A
udrey vừa dứt lời, thanh âm báo cáo của quan sát viên phòng điều khiển chính tàu {Rose Brand} liền vang lên: "Báo cáo hạm trưởng, thiết bị quét dao động không gian đã bắt được rung động khi nhảy của hai con tàu loại nhỏ, tọa độ 12701-1613, 12699-1642.
" Khách nhân của chúng ta tới rồi!" Chekhov cười một cái, ấn vào nút thông tin trên đài chỉ huy, mệnh lệnh nói: "Tàu {Rose Brand}, chuẩn bị chiến đấu cấp 2, Rada bắt tín hiệu, khóa mục tiêu theo dõi. bánh lái bên trái 52 độ, guồng máy trước mức đấy số 8, tháp pháo năng lượng số 2, 4, 6, 8 bên mạn phải nghênh địch!"
Sau tiếng mệnh lệnh của Chekhov, cả chiến hạm nhanh chóng tiến vào trạng thái tác chiến. Chúng quan binh từng người đều theo trình tự chuẩn bị chiến đấu vốn đã quen thuộc đến thuộc lòng của mình, bận rộn khẩn trương mà rất có trật tư. Đóng lại khu sinh hoạt, giảm bớt cung ứng năng lượng cho hệ thống sinh hoạt, khởi động tháp pháo xoay tròn, nạp năng lượng, thiết bị khóa điện tử khởi động bắt mục tiêu...
Từ tàu {Audrey} nhìn qua, trên người con tàu khu trục màu trắng bạc, lưu quang của lồng năng lượng bảo vệ màu xanh lam đang chớp động, màu sắc càng ngày càng đậm.... Cửa xả máy đẩy chính của chiến hạm đều đã được mở ra, dòng xả đang giống như một cái đuôi màu xanh lam thật dài.
Thiết giáp màu xám đậm phân bố ở bốn phía thân hạm đang khép kín một cách chậm rãi, họng pháo năng lượng đã vươn ra khỏi tháp pháo, dưới sự dẫn đường của Rada khóa mục tiêu đồng bộ, đang xoay tròn một vòng lại một vòng.... Cả chiến hạm phảng phất như đột nhiên biến thành một con nhím đang giương cung bạt kiếm.
Lại nói, các thuyền viên trên tàu {Audrey}, cũng đã từng ở Cảng Tự Do nơi tập hợp của các đoàn lính đánh thuê, đoàn hải tặc lớn và các hạm đội bảo vệ của doanh nghiệp khổng lồ, gặp qua đủ loại chiến hạm dáng vẻ hùng tráng của các thế lực này.
Thế nhưng, các chiến hạm đó, phần lớn đều là chiến hạm kiểu cũ bị đào thải. Có rất nhiều tuần dương hạm, chiến liệt hạm các loại,... lại càng chỉ là được mua về khi còn cái khung xác như sắt vụn. dùng trang bị dân dụng hoặc là qua một số con đường đặc thù lấy được thiết bị quân dụng loại nhỏ mà cải tiến thành.
Bây giờ được tận mắt chứng kiến một con tàu khu trục kiểu mới hoàn thành chuẩn bị chiến đấu, mọi người đây chính là lần đầu tiên. Trong lúc nhất thời, tiếng thán phục không dứt bên tai. Một bên vừa quan sát, một bên vừa nghị luận liên tục.
Đều nói hiện nay thế cục ở Salerga đang rung chuyển, đặc biệt là ở hai tinh vực ở liên minh phía nam vốn tương đối lạc hậu, mấy đại quân khu sớm đã nghèo đến phá sản rồi! Đường dây liên hệ thành công, từ quân đội đã lấy ra được không ít thứ tốt. Nếu như có cơ hội, đem về một hai chiếc tàu khu trục như vậy, đi buôn lậu cũng không thể khoan khoái hơn được nữa rồi!
Nhìn con tàu khu trục này của người ta, trông thật hổ báo nha! Hắc, đến đây, đến đây nào. Khi dễ tàu buôn của chúng ta thì ngon lắm, không biết khi cái đám râu vàng râu đỏ kia thực hiện Bước nhảy đi ra, thấy được một con tàu khu trục đang chắn trước mặt, vậy thì sẽ có biểu tình như thế nào đây... Đổi lại là ta, con mẹ nó sớm đã khóc rống thất thanh rồi!
Trong những mơ ước như trên mây trên gió cùng tiếng nghị luận vui sướng khi người khác gặp họa của đám thuyền viên, hai chiếc tàu cướp bóc cải tiến từ tàu bảo vệ dân dụng {Tissot} của hải tặc hiện lên ở không vực điểm Bước Nhảy.
Chiến đấu kết thúc rất nhanh... Trên thực tế, từ lúc hai chiếc tàu cướp bóc cao tốc của hải tặc quá độ ra khỏi điểm Bước Nhảy, đến khi phát ra tín hiệu đầu hàng, song phương cũng không có bắn ra một phát pháo nào. Không đánh mà thắng, đem ra để hình dung trận chiến đấu quy mô nhỏ này thì không thể thích hợp hơn được nữa rồi.
Chỉ cần đám hải tặc không phải ngu ngốc, trận chiến này chính là không thể nào đánh lại được, thực lực kém nhau quá xa rồi!
Phải biết rằng, để thích hợp với chiến thuật đánh không lại thì bỏ chạy của hải tặc, và cũng để ngăn lại được các tàu buôn hiện tại đang càng lúc càng nhanh, các tàu cướp bóc đã hi sinh đi thiết giáp cùng với lồng năng lượng bảo vệ, đem đại bộ phận nguồn động lực năng lượng phân phối ở trên ba máy đẩy to lớn.
Bởi vậy, tàu cướp bóc trời sinh chính là dựa vào tốc độ mà ăn cơm! Chỉ cần nó vận động được với tốc độ cao nhất, pháo năng lượng thông thường thậm chí rất khó khóa được nó, càng miễn bàn việc bắn trúng nó trong vũ trụ trống trải rồi! Thế nhưng, một khi tàu cướp bóc mất đi ưu thế tốc độ, như vậy, thực lực của nó, sẽ lập tức giảm xuống 90%.
Mà lần này, hai chiếc tàu cướp bóc đáng thương, hiển nhiên là húc nhầm vào tường rồi. Tàu cướp bóc không có hệ thống ngụy trang điện tử, tại thời điểm chưa thực hiện xong Bước nhảy Không Gian, cũng đã bị tàu {Rose Brand} bắt được tọa độ cụ thể.
Khi kết thúc Bước Nhảy, lại thấy được ở ngoài không gian gấp khúc, vậy mà lại có một chiếc tàu khu trục quân dụng còn nhanh hơn cả tàu cướp bóc (*), đang đem toàn thân mười mấy xoay tròn xoay tròn cùng phó pháo đường kính 500 millimet nhắm vào ngay bản thân mình, có thể tưởng tượng được, đám hải tặc chính là kinh hãi đến như thế nào!
(* chỗ này thấy hơi vô lý, vì tàu cướp bóc đã khởi động động cơ đâu mà biết tàu khu trục nhanh hơn mình)
Ngoại trừ đầu hàng ra, đám hải tặc cũng không nghĩ ra được dựa vào hai chiếc tàu cướp bóc còn chưa khởi động của mình, lại có thể làm ra được cái gì khác.
Ủ rũ nhất trong số đó, có lẽ chính là đoàn trưởng đoàn hải tặc Râu Đỏ, Barbarossa Hayreddin rồi.
Kế thừa đại danh hải tặc Râu Đỏ thời Trái Đất cổ, tung hoành ngang dọc ở vùng Tam Giác Vàng giữa Deseyker, Gatralan cùng liên minh thương nghiệp Tartanya gần hai mươi năm, vị đầu lĩnh hải tặc này đến nằm mơ cũng không ngờ tới được, mình vậy mà lại có thể ở trong cái hoàn cảnh này!
Nếu như không phải vừa mới nhận được tin tức của tàu {Audrey}...
Nếu như không phải vì vài lần không bắt được cái tàu buôn lậu chết tiệt này mà thẹn quá hóa giận tự mình lĩnh đội phục kích...
Nếu như không phải chủ lực của đoàn hải tặc còn đang cướp bóc ở tinh vực khác chưa trở về...
Nếu như không phải gặp được một chiếc tàu khu trục còn nhanh hơn cả tàu cướp bóc...
Nếu như không phải khi nhảy ra khỏi điểm Bước Nhảy, động cơ tàu chiến vẫn còn chưa khởi động được...
Kiềm chế hối hận trong lòng, Barbarossa Hayreddin đang ăn mặc một thân trang phục hải tặc bình thường dính đầy dầu mỡ, lẳng lặng đứng ở giữa một đám hải tặc thần tình uể oải, cụp mắt, nghe đại đầu mục đoàn cướp bóc Hulk đang cúi đầu khom lưng đứng ở ngay vị trí đầu, trả lời các vấn đề về vũ trang hạng nặng với binh sĩ Leray.
Hiện tại, tất cả hải tặc, đều đã dựa theo mệnh lệnh của người Leray, tập trung lại ở khu thoát hiểm. Tổng cộng sáu mươi mốt hải tặc, bị mười mấy binh sĩ Leray trang bị đến tận răng dùng súng năng lượng chĩa vào, rất an phận mà đứng yên tại chỗ, đến thở cũng không dám thở mạnh.
Đầu hàng là do Barbarossa tự mình hạ xuống mệnh lệnh. Đây là không có biện pháp nào khác, hắn là hải tặc, không phải ngu ngốc. Trong thế giới hải tặc cá lớn nuốt cá bé, mỗi người đều là kẻ liều mạng, đồng thời, cũng đều rất biết quy củ... Dưới vũ lực tuyệt đối, bất cứ phản kháng gì đều là phí công!
Kẻ yếu phải phục tùng kẻ mạnh, đây là tôn chỉ của hải tặc. Trong cuộc sống cướp bóc, nếu có kẻ trái với cái quy tắc này, bọn họ chẳng quan tâm là sẽ giết thêm bao nhiêu người. Mà giống như vậy, bọn họ cũng chịu sự ràng buộc của cái quy tắc này. Nguyên nhân bởi vì kẻ giết mạnh hợn, bọn họ kỳ thực lại càng hiểu rõ đạo lý này.
Barbarossa là một kẻ ngoan độc có tiếng. Ngoan độc với đối thủ, ngoan độc với con mồi. Ngoan độc với thủ hạ, ngoan độc với cả chính mình. Cũng bởi sự tàn nhẫn hung ác của hắn, đoàn hải tặc Râu Đỏ, mới có thể độc bá ở vùng Tam Giác Vàng gần hai mươi năm.
Người chống đối chết ở dưới tay đoàn hải tặc Râu Đỏ, nhiều không thể kể xiết. Ở khu vực Tam Giác Vàng, mỗi một con tàu buôn hay là tàu buôn lậu đều biết được, nếu như gặp phải đoàn hải tặc Râu Đỏ, dưới tình huống không có tuyệt đối nắm chắc chạy trốn, vậy thì tốt nhất là hãy dừng lại đầu hàng.
Chỉ cần hải tặc không coi trọng chiếc tàu của ngươi, chỉ cần ngươi đừng làm tức giận bọn họ, sau khi đạt được đủ tiền tài, bọn họ thông thường sẽ không đuổi tận giết tuyệt. Dù sao, những chiếc tàu buôn này chính là cơ sở sinh tồn của bọn họ, chỉ biết cái lợi trước mắt, hải tặc thông minh thì đều không bao giờ làm.
Hiện tại, đám hải tặc chỉ hy vọng, những người Leray cũng biết "giảng đạo lý" như mình vậy. Một chiếc tàu khu trục quân dụng, hà tất phải gây khó dễ đối với một đám hải tặc vốn không hề trêu chọc bọn họ đi?
Barbarossa từ nội tâm mà nói, là không hề kinh hoảng. Chiếc chiến hạm Leray này không phải hải tặc, bọn họ sẽ không làm ra mấy chuyện dạng như chưa thẩm vấn mà đã giết người. Mà đoàn hải tặc Râu Đỏ, tuy rằng cũng đã từng cướp bóc tàu buôn Leray vô số lần, thế nhưng, chưa bao giờ hạ thủ đối với tàu hậu cần quân dụng của Leray.
Sau khi chiến tranh nổ ra, ở tinh vực Đông Nam, có rất nhiều đoàn hải tặc dưới sự chống đỡ của một số quốc gia, nhanh chóng trở nên lớn mạnh. Bọn họ liên tiếp cướp đoạt đội thuyền hậu cần quân dụng, phá hoạt con đường tiếp tế. Bọn họ cho rằng các thế lực ở phía sau, có thể giúp cho bọn họ ngăn cản mọi đả kích.
Thế nhưng đối với nhóm sứ giả trước đây đên liên lạc, nỗ lực muốn thu mua đoàn hải tặc Râu Đỏ, Barbarossa vẫn là kính nhi viễn chi. Đây không phải là do hắn nhát gan sợ phiền phức, mà là hắn hiểu rõ, một khi bị cuốn vào giữa hai thế lực lớn, như vậy bất luận là kết quả cuối cùng như thế nào, đám hải tặc làm pháo hôi, đều là không có kết cục tốt!
Vậy nên, đoàn hải tặc Râu Đỏ tuy rằng giết người cướp của, thế nhưng, với quân đội chính phủ Leray, ngược lại lại không có xung đột trực tiếp gì. Trong cái thời đại chiến tranh này, có thể thuần túy được như đoàn hải tặc Râu Đỏ, không tham dự vào bất cứ thế lực đánh cờ nào, đã là rất ít rồi.
" Chỉ cần mình không bại lộ thân phận, lần sụt hố này, chắc vẫn có thể qua được." Barbarossa nghĩ ở trong lòng, cúi đầu lại càng thấp.
Thế giới này, kỳ thực rất ít người đã gặp qua tướng mạo chân thực của Barbarossa.
Đoàn trưởng của đoàn hải tặc Râu Đỏ, không nhất định phải có một chòm râu rậm màu đỏ. Tung hoành ở tinh vực Tam Giác Vàng gần hai mươi năm, cũng không ý nghĩa Barbarossa phải lớn tuổi.
Trên thực tế, Barbarossa chỉ là một người trung niên với tướng mạo bình thường, ném vào trong đám đông cũng tim không ra được.
" Andrew...." Một thượng sĩ Leray cầm danh sách đi tới trước mặt đám hải tặc đang xếp thành một dãy, lần lượt điểm tên từng gã. Ở bên cạnh hắn, một gã mập mạp mặc trang phục bình thường, một bên theo đuôi dò xét danh sách trong tay thượng sĩ, một bên cáo mượn oai hùm xùy râu trừng mắt với đám hải tặc bị điểm tên.
"Juan..."
"Đây ạ...."
"Franky..."
"Dạ..."
" Alda..." Thượng sĩ Leray đi tới trước mặt Barbarossa.
"Có...!" Barbarossa khiêm tốn khom lưng.
Viên thượng sĩ nhìn thoáng qua tư liệu cùng ảnh chụp trong tài liệu điện tử, lại đưa mắt quan sát Barbarossa từ trên xuống dưới một lượt, quay đầu nhìn về phía kế tiếp: "Barak..."
" Chờ một chút..."
Ngay lúc Barbarossa cho rằng đã qua ải, gã mập mạp đi bên cạnh viên thượng sĩ bỗng nhiên lớn tiếng gọi lại đồng thời lấy tay tiếp nhận danh sách trong tay viên thượng sĩ...
" Alda..." Mập mạp nhìn qua danh sách một chút, lại ngẩng đầu nhìn Barbarossa một cách hứng thú, ánh mắt lấp lánh: "Ngươi là một công nhân sửa chữa?"
"Dạ đúng, trưởng quan. Bàn tay đen sì bẩn thỉu của Barbarossa lúng túng chà sát ở trên trang phục sửa chữa, trong ánh mắt lộ ra vẻ mờ mịt cùng kinh khủng rất hợp cách, trên mặt khuôn mặt bình thường không chú mục, lại càng có vẻ thành thật khiêm tốn: "Tôi phụ trách giữ gìn động cơ ở khoang động lực."
" Làm sao vậy?" Thượng sĩ một bên nhỏ giọng hỏi mập mạp, một bên quan sát lại Barbarossa một lần nữa.
Nhìn cả nửa ngày, viên thượng sĩ cũng không thấy được có vấn đề gì.
Cái tên Alda vừa điểm tên qua này, hiển nhiên là một gã thuộc tộc Kelai hạ đẳng. Ở cái dân tộc cách tộc Kentai không quá một năm ánh sáng này, Alda chính là một cái tên phổ biến.
Mà gã đàn ông với khuôn mặt vuông vắn có vẻ thành thật trước mắt này, chính là phù hợp với hình tượng của một gã công nhân sửa chữa. Bất luận là từ bản thân hắn, hay là ở trong tư liệu, thượng sĩ đều không cảm thấy có chỗ nào đáng để hoài nghi.
" Nếu như ta không có đoán sai mà nói..." Mập mạp giương cằm: "Vị tiên sinh gọi là Alda này, chính là đoàn trưởng của đoàn hải tặc Râu Đỏ, Barbarossa... Hayreddin!"
Lời kia vừa thốt ra, tất cả mọi người đều ngây dại.
"Ngài là nói..." Thượng sĩ cứng họng: "Người này là đoàn trưởng đoàn hải tặc Râu Đỏ?"
" Quan trên à..." Dáng vẻ của Barbarossa tỏ ra như rất lúng túng, có chút mờ mịt: "Ngài có lẽ là nhầm rồi, tôi là Alda, là công nhân sửa chữa trên tàu mà."
"Đừng vờ con vịt nữa!" Mập mạp kiên quyết nói: "Biết không, đoàn trưởng Barbarossa, dưới con mắt như đuốc của ta chiếu sáng, ngươi chí ít lộ ra bốn kẽ hở!"
" Kẽ hở?" Biểu tình của Barbarossa thoạt nhìn vẫn như trong mây mù: "Kẽ hở nào chứ? Ngài làm tôi hồ đồ rồi, tôi thực sự không..."
" Không thừa nhận? Vậy thì ta đây liền nói cho người là làm sao có thể nhận ra được ngươi!" Mập mạp vỗ vai Barbarossa, cắt đứt biện giải của hắn, cười tủm tỉm nói: "Đầu tiên, số người bốc xếp và vận chuyển kiểm tra ban đầu của hai chiếc tàu bảo vệ là sáu mươi người, mà trên chiếc tàu này, lại nhiều hơn một người. Trên các con tàu thuộc loại chiến đấu vốn có khoang sinh hoạt cùng rất nhiều thiết bị đều là án theo số người lên tàu cố định, nếu nhiều hơn một người, thực sự là rất không hợp lý..."
Trong lòng Barbarossa liền phát lạnh, lời nói của gã mập mạp này, đích thực là một sơ hở. Khi đó mình lên tàu, cũng không nghĩ đến sẽ dừng lại ở đây bao lâu, phương diện này đã bị mình quên mất rồi. Trên một con tàu chiến đấu phân phối nghiêm ngặt lại nhiều hơn một người, không cần hỏi, thân phận của người này khẳng định rất đặc thù.
" Thứ nhì..." Mập mạp âm thanh trở nên rõ ràng nói: "Là một người tộc Kelai duy nhất ở trên hai con tàu này, tướng mạo và tên của ngươi, rất khó thoát khỏi liên quan với cái tên Barbarossa này. Thời Trái Đất cổ, cái tên hải tặc Râu Đỏ Barbarossa, rất nhiều người đều nghe đến thuộc lòng, mọi người tự nhiên cũng biết. Đây là một người Thổ Nhĩ Kỳ ở Trái Đất cổ, đồng tổ đồng tông với tộc Kelai với các ngươi!"
Barbarossa chỉ có thể cười khổ một tiếng. Nếu như đây cũng coi như là lý do mà nói, hắn thực sự rất muốn nghe một chút xem cái gã mập mạp này còn có hai lí do gì nữa.
"Thứ ba!" Mập mạp chỉ vào tay Barbarossa cười nói: "Nếu như ngươi đổi lại là thân phận khác, có thể ta còn không dám xác định. Thế nhưng, ngươi lại ngụy trang thành một gã công nhân sửa chữa, đó đã phạm vào sai lầm rồi. Bàn tay của công nhân sửa chữa, bởi vì đặc thù của công tác, vết ố dầu trên tay không phải là chỉ sục mấy lần trong chút dầu đã qua sử dụng là có thể ngụy tạo. Đường vân hay thậm chí là mức độ ăn mòn của dầu, đều hoàn toàn phân biệt với bàn tay của ngươi!"
Vừa nói, mập mạp liền vén bàn tay của một gã hải tặc khác bên cạnh Barbarossa, giơ lên trước mắt hắn: "Đem tay của ngươi đi rửa, lại tỉ mỉ so sánh với bàn tay của gã phục vụ này nhiều lần. Đường vân rộng mà sâu, màu của dầu không rửa sạch được, trong móng tay còn có một vết ố khó tẩy, lại thêm vết chai trên bàn tay và các đốt ngón tay, rồi các khớp xương có chút biến hình trở nên tho to..."
Bỏ bàn tay của gã hải tặc kia ra, mập mạp cười lạnh nói: "Đây mới là bàn tay tất phải có của một gã đàn ông trung niên làm công tác sửa chữa một thời gian dài!"
Barbarossa im lặng một hồi. Nguyên bản, hắn cho rằng mình thiết kế hình tượng ngụy trang y theo ngoại hình cũng không hung ác của mình đã là rất nghiêm mật rồi. Ai biết được, bộ quân áo này, những vết dầu mỡ này, trong ánh mắt của cái gã mập mạp này, vậy mà khắp nơi đều có kẽ hở như vậy.
Nếu bị nhìn kĩ vào, tiếp tục chống chế cũng đã không có tác dụng gì nữa rồi, gã mập mạp này nếu như nhất định phải chứng thực thân phận của mình mà nói, tự nhiên có rất nhiều cách và nhiều người cho hắn khẳng định. Barbarossa tâm bình khí hòa nhìn mập mạp, mỉm cười, hỏi: "Như vậy, kẽ hở thứ tư để ngươi nhận ra ta, là cái gì?"
Hai binh sĩ Leray đi tới, đem một mình Barbarossa lại trông giữ.
" Rất đơn giản..." Mập mạp cười tủm tỉm đi về phía trước: "Ông đây vừa mới xem qua ảnh chụp của ngươi."
*******
Khi con tàu {Lily Castle} tràn ngập vết thương dưới sự hộ vệ của một hạm đội gồm hai chiếc chiến liệt hạm cùng sáu chiếc tuần dương hạm, đỗ lại ở cảng vũ trụ ở tinh cầu thủ đô, bầu không khí u ám trầm lặng, đã bao phủ lên tất cả cao tầng chính phủ cùng quân đội Leray.
Hạm đội đặc biệt gặp phải tập kích được sắp đặt tỉ mỉ, kế hoạch ngoại giao bị trở ngại, anh hùng Liên Bang Điền Hành Kiện cùng tàu khu trục {Rose Brand} hãm sâu trong trận địa địch, đến nay vẫn bặt vô âm tín lành ít dữ nhiều. Từng tin tức xấu đến không thể xấu hơn, khiến cho Bộ Thống soái tối cao như lạc vào trong sương mù.
Phó tổng thống Flavio vừa trở về, ngay lập tức yêu cầu phái hạm đội đi tiếp ứng tàu {Rose Brand}. Vị lão đầu này từ trước đến nay vẫn luôn giữ hình tượng của một lão binh kiên cường, lần đầu tiên ở trước mặt mọi người, khóc đến dầm dề. Con mắt đẫm lệ, khuyên nhủ thế nào cũng không được.
Khóc rống thất thanh, không chỉ có mình Flavio, còn có tất cả các quan binh trên con tàu {Lily Castle}. Những hán tử này đã từng đánh nhau với người Gatralan, rồi cả người Deseyker, vốn đã coi cái chết đơn giản như một giấc ngủ say, vậy mà lại ở trong quán bar trong căn cứ không quân, ở nhà, ở ký túc xá, ở trong lòng bạn gái mà say khướt rồi gào khóc ầm ĩ.
Một binh sĩ dò mìn khóc lóc mà nói với cha của mình: "Nguyên bản, người chết chính là bọn con. Hiện tại, con nhắm mắt lại một cái, là lại có thể thấy được tình cảnh của tàu {Rose Brand} khi tăng tốc phóng qua khoang rada ngoài cửa sổ mạn tàu lúc đó."
" Đó là hình ảnh đẹp đẽ nhất mà con đã từng nhìn thấy... Chiến hạm hình giọt nước màu trăng bạc, kéo ra một vệt đuôi ánh sáng màu lam thật dài, vô thanh vô tức trong vũ trụ vút qua. Pháo năng lượng của bọn họ lóe ra màu đỏ, rồi ánh sáng màu trắng, ở trong cửa sổ mạn tàu của bọn họ, rực sáng..."
"Bọn họ cứ xông tới như vậy, chắn trước mặt địch nhân..." Nước mắt của người binh sĩ dò mìn, từng giọt lớn từ hốc mắt rơi lã chã xuống đất: "Cho đến lúc chết, con có lẽ cũng không thể nào quên được hình ảnh đó!"
Người cha hàm lệ mà ôm lấy bờ vai của đứa con đang vô cùng bi ai. Ông ta tin tưởng, những lời mà đứa con vừa nói, cũng là hình ảnh đẹp nhất mà mình có thể tưởng tượng được.
" Bọn họ đánh tới đèn tín hiệu... Bọn họ bảo bọn con cút đi..." Binh sĩ dò mìn trẻ tuôi lớn tiếng khóc rống lên.
Ngoài cửa thư phòng, người mẹ của binh sĩ đang bưng một đĩa hoa quả đã gọt vỏ, chuẩn bị đẩy cửa đi vào, liền nhẹ nhàng buông nắm tay cửa ra. Bà đang lấy tay lau nước mắt, vì bà biết, con trai của mình vẫn còn sống. Mà ở trong vũ trụ xa xôi kia, có mấy trăm thanh niên cùng lứa tuổi với con trai mình, có thể đã chết đi.
Người mẹ loạng choạng đi xuống lầu, đặt đĩa hoa quả lên bàn, khom người chầm chậm ngồi xuống trên băng ghế của ban công. Ngẩng đầu ngẩn ngơ nhìn tinh không lộng lẫy, không biết, trong phiến tinh vực này, trận chiến tranh khiến cho vô số gia đình tan vỡ này đến bao giờ mới có thể kết thúc...
Mười chiếc tàu khu trục được giật gấu vá vai điều chuyển từ hạm đội hỗn hợp, tại thời điểm đầu tiên nhận được tin tức đã liền khởi hành đi chòm sao Cá Ngừ. Thế nhưng hàng chục tàu điều tra ẩn hình cao tốc được phái đi trước đó, lục soát khắp toàn bộ tinh vực, cũng không có phát hiện ra hành tung của {Rose Brand}.
Giao chiến không vực, cũng không hề lưu lại dấu vết.
Chiến trường vũ trụ vốn là như vậy. Vụ nổ từ sóng xung kích, sẽ đem toàn bộ hài cốt hóa thành một viên lưu tinh trong vũ trụ, rồi biến mất ở sâu trong các hành tinh. Trừ phi đúng lúc bị lực hút bắt được, bằng không, bất cứ vết tích nào cũng sẽ không lưu lại.
Dưới mệnh lệnh của Flavio, mười chiếc tàu khu trục bày ra trận thế, nỗ lực tìm kiếm các chiến hạm Tây Ước phát động tập kích. Thế nhưng, trong một tinh vực rộng tại như vậy, mười chiếc tàu khu trục vốn không có mục tiêu để tìm kiếm, bất quá chỉ là tốn công vô ích mà thôi.
Cuối cùng, hạm đội không thể không từ bỏ việc tìm kiếm, khởi hành hướng về Trenock, tiếp tục sứ mệnh của Flavio.
Thời gian, đã không cho phép bọn họ tiếp tục chờ đợi nữa rồi. Ngay ngày trước đó, theo báo động điện tử của chiến hạm truyền đến tin tức của Bộ Thống soái tối cao Liên Bang.
Ngày 22 tháng 12 năm 2062, hai hạm đội hỗn hợp của đế quốc Sous đã vượt qua tinh hệ Reske của Trenock, tới gần tinh hệ Long Bow của Liên Bang Salerga.
Cùng với đó, Tổng Thống Terry của Liên Bang Salerga tuyên bố từ chức, tổ chức tổng tuyển cử Tổng Thống trước thời hạn. Nghị viện Liên Bang thông qua quyết nghị, rút về tất cả bộ đội ở tinh hệ Bermuda của Leray, đơn phương tuyên bố rời khỏi chiến tranh, đi theo trung lập. phong bế biên giới, toàn quốc giới nghiêm.
Mưa gió nổi lên!