Chương 16: Tôi bị cưỡng bức, huhu~ đời zai của tôi còn đâu?

Tôi đã trở lại với khu vườn của mình sau khoảng thời gian dài vắng bóng, ít ra thì đám cây trồng của tôi vẫn tốt chán.

Và thế tôi quyết định trồng thêm ít loại hoa quả nữa để làm nguồn thực phẩm tự cung, dù chỉ là lượng nhỏ thực phẩm nhưng cũng đủ để những cô gái nhỏ của tôi có vài món hoa quả để ăn vào mùa hè.

Hiện tôi đang có Ngô, Cải và Cà Chua...

Ngô và Cà Chua thì chỉ khoảng 2 tháng là có thể thu hoạch riêng Cải thì tôi không rõ, haha! Thật thấy hổ thẹn khi tự nhận mình là một Bác Nông Dân Chăm Chỉ.

Đó là tất cả những gì bên phải nhà mà tôi đã trồng , nay tôi định mở rộng trồng sang bên trái nhà với Đậu Bắp (Mướp Tây) , Dưa Hấu và Dâu.

Thật ra thì tôi đã bỏ hạt giống cả rồi , giờ tôi đang tưới tiêu cho đám cây cà chua, trong lúc tưới cây ánh mắt tôi hướng về phía Mộ Dung Tiêu đang ngồi dưới gốc cây cạnh nhà tu luyện.

[Mộ Dung Tiêu Chiến Lực: 597]

Em ấy lại sắp đột phá nữa rồi kìa, giờ thì tôi mới để ý là đám thây ma quanh nhà nay chẳng còn con nào, ẻm luộc hết đám đó luôn rồi hử?

Nói thật là vắng bóng bọn chúng tôi cảm thấy hơi trống vắng sao sao ấy.

Mộ Dung Tiêu hiện tại toàn thân bao quanh một làn sương trắng, lạnh lẽo em ấy vừa băng hóa cả gốc cây cạnh nhà.

Này, này, muốn tu luyện thì về phòng mà làm, em thế này thì hệ sinh thái quanh nhà tiêu tùng hết rồi còn đâu.

Tôi bước , Mộ Dung Tiêu hiện đang mặc quần jean ngắn khoe cặp chân dài đẹp của em , bên trên mặc áo thung trắng , bên trong mặc áo ngực màu đen.

Cũng bởi hai màu tương khắc chồng lên nhau ấy mà tôi có thể nhìn rõ áo ngực được giấu sau lớp áo thung trắng của ẻm.

Em ấy đột phá xong rồi, bởi năng lượng của em ấy tăng lên khá cao sau lần đột phá này nên thảm cỏ dưới gốc cây chết sạch, chúng băng hóa rồi vỡ nát tan thành hơi nước.

Mộ Dung Tiêu cảm nhận thấy sự hiện diện của tôi đang tới, em ấy nhẹ mở mắt ngước lên nhìn.

Thấy khuôn mặt tôi nét không ưa em ấy lè lưỡi rồi tự cốc đầu bản thân với điệu cười "ehehe~" ,

Rồi: "Em xin lỗi."

Tôi thở dài, thiệt tình là hết nói nổi.

"Thiệt tình, đừng nghịch ngợm nữa, em về phòng tu luyện đi."

"Vâng~"

Nói rồi em ấy rời đi , trước lúc đi cũng không quên nghịch ngợm thơm má tôi cái lạnh ngắt.

Quả thật năng lực của em ấy ảnh hưởng tương đối nhiều lên em ấy hiện tại , lạnh lùng hơn , vô cảm hơn nhưng như vậy thật tốt cho em ấy.

Ờ cái thời đại hắc ám này , càng thiếu cảm xúc , em ấy càng không phải đau khổ hay hối hận vì nhiều về những việc mình sẽ làm và đã làm.

Sau tất cả tôi sẽ là đầu tàu chịu hết sóng gió cho em ấy , dù sao thì em ấy cũng là người phụ nữ của tôi kia mà.

"Á!"

Trong lúc đang loay hoay với dòng suy nghĩ thì tôi chợt nghe thấy tiếng hét, nó sẽ rất nguy cấp nếu tiếng hét đó đến từ Lâm Thừa Anh hay Mộ Dung Tiêu, tiếc thay tiếng hét đó lần này xuất phát điểm từ phòng y tế của Lý Diễm Huỳnh.

Chắc ẻm lại thất bại với mấy cái thí nghiệm dị hợm của mình chứ đâu, Mộ Dung Tiêu và Lâm Thừa Anh được tôi vặn là đừng quan tâm với Lý Diễm Huỳnh nên sẽ không có việc một trong hay người chạy tới giúp ẻm đâu.

Vâng, it's me! Đúng rồi, giờ tôi phải lết cái mông đi giải quyết vấn đề cho bà nội này đây, khổ thế mới lị.

"Này, này, cô có thôi mấy cái thí nghiệm di truyền biến đổi đi chưa hả?"

Tôi mở cửa bước vào và đập vào mắt tôi là hai cái Thây Ma biến dị loại ba, thân cao 2m, vóc dáng lực lượng.

Đốt cột sống và khuỷu tay bọn này mọc ra gai nhọn sắc bén tựa lưỡi dao đen có hoa văn màu đỏ thẳm, đôi mắt đỏ ngầu bọn chúng quay lại nhìn tôi ngay khi tôi bước vào.

"Gừ!"

"Gừ!"

-Thình thịch!

Nếu tôi đoán không lầm thì năng lực của tôi vừa bị vô hiệu hóa, ôi cái con ả điên này lấy máu tôi để tạo ra nhân bản thây ma loại này đó hả?

Thiệt hết nói nổi.

Thấy tôi bước vào Lý Diễm Huỳnh chạy tới nấp sau lưng tôi như đứa trẻ, đôi mắt đỏ tía của cô ấy ánh lên tia thích thú nhìn về hai đầu thây ma biến dị được nàng tạo ra phía trước.

"Du, Du Thiên... Bọn bọn chúng muốn gang bang tôi kìa! Du Thiên No1 và Du Thiên No2 sao mà biến thái như nguyên bản vậy hả?"

Tôi trợn mắt nhìn Lý Diễm Huỳnh, cô ả cũng ngước lên nhìn tôi rồi lè lưỡi, éo dễ thương đâu nên đừng có giả vờ dễ thương với tôi!

Thiệt tình, hai con này mà thả ra chắc phải thành nguy hiểm cấp thảm họa quá, cô có biết mình vừa tạo ra cái gì không vậy hả?

Bẻ cổ hai thây ma biến dị nhân tạo rồi để chắc chắn rằng chúng đã chết tôi thiêu xác chúng ở ngoài đường rồi trở lại nhà xử lý cái con điên này.

"Ui ui ui da! Nát đầu...đầu nát, nát rồi! Ư~ mạnh lên xíu nữa đi, haAh, haah!"

Tôi bóp đầu con điên này đưa lên cao nhưng tác dụng thì đi ngược lại với mong đợi, trong mặt ả ta phởn quá nên tôi cũng thôi.

Bó tay rồi.

"Hư..."

Sau khi được tôi ân xá ẻm xoa đầu rồi liếc xéo qua tôi rồi nở nụ cười rợn người.

Móa! Con điên này lại vừa nghĩ ra trò điên gì nữa rồi???

Bịch!

Chưa đến 1s tôi bị ẻm đè xuống, hơi thở hổn hển, đôi mắt si mê ẻm cải áo ngoài rồi đưa tay cởi áo tôi.

Đôi gò má đỏ ửng lên ả liếm mép cách hư hỏng.

"Du Thiên...tôi không muốn nhân tạo thuộc hạ nữa , anh có thể cho tôi hạt giống của anh không-hử?"

Nói rồi ả kéo váy díp của mình lên để lộ ra cái quần lót đen được bao quanh bởi lớp tất lưới bên ngoài.

Tôi nhìn thấy cái khe ướt át của má rồi kìa, vậy là bắt tôi thỏa mãn nhu cầu tình dục hả con điên này!?

Phập!

Xong luôn, chưa kịp phản ứng tôi đã bị tiêm vào người thứ thuốc màu hồng nhạt, hỏi nói tôi cũng biết mình vừa bị tiêm cái gì vào người.

Con Nguyền Long của tôi đang nổi cơn thịnh nộ kia kìa.

"Um~~ sướng quá đi! Chưa gì mà đã to thế này rồi? Đúng là thứ dương vật xấu xí mà..."

Này vừa vừa phải phải thôi nghe má.

Thật ra thì việc này xảy ra thường xuyên với tôi khi trước, mỗi khi má say mèm là lại đè tôi ra bắt giải quyết nhu cầu tình dục cao ngất cho.

Aizz, nhớ lại thì khi trước ba ngày liền tôi bị bắt cóc mà không ai giải cứu, thật ra thì họ bỏ mặt tôi, huhu!

Bị kéo khóa quần, tôi nhìn lại liền thấy Lý Diễm Huỳnh tay vén mái tóc lên bên, tay giữ lấy con Nguyền Long của tôi há miệng nuốt trọn.

Cảm giác tê dại lan tỏa, cơ thể tôi khẽ rung lên rồi từng đợt nhẹ điện năng từ đầu con Rồng chạy ngược lên.

Mút mạnh ả tạo ra những âm thanh dâm dục kích thích thính giác tôi liên tục.

Như cho mấy thỏa mãn ả tiếp dùng lưỡi quấn quanh con Rồng rồi liên tục siết chặt, rắn ăn rồng là có thật.

Tôi sắp chết đến nơi rồi, cảm giác nóng ran chạy khắp cơ thể, quả tim như muốn nổ tung tôi bật dậy đè ả xuống.

"Á!"

Quăng ả lên giường rồi đầu óc tôi chìm vào cơn dục vọng điên loạn, thứ thuốc đó qua mạnh với một con người, ngay cả tôi cũng đang dần lưu mờ đi lí trí.

Xé rách đôi tất lưới của ả tôi giật bay chiếc quần lót đen dây buộc, cái âm hộ thơm tho hiện ra, chắc chắn là do thuốc nên tôi mới ngửi thấy mùi hương lạ lùng này.

Ngoàm....

Nuốt chửng nó như nuốt lấy một cái bánh mật tôi hung bạo đá lưỡi khiến con người dâm đãng bên trên rên rỉ, đôi tay ả đưa xuống giữ lấy đầu tôi rồi kéo mạnh đầu tôi áp sát vào âm hộ ả.

"Mạnh lên! Nữa đi! Ah! Ah! Ứ, anh làm giiỏi quaá!!?"

Ả hét lên như kẻ điên loạn, bên dưới miệng tôi đoán nhận nguồn nước mát trong, vị ngọt ngào ẻm bắn mạnh nhiều đợt.