Diêm Ninh cười cười, tuy rằng hắn thường xuyên khi dễ Đỗ béo, nhưng hắn biết Đỗ béo là thật lòng xem hắn là huynh đệ, cho nên an ủi nói: "Yên tâm đi, ta gần đây có chút chuyện lo âu, chờ sự tình qua đi, ta sẽ giải thích tất cả cho ngươi."
Lúc này Đỗ béo mới cợt nhả mà đáp ứng, đi về nhà.
Diêm Ninh chính mình còn không xác định được có thể hay không sống sót qua bảy ngày, đến lúc đó mình không thể sống được, thì những chuyện kinh hoàng đã trãi qua những hôm nay không cần phải nói cho Đỗ béo, tránh làm cho hắn bị hoài nghi về nhân sinh.
Đỗ béo rời đi, Diêm Ninh khoát cặp sách lên lưng: "Đi thôi, ta liền đi xem phụ thân ngươi, nhưng ta nói trước, ta cũng không thể đảm bảo chữa trị tốt cho ông ấy."
Ngô Môn y thuật bác đại tinh thâm, Hiện giờ Diêm Ninh bất quá vừa học vừa dùng, sao có thể chân chính còn bác sĩ so sánh.
Đối với việc trị liệu cho phụ thân của Phỉ Phỉ, Diêm Ninh trong lòng một chút tự tin cũng không có.
Lý Phỉ Phỉ mang theo Diêm Ninh, vào thang máy rồi đến phòng bệnh VIP trên cùng của bệnh viện.
Diêm Ninh có chút giật mình, phòng VIP này giá cả thật là không thấp a, nghe nói mỗi người là độc nhất một phòng bệnh, hơn nữa có bác sĩ chuyên môn chăm sóc riêng, dùng thuốc tốt nhất, đồ ăn tốt nhất, thậm chỉ ngoài cửa còn có bảo an tuần tra 24/24.
Ba năm học chung Diêm Ninh chỉ biết Lý Phỉ Phỉ có gia cảnh không tồi, nhưng không nghĩ đến cư nhiên lại ở phòng bệnh đắt đỏ như thế này.
Phú ông cùng kẻ nghèo hèn chỉ cách nhau một cái phòng bệnh, đãi ngộ đúng là dùng cho kẻ có tiền a.
Lý Phỉ Phỉ đem Diêm Ninh đến bên ngoài phòng bệnh, đẩy cửa bước vào, hộ sĩ đều đuổi ra ngoài.
Diêm Ninh đứng ở bên ngoài phòng bệnh, nhưng lại có cảm giác có chút âm hàn, phía sau lưng lạnh căm căm.
Mới bước vào trong, Diêm Ninh sắc mặt liền trở nên có chút âm trầm, chỉ thấy trên gường bệnh có một trung niên nam tử đang năm, diện mạo cùng Phỉ Phỉ có chút tương tự, nhưng lúc này mặt mày xanh lét, hai mắt nhắm nghiền. giống như cực kỳ thống thổ.
Làm cho Diêm Ninh khẩn trương chính là, trên người phụ thân Lý Phỉ Phỉ cư nhiên lại có một người đang nằm bò trên!
Nói đúng ra, là một người mặc trang phục bệnh nhân, một nữ quỷ, nàng đang ghé vào người của phụ thân Phỉ Phỉ, tư thế vặn vẹo, đang há mồm hút lấy dương khí của hắn, biểu tình thoạt nhìn cực kì hưởng thụ.
"Đây là cha ta, tên là Lý Lập Quốc." Lý Phỉ Phỉ giới thiệu nói.
Không chờ Lý Phỉ Phỉ giới thiệu, Diêm Ninh liền ngắt lời nói: "Ngươi trước tiên đi ra ngoài, ta muốn cùng ba ngươi ở một mình một lát."
"Ngươi làm sao...."
"Không có gì, ngươi mau đi ra." Diêm Ninh không giải thích mà đem Lý Phỉ Phỉ đẩy ra ngoài, gắt giao khóa cửa lại.
Nữ quỷ còn đang đắm chìm trong khoái cảm hút dương khí, cũng không nhận thấy được Diêm Ninh có điểm không đúng.
Diêm Ninh làm bộ dường như không có việc gì đi tới bên gường bệnh, giả mù sa mưa mà nói: "Nhạc phụ a! Ngươi như thế nào lại biến thành dáng vẻ này!"
Nữ quỷ nghe được thanh âm Diêm Ninh, khinh thường cười, tiếp tục hút dương khí.
Diêm Ninh thấy nữ quỷ thả lỏng cảnh giác, đột nhiên cầm lấy ông kim tiêm truyền dịch bênh cạnh, hung hăng mà đâm vào sau cổ nữ quỷ.
Nữ quỷ tức khắc vô pháp nhúc nhích, hoảng sợ mà kêu lên: "Ngươi là ai!"
Diêm Ninh nhẹ nhàng thở ra, Định Hồn Châm thật đúng là linh nghiệm, lần nào cũng chuẩn!
"Ai cho ngươi hút dương khí của hắn? Lăn xuống dưới!"
Quỷ hồn trúng Định Hồn Châm, sẽ hiện ra thân hình, hơn nữa có thể bị vật thật tác động đến.
Diêm Ninh nhấc chân đem nữ quỷ từ trên người Lý Lập Quốc đạp xuống dưới, nữ quỷ chật vật mà lăn mấy vòng trên mặt đất, vội vàng xin tha nói: "Đại sư tha mạng! Ta chẳng qua là cô hồn dã quỷ mới chết không lâu, đi ngang qua nơi này thấy gia hỏa này dương khí tan rã, mới nhịn không được mà nổi lên tà niệm..."