Ngày rằm, tân dậu giáp Ngọ năm Bính thân, kỵ đưa tang, cải táng, hiến tế.
Nhưng mà ở trên sườn núi của vùng hoang vu nào đó trong thành phố Kiến Châu, quỷ dị mà bốc cháy lên từng đoàn ánh nến, xa xa nhìn lại giống như lão quỷ hiện lên rồi biến mất, làm cho người ta lạnh người sởn cả tóc gáy, không rét mà run.
“Cũng không biết ông già nghĩ như thế nào, mê mê tín tín hủy hết cả đời.”
Một người trẻ tuổi ngồi xổm trên sườn núi, một tay bắt lấy hương nến, một tay cầm bật lửa, buồn bực mà lẩm bẩm:
“Nghe nói trong đại học xung quanh toàn là mỹ nữ, bây giờ thì tốt rồi, cái gì cũng không có, thật là tức chết a! Híttt àaaaa, địa phương quỷ quái này thật là có chút âm trầm! Cả người sao có cảm giác lành lạnh a!”
Trời không có gió, cây cối không một chút lung lay, vậy mà bật lửa lại quỷ dị mà không cháy.
Ba tháng trước, phụ thân của Diêm ninh bị bệnh qua đời, hắn chỉ để lại cho Diêm Ninh duy nhất một di ngôn, không cần cái gì mà phải cố gắng học tập để nổi bật, chỉ dặn dò hắn vào lúc sinh nhật 18 tuổi, nhất định phải giống các năm trước, đến cái đỉnh núi này ngủ lại qua đêm.
Trong lúc qua đêm ở đây, hương nến không được tắt, thẳng cho đến hôm sau lúc gà gáy sớm là có thể rời đi.
Khổ thân nhất chính là vào ngày sinh nhật năm nay, chính là ngày hắn thi đại học.
Tuy rằng Diêm Ninh không biết đến nơi này qua đêm có ý nghĩa gì, nhưng vẫn nghe theo di ngôn của phụ thân, từ bỏ việc thi đại học.
Thật vất vả mới thắp đỏ được bó hương trong tay, hắn tùy ý phất phất xuống đất, chọn một nơi sạch sẽ ngồi xuống.
Ở phía trước hắn, có một cái hố, trước hố đất còn một cái bia mộ ngăm ngăm đen, bia mộ không tên không tuổi, chỉ có cỏ dại nghiêng ngã bám vào cái bia mộ cô độc giữa núi hoang này. Những con đom đóm ở xung quanh lập lòe tản ra ánh sáng màu xanh lục, càng tỏa ra khí tức âm trầm khủng bố.
Suốt mười bảy năm qua, năm nào cũng vây, Diêm Ninh luôn đi cùng với phụ thân tới nơi này, lúc ở cùng với phụ thân, hắn không lo lắng cái gì, nhưng hôm nay hắn một thân một mình nơi này qua đêm, đối mặt với một cái mộ hoang, không khỏi có chút sợ hãi, tưởng tượng rằng đột nhiêt trong cái mộ hoang này bỗng nhiên nứt ra, chui ra một quỷ hồn toàn thân là máu, đem hắn ăn tươi nuốt sống.
“Diêm Ninh….”
Phía sau Diêm Ninh đột nhiên vang lên một tiếng gọi, âm thanh kia có chút linh hoạt kỳ ảo, lại hơi chút mỏng manh.
Hắn giật bắn mình, quay đầu nhìn lại thì một bóng người cũng cũng không thấy, trong lòng có chút sợ hãi:” Bà nội nó, sẽ không phải thật sự gặp quỷ đi a?”
Diêm Ninh căng da đầu, đứng lên, lập tức bị một màn trước mắt dọa cho tới mức lần nữa ngồi ở trên mặt đất,chỉ thấy phía sau hắn không xa có một cây hòe cổ thụ, lại có cái đầu nữ nhân ló ra!
Cái đầu nữ nhân kia ở trên cây không ngừng đong đưa, biểu tình có chút thống khổ, có vẻ phi thường quỷ dị.
Diêm Ninh nhìn kỹ, mới phát hiện trên thân cây hòe kia lại có một cái hốc nhỏ, đầu nữ nhân này đúng là từ hốc cây này chui ra.
“Ngươi là người hay là quỷ?” Diêm Ninh lui về phía sau hai bước, thuận tay nhặt lên một cục đá lớn, tùy thời cơ chuẩn bị mà đập qua.
Nữ nhân này cũng có vài phần tư sắc, da trắng, mắt phượng, nhưng lúc này nàng biểu tình vặn vẹo, mặt lộ vẻ đau đớn khống khổ.
Diêm Ninh lại hỏi: “Ngươi có phải bị mắc kẹt ở trong hốc cây đó không ra được?”
Nữ nhân gật đầu hai cái, Diêm Ninh lúc này mới yên lòng, trong lòng âm thầm mừng thầm: Người dọa người, hù chết người a! Nữ nhân này thoạt nhìn không sai biệt lắm bằng tuổi của ta, nơi này đơn trai gái chiếc, chờ lát nữa đem nàng cứu ra, không biết chừng sẽ phát sinh chuyện gì nha!
Diêm Ninh cười hắc hắc, tay bưng một ngọn nến đi qua.
Cây hòe già rất lớn, phía trên thân quả nhiên có một cái hốc cây, phía dưới còn lộ ra một đôi chân.
Diêm Ninh không nghĩ ra nữ nhân này làm sao lại nhàm chán đến mức chui vào trong này, nếu không phải hắn trùng hợp ở chổ này, nói không chừng nữ nhân này lại tự tìm đường chết.
Diêm Ninh đi đến sát bên cây hòe, tay bắt lấy mắt cá chân của cô gái, chuẩn bị kéo, lại đột nhiên phát hiện hai gót chân thế nào lại hướng ra ngoài, ngẩng đầu nhìn thì thấy cô gái mặt hướng về nhìn mình…. Chẳng lẻ nữ nhân này đầu quay ngược về phía sau?
Phát hiện điểm này, Diêm Ninh sợ tới mức hồn vía lên mây, nhưng không dám quay đầu lại chạy trốn, lại trộm nhìn về phía cô gái, đầu cô gái không ngừng giãy giụa, khi giãy giụa, Diêm Ninh còn phát hiện trên cổ nàng lại có vảy lục màu xanh, Diêm Ninh lúc này mới xác định, trước mắt nữ nhân này thật sự không phải là người, chính mình đã gặp phải yêu quái.
“Ực, tỷ tỷ, ngươi đừng có khẩn trương, ta không có biện pháp cứu ngươi ra, không bằng để ta gọi cảnh sát, ngươi cố nhịn một chút đi.”
Diêm Ninh đã sinh tâm thối lui, sớm đem những lời lão cha dặn dò vứt hết sau đầu, chỉ hận không thể mọc thêm hai chân nữa chạy cho nhanh.
Đầu nữ nhân kia đột nhiên ngừng giãy giụa, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm Diêm Ninh.
Bỗng nhiên, nàng mở miệng, đầu lưỡi thè ra ngoài, phía trên đầu lưỡi lại còn quỷ dị phân nhánh ra, này rõ ràng chính là lưỡi rắn!
“Ta xxx!” Diêm Ninh hô to một tiếng, liền quay đầu bỏ chạy, cô gái kia hừ lạnh từ hốc cây chui ra, thế thật là đầu người thân rắn.
Diêm Ninh đời này chưa từng thấy qua cảnh tượng đáng sợ như thế, tức khắc bị dọa đến mức té xuống đất, trong lòng hô to chạy nhanh, nhưng hai chân giống như bị đóng băng, không cử động được, đành nhìn xà yêu chậm rãi chui ra hốc cây trườn đến.
Xà yêu thoáng chốc đã chui ra khỏi hốc cây, Diêm Ninh lúc này mới thấy rõ gương mặt thật: Đây là một nữ xà toàn thân xanh biếc, chiều dài gần 5 thước, trên gương mặt tinh xảo lúc này lại lộ ra một nụ cười âm lãnh tàn nhẫn.
Diêm Ninh lại nhìn về phía hốc cây, chỉ thấy một cái thi thể không đầu rơi ra, vừa rồi cặp chân kia chính là của gia hỏa này,
Xà yêu phun lưỡi vài cái, tốc độ phi thường nhanh chóng, chớp mắt liền bò đến trước mặt Diêm Ninh, đôi mắt lập lòe hàn quang dán chặt trên người hắn, làm hắn hít thở không thông, Diêm Ninh thậm chí có thể đếm rõ ràng trong miệng xà yêu có bao nhiêu cái răng nanh!
Xà yêu đầu tiên là ngửi ngửi mùi, Diêm Ninh nói nhanh: “Ta ba tháng rồi không tắm rửa, mùi xú uế như thế này sẽ ăn không ngon đâu, không bằng ngươi ăn xong người kia đi, đợi ta tắm rửa một cái rồi quay lại có được hay không?”
Xà yêu mặt người quơ quơ, bổng nhiên mở miệng, môi thậm chí nức ra đến mang tai, hung tợn mà nhào đến hướng Diêm Ninh.
Diêm Ninh không kịp né tránh, dưới tình thế cấp bánh đem cục đá trong tay hung hăng mà quăng đến, không nghĩ tới vậy mà trúng giữa đôi mắt xà yêu, đêm nữa khuôn mặt xà yêu hãm sâu vào, thoạt nhìn càng thêm lạnh người.
“Tê tê….” Xà yêu rống lên tiếng kêu thảm thiết, đuôi rắn bay nhanh đến quấn lên người Diêm Ninh, đem hắn gắt gao thít chặt, Diêm Ninh lập tức hô hấp khó khăn, không có biện pháp nhúc nhích.
Xong rồi, lần này thật là xong thật rồi! Lão cha a, ta thật là bị ngươi hố chết a. Diêm Ninh vô cùng buồn bực mà nghĩ đến lão cha.
“Nghiệt súc! hắn đường đường là Quỷ đế…. Hắn há nào có thể để ngươi nhúng chàm?!”
Trong trời đêm bỗng nhiên truyền đến một tiếng quát, như sao băng xẹt qua phía chân trời, giọng nói vừa dứt, Diêm Ninh liền cảm thấy cả người buông lỏng, quay đầu lại đã thấy xà yêu người một nơi thân một nẻo.
“Tiểu tử, ngươi không sao chứ?”
Diêm Ninh xoay người, mới phát hiện phía trước mộ hoang có một nam tử trung niên đang đứng, quần áo rách tả tơi, vừa thoạt nhìn nam tử có vẻ văn văn nhược nhược, tay cũng không tất sắt, nhưng Diêm Ninh biết, vừa rồi xà yêu khủng bố kia chính là do hắn giết.
“Như thế nào? Không phải choáng váng đến ngốc đi?”
Nam tử từ hoang mộ nhảy đến, duỗi tay quơ quơ trước mặt, vỗ vỗ ả vai Diêm Ninh, Diêm Ninh lại không có một chút cảm giác, cuối đầu vừa thấy, tay nam tử kia vậy mà lập tức xuyên qua thân thể của mình, lúc này Diêm Ninh cũng thật sự bị dọa đến ngốc, té ngã lộn nhào mà lui về phía sau vày bước: “Aaaaaaa Quỷ aaaa!”
Nam tử bất đắc dĩ trợn trắng mắt:” Cái gì quỷ với ma chứ, ngươi có thể xưng hô với ân nhân cứu mạng mình như vậy sao?”
Diêm Ninh lúc này mới nhớ tới chính là nam tử này vừa cứu hắn khỏi xà yêu, cũng không có chút buông lòng phòng bị, cẩn thận đánh giá nam tử trước mắt, phát hiện tuy rằng nhìn có chút cổ quái, nhưng ánh mắt lại có chút chính khí, thật giống như….Thầy giáo chủ nhiệm của lớp hắn.
“Ta đây nên gọi ngươi như thế nào”
“Ngươi có thể gọi ta là Phương Sĩ Thiên, hoặc là sư phụ.