T
àu {Rose Brand} lặng lẽ bay với tốc độ cao trong vũ trụ. Thân tàu hình giọt nước màu bạc, kéo dài theo một vệt lưu quang ion, giữa vụ trụ sâu thẳm tĩnh mịch lại càng thêm mỹ lệ.
Tàu buôn {Audrey} bay ở vị trí đầu. Hai chiếc tàu cướp bóc cao tốc, một trái một phải bay bên cạnh {Rose Brand}. Tàu quân đội, tàu hải tặc, tàu buôn… bốn chiếc tàu với phong cách hoàn toàn khác nhau, tổ hợp thành một đội tàu kỳ lạ.
Phía mạn trái của đội tàu, có thể thấy rõ được một ngôi sao khổng lồ đỏ() ở cách mười tám đơn vị thiên văn (*) đang dốc sức tỏa ra ánh sáng và hơi nóng. Bao nhiêu năm nay, trên tuyến đường bay hoang vu hiếm thấy bóng người ở vùng biên giới này, viên hằng tinh già cỗi, khổng lồ với màu đỏ sậm này, vẫn luôn ở trong trạng thái như thế.
(*Hồng cự tinh, ngôi sao lớn đã tồn tại gần nửa đời của nó và phát ra ánh sáng màu đỏ
http://vi.wikipedia.org/wiki/Sao_kh%...C4%91%E1%BB%8F)
(**bằng 149.597.892 km, khoảng cách bình quân từ trái đất đến mặt trời)
Đối với ngôi sao khổng lồ đỏ cuối cùng sẽ lụi tàn thành sao lùn trắng (*) này mà nói, nền văn minh của loài người từ lúc bắt đầu cho đến tận bây giờ, cùng lắm cũng chỉ là một cái chớp mắt trong cuộc đời của nó. Còn các anh hùng hoặc kiêu hùng mưu đồ vương triều bá nghiệp từ đời này sang đời khác, lại càng chỉ như bong bóng xà phòng, sinh ra và chết đi trong nháy mắt.
(*bạch ải tinh, là thiên thể được tạo ra khi các ngôi sao có khối lượng thấp và trung bình "chết" (tiêu thụ hết nhiên liệu phản ứng hạt nhân trong sao).
http://vi.wikipedia.org/wiki/Sao_l%C3%B9n_tr%E1%BA%AFng
Ánh sáng của ngôi sao khổng lồ đỏ, chiếu rọi lên trên thân chiếc chiến hạm đang nhanh chóng rời đi theo đường cong, phản xạ thành ánh sáng lưu động mê ly. Theo khoảng cách ngày càng xa, ánh sao dần trở nên ảm đạm, rồi cuối cùng biến thành một chấm nhỏ màu đỏ trên thân tàu.
Sau khi kết thúc quá trình lợi dụng lực hút của ngôi sao khổng lồ đỏ này để thực hiện Bước Nhảy, lại đi qua mười một điểm Bước Nhảy, thay đổi sáu tuyến đường bay, đội tàu đã đến được tinh hệ công cộng dE-176 cách liên bang Salerga không tới năm Bước Nhảy.
Nơi đây, cũng chính là điểm cuối cùng của hành trình lần này - Căn cứ bí mật của đoàn hải tặc Râu Đỏ.
Sau khi tình cờ bắt được Barbarossa, mập mạp và Chekhov đã bàn bạc qua một phen, quyết định thay đổi kế hoạch ban đầu… Trước khi hiểu rõ tình thế hiện tại ở liên bang Salerga, tàu {Rose Brand} không tiện xuất hiện ở trước mặt bất cứ ai.
Hơn nữa so với xưởng tàu tự do nơi người đến người đi long xà hỗn tạp, một căn cứ hải tặc được trang bị đầy đủ, lại càng thích hợp để che giấu tung tích hơn. Huống hồ, đã bắt được Barbarossa, nếu không khống chế đoàn hải tặc của hắn trong tay, vậy thì có chút không phù hợp với tôn chỉ muỗi cũng thịt của mập mạp.
“Nói thật đi...” Trong phòng giam của căn cứ hải tặc, mập mạp vỗ vai Barbarossa một cách thân thiết: “Ngươi đem của cải giấu ở đâu hết rồi?”
Mập mạp kỳ thực rất căm tức.
Hắn không nghĩ tới, mình đã lục soát hết toàn bộ căn cứ, vậy mà lại không tìm thấy một chút tiền tài nào.
Cái căn cứ khổng lồ nằm ngoài dự đoán của mọi người này, được xây dựng trên mặt sau một vệ tinh của một hành tinh, các công trình hoàn toàn được xây bằng kim loại, do một trạm không gian cũ nát và một con tàu vận tải loại lớn tạo nên.
Trạm không gian, được cải tạo thành bến cảng. Mà ở phía dưới tàu vận tải loại lớn, đám hải tặc đã đào hết bùn đất và nham thạch, thi công xuống dưới từng tầng một, dựng nên một tòa thành vũ trụ có thể chứa hàng vạn người.
Đây đâu phải là căn cứ cướp biển gì chứ. Nếu như thêm một vài khẩu pháo chính và mở rộng bến tàu thêm một chút, cho một hạm đội chính quy đóng quân, vậy thì đây quả thực chính là một cứ điểm cỡ nhỏ!
Việc chiếm lĩnh căn cứ rất đơn giản… Hai chiếc tàu cướp bóc áp tải tàu {Audrey} chở đầy binh lính Leray, tiến vào căn cứ bằng quyền hạn của Barbarossa. Sau khi khống chế được thông đạo ở giữa bến cảng và căn cứ chính, với sự xuất hiện của tàu {Rose Brand} và mệnh lệnh của Barbarossa, toàn bộ căn cứ liền đổi chủ.
Tất cả mọi việc đều thuận lợi. Mập mạp vừa khống chế được căn cứ, lập tức bắt đầu trò chơi truy tìm kho báu của mình. Thế nhưng, tìm tới tìm lui, vẫn chẳng thấy cái quái gì.
Đám hải tặc với ánh mắt ngây ra này, muốn chọc giận Béo gia!… Mập mạp quyết định tự mình đến làm phiền Barbarossa.
Barbarossa ngồi trên nền thép lạnh ngắt không nói lời nào. Gương mặt của hắn đã sưng vù, vài cái răng đã bị đánh rụng mất, hốc mắt bầm đen, sống mũi hơi lệch sang một bên, mỗi khi hít vào đều cảm thấy vô cùng đau đớn.
“Hửm?” Mập mạp quái thanh quái khí mà nhướn lông mày.
Barbarossa run lên cầm cập, nhịn đau mở miệng nói: “Thật sự không có tiền mà… Cướp bóc kiếm cơm, có chút tiền nếu không mua tàu mua pháo thì đều ăn chơi tiêu xài hết rồi… Sống hôm nay không cần biết ngày mai, ai lại đi gom tiền mang vào quan tài chứ?”
“Thật không có nghĩa khí!” Khuôn mặt mập mạp nghiêm lại một cái, hắn nhìn Barbarossa nói: “Ngươi nói như vậy quả là không có nghĩa khí rồi. Chúng ta xem như cũng có duyên, cùng ở trên một chiếc thuyền, mọi người lại là bạn bè… Ngươi cho rằng lúc nhỏ ta chưa từng được nghe kể chuyện sao, trong truyện cổ đều có nói, hải tặc chính là thích thu thập châu báu!”
“Truyện cổ tích khi còn bé…” Bi ai chợt dâng lên trong lòng Barbarossa.
Đám hải tặc đứng bên cạnh liền quay đầu, thỉnh thoảng lại nhìn nhau, xem thử vẻ mặt của đối phương, chỉ thấy vẻ mặt ai nấy đều cổ quái, không biết là sợ hãi hay buồn bã.
Trong vũ trụ, hải tặc là một đoàn thể đặc biệt. Nói nó đặc thù, không phải bởi vì nó tồn tại dựa vào cướp bóc, mà là để chỉ hình thái tổ chức của nó.
Do các nước đều tổ chức chống hải tặc dữ dội, vậy nên, trong xã hội loài người, một khi trở thành hải tặc, thì đó có nghĩa rằng ngươi sẽ mãi mãi không thể có cuộc sống được như người bình thường. Ngươi chỉ có thể phiêu bạt ở giữa vũ trụ, ở trong một sào huyệt trong vũ trụ nào đó của đoàn hải tặc, hoặc là, tạm thời dừng chân ở Cảng Tự Do.
Cái nghề nghiệp này, chính là theo ngươi suốt cả cuộc đời. Cho dù chết già, ngươi cũng chỉ có thể ở trong cái đoàn thể hải tặc này. Nếu ngươi cứ khăng khăng muốn bước vào xã hội chủ lưu của loài người, vậy thì thứ đang đợi ngươi, chính là án tù hàng trăm năm, ở vài quốc gia, thậm chí là tử hình.
Vì vậy, kết cấu tổ chức của đoàn hải tặc càng chặt chẽ và cũng kiên cố hơn xã hội đen bình thường rất nhiều. Bọn họ có căn cứ và luật lệ riêng của mình. Mỗi một đoàn hải tặc, đều có thể xem như một xã hội thu nhỏ… Một xã hội được phân chia cấp bậc vô cùng nghiêm ngặt!
Trong đoàn hải tặc Râu Đỏ, từ hải tặc bình thường đến đại đầu mục, tổng cộng có sáu cấp bậc. Mà mỗi cấp bậc, đều tượng trưng cho quyền lợi gần như tuyệt đối!
Một tiểu đầu mục cấp thấp nhất, có thể ở trong một đám gồm mấy hoặc mười mấy gã hải tặc mà hắn quản lý, tác oai tác quái nói gì là đó. Hắn được ở căn phòng tốt nhất, được chia nhiều tiền nhất, bảo thuộc hạ giúp hắn rửa chân. Khi ăn cơm, phải chờ cho hắn ăn xong rồi rời đi, những hải tặc khác mới được ngồi xuống ăn.
Khi hắn ngủ, có hải tặc đứng gác bên cạnh. Bất cứ tên hải tặc nào gây ra tiếng động quá lớn ảnh hưởng đến giấc ngủ của hắn, thứ chờ đợi những tên hải tặc này, chính là một trận đòn dữ dội. Nếu gặp lúc tâm tình của tiểu đầu mục không tốt mà nói, còn có đủ loại hình phạt tàn khốc hơn để khiến hắn hài lòng.
Cũng như thế, ở trước mặt đầu mục cao hơn một cấp, những tiểu đầu mục này, cũng trở thành đối tượng bị tùy ý đánh mắng. Gặp đại đầu mục mà không lập tức lễ phép nép sang một bên nhường đường cho hắn, hoặc là cãi lại, hoặc là chiến đấu không ra hết sức, vậy thì phải chuẩn bị tâm lý bất cứ lúc nào cũng có thể bị đầu mục đánh đập một trận.
Một đoàn hải tặc như thế, bị Barbarossa Hayreddin dùng thủ đoạn cứng rắn của mình, thống trị gần hai mươi năm!
Barbarossa không phải là con trai của thủ lĩnh đoàn hải tặc, cũng không phải là hải tặc bẩm sinh. Khi gia nhập đoàn hải tặc, hắn bất quá chỉ là một tên làm công trên một chiếc tàu buôn bị cướp.
Có thể tưởng tượng với thân phận ban đầu của Barbarossa, trước khi leo lên vị trí đoàn trưởng của đoàn hải tặc, hắn đã phải nếm trải bao nhiêu khổ cực, chịu biết bao giày vò. Tuy nhiên, cuối cùng hắn đã vượt qua được, hơn nữa còn bước qua con đường đầy máu tươi và thi thể để trở thành đoàn trưởng trí tuệ và nhìn xa trông rộng nhất từ trước đến nay của đoàn hải tặc Râu Đỏ.
Không ai dám phản bội hắn, cũng không ai dám nghi ngờ quyết định của hắn.
Hắn dẫn dắt đoàn hải tặc Râu Đỏ tung hoành khắp vũ trụ, quét sạch tinh vực phức tạp vốn có hơn mười thế lực hải tặc, khiến toàn bộ tinh vực Tam Giác Vàng trở thành sân sau của đoàn hải tặc Râu Đỏ. Sự tàn nhẫn của hắn, cũng nổi tiếng khắp giới hải tặc. Đối thủ nếu rơi vào tay hắn, đều không thể chết một cách êm ái.
Rất nhiều người hoài nghi, có phải lòng dạ của cái tên này được làm bằng sắt hay không. Ngươi vĩnh viễn không biết được hắn đang nghĩ gì. Ngươi cũng mãi mãi không thể nhận được tình bạn hay sự cảm thông từ hắn. Cho dù là ai ở trước mặt hắn, đều chỉ có thể cảm thấy một sự lạnh lẽo đến thấu xương.
Hắn có một đôi mắt sắc như dao, tàn khốc vô tình, buồn vui thất thường. Sự sợ hãi của các hải tặc đối với hắn đã khắc sâu vào xương cốt. Trong đoàn hải tặc Râu Đỏ, hắn nắm giữ mạng sống của tất cả mọi người!
Đám hải tặc có nằm mơ cũng không thể ngờ được, có một ngày, mình lại có theer nhìn thấy cảnh Barbarossa đang run rẩy ở trước mặt. Bọn chúng cũng không thể ngờ được rằng, ở trên thế giới này, lại có một người tàn nhẫn hơn cả Barbarossa.
Có lẽ nên nói, cái gã mập mạp kia căn bản không phải là người!
Lúc đầu, không ai biết gã mập có nụ cười phúc hậu, vẻ mặt luôn ôn hòa này nguy hiểm đến mức nào. Hắn thường rất rỗi rãi mà đến chém gió, đùa giỡn, uống rượu, đánh bạc cùng với đám hải tặc, lại còn kể vài chuyện cười tục tĩu, một chút địch ý cũng không có.
Với Barbarossa, hắn lai \j càng khách sáo muốn chết, hoàn toàn không giống kiểu kẻ chiến thắng đối xử với tù binh. Hắn không những cười híp mắt tán gẫu với Barbarossa, mà thỉnh thoảng còn bảo nhà bếp mang đến vài món ăn ngon.
Không đánh mắng, không hình phạt. Thay đổi như từ địa ngục lên thiên đường, khiến đám hải tặc vừa rơi vào tay quân Leray đều cảm thấy rất thoải mái. Nghe gã mập này nói, bây giờ đang chiến tranh, thực ra Leray cũng không cần gây khó dễ cho đoàn hải tặc Râu Đỏ. Bọn họ chỉ là tình cờ gặp tàu {Audrey}, lại tình cờ đi chung với nhau.
Nói cho cùng, bọn họ chỉ muốn chút lợi ích, hoặc là dùng xưởng tàu của căn cứ hải tặc để sửa chửa tàu chiến một chút. Nghe gã mập nói, gần như toàn bộ hải tặc đều yên tâm. Một người cũng được, một đoàn thể cũng chả sao, một khi có nhược điểm có ham muốn, vậy thì trở nên dễ đối phó rồi.
Với Barbarossa, lợi dụng ham muốn và nhược điểm của đối thủ, chính là chuyện hắn am hiểu nhất. Thống trị một đám cướp vốn cần phải dùng thủ đoạn như thế. Vì vậy, hắn rất thành thạo mà đưa ra một chút lợi lộc, nhiệt tình giúp đỡ mập mạp vẽ bản đồ tuyến đường đến Salerga, sau đó, giấu kín những chuyện khác, dẫn dắt đám hải tặc chống trả lại người Leray một cách rất thành thạo.
Thế nhưng cho đến khi một đĩa thức ăn đập vào mặt Barbarossa, đám hải tặc mới biết được, cái gã mập mạp này điên cuồng đến mức nào.
Một giây trước khi gã mập nổi điên, gương mặt hắn vẫn ngập tràn nụ cười khi rót rượu cho Barbarossa. Sau đó, hắn liền đột ngột ra tay. Suốt năm phút đồng hồ, toàn lựa vào vị trí khiến cho người khác đau đớn thế nhưng lại không dễ bị tổn thương đến tính mạng, hạ thủ vừa độc địa lại vừa tàn nhẫn từng cú đến thịt da.
Lúc ấy, toàn bộ đám hải tặc đều choáng váng. Trước khi gã mập ra tay, bọn họ còn đang thầm khâm phục đoàn trưởng của mình và chế giễu gãmập mạp ngu ngốc này…
Gã mập mạp ngu ngốc này gần như đã sùng bái đoàn trưởng như thần tượng của mình. Hắn nghe đoàn trưởng kể cuộc sống của hải tặc, đến nỗi hai mắt phát sáng, tin tưởng tuyệt đối vào lời nói của đoàn trưởng. Từ trong miệng của hắn, mọi người biết được không ít thông tin liên quan đến chiếc tàu khu trục…
Khi ấy, đám hải tặc đều có chút lúng ta lúng túng. Bọn hắn chỉ biết đứng đực ra mà nhìn… nhìn đoàn trưởng nắm giữ mạng sống của mình đau đớn quằn quại dưới trận đòn như mưa của gã mập, ngay cả rên cũng rên không nổi. Chỉ cần Barbarossa sắp buột miệng ra thành tiếng, nắm đấm của gã mập liền nện vào sườn của hắn, khiến hắn phải cứng người nuốt trở lại…
Nguyên bản, Barbarossa cũng có thể xem là một gã rắn rỏi. Năm ấy khi còn làm tạp dịch, cho dù bị ức hiếp, giày vò như thế nào, hắn đều nhẫn nhịn được. Thế nhưng khi rơi vào tay gã mập, chỉ sau mấy phút ngắn ngủi, nước mắt nước mũi của hắn đều chảy xuống, ngay cả nước tiểu cũng nhịn không được.
Chuyện khiến đám hải tặc sợ hãi nhất chính là… sau khi đánh đập dữ dội, cái gã mập mạp kia vậy mà lại ôm cổ Barbarossa rồi nói một cách rất ủy khuất: “Con à, đau đớn trên mình ngươi không thể sánh với nỗi đau trong tim ta…”
Vừa nói xong, hắn liền rút dao găm ra đâm Barbarossa. Nếu như không phải Barbarossa liều mạng quay người né qua một chút, nếu như không có những chiến sĩ Leray đứng bên cạnh vội vàng kéo gã mập lại, vậy thì không biết được cái gã mập này đã để lại mấy trăm cái lỗ trên người Barbarossa rồi.
Cho dù như vậy, trên người Barbarossa vẫn bị rạch ra vài đường.
Khi nhân viên y tế băng bó vết thương cho Barbarossa, gãs mập lại còn đứng bên cạnh xem rất chăm chú, khăng khăng muốn giúp băng bó vết thương… bằng con dao quân dụng được buộc một sợi chỉ trên tay hắn…
Điều làm khiến người ta sụp đổ nhất chính là, cái gã mập mạp kia dù đã trở mặt, thế nhưng lại làm ra vẻ như chưa từng có chuyện gì xảy ra, cả ngày quấn lấy Barbarossa trò chuyện, hỏi đủ loại câu hỏi kỳ quái, đơn giản, trùng lặp.
Chẳng hạn như hải tặc có bao nhiêu người, thường ngày cướp bóc như thế nào, ăn gì, giải trí ra sao, vì sao quần áo lại thiết kế như thế, vì sao đàn ông lại mọc râu, vì sao đàn bà lại có ngực… Đã vậy còn không cho phép không trả lời, một khi phát hiện ra tinh thần Barbarossa có chút lơ đãng, ánh mắt của gã mập mạp liền trở nên khác thường rồi, cơ thịt trên mặt co co giật…
Mỗi lần thấy gã mập vỗ đầu Barbarossa, rồi xưng huynh gọi đệ vô cùng thân thiết, đám hải tặc đều cảm thấy sống lưng phát lạnh, giống như có một con rắn độc đang bò dọc sống lưng, gai ốc cũng nổi lên.
Nếu nói tính buồn vui thất thường của Barbarossa là một thủ đoạn, là lý trí, như vậy, gã mập mạp này chính là một tên điên tuyệt đối. Hắn thích nhất là nghĩ cách khiến cho ngươi buông lỏng cảnh giác, để ngươi hưởng thụ sự yên tĩnh và thoải mái xong, lại hành hạ ngươi. Hơn nữa, cũng vì điều này mà mặt mày rạng rỡ, hưng phấn vô cùng.
Từ lúc ấy, mọi người mới hiểu được, gã mập mạp này chính là một tên biến thái. Cũng từ lúc ấy trở đi, tất cả mọi người đều không dám gửi gắm hi vọng của mình ký thác vào trí tuệ của Barbarossa. Trước mặt của gã mập này, toàn bộ sự gian xảo, đều trở thành trò cười.
Sau mấy ngày, Barbarossa từng khiến cho vô số tàu buôn và hải tặc chỉ cần nghe tên đã sợ vỡ mật, đã hoàn toàn mất đi sức chống cự. Bây giờ, tuy rằng trên danh nghĩa hắn vẫn là đoàn trưởng của đoàn hải tặc Râu Đỏ, thế nhưng trong lòng của đám hải tặc, hắn đã bị lột bỏ lớp vỏ ngoài rồi.
Hiện tại, trên bản đồ các hành tinh, danh sách hải tặc, bản đồ phân bố thế lực, ngay cả hai căn cứ vũ trụ bí mật nhất, đều bị gã mập vừa lừa vừa gạt, vừa đánh vừa mắng mà vét sạch sành sanh. Sau đó, hắn lại để ý đến của cải mà đoàn hải tặc Râu Đỏ tích lũy được nhiều năm nay.
Đám hải tặc không chút nghi ngờ rằng không lâu sau, gã mập mạp sẽ có thể từ trong miệng Barbarossa, biết được toàn bộ điều mà hắn muốn biết .
“Nói đi nào…” Mập mạp nhẹ nhàng mà vỗ lên đầu Barbarossa, hòa ái nói: “Nộp tiền ra đây, ngươi liền được giải thoát rồi…”