Tôi tỉnh dậy trên giường, hai bên là hai cô gái.
Tôi thấy vui bởi họ hòa thuận với nhau nhưng tôi lại bị họ cho ăn chay đêm qua, không ai cho tôi chơi hết, thế là ngủ tới sáng.
Mộ Dung Tiêu khá hăng hái vào hôm nay, và thế là em ấy kéo Lâm Thừa Anh đi train quái, không đùa đâu, Mộ Dung Tiêu khá có khiêu dạy học đấy chứ.
So với tôi thì em ấy vẫn nhẹ nhàng chán.
Mọi thứ sẽ chẳng có gì để nói nếu như tôi không phát hiện Lâm Thừa Anh ngất xỉu trên sàn nhà, cổ đã giấu tôi việc cổ bị sốt.
Vấn đề có lẽ do đây...
[Lâm Thừa Anh Chiến Lực: 101]
Đùa nhau chắc? Cổ chỉ mới luyện tập có hai ngày kia mà, sao mạnh lên nhanh quá dậy?!
Em ấy sốt có vẻ do quá trình biến đổi gen, nhưng tôi không thể để em ấy thế này, phải chi tôi có ở đó và hướng dẫn em ấy cách điều chỉnh dòng chảy năng lượng như Mộ Dung Tiêu.
Tệ rồi, cơn sốt có lẽ sẽ kéo dài cả tháng nếu như không được điều trị hoặc tệ hơn em ấy sẽ chết.
"Anh Du Thiên...em xin lỗi..."
Mộ Dung Tiêu đôi mắt rưng rưng lệ nói, tôi xoa đầu em ấy rồi đôi mắt hơi nhíu lại, phải tìm tới người đó thôi.
Một người rất tài năng nhưng cũng cực kỳ nguy hiểm, cô ta bị ám ảnh bởi khoa điều trị và nghiên cứu biến đổi gen ở người.
Một vị bác sĩ đồng thời cũng là một nhà khoa học điên, ở tương lai cô ta đã thực hiện rất nhiều riêng cứu biến đổi trên người, tạo ra người nhân bản, và loạt chủng quái vật Tai Ương.
Tôi đã từng cố gắng giết cô ta nhưng bị Lâm Thừa Anh cản lại, chúng tôi đã có cuộc họp và đường ai nấy đi.
Hết cách rồi, tôi để Mộ Dung Tiêu ở lại nhà cảnh giới và chăm sóc cho Lâm Thừa Anh, riêng tôi đi tìm người đó.
Cô ấy hiện có lẽ ở bệnh viên trung ương một lẻ một, thây ma ở đây tương đối nhiều, số lượng phải trên hai ngàn con.
Khó rồi đây, tôi đã cố gắng dùng sức mạnh của bản thân để mở đường máu tiến vào, nơi đây âm u và vẫn còn ánh sáng, có lẽ máy phát điện nơi đây vẫn còn hoạt động.
Mật độ thây ma bên trong không nhiều như bên ngoài nhưng thế này cũng là rất khó thở rồi, 56 đâu thây ma bị tôi tiêu diệt ngay khi vừa vào sảnh bệnh viện.
Đi lên cầu thang tôi cố tìm kiếm người sống sót, không biết cô ta còn đây không nữa.
Sao mà vô vọng dữ vậy nè trời!
Dạo bước trên hành lang bệnh viện, đây có lẽ khoa tim mạch.
Và thứ chặn đầu tôi xuất hiện khi ánh đèn bên trên chớp tắt hai đợt, một đầu thây ma biến dị, to lớn và mập ú.
[Biến Dị 2 Chiến Lực: 239]
Con Mắt Thẩm Định của tôi lập tức lên tiếng khi tôi nhìn vào quả bóng phía trước, tên này phải nói là như quả bóng luôn.
Triều cao này cũng khá là ấn tượng khi đã vượt qua 2m1 mất rồi, chiều cao của một con gấu và to lớn của một cục thịt di động.
"Gừ..."
Nó đang nhai chóp chép thứ gì đó trong miệng, nhìn vào thì là một cánh tay con người, eo ôi~
Nhìn thấy tôi nó vỗ bụng hai cái để rồi từ phía sau hai con chó Zombie chạy ra, hướng về phía tôi bọn nó chạy tới.
Gặp phải đối thủ rồi, con này còn biết nuôi pet luôn ba má ơi, sao cái thể loại này lại xuất hiện sớm thế, nhân loại quả thật phải diệt vong sao?
Bọn Thần Linh khốn nạn này!!??
Xin lỗi, tôi có hơi nóng giận, trong lúc đó hai sinh vật hình cho kia lao tới, phải nói tạo hình bọn này khiếp khỏi nói.
Nhìn qua thì chúng chỉ là giống chó săn bình thường, bất thường ở đây là mắt chúng có màu xanh lục, lớp da ngoài bị lột sạch chỉ còn thịt và cơ màu đỏ tươi, răng thì eo ôi...bọn cá mập kêu bọn này bằng cụ ấy chứ đùa gì.
Vì cái hành lang này tương đối hẹp nên tôi không mấy cơ động nổi trong tình huống này, không cơ động thì thủ vậy.
Hai con chó Zombie lao tới, một con cố cắn chân, con còn lại nhảy cao lên cố cắn vào mặt tôi.
Tốc độ của hai con này phải nói là ngang ngửa con thây ma biến dị ở cty pin năng lượng Mặt Trời chứ đùa đâu.
Chỉ thế thì tất nhiên không làm khó được tôi rồi, nhấc chân tôi đá bay con bên dưới rồi vung đường đao nhẹ nhàng cắt đầu con phía trên.
Tấn công thất bại con bên dưới nhìn qua thi thể đồng bọn liền cụp đuôi bỏ chạy, lựa chọn sáng suốt nhưng nó lập tức nát thây bởi con Thây Ma Biến Dị.
Thây Ma vỗ bụng mở rồi đùng đùng lao tới chỗ tôi, thôi thì không nhây nữa tôi cũng hướng chỗ nó chạy tới luôn.
Cả hai chạm mặt, nó như con hổ đói vồ lấy tôi với hai cánh tay to lớn hai bên kẹp vào như cái càng cua.
Lợi thế tốc độ tôi co chân nhảy lên rồi tiếp đất trên vai thây ma mập mạp, đôi mắt lạnh lẽo tôi lập tức kết liễu nó bằng cách quét ngang lưỡi đao.
Cái đầu nó rơi phịch xuống nền gạch rồi thân thể nó đỗ ầm, tôi bỏ đi mà không thèm quay lại nhìn, tởm quá.
Kế tiếp tôi không tìm thấy thây ma nào nữa, có lẽ tên mập đó đã ăn hết.
Không tìm thấy thây ma nhưng trái lại tôi tìm thấy một cái xác, trong một căn phòng nghiên cứu chuỗi gen di truyền.
Một vị bác sĩ chết chết ghế tựa với viên đạn cắm thẳng vào thái dương.
Tôi tìm thấy rất nhiều tài liệu ghi chép, có lẽ ôn ta và trợ lý đã cố thủ và nghiên cứu chủng loại virus quái dị này, và vì không có người hay vật thí nghiệm, ông ta đã dùng chính bản thân để làm vật thí nghiệm.
Hy sinh vì nghề ghê........
Tôi không có hơi quan tâm cái xác này đâu, thứ tôi quan tâm là tên trên thẻ của ông ta.
[Lý Đức: Đã Chết]
Không chỉ thẻ mà đến Con Mắt Thẩm Định của tôi cũng lên tiếng, nó mà lên tiếng thì......
Thì chả được ít lợi gì, đồ kỹ năng vô dụng!
Thôi công cóc rồi, cô ta hẳn là bỏ đi khỏi cái bệnh viện quỷ tha ma bắt này mọe rồi.
Nếu tôi đoán không lầm thì ông bác sĩ là là bố của con mắm đó, và kẻ bắn không ta chính là con gái ruột của ông.
Lý Diễm Huỳnh!
Chặc! Ghê thật đấy, ra tay với chính bố ruột luôn, chắc là được yêu cầu nhỉ? Giờ thì tôi hiểu ta sao cô ta lại điên như thế rồi.
Tôi nghĩ cô ta Biến Đổi rồi, nếu đoán không lầm thì năng lực cô ta sở hữu là [Bác Sĩ].
Tên nghe bình thường nhưng thuộc hạng siêu cấp đấy, cô ta có thể tạo ra thuốc, huyết thanh, công cụ chưa trị, băng gạt v...v...
Miễn là có liên quan đến nghề nghiệp Bác Sĩ là cô ta liền có thể triều hồi.
Cứ tưởng tượng cô ta như cái nhà thuốc di động đi.
Kỹ năng vì OP thấy ớn, ghen tị quá đi.
Giờ thì tôi ổn, phải nhấc cái đít lên đi tìm con mắm đó nữa đây.
Rời khỏi bệnh viện, tôi lang thang không biết đi đâu và về đâu, nhưng ông trời lại rất biết thương hại tôi.
Tiếng mô tô nẹc inh ỏi, tôi từ con hẻm nhìn ra liền thấy nhóm người tay cầm gậy gộc, điên cuồng đánh giết thây ma.
Và kẻ đứng sau quan sát tất cả đó là Lý Diễm Huỳnh.
Đấy, thấy chưa? Trái Đất tròn mà, dù nó hình cầu nhưng vẫn tròn.
Mà lá cờ đó hình như [Hắc Hội].
Vậy ra cô ả đã gia nhập Hắc Hội, cái hội mê tín dị đoan ấy hả? Chẳng hợp với ả tẹo nào, thôi thì để anh mày đến khai sáng cho.