Chương 15: Tôi hình như đã bỏ qua thứ gì đó, nèk tên nào ngoài kia nói ta biết coi

Tôi dừng lại khi trời gần sáng, tôi mệt lữ còn A Khắc Na thì te tua với tôi.

Nàng ấy quả thật là loli bà bà, 57 tuổi chứ nhỏ bé gì.

Dù 57 tuổi nhưng vẫn còn trinh thì cũng biết lúc trước xấu ma chê quỷ bỏ ra sao.

Thôi kệ đi, lỡ tay rồi....

Tôi mặc lại đồ, A Khắc Na cũng thế, nàng ta trong khá vui vẻ, tôi không hiểu nàng ta đang nghĩ gì trong đầu nữa.

Chúng tôi mới là kẻ thù không lâu, tình nhân mới đó nay thì không biết thành cái giống gì nữa....

Ôm lấy cổ tôi A Khắc Na thơm vào má cười khúc khích.

"Chàng sẽ lại tới với thiếp nữa chứ?"

Nàng ta có lẽ khá thích phim cổ trang nên cách xưng hô hơi cổ nhưng đó không phải vấn đề, nàng ta thay đổi 360° khi bị phá trinh luôn, tôi...khặc...khặc...

"Ừ, sẽ lại đến."

"Hì hì~"

Ôi cái nụ cười dễ thương gì đây?

"Vậy sao nàng không đến chỗ ta nhỉ? Ở ngoại ô có một căn nhà ấy, chắc nàng không muốn trả thù ta đâu ha?"

"Chàng nói cái gì thế? Thiếp giờ là người của chàng rồi mà, nếu có thời gian thiếp sẽ tới nhưng thiếp muốn chàng tới với thiếp hơn."

"Vậy sao...?"

"Tất nhiên rồi!"

Vậy ra đây là cách chạm tới trái tim nữ nhân hử, đè họ ra là xong?

Chắc chỉ có trường hợp này thôi, haha.

"Vậy ta lấy thứ đó được chứ?"

Tôi chỉ tay về phía Huyết Tinh đặt ở trung tâm căn phòng.

"Chàng cứ lấy đi, đừng lạm dụng nó đấy."

"Vậy cảm ơn..."

Dễ vậy luôn á?

Tôi để lại nụ hôn trên trán A Khắc Na rồi rời đi, nhớ Mộ Dung Tiêu quá~

---------------------

Khi Du Thiên rời đi, A Khắc Na ngồi trên bệ đá thờ đung đưa đôi chân nhỏ, miệng hí ha hí hửng câu hát ma mị.

Đúng lúc này bên trong bóng tối hiện ra một chiếc mẶt nạ vô diện, toàn thân phũ kính một thân hắc bào, giọng khàn khàn già cả.

"Công Chúa Điện Hạ, như vậy được chứ?"

"Ý ngươi là gì? ♪hừ hứ hư♪"

"Việc người để người đó lấy đi Huyết Tinh...?"

Giọng lưỡng lự khi đề cập đến, vô diện mặt nạ nhân hướng về chỗ ngồi của chủ tử mình ngập ngừng.

"Không sao, thứ đó vô dụng rồi. Ta hấp thụ xong nó lâu rồi, chỉ còn lại vỏ chứ thôi."

Giọng vô tư, A Khắc Na đáp.

"Thần không nói tới việc đó...dù chỉ là vỏ chứ nhưng đề cho kẻ ngoại đạo---"

Vô Diện Mặt Nạ Nhân dừng lại, cổ họng đau rát rồi cánh tay vô hình nâng bà ta lên không.

A Khắc Na đôi mắt đỏ rực, khí thế tàn bạo hướng tới.

"Ngươi gọi ai là kẻ ngoại đạo?"

"T,Thần, Thần không dám..."

"Hừ!"

A Khắc Na thả ra, Vô Diện Mặt Nạ Nhân rơi xuống đất ho khan.

"Ngươi dám coi thường mắt nhìn của ta?"

"Thần không dám! Công Chúa lượng thứ!!"

Vô Diện Mặt Nạ Nhân hốt hoảng dập đầu, A Khắc Na hừ một tiếng rồi rời đi.

Du Thiên tuyệt không ngờ tới A Khắc Na này một thân thần bí, đến ngay cả Con Mắt Thẩm Định của hắn cũng bị đánh lừa, cô cứ như quá hiểu rõ hắn vậy.

[A Khắc Na (Nguyên Bản) Chiến Lực: 15 000]

[Danh Hiệu: Trùng Sinh Giả, Giáo Chủ, Chân Tổ.]

[Số đo ba vòng: 70-50-60]

[Khả năng: Huyết Ma Chân Tổ, Rết Linh Động, Ẩn Giấu.]

"♪Nà ná na♪"

-----------------------------------------

Tôi trở lại với ngôi nhà thân thương, mọi người đã ngủ say nên tôi cũng tiện tay hành động.

Mục tiêu của tôi hôm nay chính là Lâm Thừa Anh, haha! Tôi sẽ bắt nàng ta mang thai con tôi!

Lâm Thừa Anh hiện đang ngủ quên trong nhà kho, ngồi trên ghế nàng úp mặt xuống bàn ngủ say sưa.

Bước tới tôi bế nàng đặt lên bàn trống rồi cởi áo tụt quần, quăng quần lót, haha!

Cơ thể đẹp đẽ của nàng đần phơi bày, đôi mắt ngọc nhẹ nhàng mở với nụ cười, tôi biết nàng ấy tỉnh rồi, chỉ là mặc tôi làm gì thì làm thôi.

"Anh về rồi đấy à? Còn biết cả đường về sao?"

Tôi đã bị khiển trách này, vui quá trời.

Hôn lấy cô ấy rồi cánh tay tôi nhẹ nhàng xoa bóp hai qua dưa hấu mềm mại này, bao nhiêu lần cũng được, ngực của Màn Thầu quả thật rất mềm và đẹp.

"Um~ đồ hư hỏng, tay mò đi đâu thế hả?"

Giọng yếu ớt, nàng ấy rên rỉ khi tôi mở rộng mép hang của nàng.

"Vậy em nói đi, tay tôi đang mò đi đâu?"

Lâm Thừa Anh đang ngồi trên bàn, chống hai tay ra sau, ưỡn ngực ra trước và đôi chân đang banh rộng để mặt tui áp sát vào âm hộ nàng.

"Um~ ah~ đồ xấu xa! Nhẹ nhàng không được sao...ưmmm!"

Nàng ấy kẹp háng lại khi ra, dễ thương quá, Lâm Thừa Anh mềm mỏng dễ trêu chọc quá này.

Hôn lên âm hộ nàng ấy liên tục, tôi khiến nàng ấy ngây ngất mà ngã ngửa trên bàn.

Việc tiếp theo chính là kéo con Nguyền Long chưa được ăn non ra nhét vào.

Cơ thể Lâm Thừa Anh run rẩy khi tôi nhét nó vào, ấn sâu hết cỡ nàng ấy lập tức sung sướng khéo hai chân lại, muốn chơi thế này thì phải nói chứ?

Kéo hai chân nàng lên cao, tôi nhẹ nhàng di chuyển, âm hộ của Lâm Thừa Anh vốn đã khít nay càng khít hơn, di chuyển vài cái thôi tôi đã mua ra rồi.

Ngược lại Lâm Thừa Anh nàng ấy như qua sung sướng mà rên rỉ không ngớt miệng, dãi chảy đôi bên mép Lâm Thừa Anh khiến tôi vô cùng kích thước.

Cái âm hộ bóp chắt hơn khiến tôi run rẩy, nàng đúng là một cái dâm nữ nha~

Tôi dù có thua thế thì cũng phải đông quy vô tận, đâm liên hoàn tôi đi chuyển mạnh mẽ nghiền ép âm hộ Lâm Thừa Anh.

"Áh! Gì, gì thế? Đừng ddột ngột vậy mà!? Aaahhhh!!?"

Lâm Thừa Anh hét lên rồi mỗi lần tôi xuyên qua mép tử cung của nàng nước dâm lại tràn ra, cứ thế tôi gục ngã rồi bom đống tinh dịch vào tử cung nàng.

Thua hiệp này thì ta bày hiệp khác, tôi lập tức chỉnh Lâm Thừa Anh lại, bắt nàng nằm úp trên bàn, đôi mông và chân bên dưới, tôi đâm vào rồi di chuyển nhanh chóng.

"Á! Đừng mà! Tha cho em đi, em không dám ghẹo anh nữa đâu mà~ uhhj!"

"Vậy chịu phạt đi!"

"Khônggg! Em chết mất, sướng chết mất, ra! Lại raaaa!!!"

Tôi dồn dập, Lâm Thừa Anh bắt đầu kêu la dâm đãng, nước từ âm hộ ẻm chảy ra không ngừng, tôi nhanh chóng bom bất ngờ đống tinh dịch thứ hai vào và cảm nhận cảm giác co giật kích thích của cơ thể ẻm.

"Uuuuhhgghmmm....."

Lâm Thừa Anh ngước cổ rên lên tiếng dài rồi úp mặt xuống bàn, sau đó ẻm quay lại nhìn tôi với đôi mắt ướt át.

"Đồ xấu xa..."