Chương 106: Đại chiến thể sức mạnh

Vài viên đạn bé tí lệch cả chục mét không làm Thể sức mạnh để ý. Cái nó quan tâm chính là một vật bằng lụa màu đỏ đô, trông giống như con bươm bướm vẫy cánh phấp phới, được buộc vào một cục đá đang bay thẳng về phía mình.

Vật kia có nồng đậm khí tức đáng hận mà nó căm thù tột độ.

Khí tức của con ruồi ngày hôm qua dám quyền đối quyền khiêu khích nó, lại còn ngay trước mặt nó thành công đào tẩu.

Khí tức đã chọc hỏng một mắt, đốt trụi đầu lâu của nó.

P2 không chút do dự há miệng, chiếc quần lót màu đỏ của Ngô Soái lập tức chui thẳng vào mồm, sau đó bị hàm răng lởm chởm điên cuồng cắn tới tan nát.

- Grekkkkkk….

Bốn cái ống dài thòng lòng trong mồm P2 mở rộng hết cỡ, một luồng kỳ dị năng lực nhanh chóng phát ra, sau đó thô bạo trùng kích về phía Chu Vấn đang hoảng hồn bỏ chạy.

“Chết tiệt! Đây là cái dạng quái thai gì!”

Chu Vấn trong lòng điên cuồng hô loạn, cảm giác tử vong bao phủ làm hắn thiếu chút tè cả ra quần.

Khác với buổi ban đầu ngây ngô không rõ, không hiểu sự mạnh mẽ của thể thôn phệ E2. Giờ đây hắn đã hiểu uy hiếp của thây ma cấp cao, hiểu độ nguy hiểm của quái vật cao hơn 3 mét phía sau lưng.

Nó có thể một chiêu đập hắn thành thịt vụn.

Đúng lúc này, một luồng sóng trọng lực trầm trọng gấp 8 lần G áp đặt lên người Chu Vấn. Cái cảm giác đột nhiên phải gánh trên vai mấy chục cân khiến cho hắn đầu óc quay cuồng, tốc độ tụt giảm, thân thể nặng nề thiếu chút khuỵu xuống.

Hơi thở hôi thối kinh tởm của quái vật kia đã phả vào gáy hắn.

- Mẹ kiếp! Bộc phá lực, kích hoạt cho ta!

Khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, Chu Vấn đem 200% điểm bộc phá lực toàn bộ kích hoạt.

- Nhanh nhanh nhanh cho ta!

Nhanh nhẹn, sức mạnh, chống chịu, phục hồi… Tất cả mọi chỉ số đều đột ngột tăng lên gấp đôi để cho thân thể Chu Vấn cảm giác nhẹ bẫng. Hắn cả người bốc lên khói tím, giày phản lực dưới chân đạp mạnh, kỹ năng gia tốc nhị giai cùng kỹ năng nhảy vọt của trang bị cùng một lúc kích hoạt.

Hắn giãy thoát khỏi vùng kìm hãm, điên cuồng phóng thẳng về hướng hố sâu.

- Grekkkkkk

Thể sức mạnh một chiêu thất bại thì điên cuồng hét lên, nó hai chân to như chân voi mạnh bạo nhún một cái, đất đá dưới chân nó lập tức vỡ nát, phản lực thô bạo đẩy cơ thể cao hơn 3 mét bắt thẳng về phía Chu Vấn.

Như một quả đạn pháo rời nòng.

Chu Vấn lại cảm giác trọng lực gắt gao đuổi đến, hắn vội thò tay móc từ trong ngực ra một chiếc quần lót ném ngược về sau.

Thể sức mạnh đuổi theo không bỏ, nhưng sau khi thấy phía trước rơi rớt lại một vật màu vàng chuối, nó vội vã hộc ra một hơi giảm tốc, hai cái gót chân cấp tốc cày xuống mặt đường tạo thành hai vệt rãnh dài.

Sau đó nó cúi rạp người đớp thẳng về phía chiếc quần lót lụa vàng nõn chuối.

Khí tức kẻ thù bị nghiền nát để cho P2 cực độ hưng phấn. Nó đầu gối cong lại, sau đó đất đá dưới chân lại nổ tung, phản lực to lớn đẩy thân thể nó bắn thẳng về cái bóng đang bốc khói tím.

Nó cảm nhận khí tức kẻ thù vẫn còn trên người con ruồi kia.

Hàn Phong đứng ở một bên quan sát không khỏi nghiến răng:

- Thật sự là ghê tởm.

Hắn ghê tởm không phải vì P2 ăn quần lót Ngô Soái, cái kia nó muốn ăn cái gì thì mặc kệ nó. Hắn ghê tởm vì thanh âm máy móc do kỹ năng Trinh sát nhãn mang lại.

“Đinh! Thể sức mạnh level 25…”

Đồ quái thai này, mới sau 1 ngày đã tăng thêm 1 cấp. Nó bị đạn diệt quỷ bắn trúng mắt trái, đến bây giờ con mắt kia vẫn còn chưa lành, thế mà nó lại tăng một cấp.

P2 cả ngày chui trong siêu thị, nào có ra khỏi cửa, thế mà nó vẫn tăng cấp.

Siêu thị kia chắc chắn có bảo bối!

Nhưng hắn không có dừng lại vấn đề này lâu, vội vã nhún chân đuổi theo sát sau lưng P2.

Nhiệm vụ của hắn cực kỳ quan trọng, không thể lơ là bất kỳ một giây nào.

Chu Vấn phía trước lại một lần nữa bị cảm giác tử vong bao phủ, hắn khuôn mặt méo xệch, vội thò tay vào trong ngực lôi ra một chiếc quần lót hồng phấn.

Chiếc quần này trưa nay Ngô Soái mới thay ra, vô cùng nồng đậm khí tức ngào ngạt.

Vật này đối với Chu Vấn khi trước là cỡ nào đáng ghét, lúc này đây còn trân quý hơn cả bảo bối. Nó đã là chiếc quần lót cuối cùng rồi.

Hắn chỉ hận không thể có thêm 80 chiếc nữa để tung ra câu giờ.

Đem quần lót ném ngược về phía sau, hắn lại gào khan một tiếng, hai chân đạp đất điên cuồng bỏ chạy.

- Đồ trứng thối, đuổi theo tao đi, tao còn rất nhiều đồ nữa.

Chiếc quần lót màu hồng phấn còn chưa kịp rơi xuống đất, một cái ống dẫn đen nhẻm lông lá đã phóng ra nuốt trọn, sau đó cấp tốc thụt về phía sau.

Bốn cái ống trong mồm P2 không ngờ còn có thể kéo dài.

Nó ré lên một tiếng hận thù, dưới chân phát lực, lại một lần nữa đuổi theo con ruồi phía trước.

Nó cảm nhận kẻ thù chọc đã mù mắt đang ở phía trước, rất rất gần rồi.

Mà khoảnh khắc P2 vừa rời đi, bóng dáng Hàn Phong cũng nhanh chóng đuổi đến. Hắn nhẹ vung tay, Nhẫn Vặn Vẹo âm u phát sáng, một cái ấn ký đan lại từ vô số sợi tơ mảnh cuộn tròn chợt phóng ra, sau đó ghim chặt xuống dấu chân thể sức mạnh.

Làm xong việc này, Hàn Phong hoá thành một luồng quang mang cấp tốc đuổi theo một người một quái phía trước.

Chiến trường đã rất gần rồi.

Chu Vấn bán sống bán chết chạy hộc tốc, khoảng thời gian 15 giây và 400 mét vừa qua là khoảng thời gian đau khổ nhất đời hắn. Chớm thấy bóng dáng Ngô Soái phía trước, hắn vội cuồng loạn hô lên:

- Ngô đại ca cứu ta!

Bốn phía các toà nhà xung quanh, hơn 20 đội viên cuối cùng đã thấy thân ảnh Chu Vấn cùng sinh vật truy đuổi phía sau.

Đây là một cái sinh vật hình người cao hơn 3 mét, toàn thân nổi gồ lên những mảnh xương cụt lởm chởm, cái đầu to như cái bình nước 20 lít tràn đầy lông tóc dịch nhờn, chân tay thô kệch còn to hơn chân voi, cùng một cái mồm rộng ngoác chi chít răng nanh và 4 cái ống lông lá dài thòng lòng tới tận ngực.

Quái vật.

Đây là những từ đầu tiên xuất hiện.

Quá mạnh.

Đây là từ những thứ hai xuất hiện.

Không thể chiến thắng.

Đây là mấy từ cuối cùng.

Một cỗ khủng hoảng sâu đậm thoáng chốc bao phủ tâm thần bọn họ, để cho tay đao, tay súng cũng run lên bần bật.

Sinh vật này, không thể thắng.

Đúng lúc này, một cảm giác trầm trọng đột ngột bao phủ tất cả đội viên, giống như mỗi người đều cõng trên lưng thêm một bao gạo. Sau đó là âm thanh lạnh lùng của Hàn Phong vang lên:

- Tử chiến đến cùng. Kẻ nào bỏ chạy, giết không tha!

Thể sức mạnh đã tiến vào phạm vi 100 mét.

Nó từ xa xa đã trông thấy Ngô Soái, trông thấy kẻ thù chọc mù mắt nó, phản kháng nó, trêu tức nó. Lúc này bao nhiêu uất hận căm phẫn mấy ngày qua toàn bộ bộc phát qua tiếng thét:

- Grekkkkkkk…

Một cảm giác thô bạo hoang dại tràn đầy máu tanh thổi quét khắp chiến trường. P2 hưng phấn đạp chân xuống đất, thân thể to như ngọn núi nhảy vọt lên không trung, bàn tay to như bình gas nắm lại đấm thẳng về phía Ngô Soái.

Nó muốn một đấm đấm chết con ruồi này.

Ngô Soái khuôn mặt lạnh lùng. Hắn đã sớm nín thở từ lâu, lúc này toàn thân bốc lên quang mang vàng rực, thân thể cũng cấp tốc phình to cao lớn tới hơn 3 mét.

Cự nhân biến tam giai đã cường hoá 3 lượt trong trạng thái bộc phá!

Hắn hai chân cắm xuống đất như cột chống trời, bàn tay to như cái bồ quạt không hề sợ hãi đấm ra, muốn quyền đối quyền với quái vật hơn mình tới 15 cấp độ.

Khoảnh khắc hai nắm đấm va chạm vào nhau, ngay cả không gian cũng giống như bị ngưng kết.

Sau đó là một thanh âm như bom nổ cuồng loạn vang lên.

Ùnggg……

Trung tâm va chạm, đất đá cùng bụi cát điên cuồng cuốn bay, ngay cả mặt đất xung quanh cũng xuất hiện vô tận rung chấn. Một cái thân ảnh màu vàng rực bị năng lượng phản chấn đẩy bay ra ngoài.

Ngô Soái khoé miệng phun máu, sệt sệt một trận lăn lộn dưới đất, sau đó uỳnh một tiếng va chạm vào bức tường gạch, đem nó đục thủng trước sau.

Dù đã mạnh hơn vô số, Ngô Soái vẫn một chiêu đại bại.

Bất quá, một chiêu này của hắn đã đủ tác dụng.

Thể sức mạnh P2 đã bị một đấm của Ngô Soái chặn lại, phản lực to lớn từ va chạm không hề làm nó đau đớn chút nào, nhưng quán tính gia tốc đã bị triệt tiêu toàn bộ.

Nó bị đánh rớt từ giữa không trung.

P2 gào lên hưng phấn. Một chiêu đánh bay kẻ thù làm nó sướng tới phát điên, muốn đạp đất nhún chân tiếp tục truy kích.

Nhưng thời điểm chân nó chạm đất, mặt đất lún xuống vô hạn.

Hay chính xác hơn, nó đã đạp trúng tấm bạt phủ che lấp miệng hố.

- Grekkkkk…

Mất thăng bằng, P2 ré lên đầy máu tanh. Nó muốn xoay người làm ra phản kháng, nhưng đáng tiếc rằng, một trong những năng lực lợi hại của nó đã quay đầu chống lại chính nó.

Quang mang trọng lực nặng nề để cho nó rơi xuống bằng tốc độ nhanh tới vô cùng.

Mảnh bạt che hố rơi xuống, lộ ra một cái hố sâu 5 mét đen kịt như mực nước.

Đáy hố có vô số xác chết thây ma, não tuỷ, châm tay, tim gan, loạn thành một bầy. Những mảnh thi thể này có cái của thây ma thể sức mạnh level 13, có cái của thể nhanh nhẹn level 12, có cái thậm chí của thể sức mạnh level 16, cùng vô số mảnh thi thể khác nhau lẫn lộn.

Tất cả bọn nó đều đặc quánh quện lại trong một dung dịch nhơ nhớp đen kịt.

Mà trồi lên bên trên những mảnh thi thể này, trong hố sâu u tối, mấy chục thanh chông sắt nhọn hoắt chĩa thẳng lên trời, đầu chông loé ra quang mang sắc bén âm trầm tới cực điểm.

Những thanh chông sắt to bằng cổ tay, dài ngắn không đều, phía sau mũi nhọn còn có thanh chặn vắt xéo, đảm bảo một khi đâm trúng kẻ thù thì không thể rút ra .

Đây chính là món quà mà Hàn Phong chuẩn bị cho thể sức mạnh P2.

Thời điểm khi trước bàn thảo chiến thuật, Mã Mộng Đình chính là nêu ý kiến sử dụng chông sắt thế này để chôn xuống, tạo thành một hố sâu lởm chởm, một khi rơi vào, đừng hòng thoát khỏi.

Nó vừa hay trùng khớp ý tưởng của Hàn Phong, hắn không có lý do nào mà không đi thực hiện.

Trọng lực khổng lồ đè trên P2, để cho nó nặng nề lọt xuống hố chông. Cả thân thể cao hơn 3 mét phập phập mấy tiếng ghê rợn. Đùi, bắp chân, cánh tay, ngực, cổ, khắp nơi đều bị đâm xuyên.

Có chông sắt bị cong vẹo không thể đâm xuyên, nhưng càng nhiều chông sắt xuyên thủng các bộ vị yếu hại trên thân thể nó, đem thể sức mạnh trực tiếp ghim tới chặt cứng.