Chương 4: Nổ súng_Điều kiện

"Chị Khuynh Tâm, việc gì chúng phải làm vậy chứ? Chúng muốn tống tiền sao? " Miểu Miểu đang quỳ xuống phía sau Khuynh Tâm đột nhiên lên tiếng thì thào.

Khuynh Tâm liền lắc đầu nhè nhẹ, lại ra hiệu Miểu Miểu không được nói gì nữa...

Chúng, có lẽ còn muốn một thứ quý giá hơn cả tiền...


Trụ sở thanh tra New York

Tại tầng mười hai, là phòng làm việc của thanh tra trưởng Radlk.

Một người đàn ông mang vẻ chính trực và nghiêm túc đang lật giở từng chồng hồ sơ một...

Rầm!

"Thanh tra trưởng! Chuyện lớn rồi!!!" Gã phó thanh tra bất chấp hình tượng nghiêm chỉnh hàng ngày trực tiếp tông cửa văn phòng xông vào, hổn hển kêu.

Radlk ngừng công việc dang dở, ngẩng đầu nhíu mày nhìn phó thanh tra: "Sao nào? Việc quan trọng gì lại khiến anh sắp phá hỏng cửa phòng làm việc của tôi vậy? "

"Chuyện lớn thật mà thanh tra Radlk! Một nhóm đối tượng trên dưới trăm người đang bắt gần nghìn người dân ở khu trung tâm thương mại SIS làm con tin"

"Cái gì?!!"

"Hiện, hiện giờ chúng đang phong tỏa toàn bộ khu trung tâm, phía cảnh sát chúng ta khả năng chẳng thể đả động gì đến chúng." Phó thanh tra cố gắng bình tĩnh nói.

"Con mẹ nó! Cậu! Đi theo tôi tới đó!!!"

"Tuân lệnh!"


Khi đoàn thanh tra trưởng tới nơi, quả nhiên có rất nhiều đám đông đang đứng tụ tập bên ngoài khu trung tâm. Và một điều khiến Radlk đột nhiên để ý....

Ở chỗ cửa ra vào chính có gắn một loại thiết bị kì dị, đèn chíp cứ thỉnh thoảng lại nhấp nháy.

Bom sao?

[Xẹt~~ Chậc! Tín hiệu bắt được chưa nhỉ? A, được rồi! ]

"....."

Mọi tiếng động xì xào bàn tán bỗng dưng im bặt, tất cả ngơ ngác hướng về nơi phát ra âm thanh...

Chính là màn hình cỡ đại được gắn trước cửa khu trung tâm...

Trên màn hình là một tên áo đen với khẩu trang che kín mặt đang làm động tác điều chỉnh gì đó trước máy quay, một lúc sau gã mới hài lòng nhìn chính diện màn hình, buông lời cợt nhả: "Hi thanh tra trưởng! Thứ lỗi vì khiến ngài phải lật đật chạy tới tận đây! Nghe danh ngài đã lâu nha, ahaha! "

"Bọn mày là ai?!!! Còn họ đâu rồi!" Radlk hung tợn nhìn chăm chăm vào màn hình lớn, như thể muốn đấm nát cái tên cà chớn kia...

"Ả? Thứ lỗi một lần nữa nha thanh tra~ Chúng tôi ngu gì mà cho ngài biết danh tính chứ! Haha, ngài thật hài hước! Còn, ngài hỏi 'họ', là từng này con tin đúng không?" Nói đoạn, tên áo đen lia camera trước một vòng thật chậm, không thể nghi ngờ rằng xung quanh hắn có quá nhiều con tin đang sợ hãi ngồi ôm đầu dưới đất, một người không thể chịu nổi kêu lớn qua màn hình:

-Thanh tra! Cầu ngài cứu chúng tôi! Cầu ngài...

Đoàng!

-A....!!!

Á!

"Lạy Chúa tôi!"

"Trời đất! "

Tất thảy đều bàng hoàng!

Tên áo đen thu lại khẩu súng còn vương chút khói, tỏ vẻ cảm thán: "Nhắc đến lần thứ hai rồi mà mày vẫn còn cả gan mở miệng, đáng chết lắm a! "

Phải, hắn vừa nổ súng giết chết người lên tiếng lúc nãy.

Bởi vì đang ngồi xổm trên thang cuốn nên thân hình người kia đổ rạp, lăn lông lốc xuống dưới.

Máu bắn tung tóe, thậm chí còn dây cả ra một vài người đang ngồi xổm gần đấy...

"A..." Rất nhiều người kinh hoàng nhìn một màn trước mắt, vội vàng bụm miệng ngăn không cho tiếng khóc cùng tiếng hét, nỗi sợ lại càng tăng lên đến cực điểm.

Chẳng ai ngờ tên áo đen kia lại dám làm thật, họ chẳng qua cho rằng hắn chỉ dọa nạt thôi...

Sh*t!!!

Khuynh Tâm khi chứng kiến vụ việc kia hiện tại đang nghiến răng kèn kẹt, toàn thân đã tức đến run người. Cô, chỉ hận không thể xé xác gã khốn nạn đó!

Giết một người vô tội không có tính uy hiếp, tên súc sinh vô lại!

Bên kia, đám dân kinh hãi hét lên, nhiều người thậm chí không chịu nổi mà trực tiếp ngất tại chỗ. Đám người thanh tra cũng hết sức bàng hoàng, đặc biệt là Radlk đang muốn nổi điên. Ông cuộn chặt nắm đấm, hướng màn hình thét lớn như một thú dữ:

-Chúng mày rốt cuộc muốn gì?!!

"Ầy, tôi chỉ đợi một câu nói này của ngài thôi đấy thanh tra trưởng! Điều kiện, nói ra thì đơn giản lắm!"

"Thứ chúng tôi muốn, là tự do của Anh Chu."