Chúng tôi trở về với tất cả những gì mà Lâm Thừa Anh cần, khuôn mặt ẻm sáng bừng khi tất cả dụng cụ thiết yếu được tôi đem tới.
"Oa! Trong một ngày mà Anh, giỏi quá! Có mấy thứ này thì tôi có thể bắt tay vào làm ngay cho anh một cái máy phát điện tự nhiên mà sài mãi không hết đấy!"
Trong khi Mộ Dung Tiêu bế quan tu luyện thì tôi bồi đắp tình cảm với Lâm Thừa Anh một chút, tôi cũng biết chết chế tạo, nhớ khi xưa cô ấy có dạy tôi rất nhiều thứ về Nghề Nghiệp Đoán Tạo Sư và Cơ Giới Sư.
Nhớ lại thì nhức nhối cả đầu óc, lý thuyết của hai cái nghề này nhiều lắm lắm luôn, thực hành thì khó gấp bội, sai lệch vài cm thôi cũng coi như tèo.
Hiện tôi đang lắp 4 tấm pin năng lượng trên mái nhà, bên dưới Lâm Thừa Anh bắt đầu nối dây điện, phải nói thế giới nợ cô ấy một giải noble khi chỉ cần biết công năng của Thi Thạch là đã có thể lợi dụng nó tạo bình chứa điện năng.
Và rồi căn nhà nhanh chóng được thắp sáng, chúng tôi đã có điện sài cho cả năng mà không cần lo việc sống trong bóng tối nữa.
Công việc cuối ngày tiếp theo là lấp máy điều hòa, phải nói là Mộ Dung Tiêu nhanh nhạy thật, ngay khi em ấy chắc chắn sẽ có điện năng để tiêu thụ trong ngày liền thu gom một loạt máy điều hòa.
Giờ thì người lắp nó là Lâm Thừa Anh, tôi nhớ cô nàng học chuyên ngành cơ khí mà, sao giỏi mấy việc này quá thế?
Trong lúc cô ấy chăm chú lắp đặt máy điều hòa thì tôi bên dưới thoải mái tia mông ẻm, phải nói là cái mông của sự thông thái, mông gì mà to không tưởng, nhìn qua chắc mềm lắm đây.
Tôi xin rút lại lời nói mọi thứ trên cơ thể cô ấy đều cỡ trung, quả thật cái mông này éo thể cơ trung được, úp mặt vô đấy có khi ngộp chết luôn không chừng.
Trong lúc Lâm Thừa Anh lắc lư cơ thể thì chiếc ghế bên dưới coi bộ mất thăng bằng, nó lật ngang rồi để Lâm Thừa Anh bật ngã xuống sàn.
Rất may là tôi đã đón cô ấy lại, trong dáng bế công chúa Lâm Thừa Anh đôi mắt ngơ ngác rồi hai má ửng hồng, đôi môi khẽ run rẩy cô ấy chợt nhắm lại với biểu cảm nhột nhạt ngứa ngáy.
"~~~um~~~"
Cô ấy bất ngờ rên lên tiếng khiến quả tim tôi loạn nhịp, nhìn xuống tôi chợt nhận ra cánh tay của mình vừa bóp phải quả dưa hấu của cô ấy.
Và cô ấy hoàn toàn không mặc áo ngực, đây là một trong những thối quen của Lâm Thừa Anh khi làm việc.
Cảm ơn đức chúa trời đã ban tặng con cái phúc lợi thế này.
"Du, Du Thiên, anh thả tôi ra được chưa? ...tôi muốn hoàn toàn việc lắp đặt vào hôm nay..."
Cô ấy bối rối luôn rồi, đặt cô ấy lại tư đứng, tôi tiến tới dựng lại chiếc ghế ngã.
Lâm Thừa Anh tiến tới bước lên ghế rồi chợt nhìn qua tôi.
"Cảm ơn...vì đã đỡ lấy tôi."
Cô ấy cảm ơn tôi kia, tim tôi đau quá đi.
Đêm hôm đó tôi và Mộ Dung Tiêu trở nên mặn nồng hơn, tiếng rên rỉ ngọt ngào của em ấy khiến tôi mê mẩn.
"Ah, ah, anh Du Thiên! Anh Du Thiên~ uummm---!"
Bên trong em ấy bót quá, con Nguyền Long của tôi bị chèn ép tới mức ngất ngư luôn rồi, hiệp thứ ba rồi nhưng em ấy vẫn hăng hái quá.
[Mộ Dung Tiêu Chiến Lực: 210]
Xem ra em ấy tập luyện không ít, việc tu luyện cũng rất có tiến triển.
Đây là đợt cuối cùng, trời cũng sắp sáng rồi, tôi sẽ để em ấy ngủ thêm trong ít giờ tới.
Như biết tôi định làm gì Mộ Dung Tiêu ngoan ngoãn chổng cao mông lên, âm hộ của em ấy đang mời gọi tôi khi chất dịch nhờn không ngừng tiết ra.
"Anh Du Thiên, anh sẽ cho em ngủ nếu em cho anh chơi thế này chứ?"
Mộ Dung Tiêu lắc lư mông, phải nói là em ấy dâm cực luôn, nở nụ cười tôi đặt con Nguyền Long lên rồi nhẹ ấn vào.
Chui tọt vào trong cách trơn tru, Mộ Dung Tiêu lưng hơi cong rồi em ấy ôm chặt gối với tiếng rên ngọt ngào em ấy vừa kích thích thính giác nhạy bén của tôi.
Tôi bắt đầu nhịp hông và Mộ Dung Tiêu bắt đầu rên rỉ, em ấy rên nhỏ rồi dần như nước tràn bình em ấy rên la và vô cùng kích dục.
Nắm lấy bờ mông căng tròn của em ấy tôi đẩy sâu con Nguyền Long vào tử cung em ấy, lè lưỡi em ấy bắt đầu chảy dãi vì sướng, tiếng rên dường như dâm dục hơn và to hơn.
"Anh Du Thiên sâu quá! Em sướng chết mất! Aaahhh~~~~"
Em ấy ra rồi nhưng tôi thì chưa, từng đợt nhịp của tôi âm hộ của em ấy lại tràn nước, bên trong âm hộ em ấy đang thắt chặt lấy con Nguyền Long và liên hồi co bóp.
Như cầu xin tôi mau kết thúc mông em ấy bắt đầu nhịp khớp với từng đợt nhịp của tôi, âm thanh vang chạm vang dội khắp căn phòng, kèm theo đó là tiếng rên rỉ của Mộ Dung Tiêu, em ấy ra nhiều qua, ba đợt chỉ sau khi tôi tăng tốc.
Cuối cùng tôi buông tha em ấy khi trời dần sáng, lần nữa tôi bom đây tử cung nhỏ bé của em ấy rồi rút con Nguyền Long ra.
Em ấy sẽ mang thai con tôi sớm thôi, tỉ lệ mang thai đối với phụ nữ là 25% và sẽ cao hơn đối với các thiếu nữ, có lẽ trong vòng 1 2 tháng tới tôi sẽ có lứa con đầu tiên.
Cuộc sống sau cùng cũng gần như được toại nguyện.
Sáng hôm sau tôi để Mộ Dung Tiêu đang ngủ say lại phòng, tiến tới nhà kho tôi bắt gặp Lâm Thừa Anh đang mệt mỏi úp mặt trên bàn ngủ.
Tiến lại tôi khoác cho cô ấy chiếc áo để giữ ấm rồi ngồi xuống bên cạnh phụ giúp cô ấy chế tạo và nối lại dây điện cho máy lọc nước tựa chế sắp tới.
Nhìn theo bản thiết kế của Lâm Thừa Anh tôi có thể nhận ra cô ấy bắt nhịp nhanh thế nào, dù sao chủng virus này không có gì là quá phức tạp, đối với tôi là vậy, dù biết được phương pháp điều trị huyết thanh nhưng tôi sẽ không chỉ bất cứ ai bởi nhân loại đáng phải như thế này.
Tôi xạo ke đó haha! Thật ra thì đã quá muộn màn rồi bởi thứ dược thảo chế tạo ra huyết thanh phải 130 năm nữa mới xuất hiện, nhân loại hiện tại thì cũng chỉ còn khoảng 30% dân số, gán mà đợi đi chứ sao.
"Wow! Du Thiên anh giỏi quá, tôi không biết là anh có thể làm mấy việc này đó!"
Lâm Thừa Anh bất ngờ tỉnh dậy, cô ấy có vẻ ngạc nhiên khi tôi thành công nối lại tất cả các mối dây điện rất phức tạp mà cô ấy đã vẻ nên.
Giữ lấy tay tôi, cô ấy đôi mắt lấp lánh.
Đây mới là Lâm Thừa Anh mà thôi muốn gặp này, đáng tiếc là tôi chỉ có thể nhìn cô ấy thế này trong công việc và ước mơ của cô ấy mà thôi.
"A! Tôi xin lỗi!"
Cô ấy thu tay lại, với khuôn mặt bối rối cô ấy lại cúi đầu xuống sàn.
Cô ấy sợ khi ai đó nhìn vào những lúc cô ấy bối rối, biết được việc đó tôi chỉ nở nụ cười.
"Cùng nhau hoàn thành nó nhé?"
"Hả? V-vâng! Hãy cùng nhau làm nó!!"
Cô ấy lại hăng hái trở lại, chỉ có công việc mới khiến cô ấy thế này thì tôi lúc nào cũng sẽ bắt cô ấy làm việc.
Tôi không quan tâm nó có sai trái hay không, tôi chỉ quan tâm cô ấy có vui hay không mà thôi.
Chúng tôi bắt đầu cùng nhau chế tạo máy lọc nước, đôi lúc tôi lại thấy cô ấy nhìn trộm mình, có lẽ tôi đã có một vị trí nhất định bên trong cô ấy rồi chẳng?