Chương 50: Lam Tiểu Như và Diệp Thủy Liên

Đi trên con phố vắng bóng người, Du Thiên len lỏi qua các con hẻm hôi hám mùi thịt thối.

Và khi hắn thân thủ linh hoạt di chuyển từ nóc nhà này qua nóc nhà khác cho đến khi hắn chợt nhận ra một sự kiện thú vị đang diễn ra bên dưới.

Một nhóm người mặc áo choàng màu hồng nhạt, thân được trang bị giáp và vũ khí tầm xa một cách đầy đủ, trong số nhóm người nổi bật nhất có lẽ là cô gái tóc vàng kim, đôi mắt to tròn màu thanh bích.

Với nụ cười luôn nở rộ trên đôi môi đỏ thắm, cô dịu dàng quăng từng quả lựu đạn vào từng còn quái vật đột biến.

Thứ họ đang phải đối đầu chỉ với ba cá thể, xét về ngoại hình thì những sinh vật này có dáng dấp hao hao nhân loại nhưng toàn thân chúng được bao phủ bởi lớp lông vũ màu xanh lam, một cái đầu gà mái và mọi con có chiều cao tương đương một con gấu nâu trưởng thành.

Một cái mỏ chim dài nhưng lại có răng sắc bén tựa loài cá mập, đi song song với nét hung hăng trên khuôn mặt gà mái đó là đôi mắt đỏ ngầu cùng từng múi cơ bắp như được vẽ nên.

Xét về tổng quan lực chiến thì chủng loài dị hợm này mạnh vượt bậc, con người bình thường không khác gì một con kiến với chúng, Tiến Hóa Giả Cấp 3 trở xuống liền như tôm tép, cấp 5 tới cấp 10 liền không thể là đối thủ.

Việc gặp một con thôi đối với Tiến Hóa Giả đã là cổng địa ngục rộng mở rồi đằng này nhóm người kia chạm mái tận 3 con.

Dù thế, nhưng qua đôi mắt của Du Thiên mà nói, nhưng sinh vật hoàn thành không phải đối thủ của cô gái có cá tính nổi loạn kia.

Thông qua đôi mắt Du Thiên nhìn thấy:

[Lam Tiểu Như - Hồng Y Đoàn, Chiến Lực: 23 567]

[Số Đo Ba Vòng: 91-55-90]

[Năng Lực: Bà Hoàng Vũ Khí]

Du Thiên đôi chân mày qua lớp mặt nạ gã hề hơi nhíu lại, theo những gì hắn còn nhớ thì Bà Hoàng Vũ Khí là khả năng cho phép người sở hữu triệu hồi bất kỳ vũ khí thời đại nào.

Tuy nhiên vẫn có hạn chế như tiêu hao rất nhiều năng lượng khi sử dụng, vũ khí được triệu hồi không thể tồn tại quá 24h, không thể triệu hồi nhưng vũ khí mà bản thân chưa từng nhìn thấy.

Khả năng này tuy chỉ thuộc loại Hiếm nhưng nếu thành thạo thì Lam Tiểu Như kia không khác gì một cái kho vũ khí di động, đặc biệt hơn nếu cô ta triệu hồi được một quả bom hạt nhân thì phải nói có Chiến Lực hủy diệt cả một thành phố dễ như cái búng tay.

Tất cả Lam Tiểu Như hiện tại không làm được, dù nàng có làm được đi chẳng nữa cũng không dám triệu hồi bom hạt nhân bởi nó mà nổ thì cả nàng cũng không thoát được.

'Con bé này được đó chứ?'

Du Thiên thầm nghĩ, mắt hắn lúc này tập trung vào phần trước của Lam Tiểu Như, đôi ngực to tròn nảy nảy lên xuống khi nàng ta di chuyển. Với cái thân hình chỗ lồi cần lồi, chỗ lõm cần lõm cộng thêm bộ váy xẻ tà khoe mẽ một bên chân dài thon trắng muốt đầy quyến rũ.

"Há! Há! Há! Chết đi! Chết hết đi! Mấy con gà xấu xí!!!"

Du Thiên thở dài: 'Tính cách này hơi giống Lý Diễm Huỳnh nhỉ? Cũng hơi cao ngạo, thuộc loại khó đào tạo đây.'

Du Thiên ngồi trên một tòa nhà gãy đôi nhìn xuống trận chiến, mới bắt đầu thôi nhóm người đi cùng Lam Tiểu Như kia đã chết gần hết, ngoại trừ cô, một cô gái cầm sùng ngắm và một tên da đen cầm khẩu phóng lựu ra thì toàn diệt.

'Mấy con đó là Lam Kê Nhân phải không? Khả năng hồi phục ghê thật.'

Du Thiên nhìn vào ba con gà hình người nói, dù liên tục bị tấn công tầm xa những hỏa lực của nhóm Lam Tiểu Như kia gần như không gây thiệt hại gì nhiều.

Đâm đâm xuyên qua da thịt của chúng tạo nên vết thương nhỏ rỉ máu rồi nhanh chóng liền lại, những viên đạn cũng nhanh bị đào thải ra ngoài từ miệng vết thương.

Duy nhất những quả Lựu Đạn và Khẩu Phóng Lựu của gã da đen là có tính gây sát thương lên ba sinh vật này, dù thế tốc độ của chúng vẫn vượt xa cả ba, việc tránh né hết sức đơn giản.

"Tiểu Như, chúng ta phải làm sao đây? Nếu cứ tiếp tục e là chết hết mất."

Cô gái cằm khẩu súng bắn tỉa hỏi, Du Thiên lúc này chợt nhận ra, kẻ hướng họng súng vào hắn lúc sáng chính là cô gái này.

Nhìn qua nhan sắc không tới đâu, không đẹp không xấu, cực kì bình thường với mái tóc ngắn ngang vai màu hạt dẻ được chẻ đều năm năm.

[Diệp Thủy Liên - Hồng Y Đoàn, Chiến Lực: 11 888]

[Số Đo Ba Vòng: 80-55-85]

[Khả năng: Truy Tìm Yếu Điểm]

Diệp Thủy Liên chạy tới chỗ một Lam Tiểu Như đang điên cuồng xả đạn từ khẩu sáu nòng vào một con Lam Kê Nhân.

Nhìn tới Lam Kê Nhân liên tục bị Lam Tiểu Như tấn công có vẻ khó khăn, thân thể nó hơi co lại với đôi cánh tay chéo ra phía chiếc che chắn cho đầu vào mặt, những viên đạn cứ thế điên cuồng xuyên qua lớp lông vũ lam sắc, máu tươi tung tóe nhưng cũng nhanh chóng lành lặn không chút tổn hại.

"Hả? Chị muốn rút sao? Nhưng mà chị hai bảo phải lấy được tim của Lam Kê Nhân cho chỉ."

Lam Tiểu Như ngón tay gãi gãi má, khuôn mặt ngây ngô bình thản trước nét khó coi của cau có của Diệp Thủy Liên.

"Em không cần mạng nữa sao!? Đừng quậy nữa mau chạy!!"

Diệp Thủy Liên quyết đoán khi cô nhận ra một trong số ba người đã hy sinh làm vật thế mạng, chính xác là anh da đen, thân cao 2m lúc này bị vây quanh bởi hai đầu Lam Kê Nhân, khẩu phóng lựu trong tay được liên tục bóp cò nhưng nhanh chóng hết đạn.

Hai con Lam Kê Nhân vẫn lành lặn dù hứng chịu rất nhiều đợt công phá, và cả hai kết thúc kẻ xấu số kia bằng cách xé xác anh ta một cách tàn bạo nhất.

Nội tạng rơi rớt trên đất, cái đầu bị cắt đôi với nửa bộ não lộ ra rõ mồn một, phần còn lại của cái đầu bị kéo ra lủng lẳng với mớ xương cột sống.

Mùi máu tanh trôi dạt trong không khí, tiếng kêu gào đau đớn rồi tắt lịm, Diệp Thủy Liên khuôn mặt tái xanh nhìn một cảnh, thâm tâm không ngừng sợ hãi, Lam Tiểu Như cũng chứng kiến một cảnh, đôi mắt hiện lên tia thù hận nồng đượm nhưng cũng đành bĩu môi dùng hạ sách.

Xử lý xong tank cơ của đội, hai đầu Lam Kê Nhân không ngần ngại lao tới chỗ hai cô gái, nhìn qua cơ bắp nhưng chúng là giống cái, duy nhất một cá thể trong bầy là giống được và cực kì hứng thú với phụ nữ nhân loại xinh đẹp.

Đó cũng là lý do tại sao trong nhóm người trinh sát hôm nay chỉ duy nhất hai cô gái sống sót. Trước sự lao tới của hai đầu Lam Kê Nhân, Lam Tiểu Như thân kích hoạt khả năng kéo ra một xâu lựu đạn ném tới, khẩu súng ngắn được cô mang trên đùi được rút ra.

Tiếng nổ vang trời điếc tai, từ khoảng cách của Du Thiên vẫn phải chịu một đợt nhẹ sóng xung kích, khói bụi đất cát bay tán loạn che lấp tầm nhìn của cả ba Lam Kê Nhân, hai cô gái lúc này tháo chạy khỏi hiện trường.

'Mình nên theo dõi cả hai thêm một ít thời gian nữa nhỉ? Nhất là với cô nàng Lam Tiểu Như đó, nhớ không lầm thì................'

Dưới đợt khói bụi, hình ảnh gã hề có nụ cười vui vẻ cùng đôi mắt caro mập mờ biến mất như một bóng ma.