Chương 12: Uy lực lôi cầu.

Ngô Soái giơ một thanh trảm mã đao lên nói:

- Đệ hiện tại cấp 4, đã có 13 điểm nhanh nhẹn, nhưng vẫn khó mà chém trúng được nó. Nó chỉ cao tầm 1m3 nhưng cực kỳ nhanh nhẹn, móng vuốt cũng sắc bén vô cùng, khiến đệ không thể không rút lui cố thủ.

Hàn Phong trong lòng trầm xuống. Ngô Soái từ nhỏ ưa thích quân ngũ, mỗi ngày đều tập luyện cách đấu lẫn võ thuật vô cùng chăm chỉ, vậy mà cũng không thể chiến thắng thây ma kia. Hắn hơn Ngô Soái 2 nhanh nhẹn, nhưng kinh nghiệm chiến đấu cũng không bằng, chưa chắc thắng được thây ma khủng bố.

Hắn ngẫm nghĩ 5 giây sau đó hỏi tiếp:

- Kỹ năng chủ động của đệ là gì?

Ngô Soái lập tức hồi đáp:

- Kỹ năng tam giai Cự Nhân Biến, tiêu hao 5 thể lực, 5 trí lực, có thể cho đệ tăng 16 điểm sức mạnh, 16 điểm chống chịu trong 35 giây. Nhờ có nó mà đệ mới không bị đồ điên kia trảo chết.

Hàn Phong âm thầm gật đầu, kỹ năng tam giai thực sự là ngưu bức mà, Cự Nhân Biến kia so với kỹ năng khoẻ mạnh kép nhất giai của Phương Tường, quả thật là đại bàng và gà con, hắn lập tức nói:

- Ta có cách để tiêu diệt đồ điên kia. Bất quá, còn cần 20 phút nữa, đến lúc đó sẽ gọi đệ. Hiện tại nghỉ ngơi cho tốt, chuẩn bị đầy đủ thể lực đi.

Ngô Soái lập tức đáp lại:

- Tốt.

Hàn Phong muốn dùng 20 phút này tăng lên cấp 6, có thể gia tăng một chút tinh thần lực, chuẩn bị đối chiến thây ma tốc độ cao kia.

Hắn hiện tại đã có 42/150 exp, nếu dùng thể lực để cố gắng chém giết quái vật, hẳn là trong 15 phút sẽ kịp thời lên cấp.

Hàn Phong chạy về phía ba người đang chật vật gõ đầu thây ma kia, trầm giọng nói:

- Ở đây tôi có một bản sách kỹ năng nhất giai lôi cầu, là vật vô cùng mạnh mẽ cùng trân quý. Tôi sẽ tặng nó cho một người, bất quá người kia sau này phải nghe lời tôi, còn phải theo tôi chiến đấu với quái vật. Ai bằng lòng nhận?

Cả ba người Phương Tường, Liễu Huyên cùng Mã Mộng Đình đều kinh ngạc xen lẫn mừng rỡ, thế nhưng khi nghe tới điều kiện kia của Hàn Phong, họ đều lâm vào trầm mặc, không dễ dàng đưa ra quyết định.

10s sau, Mã Mộng Đình sau thời gian đấu tranh thì khẽ mím môi, quyết liệt nói:

- Hàn Phong, tôi đồng ý.

Nàng đã thu thập được khá nhiều thông tin từ chỗ hai đồng bạn mới quen, càng là như vậy, nàng càng thêm khát cầu lực lượng.

Hàn Phong cũng không dông dài, trực tiếp ném bản kỹ năng thư cho nàng ta, chỉ nàng ta cách học tập, sau đó hỏi:

- Cô hiện tại có bao nhiêu điểm thể lực cùng trí lực?

Mã Mộng Đình sau khi làm quen cùng xác nhận thì thành thật đáp lại

- 7 thể lực, 7 trí lực.

Hàn Phong gật gật đầu, có thể thi triển 3 lượt lôi cầu. Có điều khoảng cách thi triển cách nhau 1 phút, không hề linh động như thao túng hàn băng. Cũng khó đòi hỏi hơn, nó chỉ là kỹ năng nhất giai chưa được cộng chút nào.

Hắn thản nhiên nói:

- Trước tiên đừng vội vận dụng, tiết kiệm trí lực, một lát theo tôi đi đối phó quái vật. Ừm, 15 phút nữa, trong thời gian đó cố gắng tăng lên cấp 2.

Mã Hân Nghiên biết khi nhận ân huệ là sẽ có lúc này, nàng đã sớm chuẩn bị tâm lý, bởi vậy bình tĩnh đồng ý.

Hắn lại quay qua nói với 2 người Phương Liễu:

- Các người có thể lợi dụng ô tô tông bị thương thây ma, sau đó từ tốn chém giết. Nhớ kỹ, đặt an toàn bản thân lên hàng đầu.

Vừa rồi bọn hắn chém giết động tĩnh đã thu hút một số lượng thây ma từ nhà dân hai bên đường tràn ra, thậm chí có cả mấy con ngã từ lầu 2, lầu 3 xuống, chân tay gẫy gập, rất có tư thế của bình exp miễn phí.

Hai người kia vội vã gật đầu.

Hàn Phong bàn giao xong, xách lên trảm mã đao, lao về một phía.

Nơi đó có một đám thây ma cấp 1 cùng cấp 2 lúc nhúc, số lượng tới mười mấy con.

Xoẹt! Xoẹt! Phập!

Đao quang bổ ra như mưa, chém cho thây ma không cụt đầu cũng vỡ sọ. Mặc dù kỹ thuật của Hàn Phong rất tệ, nhưng bù lại tốc độ lại cao, mà đám thây ma lại chậm chạp lờ đờ. Chỉ cần chiến thắng nỗi sợ hãi, cẩn thận đừng để bọn chúng cào cắn trúng, vậy đồ vật này cũng không quá khó chơi.

Hàn Phong chém tới phát nghiện, đem một đám thây ma lâu nhâu này biến thành 21 exp.

Rầm, rầm!

Từ một căn nhà bên cạnh chợt vang lên thanh âm đập đạp ầm ầm, sau đó cánh cửa chợt bung cả bản lề, trong đó bước ra một thây ma cao hai mét.

Thây ma kia tay trái phình to, da đầu trọc lóc, đôi mắt lòi ra như mắt cá chết, miệng rộng tua tủa những râu cùng tóc, đã bị biến dị tới hỏng hình.

“Thể lây nhiễm level 9, có được cự lực to lớn, có thể đem sinh vật sống lây nhiễm thành đồng loại.”

Hàn Phong nheo mắt, đồ vật này đến đúng lúc lắm.

Hắn lập tức nhảy về phía thây ma kia vung đao chém thẳng vào cánh tay nó.

Thây ma khà một tiếng điên loạn, không thèm né tránh, giơ lên cánh tay sưng phồng quật tới.

Phụt… Phụt phụt…

Âm thanh đứt gãy cùng tiếng huyết thuỷ phun trào lập tức vang vọng.

Hàn Phong xưa đâu bằng nay, hắn vừa có áo choàng tận thế, vừa có nhẫn sức mạnh, vừa có kỹ năng gia tăng chống chịu, so với thời điểm đối chiến thây ma tay to level 8 tại cầu thang công ty đã mạnh hơn nhiều lần. Một đao kia bổ ra, mặc kệ cái thây ma này đạt tới level 9 cũng không thể chống lại, cánh tay lập tức bị chém đứt.

Nhanh nhẹn của Hàn Phong so với trước đây cũng đã tăng lên tới 15 điểm, không phải mặt hàng thây ma hệ sức mạnh này có thể so bì. Nó còn chưa kịp làm ra phản ứng tiếp theo, trước mắt bỗng thấy một lưỡi đao bổ tới, sau đó, nó chết.

Một đao bay đầu.

Từ trên thân thể đổ rạp của thây ma này bay ra một bản sách kỹ năng, một thẻ vật phẩm cùng một tinh thạch đỏ máu. Hàn Phong chưa có vội thu lại, bổ ra mấy đao chém chết mấy thây ma vừa bị hấp dẫn tới gần, sau đó mới xoay người nhặt đồ.

“Đinh! Sách kỹ năng bị động nhất giai: Tăng cường phục hồi. Kỹ năng thuộc tính: có thể đem tới cho chủ sở hữu +3 phục hồi vĩnh viễn.”

- Lập tức học tập.

“Đinh! Học tập hoàn tất.

“Đinh! Thẻ vật phẩm ngẫu nhiên, xác nhận sử dụng?”

- Sử dụng!

“Đinh! Kính dạ quang lv2. Thuộc tính: +1 Trí lực. Có thể cung cấp thị lực nhìn xuyên màn đêm. Vật phẩm giới hạn, không thể chồng lặp hiểu quả gia tăng với vật phẩm cùng loại.”

- Thứ tốt!

Hàn Phong lập tức đem kính này đeo lên mắt, cảm giác tinh thần minh mẫn hơn đôi chút.

Hắn lại đem viên tinh thạch đỏ máu kia bóp vỡ, tản ra 18 exp.

Đến tận đây, hắn đã có được 96/150 exp.

Hồi phục tăng lên 10 điểm cũng làm hắn thực sự cảm nhận được uy lực của chỉ số này. Nó gia tăng sự bền bỉ khi tiêu hao thể lực chiến đấu, cũng làm tăng tốc độ hồi phục thể lực, trí lực khi nghỉ ngơi.

Hàn Phong nhẩm tính, đoán chừng hiện tại mỗi 5 phút nghỉ ngơi, thể lực cùng trí lực của hắn sẽ phục hồi lại 1 điểm tiêu hao, nếu là giấc ngủ thì còn phục hồi nhanh hơn.

- Đúng là càng mạnh mẽ thì sống sót càng dễ mà…

Cảm thán một câu, Hàn Phong xoay người tiến về phía khác, nhảy tới trước một đám thây ma.

Tốc độ cao làm hắn không ngại mấy mặt hàng này nữa. Chỉ cần không bị để bao vây lại, thây ma từ level 1 cho tới level 5 đều không có khác biệt quá lớn, có thể xem như một đao bay đầu.

Hàn Phong đang chiến đấu hăng say, điểm exp đã lên tới 125, phía xa xa, ba người Phương Tường chợt vang lên thanh âm sợ hãi.

- Á á…

Hắn xoay người nhìn lại, chỉ thấy một thây ma cao gần 2 mét tát về phía Liễu Tuyết.

Nữ nhân kia đã bị đánh bay mất gậy bóng chày, hổ khẩu cũng bị đập rách, máu chảy be bét.

“Thể lây nhiễm level 6, có thể đem sinh vật sống lây nhiễm thành đồng loại.”

Trong thời khắc mấu chốt, Phương Tường cắn chặt hàm răng, trên người bốc lên màu đỏ nhàn nhạt, ngay cả gậy bóng chày trong tay cũng nhiễm một tầng đỏ au, vút một tiếng quật về phía thây ma.

Bốp!

Thây ma không biết né tránh, bị quật trúng cánh tay. Dưới cự lực to lớn, cánh tay phải của nó chợt bị đánh gãy, đứt rời khỏi thân thể.

Hàn Phong lập tức gào to:

- Sử dụng lôi cầu!

Mã Mộng Đình khuôn mặt vốn tái nhợt chợt giật mình, cắn răng một tiếng, chỉ về phía thây ma, ngón tay lách tách nổi lên tia lửa điện.

Gần như ngay lúc đó, phía trên đỉnh đầu thây ma rơi xuống hai lôi cầu. Ban đầu nó chỉ nhỏ như nắm tay, sau một giây liền lớn bằng quả bóng, rẹt rẹt điện quang bạc trắng, điên cuồng đập xuống đỉnh đầu thây ma level 6.

Xẹt… Xẹt xẹt…

Cả người thây ma lập tức bị giật tới run rẩy, khói trắng bốc lên, uỳnh một tiêng ngã vật ra đất. Mà cái đầu của nó đã bị đục hai lỗ sâu tới nửa gang tay, bên trong không còn một mảnh thịt não.

Một chiêu mất mạng.

Hàn Phong nhìn cảnh này cũng phải lòi cả hai mắt, cảm thấy uy lực lôi cầu không khỏi quá mức đáng sợ. Nếu là hắn bị đánh trúng, e rằng cũng sẽ bị giật chết ngay lập tức.

Có điều động tác thi triển dường như cần tích luỹ 2 giây, thời gian này đủ để né tránh. Đồng thời nó không thể liên tục thi triển, không thể tấn công dồn dập, cũng chỉ có một hướng rơi xuống, chỉ có thể xem như át chủ bài, đứng bên cạnh canh chuẩn mà tấn công.

Hàn Phong lập tức chạy như bay tới bên cạnh ba người, cẩn thận xem xét. Sau khi xác nhận không có ai bị cắn thì thở phào một hơi nói:

- Mấy người cũng thật là liều lĩnh, dám đối chiến quái vật như vậy.

Mã Mộng Đình vẫn còn nguyên nét kinh ngạc cùng sợ hãi, lắp bắp nói:

- Tôi… Là do tôi chậm chạp do dự…

Phương Tường tản đi hồng quang, mệt mỏi cùng cười khổ đáp:

- Chúng tôi đều tăng lên cấp 2, vốn muốn hợp sức đánh chết nó, ai ngờ nó thật sự quá mạnh…

Hàn Phong gật gật đầu, tiến lên nắm lấy bàn tay Liễu Huyên, vòng tay trị liệu loé lên lam quang như nước chảy, bao phủ lấy phần da thịt bị rách. Nơi kia ngay lập tức bằng tốc độ mắt thường có thể nhận thấy khép lại, 10s sau đã không còn một vết sẹo.

Liễu Huyên cảm giác đau đớn biến mất, lí nhí cúi đầu cảm ơn:

- Đa tạ.

Hàn Phong đem bàn tay nàng thả ra, ngẫm nghĩ:

“Trị liệu tốt thật, cũng không biết có thể trị gãy xương hay không. Phải tìm cơ hội thử một chút mới được”.

Hắn xua tay tỏ ý không có gì, sau đó hỏi:

- Các ngươi có nhận được thông báo ban thưởng không?

Cả ba người Phương Tường đều quay qua nhìn nhau, sau đó đồng loạt lắc đầu.