Chương 40: Nữ quỷ bám thân

Bóng người kia đầu tóc bù xù, váy ngủ trắng phủ toàn thân, nữa thân mình đã ra ngoài cửa sổ, rõ ràng đó chính là Dương Liễu!

"A! Tỷ tỷ muốn tự tử!" Y Y thét to.

Diêm Ninh thân hình chợt lóe, nháy mắt liền đã nhào tới tên cửa sổ, bắt được cánh tay của Dương Liễu: "Ngươi đang làm cái gì!"

Dương Liễu quay đầu lại, lập tức đem Diêm Ninh dọa sợ, chỉ thấy Dương Liễu sắc mặt tái nhợt, đổi mắt trợn trắng, nàng há miệng, phát ra thanh âm khàn khàn, lại là một đám âm tiết quái dị, căn bản không nghe rõ ý tứ.

"Dương Liễu tỷ tỷ như thế nào lại biến thành quỷ!" Y Y hoảng sợ mà ngồi ở trên mặt đất, trong miệng không ngừng kêu tên Dương Liễu.

"Nàng không phải biến thành quỷ, mà là bị quỷ nhập vào người! Y Y, ngươi cẩn thận một chút, ta tới đối phó nàng!" Diêm Ninh quát.

Dương Liễu hai mắt khủng bố trừng lớn, há mồm cắn tới Diêm Ninh, Diêm Ninh giơ nắm tay lên, lại không dám đánh xuống, sợ tổn thương mỹ nhân.

Nhưng bị quỷ bám vào ngươi, Dương Liễu cũng không lưu tình, nàng hung hăng mà cắn vào trên tay Diêm Ninh, hai chiếc răng nanh lập tức xuyên qua làn da Diêm Ninh, máu tươi chảy xuống.

"Ca ca cẩn thận!" Y Y khẩn trương mà lớn tiếng gọi.

"Không cần lo lắng, chỉ là bị thương ngoài da một chút!" Diêm Ninh chịu đựng cơn đau, xảo diệu mà vặn vẹo cánh tay, thoát ra khỏi miệng Dương Liễu.

Dương Liễu khóe miệng chảy ra một tia máu tươi, thoạt nhìn càng thêm đáng sợ, nàng lại một lần nữa gương nanh múa vuốt mà lao tới Diêm Ninh, mà lúc này Diêm Ninh nhanh chóng rút ra ba cây ngân châm, vẻ mặt phẫn nộ:

"Nghiệt súc, ngươi còn không nhanh rời khỏi thân thể của nàng!"

Ba cây ngân châm không chút sai sót mà đâm vào xương quai xanh Dương Liễu, ngay sau đó trong phòng liền vang lên tiếng thét chói tai, chỉ thấy một nữ hài khủng bố mặc váy hoa màu đỏ từ trong thân thể Dương Liễu bay ra, rồi sau đó không chút do dự hướng cửa sổ chạy trốn.

"Y Y, ngươi chăm sóc tỷ tỷ!"

Diêm Ninh thấy nữ quỷ chạy trốn, nhanh đem Dương Liễu giao lại cho Y Y, rồi sau đó liền chuẩn bị nhảy ra cửa sổ đuổi theo, lại bị Y Y kéo lại.

Diêm Ninh quay đầu lại, thấy Y Y vẻ mặt sợ hãi mà lôi kéo hắn: "Ca ca, đừng đi, ta sợ lắm!"

Y Y vẫn là một tiểu nữ hài chưa trãi qua thế sự, vừa rồi lại gặp hình ảnh đáng sợ như thế, bây giờ có nói gì cũng không dám rời khỏi Diêm Ninh.

Diêm Ninh lại nhìn xuống dưới lầu, tiểu nữ quỷ kia đã chui vào hẻm nhỏ, biến mất không thấy. Diêm Ninh lúc này mới từ bỏ, vào trong phòng: "Tiểu nữ quỷ kia chạy mất rồi."

Y Y hồn phách còn đang hoảng sợ mà nói: "Vừa rồi chính là quỷ sao?"

"Lúc này ngươi đã nhìn thấy được rồi đi, nhìn bộ dáng ngươi xem." Diêm Ninh trả lời.

"Thật là đáng sợ...." Y Y khó có được lần không cãi cọ lại Diêm Ninh, trực tiếp chịu thua, xem ra bề ngoài là thoạt nhìn là người kiên cường, nhưng đối mặt với quỷ hồn vẫn là sinh ra tâm lý sợ hãi.

Diêm Ninh ôm Dương Liễu trở về trên gường, dò xét một phen, sắc mặt có chút âm trầm: "Tiểu nữ quỷ này lại tâm thật là tàn nhẫn, hút đi không tí dương khí của Dương Liễu tỷ tỷ, chỉ sợ phải thật lâu mới có thể hồi phục."

Y Y khẩn trương hỏi: "Tỷ tỷ sẽ không có việc gì chứ?"

Diêm Ninh đáp: "Thân thể sẽ không có trở ngại gì, bất quá cần phải nghĩ ngơi thật tối để khôi phục mới được,"

Nói xong, Diêm Ninh rút ba cây ngân châm trên xương quai xanh Dương Liễu xuống, lại cắn ngón giữa của mình, đem ngân châm lăn qua máu.

"Ca ca, ngươi đây là....." Y Y nhìn thấy Diêm Ninh làm vậy, khó hiểu hỏi.

"Máu huyết của ta tương đối đặc thù, có công năng phá tà, nói thẳng vào điểm chính là tiêu độc."