Chương 2: Chương 2: Cường giả cấp 7, kẻ bám đuôi!

Từ khi Hàn Mặc tới mạt thế đã được 3 ngày, cũng đã hiểu rõ về cái thế giới chết tiệt hiện tại. Không chỉ phải chiến đấu với tang thi mà còn phải đề phòng ám toán của kẻ khác. Giết người đoạt bảo, cường giả vi tôn ở thế giới này chính là chân lý, các thứ đạo đức đã bắt đầu cong vẹo không thể nhận ra.

Tốc độ tiến hóa của thực quá biến thái khiến cho Hàn Mặc có phần tinh thần chống đỡ không nổi. Mới vừa hôm qua, đụng phải một tốp tang thi tầm chục con, trong đó có hai con có dị năng hệ hỏa cấp một trung cấp. Tuy có kỹ năng kiếm thuật bậc thầy cộng với giá trị thể lực biến thái, xử lí bọn tang thi bình thường là chuyện không khó, nhưng đối mặt với hai tang thi dị năng hệ hỏa tạo cho Hàn Mặc một cái bóng ma tâm lí, phải dốc gần như toàn lực mới diệt được.

Không có dị năng, thực sự là rất đau a. Hàn Mặc vừa lái xe vừa âm thầm thở dài, nếu cứ đà này hắn còn có thể cầm cự được bao lâu a.

“Ký chủ có hay không muốn xem gian hàng của hệ thống?” âm thanh hệ thống vang lên, lại một màn hình hiện ra chắn tầm nhìn của Hàn Mặc, nhất thời hoảng hốt phanh gấp, người theo quán tính mà lao lên trước. Hàn Mặc tức giận muốn quát ầm lên, có biết người ta đang lái xe hay không, nhỡ tai nạn thì phải làm sao? Nhưng những lời định nói vừa ra tới miệng liền bị nuốt lại, gian hàng của hệ thống, chắc là sẽ có đồ tốt, có lẽ sẽ giúp hắn giải quyết vấn đề trước mắt nha. Nghĩ như vậy, lửa giận trong lòng Hàn Mặc chợt tắt. Nhìn lên màn hình, mắt Hàn Mặc không khỏi sáng lên nhưng lại nhanh chóng vụt tắt. Trong gian hàng đích thực có rất nhiều thứ hữu dụng, đồ ăn, vật dụng, kỹ năng, vũ khí và còn có cả dị năng nữa, nhưng vì cái gì đều bị khóa a, tất cả đều khóa thì đối với hắn có tác dụng gì đâu a.

Hàn Mặc phẫn uất, dùng đôi mắt lăng trì màn hình hệ thống. Biểu tình bất mãn của Hàn Mặc rơi vào mắt người khác cũng không thể nào nhìn ra chút tia lửa giận, thậm chí còn thấy manh manh đáng yêu a. Khuôn mặt của Hàn Mặc thực sự rất lừa tình khiến ngay cả hệ thống cũng bị manh ngã, để một dòng dữ liệu không rõ chạy loạn. Khụ… Nể tình khuôn mặt khả ái của ký chủ, nó sẽ giúp ký chủ nhà nó luồn lách tí vậy, ai kêu ký chủ nhà nó lại manh manh đáng yêu như vậy a!

“Muốn mở khóa những thứ kia, ký chủ cần bỏ ra 50.000 tích phân. Sau đó ký chủ có thể nhờ vào tu luyện tiến cấp mà mở khóa thêm. Bất quá tích phân chỉ được đổi từ tinh thạch, ngọc, đá quý…” Hệ thống chưa nói hết đã bị Hàn Mặc mạnh mẽ ngắt lời: “Tinh thạch? Hai con tang thi hôm qua tuy có kém nhưng cũng có tinh thạch cấp 0 a, vì cái gì ngươi không nói cho ta ?” Thấy ký chủ đang phát hỏa, nó chỉ biết bày ra cái biểu tình lạnh nhạt “Ký chủ đâu có hỏi.” Câu này vừa ra, thấy Hàn Mặc hỏa khí sắp xông lên đại não, phải biết rằng chỉ cần mở được đồ trong gian hàng, khả năng sống của Hàn Mặc hắn liền cao hơn a, hệ thống liền trưng ra biểu tình bất đắc dĩ, nói tiếp:

“Bất quá thả cho ký chủ một con ngựa cũng không sao. Hệ thống cho ký chủ một đặc ân.” Một màn hình hiện ra, trên đó có một cái vòng tròn, ở giữa có một mũi kim quay, vòng tròn chia làm nhiều ô, mối ô là một biểu tượng gói quà màu vàng. Hóa ra là vòng quay may mắn a. Hàn Mặc thầm gật đầu cảm thán. Thấy ký chủ không tỏ vẻ bài xích, hệ thống cũng thầm thở phào.

“Chắc không cần nói ký chủ cũng biết rồi đi. Ký chủ có muốn quay hay ko?”

“Xác định” Hàn Mặc hưng phấn đáp, đời trước hắn rất thích chơi trò này, người khác không nói nhưng trò này đối với hắn có kích thích rất cao. Vòng quay bắt đầu chuyển động, quay tít một hồi bắt đầu chậm lại kéo theo tâm lí của Hàn Mặc cũng lên xuống. Vòng quay dừng hẳn, âm thanh hệ thống vui vẻ vang lên: “Chúc mừng ký chủ nhận được: dị năng hệ phong cấp 2 đỉnh cấp, dị năng không gian cấp 1 sơ cấp, dị năng hệ mộc trị liệu cấp 1 trung cấp, dị năng hệ lôi cấp 7 đỉnh cấp, dị năng hệ thủy cấp 1 sơ cấp và một lọ linh tuyền. Chúc mừng ký chủ một bước lên mây, trở thành dị năng giả cấp 7.”

Màn hình lại hiện ra một loạt thông tin trước mắt Hàn Mặc đang ngây ngốc nghe phần quà.

[ Thông tin ký chủ

Tên: Hàn Mặc

Giới tính: Nam

Tuổi: 15

Địa điểm sinh sống: Mạt thế địa cầu

Thể lực: 1345/1500

Dị năng: 5/6

•Dị năng hệ lôi cấp 7 đỉnh cấp (biến dị) (dị năng chủ đạo)

•Dị năng không gian cấp 1 sơ cấp

•Dị năng hệ mộc trị liệu cấp 1 trung cấp

•Dị năng hệ thủy cấp 1 sơ cấp

•Dị năng hệ phong cấp 2 đỉnh cấp

Kĩ năng: 0]

Hàn mặc vui vẻ cực, nhiều dị năng như vậy chứng tỏ cuộc sống của hắn sau này sẽ dễ dàng hơn, lại còn nói dị năng hệ lôi với hệ phong kia, tuy chưa biết uy lực ra sao nhưng chắc chắn chính là tuyệt chiêu bảo mệnh của hắn. Hệ thống thấy ký chủ vui vẻ, nó cũng thấy nhẹ nhõm, nha, có bị đánh chết nó cũng không khai là nó gian lận đâu, kỳ thực tất cả gói quà kia đều chỉ có một phần thưởng như vậy thôi. Bất quá nó cũng không lấy làm lo lắng, bởi vì phần thưởng đó là thứ tốt nhất mà nó lấy được, nó mới không sợ ký chủ không thích.

Hàn Mặc mở không gian ra xem xét, xuất hiện trong tâm trí là một không gian rộng vô hạn, vô cùng rộng lớn. Hàn Mặc vô cùng kinh ngạc, nhưng cũng có chút khó hiểu, dị năng không gian cấp 1 sơ cấp mà rộng như vậy, nếu tiếp tục tiến cấp đến tột cùng sẽ ra cái dạng gì? Bất quá, Hàn mặc hiện tại không quan tâm nhiều chuyện như vậy, điều quan trọng hiện tại là mau chóng thích ứng với dị năng, tìm kiếm vật tư và tiến cấp. Tuy có hai con bài bảo mệnh, nhưng tốc độ tiến hóa của tang thi không phải nói chơi, vậy nên tập trung tiến cấp rất quan trọng.

Sau khi thu toàn bộ vật tư vào trong không gian, Hàn Mặc khởi động xe, chạy một mạch trên tuyến đường đã vạch trước, mục tiêu của Hàn Mặc lần này là kho hàng tại bến tàu. Từ chỗ của Hàn Mặc tới bến tàu chỉ có vẻn vẹn 20 km, nhìn sắc trời đã ngả dần về trưa, Hàn Mặc cũng không vội, liền tìm một ngôi nhà gần đó, xác định không có tang thi trong phạm vi 200 mét mới an tâm ngồi xuống, vừa lấy đồ ăn trong không gian ra lót bụng, vừa trải bản đồ ra xem xét.

Bến tàu là một nơi đông đúc người qua lại, số lượng hàng hóa tuyệt không phải con số nhỏ, lương thực chắc chắn không ít, đây đích thị là một miếng mồi lớn. Nhưng muốn lấy đồ từ bến tàu cũng không phải dễ, số lượng tang thi tại đó khẳng định nhiều. Không kể lượng người buôn bán qua lại, chỉ cần lượng công nhân làm việc tại đó chắc chắn cũng trên dưới nghìn người. Còn nữa, trong khoảng thời gian này tang thi đã bắt đầu tiến hóa, phỏng chừng ở bến tàu chắc chắn sẽ có tang thi có dị năng. Đặc biệt lần đi kiếm vật tư này chắc chắn sẽ có rất nhiều tổ đội kéo tới, miếng mồi ngon như vậy họ làm sao chịu bỏ qua, vậy nên việc tranh đoạt vật tư đã rất rõ ràng.

Điều này khiến cho Hàn Mặc cực kỳ băn khoăn, đơn thương độc mã đi vào trong đó chắc chắn sẽ dữ nhiều lành ít a, không chết dưới tay tang thi thì cũng khó mà thoát được ma trảo của kẻ khác.

“Trước hết ký chủ nên nắm vững dị năng và thu liễm khí tức quanh người đi.” Âm thanh hệ thống vang lên nhắc nhở, Hàn Mặc hai mắt lập tức sáng lên, đúng nha, hắn cũng là người dị năng nha, nếu đánh không lại, hắn không biết chuồn sao, lại nói dị năng của hắn cường đại (ảnh đoán ra nhờ vào cấp bậc ) chẳng lẽ còn lo bản thân táng thân chỗ đó sao. Thông suốt, Hàn Mặc bắt đầu chú tâm vào luyện tập, nóng lòng kiểm soát dị năng của bản thân.

Có điều, Hàn Mặc tuyệt nhiên không biết, con đường mà hắn đi qua vốn có không ít tang thi đã cấp 2 đỉnh cấp, một số ít là cấp 3, nhưng vì luồng khí tức của cường giả cấp 7 tỏa ra từ người Hàn Mặc mà đều lựa chọn tránh xa, không những thế Hàn mặc còn vô ý thu hút sự chú ý của một số người.

Ở một căn nhà khá lớn cách chỗ Hàn Mặc độ 500 mét, một nam nhân tỏa ra hàn khí quanh thân ý vị thâm trầm, đưa mắt quan sát căn nhà Hàn Mặc ở trong. Sau lưng hắn là một nhóm lớn mấy chục người vẻ mặt ngưng trọng, trong tay lăm lăm vũ khí. Một nữ sinh chạy tới cạnh hắn, lo lắng nhìn về hướng đó.

“Hạ ca, người trong căn nhà đó quả thực rất cường đại, tính sao đây?”

Nam nhân tỏa hàn khí kia tên Hạ Kính Thiên, là người lãnh đạo của nhóm người này, còn cô gái kia tên Tô Phỉ, một thuộc cấp dưới tay. Hạ Kính Thiên đứng đó im lặng quan sát, mãi đến khi tất cả mọi người đã nôn nóng sôi trào, hắn mới bật ra một âm thanh lạnh lẽo: “Nước sông không phạm nước giếng. Chỉ cần không cản trở, liền không để ý.”

Nghe thủ lĩnh nói vậy, những người khác gật đầu tán thành, chỉ cần không cản trở bọn họ thu thập vật tư, liền hết thảy không để ý. Bất quá Hạ Kính Thiên tự tin nếu xảy ra xung đột, tuy thực lực hắn là cường giả cấp 4 nhưng tam hệ dị năng cực kỳ hiếm gặp của hắn chắc chắn sẽ không thua cường giả cấp 7 ở bên kia. (ảnh nhầm to rồi, người ta là cường giả cấp 7 ngũ hệ dị năng đó a Tác giả gặm khăn). Có điều, tang thi tiến hóa hiện tại cao nhất là cấp 4, vậy mà đã có người đạt tới cấp 7, nếu như thu được người này về dưới tay, sau này không lo không bá chủ một phương. Hạ Kính Thiên âm thầm mài răng, người này, hắn chắc chắn sẽ thu.

Mà, Hàn Mặc bên này hoàn toàn không biết có kẻ đang đánh chủ ý lên hắn, chỉ chăm chú học sử dụng dị năng trong không gian. Nhìn cơn lốc nhỏ chuyển động nơi bàn tay, lại nhìn tia điện nhỏ lượn lờ trong tay còn lại, tuy biết thế giới này có dị năng, nhưng tự bản thân kích phát chúng khiến Hàn mặc vui sướng vạn phần. Dưới sự chỉ dẫn tỉ mỉ của hệ thống, không chỉ cách sử dụng dị năng mà cách ẩn tàng khí tức cường giả cấp 7 Hàn mặc đều đã thông thạo.

Bước ra khỏi không gian, Hàn Mặc lập tức cho xe chạy về bến tàu, đến sớm một chút liền có cơ hội thu thập vật tư nhiều một chút. Tuy hiện tại là cường giả cấp 7, nhưng lúc không cần thì không bộc lộ thực lực sẽ tốt hơn, tránh phiền phức.

Xe chạy liên tục một đoạn đường dài, mãi tới khi cách bến tàu khoảng chừng gần 2 km Hàn Mặc mới dừng xe, thu nó vào không gian, sau đó liền vận dụng dị năng hệ phong đẩy nhanh tốc độ di chuyển. Càng tới gần, người xuất hiện lại càng nhiều khiến Hàn Mặc không khỏi cảm thán không thôi. Cường ngạnh áp chế khí tức xuống dị năng giả cấp 1 đỉnh cấp, đội lên đầu một chiếc mũ rộng vành che hết một nửa khuôn mặt, trà trộn vào đám người. 5 năm sống trong hắc đạo, tuy không tính là nhiều, nhưng Hàn Mặc có thể trở thành sát thủ nổi tiếng cũng một phần bởi vì khả năng ẩn tàng rất tốt, Tô Tử Hiên cũng từng nói Hàn Mặc hắn sinh ra thích hợp làm thích khách, vậy nên cho dù là đối với dị năng giả, Hàn Mặc cũng không gặp trở ngại, đó là trừ bỏ có kẻ cố tình bám diết không buông.

Hạ Kính Thiên đứng trên lầu nhìn theo Hàn Mặc dần khuất trong đám người hắn cho rằng là một lũ ô hợp bên dưới. Hắn thấy Hàn Mặc hết sức thú vị, một cường giả thực lực khủng bố vậy mà lại đụng chạm với đám tôm tép cấp một, cấp hai.

Một đường bám theo Hàn Mặc, Hạ Kính Thiên suýt nhiều lần mất dấu mục tiêu, khiến Hạ Kính Thiên cả kinh, nhưng có vẻ Hàn Mặc không biết, nếu không Hạ Kính thiên hắn chưa chắc còn đứng ở đây. Mà, quả thật Hàn Mặc không biết điều này, một lòng lái xe chạy, không hề chút đề phòng có kẻ bám đuôi. Nếu Hàn mặc biết, chắc chắn sẽ tiễn Hạ Kính Thiên lên đường, kẻ bám đuôi trừ bỏ theo dõi thì chính là ám toán, trong lòng Hàn Mặc luôn nghĩ như vậy.