V
ô số chiến hạm Phỉ Dương giống như đàn chim di trú đang vượt qua bên cạnh các chiến hạm Phỉ Quân.
Khi đi qua vành đai tiểu hành tinh, lẳng lặng nhìn theo các tảng đá lộn xộn với kích cỡ khác nhau ở ngoài cửa sổ mạn tàu đang trôi nhanh về phía sau trong ánh sáng chớp lóe của pháo năng lượng ở xa xa, các quan binh hạm đội Phỉ Dương số 19 đang lặng lẽ rút lui về phía Thorcress cũng không hề biết rằng đang có một hạm đội đang im lặng ẩn nấp ở phía sau nhóm tiểu hành tinh chớp tối chớp sáng này. (*)
"Liều mạng!!!" Nghe tiếng hò hét giống như núi lửa phun trào ở bên tai, ánh mắt mập mạp liền trở nên u buồn cực độ --- Ca đời này lại phải luôn lao đầu đi tìm chết hay sao ?!
Đến khi nào thì ông đây mới được trốn ở trong nơi an toàn mà phong độ phiêu nhiên bày mưu tính kế dưới các ánh mắt hâm mộ đây? Lật tay bấm độn tính toán xem xét vốn liếng của mình, cảm thấy hiện thực so với mộng tưởng ôi chao mà xa xôi, mập mạp nhất thời nước mắt rớt như mưa.
" Liều mạng! Một từ ngữ sao mà đơn giản!"
Trong tiếng thở dài của mập mạp, tiếng hò hét đã từ từ ngừng lại. Cả chiến hạm ồn ã đã khôi phục lại sự yên lặng.
"Các ngươi đã từng nghĩ qua chưa, rằng cái giá mà các ngươi phải trả, đó chính là sinh mạng của mình!"
Mập mạp đứng lên, nhìn quanh bốn phía. Trong phòng chỉ huy rộng lớn, hơn ba trăm chiến sĩ Phỉ Quân đang lặng ngắt như tờ. Nghênh đón ánh mắt nhìn chằm chằm của mập mạp, bọn họ không hề lùi bước một chút nào. Rất nhiều người, khóe miệng thậm chí còn hé ra một nét cười mỉm.
" Con mẹ nó, xem ra các ngươi đã nghĩ qua." Mập mạp há miệng chửi bậy.
Chiến hạm lập tức bộc phát ra một trận cười vang.
" Chúng ta là quân nhân!"
Mập mạp đi xuống khỏi ghế chỉ huy, đi xuyên qua lớp lớp quan binh Phỉ Quân: "Bất kể ngươi đến từ đâu, bất kể ngươi trước đây làm gì, bất kể tuổi tác, tên họ, tín ngưỡng, màu da! Ngày hôm nay...."
Hắn dừng lại ở trước mặt một vị trung úy, ánh mắt lấp lánh: "Ngươi đều cùng đứng chung một chỗ với chúng ta!"
Viên trung úy đứng nghiêm thẳng tắp, trong ánh mắt đang chớp lên sự kích động.
Mập mạp bước về phía một binh sĩ Phỉ Quân khác.
Tương tự ưỡn ngực ngẩng đầu mà đứng trang nghiêm, cũng tương tự kích động. Từng binh sĩ Phỉ Quân giống như những cây cột biểu tượng trên cánh đồng hoang vô tận, thẳng tắp đứng ở hai bên đường đi của mập mạp, nghe giọng nói của hắn vang vọng trong tinh không.
"Chúng ta là một đội quân, là một chỉnh thể! Chúng ta xưng là Phỉ Quân, chúng ta thân như huynh đệ! Chúng ta đang ở trong trung tâm của chiến trường! Việc mà chúng ta có thể làm chỉ có một, đó chính là ---- Chiến đấu!!"
"Trận chiến này, đã đánh thì phải đánh cho thật đẹp! Khiến cho đám người Binalter về sau nghĩ đến Phỉ Quân của ta thì phải sợ mất mật! Thế nhưng...." Bước chân mập mạp bỗng nhiên ngừng lại. Hắn đứng trong rừng quân phục màu xanh lam, nghiến răng nghiến lợi: "Trước khi chiến đấu bắt đầu, chúng ta đều phải biết rõ, chúng ta chiến đấu vì danh nghĩa gì?! Đứng nói cho ta là vì vinh dự! Cũng đừng nói cho ta là vì chính nghĩa! Những thứ đó đều là chó má!"
Bốn phía lặng ngắt như tờ.
" Chúng ta cần phải tìm một danh nghĩa khiến cho chúng ta có thể trả bằng cả sinh mệnh! Chúng ta cần phải tìm một lí do khiến cho chúng ta chiến đấu! Khiến cho chúng ta vẫn có thể ung dung như cũ, vẫn có thể mỉm cười như cũ khi tử vong hàng lâm."
Các chiến hạm trong hạm đội Phỉ Quân dường như đều đã ngưng đọng lại rồi. Chúng quan binh Phỉ Quân đang lẳng lặng đứng ở trong khoang, đứng ở trên hành lang, nhìn về phía loa khuếch đại âm thanh đang treo cao trên đỉnh đầu, nghe tiếng nói của mập mạp giống như sấm sét ào qua đỉnh đầu, khiến cho bọn họ chấn động, khiến cho bọn họ giác ngộ.
" Tổ quốc của chúng ta, dân tộc của chúng ta, quê hương của chúng ta, thân nhân của chúng ta, cuộc sống của chúng ta, sinh mạng của chúng ta, lý tưởng của chúng ta, tự do của chúng ta, tất cả đều là do thượng đế ban cho. Như vậy..."
"... Lấy danh nghĩa của thượng đế!" Mập mạp rất nhanh đã nắm chặt tay, kết thúc lời phát biểu động viên trước cuộc chiến: "Chuẩn bị chiến đấu!"
Không khí, tại giờ khắc này đã hoàn toàn bị đốt lên. Cả hạm đội giống như nổ tung. Tất cả mọi người chỉ cảm thấy lúc này toàn bộ máu tươi đang xộc lên đại não. Các chiến sĩ Phỉ Quân đều bắt đầu hành động.
"Lấy danh nghĩa của thượng đế!"
Những lời này đang vang vọng trong đầu mỗi người.
Trước đài điều khiển trung tâm ồn ào náo động, một vị sĩ quan chiến đấu cấp trung tá đang chạy qua chạy lại, lớn tiếng gầm thét hạ lệnh.
Trên bệ khoang máy bay đang từ từ di động lên trên, một gã phi công thuộc đoàn hải tặc trước đây đang giơ lên ngón cái với nhân viên điều hành ở phía dưới máy bay chiến đấu.
Trong khoang chủ pháo oi bức, một viên pháo thủ nắm lấy cầu dao khống chế năng lượng, từ từ đẩy về phía trước. Đôi mắt hung ác nhìn chằm chằm vào biểu đồ bơm năng lượng của pháo năng lượng.
Trong khoang động lực ồn ã chói tai, nhân viên chủ quản khoang động lực với cái đầu hói đang liều mạng vặn mở van năng lượng dự trự mà bình thường vẫn khó mở, cho năng lượng áp súc lỏng chảy vào động cơ.
....
Margaret đang ngơ ngác đứng yên tại chỗ, nhìn thế giới trước mắt đã trở nên hỗn loạn.
Trong đám người tới lui qua lại, nàng đã nhìn thấy cái gã mập mạp đang đứng yên ở trung tâm kia. Cả thế giới phảng phất như đang xoay tròn xung quanh hắn. Cả tinh không tựa hồ đều sôi trào vì một câu nói của hắn.
Ánh mắt rời khỏi người mập mạp, đập ngay vào mắt chính là các quan binh Phỉ Quân đã bị mập mạp kích động trở nên dữ tợn, đầy bụng sát khí.
Margaret không chút nghi ngờ, rằng chỉ cần mập mạp ra lệnh một tiếng, những binh sĩ này sẽ phát động tấn công một cách hung hãn. Bất kể kẻ địch chắn ở phía trước bọn họ mạnh mẽ đến mức nào, bọn họ đều sẽ giống như thanh dao găm, cứ thế mà đâm thẳng tới!
Ánh mắt đã rơi xuống màn hình rada cách đó hơn hai mươi mét.
Một mảng điểm sáng với màu sắc khác nhau đang dần dần trôi tới, bao phủ cả hạm đội Phỉ Quân!
....
Khi bước chân lui lại của hạm đội Phỉ Dương bị làm chậm bởi đường bay đột ngột thu hẹp của khu loạn thạch, hạm đội đế quốc Binalter giống như một cái kìm sắt đã cắn chặt lấy phần đuôi của hạm đội Phỉ Dương.
Vô số chiến hạm đang chen vai bá cổ nhau mà đi vòng qua hoặc là đi xuyên qua khu loạn thạch. Cũng có vô số chiến hạm bị ép phải chuyển hướng, chắn ngang ở ngay đầu đoạn đường bay thu hẹp để ngăn cản kẻ địch.
Phòng chỉ huy tàu Athena đang lặng ngắt như tờ, giờ phút này đã không cần phải chỉ huy nữa rồi. Ngoại trừ thông đạo phóng còn đang liều mạng thu về thả ra các máy bay chiến đấu, còn đang cố gắng tranh thủ một phần vạn hi vọng tránh bị tàn sát cho các chiến hạm bên mình, cả chiến hạm đều câm lặng giống như đang ở trong hầm mộ. Các chiến sĩ đều bị sự đau đớn đến tột cùng đè nén hô hấp.
Chiến đấu kéo dài không ngừng nghỉ đến hơn một trăm giờ đồng hồ rốt cục đã đi tới điểm cuối.
Tất cả mọi người đều hiểu rõ, đến giờ phút này, tập đoàn hạm đội số 19 đã tới giới hạn sụp đổ. Về sau này, đã không còn trận địa có thể lợi dụng được nữa rồi. Nếu vượt qua được phiến vành đai tiểu hành tinh này thì còn có thể có một đường sinh cơ, thế nhưng những chiến hạm đi ở cuối cùng đang chuyển hướng nghênh địch kia sẽ phải vĩnh viễn an nghỉ ở phiến tinh vực này. Một mệnh lệnh chuyển hướng, kỳ thực chính là một quyến định phải chết.
Đối mặt với hỏa lực đột kích mạnh mẽ của địch nhân, hạm đội 19A1 phụ trách đoạn hậu liền giống như băng tuyến đang nhanh chóng tan rã dưới ánh nắng. Các chiến hạm chiếc này đến chiếc khác biến thành từng quả pháo hoa nở rộ trong tinh không.
Bọn họ đang dùng sinh mệnh để yểm hộ cho các chiến hữu đang rút lui ở phía sau.
Sau một hồi vặn vẹo, màn hình liên lạc đã xuất hiện hình ảnh của một vị hạm trưởng.
Chiến hạm của hắn đang rung lên kịch liệt, phòng điều khiển phía sau hắn đã là một đống hỗn độn. Lửa cháy đang nuốt lấy tất cả. Từ màn hình thậm chí còn có thể nghe thấy tiếng gãy đoạn của chiến hạm.
" Tướng quân.... " Hoàn toàn không ngờ được dưới tình huống đã mất đi phần lớn các thiết bị điện tử và động lực mà vẫn còn có thể tiếp thông được liên lạc, vị hạm trường này đang cười lên ha ha, nước mắt đã tuôn ra trên viền mắt trong tiếng cười: "Xin ngài nhớ về thỉnh công cho chúng tôi. Chúng tôi đã phá hủy được hai chiếc tàu khu trục..." Lời còn chưa dứt, màn hình đã bị ngọn lửa đột nhiên bùng lên bao phủ.
Khi lửa cháy cuồn cuồn bốc lên trong màn hình, một vị nữ thiếu úy rốt cục đã òa khóc. Là nhân viên liên lạc, nàng biết được đây không phải duy nhất. Vẫn còn có nhiều chiến hạm ngay cả cơ hội liên lạc cáo biệt cũng không có.
" Cộng hòa Phỉ Dương muôn năm!" Lại một chiếc chiến hạm biến mất khỏi màn hình rada. Tiếng nói của bọn họ mơ hồ truyền đến từ kênh liên lạc.
"Mau chuyển đà! Bị ngu à, mau chuyển đà!" Lái chính trên tàu Athena đang cắn răng nhìn màn hình.
Trên màn hình ống nhòm quang học, một chiếc tàu chiến đấu đang vừa đánh vừa lui. Nó đã tới được rìa của vành đai tiểu hành tinh, ở trước người nó còn có hai chiếc chiến hạm khác. Chỉ cần nó có thể quay người lại là có thể thoát ly chiến đấu.
Khi viên lái chính cầu xin gã đồng nghiệp trên chiếc tàu chiến đấu kia chuyển đà đến lần thứ hai mươi, chiếc tàu chiến đấu kia đã chạy ào vào trong bầy chiến hạm địch đang chen chúc mà đến.
Đến thời khắc cuối cùng, thương tích đầy mình, nó vẫn không hề chuyển đà. Sự cố chấp của nó đã yểm hộ cho hai chiếc tàu chiến đấu và một chiếc tàu tuần dương khác tiến vào vành đai tiểu hành tinh. Khi một chùm ánh sáng chói mắt hơn cả hằng tinh lóe lên trong hư không tối đen, viên lái chính đã bưng mặt lại. Kể từ khi cha hắn qua đời, hắn vẫn chưa hề rơi nước mắt, thế nhưng giờ phút này, lệ đã rơi đầy mặt.
Bàn tay Douglas đang nắm chặt lấy tay vịn ghế chỉ huy. Bờ môi của hắn đã trở nên trắng bệch, trong ánh mắt chính là sự đau khổ không thể kiềm chế.
Trong hơn một trăm giờ đồng hồ, hắn thủy chung vẫn không thể tìm được nhược điểm của Humphrey.
Hai hạm đội hoàng gia cấp Tượng giống như hai con cự thú, tuy rằng bị mình cắn xé đến máu tươi chảy ròng, thế nhưng cuối cùng từng bước một đã dồn được mình tới chân tường. Đánh lén, vu hồi, các biện pháp có thể lấy yếu thắng mạnh, đối mặt với một Humphrey đóng vững đánh chắc, hết thảy đều mất đi hiệu dụng.
Tên Điền Hành Kiện chó chết kia!
Ngươi đến tột cùng là đang ở nơi nào?!
*SPECIAL KIND OF HERO*
" Rất ngoan cường!" Humphrey cởi móc gài quân phục ra.
Chiến đấu kịch liệt khiến cho hắn cũng không thể tiếp tục giữ vững phong độ của mình.
Hắn không ngờ tới người Phỉ Dương lại ngoan cường đến như vậy... Sau hơn một trăm giờ đồng hồ đối mặt với sự tấn công của hạm đội Binalter có sức chiến đấu cao hơn gần gấp ba, bọn hắn vẫn như cũ kháng cự đâu ra đấy, vẫn như cũ không hề bị tan vỡ.
Đúng vậy, hạm đội Phi Linh và Phi Vũ giao đấu với tập đoàn hạm đội số 19 Phỉ Dương, so sánh sức chiến đấu không phải gấp hai mà là gấp ba.
Rất ít người biết, một hạm đội hoàng gia cấp Tượng cũng không chỉ đơn thuần là số lượng của hai hạm đội hoàng gia cấp Sư hoặc bốn hạm đội hoàng gia cấp Ưng. Đây là lực lượng mạnh nhất của đế quốc Binalter, là vũ lực siêu cấp do một trí tuệ mà con người không thể tưởng tượng nổi, dùng mười năm thời gian cùng với tiêu hao tiền tài nhân lực tài nguyên khó có thể tưởng tượng mà tạo thành. Tuy rằng từ bề ngoài, mỗi một chiến hạm đều giống hệt với chiến hạm của hạm đội cấp Sư. Thế nhưng, chỉ có người thực sự sử dụng những chiến hạm này thì mới biết được, các chiến hạm tương tự của hạm đội cấp Sư khi đối mặt với những chiến hạm này đều có không đến 30% tỉ lệ thắng!
Ví dụ như tàu chiến đấu lớp [Cự Lãng] (Huge Wave, sóng cả). Tàu chiến đấu lớp [Cự Lãng] bình thường có tính năng tác chiến đại khái tương đương với tàu chiến đấu lớp [Unicorn] của Phỉ Dương. Phạm vi dò xét của rada có đường kính là 200 nghìn km, phạm vi dò xét chính xác là 50 nghìn km, cường độ quấy nhiễu điện tử là cấp sáu. Hệ thống tấn công sau khi đã tổng hợp về tốc độ nạp năng lượng của chủ pháo, độ tấn công chính xác, cường độ tấn công và năng lực tác chiến liên tục được đánh giá là cấp năm. Hệ thống phòng ngự đánh giá là cấp bốn, hệ thống đẩy của chiến hạm là cấp sáu, hệ thống động lực là cấp sáu.
Mà lớp tàu [Cự Lãng - cải tiến] được trang bị cho hạm đội hoàng gia cấp Tượng, tuy rằng từ bề ngoài giống hệt như lớp [Cự Lãng], thế nhưng cấu tạo nội bộ lại hoàn toàn khác biệt.
Phạm vi dò xét rada của [Cự Lãng - cải tiến] có đường kính là 250 nghìn km, khi phóng ra máy dò xét dạng vệ tinh thì có thể đạt tới 360 nghìn km, phạm vi dò xét chính xác cao tới 70 nghìn km! Điều này ý nghĩa rằng, khi biết được đại khái về vị trí của đối thủ, chiến hạm có thể sớm phát hiện ra tung tích của đối thủ ở cách 50 nghìn km. Khi tiến vào khu vực tác chiến chính xác bắt được đối thủ, cũng có thể có ưu thế 20 nghìn km.
Cường độ quấy nhiễu điện tử của [Cự Lãng - cải tiến] đánh giá là cấp 7, hệ thống tấn công cấp 7, hệ thống phòng ngự cấp 6, hệ thống đẩy và hệ thống động lực phân biệt là cấp 7 và cấp 8.
Nhìn từ số liệu, các hệ thống của [Cự Lãng - cải tiến] tựa hồ cũng chỉ có ưu thế về một đến hai cấp. Thế nhưng, trong chiến tranh hiện đại, ưu thế một đến hai cấp này chính là sức chiến đấu gần như mang tính áp đảo trên bầu trời!
Lấy ngay hệ thống phòng ngự mà nói, lồng năng lượng của hệ thống phòng ngự cấp 4, khi năng lượng công kích đạt đến giới hạn 800 điểm thì sẽ bị hỏng. Mà lồng năng lượng cấp 6 thì có thể đạt đến giới hạn 1200 điểm.
Lúc giao chiến, khi [Cự Lãng - cải tiến] vẫn còn dư 400 điểm tới hạn thì tàu [Cự Lãng] bình thường đã bị hỏng rồi.
Đây vẫn còn là đang đối chiếu về phòng ngự một cách đơn thuần. Nếu như lại thêm hệ thống tấn công cao hơn hai cấp, lại thêm ưu thế sớm phát hiện và khóa mục tiêu của hệ thống điện tử và rada, chủ pháo của [Cự Lãng] bình thường sợ rằng mới chỉ bắn ra được tối đa hai lần thì đã bị [Cự Lãng - cải tiến] đưa vào địa ngục.
Lồng năng lượng chính là có thể phục hồi.
Chỉ cần biết được điểm này thì có thể hiểu rõ, dùng một chiếc [Cự Lãng - cải tiến] tiêu diệt ba đến bốn chiếc [Cự Lãng] cũng không phải là chuyện chuyện Nghìn lẻ một đêm gì cả. Trên thực tế, trong thí nghiệm của quân đội Binalter, đã từng có một chiếc [Cự Lãng - cải tiến] lợi dùng ưu thế về địa hình, hệ thống điện tử và hệ thống rada để phá hủy sáu chiếc [Cự Lãng] bình thường.
Tình trạng tương tự đều xảy ra với tàu sân bay, tàu tuần dương và tàu khu trục.
Hạm đội cấp Tượng với bề ngoài hoàn toàn bình thường kỳ thực lại là một hạm đội siêu cấp. Đây là nguyên nhân Humphrey dưới tình huống không có bất cứ trợ giúp nào lại có can đảm dùng hai hạm đội hoàng gia cấp Tượng để tiến công hạm đội đang chiếm ưu thế địa hình của Douglas, lại định liệu ra trước được mọi việc.
Chiến đấu đơn giữa các chiến hạm khác hẳn với chiến đấu giữa các hạm đội.
Humphrey đã tính tới nhân tố tính năng của các chiến hạm Phỉ Dương cao hơn một thành so với cácchiến hạm Binalter bình thường, cũng tính cả về ưu thế địa hình của hạm đội Phỉ Dương cùng với kỹ thuật chỉ huy của Douglas. Thế nhưng, hắn hoàn toàn không ngờ cái hạm đội Phỉ Dương này lại ương ngạnh đến như vậy!
Trong hơn một trăm giờ đồng hồ trước, tập đoàn hạm đội số 19 Phỉ Dương đã không chỉ lợi dụng địa hình để duy trì chống cự, dần dần kéo mình vào vũng bùn trận địa chiến, lại còn thông qua đan xen đánh lén, lấy ít đánh nhiều cục bộ khiến cho tỉ lệ thương tổn vẫn luôn duy trì ở tỉ lệ 1 so với 1.7! Cho dù tới hiện tại, hạm đội Phỉ Dương vẫn chưa hề tan vỡ. Hạm đội đoạn hậu của bọn hắn vậy mà lại hoàn toàn áp dụng đấu pháp lấy mạng đổi mạng.
Đây vẫn còn là cái đám Phỉ Dương vẫn luôn diễu võ dương oai ở khắp nơi trong thế giới loài người, lợi dụng ưu thế về quân sự để ỷ mạnh hiếp yếu, đồng thời luôn đẩy quân đồng minh lên phía trước kia sao?!
Chỉ bằng điểm này, Douglas đã đủ để đi vào hàng danh tướng!
Có điều, một con sói có ngoan cường đến mấy thì cũng không phải là đối thủ của sư tử!
Ngón tay Humphrey đang di chuyển nhanh trên máy tính chiến thuật. Từng mảng con trỏ giống như hạt đậu rơi vãi trên mặt đất, lăn lộn một cách lộn xộn trên màn hình. Khi hơn hai mươi chiếc chiến hạm Phỉ Dương cuối cùng tán loạn rút lui vào trong vành đai tiểu hành tinh, hắn rõ ràng đã có thể nhìn thấy một khe hở!
Một khe hở tuyệt diệu ở gần bên trái vành đai tiểu hành tinh có thể cho phép tiến quân thần tốc, tiến hành truy kích đột phá phạm vi lớn!
*SPECIAL KIND OF HERO*
" Đây là tin tức mà hạm đội Tàng Phong vừa mới phát tới." Trên hành lang dẫn tới phòng tác chiến, Phương Hương chỉ vào văn kiện đưa cho mập mạp nói: "Mười sáu tiếng đồng hồ trước, tướng quân Russell đã dùng phương thức chớp nhoáng, đánh tan một phân hạm đội loại nhỏ của Jaban ở điểm Bước nhảy tinh hệ Bermuda, đồng thời bố trí số lượng lớn không lôi ở hành lang quá độ điểm Bước nhảy thông tới tinh cầu Lunderbya. Hiện tại, bọn họ đã hoàn thành lần nhảy thứ hai, đang đi về phía điểm Bước nhảy tinh hệ Long Bow."
Mập mạp gật đầu, đi vào phòng tác chiến: "Hạm đội Humphrey đến khu loạn thạch còn mất bao lâu nữa?"
" Hạm đội số 1 đã hoàn thành chuẩn bị trước trận chiến, hạm đội tiên phong của Humphrey còn cách chúng ta 36 nghìn km nữa. Nếu như hạm đội Phỉ Dương dựa theo cường độ chống cự hiện tại mà nói, dự tính thời gian đến của hạm đội Humphrey..." Trên màn hình liên lạc gắn trên tường ở chính diện phòng tác chiến, Chekhov đang mau chóng điều khiển máy tính chiến thuật: ".... 25 phút."
"25 phút!" Mập mạp nhìn qua thời gian một chút, quay đầu sang màn hình liên lạc thứ hai: "Hayreddin?"
Gã đầu lĩnh hải tặc trên màn hình không đợi mập mạp nói ra khỏi miệng, đã khẩn cấp nói: "Hạm đội số 1 đã chuẩn bị xong, bất cứ lúc nào cũng có thể xuất kích!"
" Tốt!" Mập mạp gật đầu, quay đầu nhìn về phía gã Karl ở đằng sau đang kích động hưng phấn như muốn xông lên liều mạng: "Tàu điều tra đã tìm thấy tàu chỉ huy của địch chưa?!"
"Vẫn chưa!" Cái đầu to của Karl rất không tình nguyện mà lắc lắc, nói: "Tàu điều tra số 2 và số 3 vừa mới tiền vào khu vực dò xét. Quấy nhiễu điện tử của địch rất mạnh, tàu điều tra cần thời gian để tiến hành bắt tín hiệu và phân tích! Có điều..."
Mập mạp một bên nghe Karl báo cáo, một bên nhìn bản đồ vị trí chiến hạm trên hệ thống chỉ huy.
Hạm đội Phỉ Quân đã sớm tiến vào trận địa trước khi tập đoàn hạm đội số 19 Phỉ Dương tiến vào tuyến đường bay.
Hiện tại, tàu sân bay vũ trụ Thần Dụ đang ẩn mình trong bóng râm của một viên thiên thạch to lớn màu nâu tro ở chếch bên trái vành đai tiểu hành tinh. Bên cạnh tàu Thần Dụ chính là tàu chiến đấu Thánh Kiếm và tàu chiến đấu Thánh Quang. Mà ở vị trí cách Thần Dụ khoảng trên dưới hai trăm km, lại là năm chiếc tàu chiến đấu khác bao gồm chiếc tàu chiến đấu Palse lớp {Unicorn} của Phỉ Dương vừa mới cải tiến xong.
Những chiến hạm và tàu sân bay này cùng nhau hợp thành một trận hình công kích chính giống như mạng nhện.
Ở hai cánh của trận hính chính, hai mươi chiếc tàu buôn vũ trang lớp {Hãn Phỉ}, hai mươi sáu chiếc tàu đột kích hạng nặng lớp {Quần Ẩu}, mười chiếc tàu khu trục lớp {U Linh}, dùng trận hình Lục Trạch Thành giản lược mà bày ra một đường cong. Mười một chiếc tàu tuần dương lớp {Ma} với lực công kích cực mạnh thì phân thành hai đội dưới sự dẫn dắt của tàu {Ma Pháp} trấn giữ ở hai đầu trận hình, quay chung quanh trận hình chính, hợp thành hai dàn tấn công vệ tinh.
Toàn bộ trận hình phục kích đều được bố trí theo địa hình của vành đai tiểu hành tinh. Bất kể chiến hạm địch tiến vào từ phương hướng nào, khi chiến hạm vượt qua phần đuôi của vành đai tiểu hành tinh hình giọt nước sẽ không thể tránh khỏi mà tiến vào khu vực phục kích của Phỉ Quân! Huống hồ, trong kế hoạch tác chiến đưa cho Douglas, cũng đã đưa ra yêu cầu về đường di chuyển cho hạm đội đoạn hậu. Nếu không thì Humphrey chắn chắn sẽ không mắc lừa!
Karl vẫn tiếp tục báo cáo: "Có điều... Tàu điều tra sơ bộ kết luận, tàu chỉ huy của Humphrey hẳn là tàu sân bay Phi Linh của hạm đội Phi Linh hoặc là tàu sân bay Phi Vũ của hạm đội Phi Vũ!"
"Một trong hai chiếc này?! Có chắc không?!"
Tuy rằng chưa thể loại bỏ sự quấy nhiễu để bắt được tín hiệu chỉ lệnh hoàn chỉnh. Có điều, căn cứ vào phân biệt về tần suất điện tử, tàu điều tra phát hiện ra, tín hiệu chủ động từ tàu sân bay là rõ ràng nhất. Điều này ăn khớp với cách thường lệ lấy tàu sân bay làm tàu chỉ huy của hạm đội hoàng gia đế quốc Binalter, cùng với vị trí của tàu sân bay và tình trạng bảo vệ xung quanh của hạm đội địch trong chiến đấu trước đó."
Mập mạp nghe mà căm phẫn trào dâng. Cái tên Humphrey mặt trắng nhỏ kia thật con mẹ nó đang ghét!
Không nói việc hắn lớn lên dễ nhìn, được làm thượng tướng, lại còn là công tước, điều khiến cho người ta tức giận chính là, hắn vậy mà lại chọn tàu sân bay làm tàu chỉ huy!
Nếu như là một chiếc tàu chiến đấu mà nói, chỉ cần đi vào vòng phục kích, trên cơ bản chính là một chữ chết. Thế nhưng, nếu như là một chiếc tàu sân bay mà nói , như vậy, chiến đấu liền trở nên phức tạp hơn nhiều lắm. Với lực lượng hiện nay của hạm đội Phỉ Quân chính là không thể nào phá huỷ được một chiếc tàu sân bay khổng lồ. Điều này sẽ đại diện cho một hồi chiến đấu nguy hiểm ---- Con mẹ nó, cái thằng này thế nào lại không hiểu chuyện như vậy? Mọi người ăn ý một chút, cho ông đây đâm ngươi hai ba lỗ rồi mọi người kết thúc công việc đi uống trà không được sao?
" Loại tàu sân bay này... Có tư liệu không?" Mập mạp sờ sờ cằm.
" Rất ít!" Ngồi xuống trước bàn hội nghị màu trắng, Phương Hương bất đắc dĩ nói: "Tàu sân bay lớp [Hoàng Quyền] vẫn luôn là cơ mật cấp cao của đế quốc Binalter. Ngoại trừ kích thước bề ngoài cùng với dự tính đại khái về tính năng chiến đấu ra, cái khác chúng ta hoàn toàn không biết gì cả."
Phương Hương vừa dứt lời, chỉ thấy cửa tự động mở ra, Margaret đã đi vào phòng tác chiến.
" Ta biết nhược điểm của tàu sân bay lớp {Hoàng Quyền}!" Margaret trực tiếp đi tới trước mặt mập mạp: "Có điều, ta muốn xem kế hoạch tác chiến của gặp các ngươi!"
" Kế hoạch tác chiến?" Mập mạp vẻ mặt mờ mịt: "Ngươi không phải đã biết rồi sao?"
" Không phải là bản đã đưa cho Douglas..." Margaret nhìn thẳng vào mắt mập mạp, bình thản nói: "Ta muốn xem bản hành động chi tiết của các ngươi!"
" Dựa vào cái gì chứ?!" Mập mạp nhảy dựng lên: "Ông đây là đang giúp các ngươi đánh nhau đấy!"
Margaret bất vi sở động. Từ đầu tới cuối của tràng chiến dịch này, nàng đều là kẻ bàng quan. Bây giờ đã đến thời khắc then chốt, vậy mà tất cả những nghi hoặc trong đầu nàng vẫn chưa được cởi bỏ... Vị trí hiện nay của hạm đội Phỉ Quân nói là mai phục, chẳng bằng nói là đưa cơm cho Humphrey. Bất kể xem từ phương diện nào, đây đều là một kế hoạch không thể và không thể hoàn thành.
Thế nhưng trước mắt, gã mập mạp, Hương tỷ, cùng với tất cả mọi người trên cái hạm đội này cũng đều không phải là kẻ ngu gì cả. Từ những gì mà bọn họ làm cho thấy, có một điểm then chốt gì đó mà mình không rõ, thế nhưng bọn họ lại rất rõ ràng!
Đánh giá Margaret từ trên xuống dưới, ánh mắt mập mạp cuối cùng đã chịu thua khi đối mặt với bộ ngực cao chót vót kia. Trên thực tế, sự tình đã thời khắc vạch trần đáp án, bất kể thế nào thì Margaret cuối cùng cũng sẽ biết được bí mật của Phỉ Quân. Có điều, cơ hội cho cô nàng lừa tình gạt tiền cũng không nhiều. Sau trận chiến này, đợi đến khi hội sư với hạm đội Tàng Phong, Phỉ Quân sẽ không còn là quả hồng mềm mặc người sờ nắn nữa!
Mập mạp nhướn mày, quay đầu nói với Phương Hương: "Cho cô ta xem!"
Nói xong, mập mạp liền quay đầu sang nói với Karl: "Lệnh cho tàu điều tra, bất kể thế nào cũng phải nghĩ cách xác định tàu chỉ huy của đối phương!"
Khi Phương Hương xuất ra bản kế hoạch tác chiến từ trên máy tính chiến thuật, Margaret hầu như liền vùi đầu vào. Phòng hội nghị lập tức trở nên im ắng.
Thời gian trôi qua từng phút từng giây.
Trong tinh không, phần đuôi của tập đoàn hạm đội số 19 đã hoàn toàn thu vào trong vành đai tiểu hành tinh. Tiên phong của Humphrey đã truy kích tiến vào được trung tâm của vành đai tiểu hành tinh. Song phương hòa vào với nhau, trong ta có ngươi, trong ngươi có ta. Chiến hạm đang di động lanh lẹ và nổ súng trong khu loạn thạch , khung cảnh vô cùng hỗn loạn.
"Tàu Phi Linh, tọa độ 19167. 85722. 16445. 4, khoảng cách 23 nghìn km. Tàu Phi Vũ, tọa độ 18056. 80224. 20115. 4, khoảng cách 12 nghìn km."
Hệ thống chỉ huy của phòng tác chiến đã truyền đến tiếng hô của sĩ quan liên lạc tình báo.
Margaret ngẩng đầu lên từ trong máy tính chiến thuật, ngơ ngác nhìn mập mạp: "Chiến hạm của các ngươi có thể tàng hình?!"
" Nhược điểm của tàu sân bay?" Mập mạp gãi gãi bụng.
"Ở phần giữa của bộ phận sau, giữa hai cửa xả của máy đẩy chuyển hướng và máy đẩy chính! Đó là nơi yếu nhất của lớp thiết giáp tàu sân bay {Hoàng Quyền}. Phía dưới chính là kho máy móc!" Con ngươi như nước của Margaret đang tràn đầy sự kinh sợ, cũng tràn đầy sự mờ mịt không biết làm gì.
Mập mạp quay đầu, ở một phía khác, Karl đang đầu đầy mồ hôi mà liên lạc với tàu điều tra.
" Bầy khu trục tuần dương cao tốc của địch đã tiến vào khu cảnh giới thứ nhất! Mười phút sau, trận hình tàu chiến đấu chính của địch sẽ tiến vào khu cảnh giới thứ nhất! Mười hai phút sau, tàu sân bay Phi Vũ của địch sẽ tiến vào khu cảnh giới thứ nhất!
"Bầy khu trục tuần dương cao tốc của địch đã tiến vào khu cảnh giới thứ hai! Ba phút sau, trận hình tàu chiến đấu chính của địch sẽ tiến vào khu cảnh giới thứ nhất! Năm phút sau, tàu sân bay Phi Vũ của địch sẽ tiến vào khu cảnh giới thứ nhất!"
Tiếng hô của viên sĩ quan liên lạc tình báo càng ngày càng gấp gáp.
Chúng quan binh Phỉ Quân hai mặt nhìn nhau, sắc mặt ai nấy đều trở nên khẩn trương dị thường.
Mà Margaret vậy mà cái gì cũng không nghe thấy. Lúc này, đầu óc của nàng đã loạn thành một mớ. Tuy rằng mập mạp cũng không hề trả lời thẳng vấn đề của nàng, thế nhưng, tất cả đều rất sáng tỏ rồi. Trong đầu nàng đang lật qua lật lại chỉ có một suy nghĩ --- Trở mặt với mập mạp vì chiếc robot Binalter kia, có lẽ chính là quyết định sai lầm nhất trong cuộc đời mình!
"Bầy khu trục tuần dương cao tốc của địch đã vượt qua tuyến phục kích! Sáu phút sau, trận hình tàu chiến đấu chính của địch sẽ tiến vào khu cảnh giới thứ hai! Tám phút sau, tàu sân bay Phi Vũ của địch sẽ tiến vào khu cảnh giới thứ hai! Sáu phút sau, tàu sân bay Phi Linh của địch sẽ tiến vào khu cảnh giới thứ nhất!"
" Tập đoàn hạm đội số 19 Phỉ Dương, tàu chiến đấu Kazz bị phá huỷ, tàu tuần dương Dự Luật bị phá huỷ, tàu chiến đấu Kilimanjaro bị phá hủy... Hạm đội 19A1 đã bị chặn lại! Bầy khu trục tuần dương của Humphrey đã vòng đến phía trước của bọn họ!"
Ánh mắt mọi người đều đã rơi xuống trên người Karl. Chiếc đồng hồ trên tường phảng phất như cũng càng lúc càng nhanh!
Tấn công tàu sân bay của đối phương, Phỉ Quân chỉ có một cơ hội. Nếu như không thể xác định được tàu chỉ huy khi tàu sân bay tiến vào vòng phục kích, như vậy... Nhịp tim của mập mạp đang gia tốc, hắn thật không ngờ rằng với năng lực điện tử của Phỉ Quân lại không thể xác định được tàu chỉ huy của đối phương. Phải biết rằng, tàu điều tra điện tử của Phỉ Quân được trang bị đều là thành quả khoa học kỹ thuật mới nhất của đám quái vật khoa học của Phỉ Quân.
Trong đợt thí nghiệm trước đó, tàu điều tra điện tử chỉ dùng không đến mười phút đã hoàn toàn áp chế được hệ thống điện tử của chiếc tàu chiến đấu lớp {Unicorn} trộm của Phỉ Dương.
Mà hiện tại, ba chiếc tàu điều tra điện tử chỉ tiến hành bắt chụp phân tích tín hiệu thôi mà vẫn không thể đột phá được phòng ngự điện tử của địch. Điều này tuyệt đối là biến có ngoài dự đoán. mà cái biến cố này rất có khả năng dẫn đến Phỉ Quân chọn nhầm mục tiêu!
"Nhóm tàu chiến đấu của địch đã tiến vào vòng phục kích, 2 phút 30 giây sau, tàu sân bay Phi Vũ của địch tiến vào vòng phục kích!"
Sĩ quan liên lạc tình báo nắm chặt lấy máy liên lạc trong tay, con mắt không hề nháy lấy một cái, cứ thế nhìn vào phóng tác chiến trong suốt ở phía bên phải đài chỉ huy trung ương.
Mập mạp và Phương Hương hầu như đồng thời đứng lên!
"Hai phút!"
" Máy bay chiến đấu đã tiến vào vị trí tấn công, hiện đang chờ mệnh lệnh tấn công!"
"1 phút 30 giây!"
"Một phút!"
"Máy bay chiến đấu của tàu Phi Vũ đã quấn lên tàu chiến đấu Mỹ Nhân Ngư! Chúa ơi, Mỹ Nhân Ngư sắp không trụ được nữa rồi!"
"Chị Claudia!" Vẫn một mực yên lặng không lên tiếng, Margaret đột nhiên kêu lên.
" Bốn mươi lăm giây! Bầy máy bay chiến đấu của địch đã dẫn đầu tiến vào vòng phúc kích! Tàu Mỹ Nhân Ngư đã không thể rút lui!"
"Ba mươi..."
Tiếng hô của sĩ quan liên lạc tình báo đột nhiên ngưng bặt.
Dưới ánh mắt của mọi người, Karl ngẩng đầu lên, lau lau mồ hôi trên mặt.
" Tàu chỉ huy Phi Vũ!"