, băng nô vẫn cực lực tiến hành bảo vệ cái đầu lởm chởm gai băng của mình
Ngô Soái cũng rất biết ý, không hề đập vỡ đầu nó mà từ các góc độ khác nhau công kích, tiếp tục đá gãy một bên đùi của sinh vật trắng tuyết này.
Băng nô hoàn toàn là bị đè ra đánh sống chết.
Hàn Phong khoé miệng cười mỉm, bàn tay hắn nhấc lên, trên trời bỗng rơi xuống mấy hạt tuyết li ti, sau đó khu vực chiến đấu bao phủ trong tuyết trắng mịt mù.
Băng nô bằng tốc độ mắt thường có thể thấy nhanh chóng lành lại thương thế, tay chân gãy cũng mọc ra hoàn hảo như lúc ban đầu.
Ngô Soái không chút nao núng, bàn chân bằng một tốc độ và lực lượng khủng khiếp đá xéo, bang bang hai tiếng đã đem băng nô vừa hồi phục đá gãy ngang người.
Hắn đã gia tăng lực công kích.
Nửa người dưới của băng nô lập tức nằm im bất động, nửa người trên bắn ra xa xa. Nó gào khan một tiếng, một tay vỗ xuống đất tạo ra động lực đẩy cơ thể bật dậy, một tay nắm lại thành nắm đấm cự đại, đấm thẳng về phía Ngô Soái.
Ngô Soái khuôn mặt hưng phấn tung ra một quyền cứng chọi cứng, hai cái nắm tay cự đại khoảnh khắc liền va chạm vào nhau.
Ùng…
Âm thanh khủng bố như bom nổ phát ra, toàn thân băng nô bị đấm cho vỡ thành bốn năm mảnh.
Hàn Phong lập tức giơ hai tay lên đầu nói:
- Tiểu im lặng, ta chịu thua.
Giữa bụi băng mù mịt, Ngô Soái ngửa đầu cười lớn:
- Hahaha. Đương nh… Hửm?
Ngô Soái ngẩn ra mất một giây, hắn ngơ ngác nhìn quanh, sau đó tức giận kêu ầm lên:
- Đồ chơi xấu, huynh đừng có ngắt lời của ta…
Chu Vấn nuốt một ngụm nước bọt lẩm bẩm với người bên cạnh:
- Thật mạnh. Cả hai người đều quá mạnh. Chỉ riêng nô bộc băng giá kia thôi là tôi cũng khó mà đối phó.
Hắn chỉ có thuần tốc độ, lực công kích không phải rất cao, đối diện quái vật dai nhách như miếng da trâu cứ đánh vỡ lại lành như thế, hắn không có tự tin một chiêu tiêu diệt như Ngô Soái đã làm.
Bên cạnh Tiêu Minh là Hứa Dương, hắn trầm ngâm một lát rồi nói:
- Quái vật băng giá kia, sợ là tôi cũng khó có thể đối phó…
Chu Vấn lập tức kinh ngạc thốt lên:
- Cái gì? Cậu có kỹ năng hoả đao, còn cường hoá qua 4 lượt, là khắc chế của quái vật băng giá kia mà vẫn không thắng được sao?
Hứa Dương không đáp lại, hắn có cảm giác Hàn Phong chưa đánh hết sức, mà Ngô Soái dường như cũng ẩn giấu phần nhiều.
Tất nhiên nhẹ tay ở đây là sự thật, hai người kia cũng chỉ đang luận bàn, sao có thể dốc hết sức. Nhưng hắn vẫn cảm thấy kỳ quái ở đâu đó.
Đúng rồi, là cái chiêu tự bạo kia. Nếu nô bộc băng giá của Hàn Phong tự bạo, hắn sẽ bị chôn cùng.
Nhất là sau khi nhìn thấy biểu hiện thong dong thảnh thơi của Hàn Phong, Hứa Dương càng thêm run sợ trong lòng.
Quá mạnh rồi.
Sau khi hai người luận bàn xong, Ngô Soái kéo xềnh xệch cái xác thây ma tới cười nói:
- Một đầu thể sức mạnh level 13, đệ một mình solo đó.
Hàn Phong nhìn quái vật to lớn bị đánh cho gãy tay vỡ não, trong lòng không khỏi cảm khái.
Hắn còn nhớ rõ mấy ngày đầu tiên, bọn họ đi săn lùng một đầu P1 level 13 để làm mồi câu thể thôn phệ level 22, khi đó bọn họ phải đánh khổ đánh sở, vận dụng cả xe ô tô thiết lập mưu kế hòng tông gãy xương P1 mới có thể đánh bại nó. Vậy mà bây giờ Ngô Soái đã có thể đơn độc đối chiến rồi, quả nhiên mạo hiểm lớn sẽ đem tới kết quả lớn.
Hắn thản nhiên nói:
- Đem tới chỗ Phương Tường đi, tính cho đệ 1 cống hiến.
Ngô Soái khuôn mặt lập tức méo xệch. 1 cống hiến? 1 lạng gạo?
1 giờ sau, phòng họp trung tâm, tất cả các tiểu đội trưởng đã tề tựu đông đủ.
Sau màn chào hỏi quen thuộc, Hàn Phong như thường lệ vung tay lên nói:
- Bắt đầu đi
Phương Tường như thường lệ đứng lên báo cáo:
- Chúng ta đánh hạ siêu thị Thanh Hà, thu hoạch tổng cộng 22 tấn lương thực. Trong đó bao gồm 9 tấn gạo, 2 tấn bột mỳ, 800 cân thịt hộp và cá hộp các loại, hơn 2 tấn xúc xích, cá viên, tôm viên và đồ hun khói, hơn 1 tấn dầu ăn, đường, nước tương, gia vị…
- Ước chừng 500 cân sữa tươi, 200 cân sữa đặc. Ngoài ra còn 2 tấn bánh kẹo các loại, 200 thùng mỳ gói, và khoảng 100 hộp trái cây đóng lon…
- Tầng 2 thu hoạch được rất nhiều trang sức, quần áo, bột giặt, đồ gia dụng khác…
- Ngoài ra còn thu hoạch 3 xe chở hàng có thùng đông lạnh, có thể giúp bảo quản hàng hoá…
- Dưới tầng hầm siêu thị còn phát hiện một số lượng lớn rượu bia, thuốc lá, và một kho chứa đồ khô như măng khô, củ cải khô và gần 300kg đậu khô…
Theo từng báo cáo của Phương Tường đọc lên, những người ở đây đều là hai mắt toả sáng.
Đánh hạ 1 siêu thị, bọn họ thu hoạch được khối lượng lương thực bằng 20 ngày bình thường. Nếu chỉ để ăn, số lương thực này thừa sức duy trì miệng ăn của trấn Hi Vọng trong hơn 2 tháng. Cộng thêm số lượng tích luỹ lúc trước, bọn họ có thể duy trì lương thực trong 3 tháng.
Bọn họ đã có một hậu phương vững chắc rồi.
Những tiểu đội trưởng khi trước không nhận được lợi ích từ thể sức mạnh P2 như Lục Đại Nguyên, Từ Thôi, Tạ Hàm Hương, Kiều Ti Vân lúc này đều vô cùng vui mừng. Bọn họ nếu đổi ra chiến công, mỗi người phải được 200 cân lương thực. Có số đồ ăn này, bọn họ có thể gia tăng lực hiệu triệu đối với đội viên dưới trướng.
Kha Thành trong lòng dâng lên cảm khái, một lần nữa cảm nhận quyết định đầu nhập vào trấn Hi Vọng là sáng suốt nhường nào. Hắn khi trước lãnh đạo một đội ngũ 40 người mà phải chạy đông chạy tây, lương thực tổng số tích luỹ chỉ có 200 cân bột mỳ và vài chục cân sắn khô, quả thực là khổ không thể tả.
Trấn Hi Vọng này chẳng những có người đứng đầu mạnh mẽ trấn thủ, đội ngũ dưới trướng đồng lòng hợp sức, hơn nữa còn nằm ở khu dân cư giàu có, lương thực xung quanh vô cùng phong phú.
Tất nhiên không thể thiếu những nữ nhân thành thị vô cùng xinh đẹp mà có mơ hắn cũng không dám mơ, bây giờ trong phòng hắn vẫn còn một nữ hầu mà trước tận thế nàng ta chính là giảng viên đại học. Kia quả là diễm phúc 10 đời của hắn mà.
Hàn Phong sau khi nghe báo cáo xong thì nhìn một vòng rồi nói:
- Lương thực đã đủ nhưng an toàn chưa đủ. Ngô Soái, đệ trình bày tình hình do thám một chút.
Ngô Soái là phó đại đội trưởng, lúc này tất cả mọi người đều nhìn về phía hắn.
Ngời kia nghiêm túc báo cáo lại tình hình chiều tối nay:
- Trung tâm huyện Liễu Lâm hiện tại có rất đông thây ma tụ tập, vị trí thây ma tụ tập đông đảo nhất cách chúng ta khoảng 5km. Từ đó tới trấn Hi Vọng có 3 con đường, theo tôi do thám, số lượng thây ma trên mỗi con đường có không dưới 4000 đầu.
- Đặc biệt là đám thây ma này còn đang ngày một tụ tập nhiều hơn, có xu thế hợp nhất lại với nhau. Mọi người cũng biết, thây ma bình thường tương đối vô tri, chỉ khi gặp con người tới gần mới lộ ra cuồng bạo. Trạng thái thây ma di động có mục đích như vậy, dường như do chúng bị một kẻ đứng sau chỉ huy.
Thông tin này của Ngô Soái đưa ra khiến cho tất cả tiểu đội trưởng đều lặng cả người, vài người bắt đầu thử nghĩ, sau đó thân thể không nhịn được run nhẹ.
3 con đường, mỗi đường có tới 4000 thây ma, chưa kể thây ma tại các đường nhánh, và quan trọng nhất là đàn thây ma lớn nhất tại huyện Liễu Lâm chưa rõ… Vậy số lượng phải tới 30.000 con sao?
Tổng số thây ma bọn họ giết chết 4 ngày qua có lẽ mới chỉ 5000 con a…
Khoảng cách chỉ có 4 cây số, nếu đàn thây ma kia đồng loạt kéo tới nơi này… E rằng trấn hi vọng sẽ bị san thành bình địa, những thây ma kia chỉ cần mỗi con nhổ một bãi nước bọt cũng đủ nhấn chìm cái trấn nhỏ này.
Chẳng lẽ bọn họ không thể nhận được an toàn thành thơi dù chỉ 1 ngày sao.
Hàn Phong nghe báo cáo cũng không bất ngờ lắm, chỉ có lặng lẽ thở dài mà thôi.
Nếu ngay ngày đầu tiên tiếp nhận nhiệm vụ “đứng vững gót chân”, hắn có thực lực đi hoàn thành ngay, vậy thì đúng là có thể tiếp xúc với đàn thây ma 10.000 con… Nhưng hiện tại làm gì có chuyện dễ dàng đến thế, thi đàn đầu tiên mà hắn tiếp xúc đã gấp 3 lần cột mốc thấp nhất để hoàn thành nhiệm vụ rồi.
Nếu tất cả 80 đội viên dưới trướng hắn đối mặt 30.000 thây ma, vậy trung bình mỗi người phải đối diện gần 400 đầu thây ma. Kể cả là 400 con lợn chịu đứng im cho bọn họ chém thì bọn họ cũng phải vất vả mới chém hết, đừng nói thây ma cái loại quái vật nguy hiểm 1 cào đoạt mạng này.
Thây mà còn có thây ma cấp cao đi kèm, thậm chí là thây ma chỉ huy đứng sau, không phải lợn gà ngu xuẩn.
Đấy là còn chưa nói số lượng thây ma đang tăng lên từng ngày. Phải biết ngay cả thây ma trước cửa căn cứ cũng đã bị kẻ sau màn kia bước đầu ảnh hưởng rồi. Nếu lại qua một tuần nữa, e rằng 100.000 thây ma tại huyện Liễu Lâm này sẽ bị nó thao túng hết.
Sau khi Ngô Soái báo cáo xong Hàn Phong mới trầm giọng nói:
- Uy hiếp sớm tối, chúng ta không thể chậm trễ hơn. Kể cả chúng ta không chủ động trêu chọc, đám thây ma cũng sẽ ngửi thấy mùi chúng ta mà tiến đến tấn công. Tôi tuyên bố, từ ngay mai, trấn Hi Vọng sẽ bước vào trạng thái chiến tranh!