Chương 2: Làm thế nào để tăng sức mạnh

Người thân của Long đều đã vào hỏi thăm hắn vài câu rồi để hắn nghỉ ngơi, trong phòng hắn chỉ còn cha mẹ và ông ngoại, Dương Vũ thì phải ở gia tộc chăm lo công việc. Mặc dù đã điều tra được rằng hôm trước đó, Thành Long có tập trung cùng mấy tên công tử đi đến lầu Ngưng Bích nhưng họ vẫn cần phải đích thân hỏi hắn những người hắn đã tiếp xúc gần.

Thành Long cố moi ra cứ ức ngày hôm đó, cảnh tượng lúc đó càng ngày càng rõ ràng. hắn cùng 3 tên bạn nhậu thân thiết bao gồm Trương Lực người Trương gia, Lý Minh Đức Lý gia và Vương Bạc khỏi nói cũng biết người Vương gia. Trương, Lý, Vương đều là những gia tộc theo sát Thành gia cùng Dương gia, những tên công tử kia đều có thân phận cực cao trong tộc như Thành Long.

Bỗng một thân hình xinh đẹp hiện lên: Lý Hiểu Đồng. Cô gái xinh đẹp chỉ đánh đàn chứ không tiếp khách, kim bài mới của Ngưng Bích. Ngày hôm đó do nhậu quá say, khi nhìn thấy Lý Hiểu Đồng hắn liền tiến đến muốn mua cô ta về, với tính cách mà người hiện đại chỉ có thể nói 2 từ Biến thái không cần tả cũng biết hắn đã trêu gẹo quá đáng với cô ta. Tâm lý của hắn lúc đó đơn giản vài chữ: Bán nghệ cái gì chứ? Gái cũng chỉ là Gái, được đệ nhất công tử chú ý đến chính là phúc phận 3 đời của cô ta . Nhưng hiện giờ mang tâm lý của một tên học sinh nên tính cách đó của Thành Long đã tiêu biến rất nhiều, Thành Long lúc này cũng chỉ nghi ngờ, không biết có nói với cha mẹ hay không. Những cuối cùng vẫn kể hết ra mọi sự hắn biết, mẹ hắn vừa nghe vừa chửi mắng vài câu.

- Được rồi, triệu hết đám đó đến điều tra, không tin không tìm ra.

Mọi người bỏ lại hắn trong phòng, lúc sau tì nữ lại vào thay quần áo cho hắn. Lúc cô ta chạm vào người, Thành Long phát sinh nhiều xúc động mới. Đây hoàn toàn không phải do tính cách của người cũ mà chính là hắn. Bởi vì kiếp trước là trai tân, hắn cực kỳ ham muốn hai chữ tình dục, nhưng may mắn do người cũ chỉ hứng thú với những người "cao cấp" nên hắn cũng đã kiềm chế lại được. Nhưng Thành Long biết, dù hắn có làm gì cô gái này thì cũng chỉ cùng lắm là ăn một cái tát của mẹ. Đây chính là chế độ Nô lệ mà hắn mong muốn trước kia. Kỳ thực hắn cũng từng ước mong được xuyên không trở thành vua, hoàng đế, hay ít nhất cũng là Địa chủ. Để khi đó hắn có thể thu phụ nữ toàn thiên hạ vào hậu viện.

Thanh Máu đã hoàn toàn hồi phục, Long lúc này mong muốn ra ngoài tìm hiểu cách tăng sức mạnh bản thân. Nhưng cha hắn chỉ cho hắn đi lại trong khuôn viên gia tộc vì sợ hắn lại bị hạ độc.

- Mạng lợn gà đến cho ta.

Hạ nhân nghe được vậy liền tưởng hắn đói lên đã chuẩn bị thật nhiều thức ăn, toàn cao lương mỹ vị. Thành Long nhìn mà cười khổ, không trách bọn họ vì ai hiểu hắn muốn làm gì. Đến nước này, hắn cũng chỉ biết ngồi xuống ăn cái đã. Không nên phí phạm thức ăn. Nhiều món lạ, rất ngon nhưng nhiều món quen thuộc thì so ra kém thời hiện đại, lúc đó nguyên liệu rất đa dạng.

- Ăn xong rồi. Được rồi, Mang lợn gà sống đến cho ta.

Có người khó hiểu nhưng cũng chỉ biết tuân lệnh mà làm, nhìn đám lợn gà trước mặt. Thành Long mỉm cười trong lòng, hắn lúc này mới lặng lẽ tăng cấp tuyệt chiêu thứ nhất của Veigar- ĐIỀM GỞ.

Thông tin của chiêu này khá đơn giản: Phóng thích năng lượng bóng tối gây sát thương phép lên hai kẻ địch đầu tiên trúng chiêu. Nếu đơn vị đó bị hạ gục, Veigar được tăng Sức mạnh Phép thuật. Phóng ra một nguồn năng lượng bóng tối, gây 70(+40x cấp độ kỹ năng) (+) sát thương phép cho hai kẻ địch đầu tiên trúng phải. Tiêu diệt một đơn vị cho Veigar một điểm cộng dồn Sức Mạnh Quỷ Quyệt. Quái và lính to cho hai điểm.

Lúc này giữa trưa, đang chăm chú đọc thông tin, Long bỗng nhìn thấy cái gì đó khác lạ, khiến hắn cực kỳ kích động. Vàng tăng từ 0 lên 1. Qua điều này hắn đoán có vẻ tốc độ tăng vàng là 1 ngày 1 vàng.

Nhìn lại đám lợn gà, hắn muốn ra đòn thử nhưng không biết lên làm thế nào. Hắn cố thử dùng suy nghĩ điều khiển nhưng có vẻ không được. Chợt nghĩ đến, có lẽ năng lượng đen cần điểm phát lực, trong game veigar dùng quyền trượng của hắn nhưng Thành Long thấy ở dị giới này mà cầm cây trượng như vậy khá mất hình tượng thanh niên. Hai bàn tay khép lại rồi chập vào nhau, tạo thành thế như ra đòn Kamejoko nổi tiếng, Hắn tưởng tượng trong cơ thể đang có một dòng chảy năng lượng tương tự như mạch máu, những điểm năng lượng từ khắp cơ thể như lòng bàn chân hay đỉnh đầu bắt đầu dồn năng lượng tập trung về phía đan điền, sau đó cục năng lương này đi đến lòng bàn tay hắn. Hắn tập trung nhìn mục tiêu, năng lượng tưởng tượng đang chực chờ ở đó theo ý chí của hắn thật sự thoát ra khỏi lòng bàn tay. Một màu đen tuyền như vũ trụ thuở sơ khai, lúc đó ánh sáng chưa xuất hiện, với một tốc độ người thường không nhìn rõ. Kích thước của khối đen này khá lớn, gấp đôi một quả bóng đá chuyên dụng. Rất tiếc do Thành Long nhắm chệch lên không chúng đám lợn gà cách đó chỉ khoảng 5m. Nó bay xa đến 10m, dù va vào bức tường lại không gây lên trấn động mạnh như tưởng tượng. Nhưng mọi người xung quanh lại cảm thấy rung động. Bức tường bị lõm mất một mảng, cảm giác như một người cầm cái thìa xúc một miếng kem vậy: Gọn Gàng mà tan biến.

Tiêu hao 60 điểm mana nhưng hắn cũng không quan tâm, lúc này quan trọng là thí nghiệm, đây không phải lúc đánh nhau lên có thể bình tĩnh đợi mana hồi. 7 giây trôi qua, Long quyết định chỉ sử dụng 1 bàn tay là điểm phát lực để tăng độ chính xác. Mặc dù trước đó lí do hắn đánh hụt không hoàn toàn là do dùng hai tay, mà là kiếp trước hắn không phải loại sát sinh quá nhiều, tất nhiên hắn có ăn thịt nhưng hắn chưa từng tự mình ra tay giết thịt động vật. May mắn bao gồm tâm lý người cũ đã giúp hắn dứt khoát hơn ở lần thứ 2. Điềm gở xuyên qua 1 con lợn và một con dê, hai con vật lập tức gã xuống, chúng đều bị khoan một lỗ rất ghê gớm, nhưng lại không có máu rơi ra. Cau mày, Thành Long cố cảm giác nhưng không thấy cơ thể có gì khác biệt cả. Có vẻ giết động vật tầm thường này là vô dụng. Thấy vậy hắn suy tính đến một cách khác: Người tu luyện.

Theo ký ức của người cũ, hắn biết được những thông tin khá cơ bản như nơi đây là Đông Nam châu lục, Mã Quốc. Con người nơi đây đã biết đánh cắp sức mạnh của thiên địa từ xưa ơi là xưa, không có sách nào ghi chép người tu luyện đầu tiên là ai. Nhưng tổ tiên đã đúc kết được con đường tu luyện đơn giản gồm các đại cảnh giới. Nhưng tất nhiên, tầng cấp của hắn quá thấp lên chỉ biết chút ít nhân giai ngũ cảnh giới: Luyện thể, Luyện Khí, Luyện Thần, Dung hợp, Thăng thiên địa. Mỗi cảnh giới lại phân thành 10 bậc. Thành Chiến chính là Dung hợp cảnh duy nhất trăm dặm nơi đây, còn Thành Long mới chỉ là Luyện thể cấp 2. Hắn quá mải ăn chơi nên hoàn toàn không màng tu luyện. Hắn đại khái cảm nhận lại cơ thể, có vẻ Luyện thể cấp 2 mạnh gấp 3 lần người thường, có thể nói người thường đơn vị sức mạnh là 4 thì hắn là 12 nhưng nếu đánh nhau, một mình hắn có thể đánh bại 10 người đơn giản. Lúc ở thế giới hiện đại, hắn từng nghĩ về vấn đề này khi đọc truyện, trong truyện nào tác giả cũng miêu tả khi thăng cấp nhân vật đều mạnh lên gấp vạn lần nhưng đều đó hoàn toàn vô lý. Đơn giản chỉ mỗi cảnh giới gấp 2 lần thì đến cấp dung hợp như Thành chiến chính là Xx2^41. Một con số không thể tưởng tượng nổi bằng lẽ thường: (X x 2 199 023 255 552)_. Như vậy chẳng phải một đòn đánh ra, cha hắn có thể đấm vỡ hành tinh đơn giản ư? Mà đây chỉ là cảnh giới thứ 4, ai biết người trên hành tinh này có cảnh giới 10, thứ 11, thứ 100? Đây là không nói đến đại cảnh giới tăng bao nhiêu sức mạnh, hay sự khác biệt giữa thiên tài và người thường.

Đối với Thành Long hiện giờ, việc giết người vẫn còn khá mới mẻ, nhưng hắn vẫn quyết tâm thử nghiệm. Dẫn theo một tên cao thủ cận vệ, người này tên Thành Đại, là Luyện Thần cấp 7, một trong những người mạnh nhất Thành gia, là thân tin của cha hắn. Từ ngày hôm qua, cha hắn lo lắng lên để Thành Đại đi theo bảo vệ. Hai người tiến đến ngục giam, nơi này chứa toàn kẻ thù của Thành Gia, đa số là người tu luyện nhưng đa số đã bị phế.

Có một tên mới được đưa vào, tội không nặng lắm nên chưa đến mức phế đi, là luyện khí cấp 7 cao thủ.

- Ngươi.

Chỉ thẳng vào tên đó, Thành Long nói tiếp.

- Ta đang thử nghiệm một loại võ kỹ, nếu ngươi chịu thử một đòn của ta thì ta sẽ thả ngươi ra.

Tên này cau mày, nhưng thấy Thành Long chỉ là Luyện thể cấp 2 lên cảm thấy không tin nổi. Chẳng lẽ hắn may mắn đến như vậy. Hắn lại nghĩ xem đây có phải thí nghiệm tàn độc gì không nhưng mà hắn cũng rất hi vọng, mong đi khỏi đây.

- Được.

Tên đó đáp.

- Vậy đứng yên một chỗ.

Dồn năng lượng bắn ra, Điềm gở cắt không gian lao đến đánh vào người tên tù nhân. Tên đó tuy khinh thường nhưng đã hoàn toàn nâng lên phòng ngự, Điềm gở hoàn toàn không tạo ra lỗ thủng như trước đó đã thấy. Có lẽ nó chưa đủ sức mạnh phá hủy cơ thể người tu luyện, nhưng nó vẫn xuyên qua cơ thể tên tù nhân rồi va vào tường. Bức tường được thiết kế để giam giữ Luyện thần cảnh cấp 5 nên cũng không xi nhê.

Tên tù nhân phun ra một gụm máu tươi, tuy nhiên cũng không ảnh hưởng gì nhiều đến hắn. Nhưng hắn và Thành Đại đều hết sức hoảng hốt, Thành Đại trước đó cũng không chứng kiến cảnh Thành Long thí nghiệm lên động vật. Nhìn tuyệt kỹ có thể vượt 15 cấp gây sát thương, ai mà không bất ngờ.

- Được rồi! Thành Đại, thả hắn đi.

- Được, Thiếu chủ.

Lúc này Long nảy ra ý tưởng mới. Hắn nghĩ hay là đối thủ cảnh giới quá thấp lên không được tính là tướng địch, đúng vậy chỉ tướng địch mới có thể khiến hắn tăng sức mạnh mà không cần giết, còn quái và lính thì cần dùng Điềm gở kết liễu mới tăng sức mạnh.

- Thành Đại, Người có thể chịu một đòn vừa nãy của ta hay không? Ta vẫn muốn thử 1 lần.

Âm thanh hắn càng nói càng bé vì ngại ngùng, hắn nghĩ ai lại đi tấn công người phe mình, biến thái như vậy.

Hăn lần nữa hướng về phía Thành Đại mà tấn công, Điểm gở như lúc nãy xuyên qua cơ thể Thành Đại, nhưng hắn hoàn toàn không có chút xi nhê nào. Một giọt máu cũng không xuất hiện. Trong lòng Thành Đại cũng bất ngờ, hắn thấy đòn đó chắc chắn không tổn thương được bản thân nhưng ít ra sẽ để lại dấu vết nào đó nhưng mà không. Đến áo của hắn cũng không bị tổn thương, như tên tù nhân vừa rồi tuy cũng chỉ bị thương nhẹ, nhưng áo cũng xuất hiện một lỗ thủng to lớn.

- Lẽ nào là cơ chế đồng đội và kẻ thù? Để hạn chế ra tìm ra lỗ thủng để farm nội tại.

- Rốt cuộc phải làm thế nào đâyyyyyyyyyyyyyyyyyyyy

Trở về phòng, Thành Long hét lên trong lòng như vô vọng. Đến nước này, có lẽ hắn phải thử giết người, tuy hắn chưa làm bao giờ nhưng việc này không khó. Ai trong đời mà không từng có rung động muốn giết người. Hắn chỉ cần tìm mấy tên bại hoại, hoặc kẻ thù, nếu chứng kiến bọn chúng làm việc xấu hoặc tổn hại bản thân, hắn sẵn sàng ra tay.

Lưng vừa ngả xuống lại bật dậy vì ham muốn tăng sức mạnh. Hắn đi đến gặp cha để xin đi ra ngoài, nào ngờ lúc này trong đại sảnh, một cảnh tượng khó tin xuất hiện. Lý Hiểu Đồng đang ngồi chủ vị, còn cha mẹ và ông ngoại hắn thì lại đang đứng trước mặt cô ta, cảm giác như bọn họ là hạ nhân vậy.

Lòng Thành Long nổi lên sóng gió, cố gắng suy nghĩ thân phận của Lý Hiểu Đồng. Hắn tiến đến gần, cha mẹ hắn nhìn thấy đều sợ hắn không hiểu chuyện làm việc gì nguy hiểm, nào ngờ chỉ thấy hắn tiến đến lại gần họ mà không nói gì.