- Một đoạn ghi âm vang lên:
- Anh yêu à! Sao anh còn chưa ly hôn vk của anh nữa? Lâu quá là em giận đấy- 1 giọng nữ ma mị cất lên
- Từ từ chứ em, dù sao gì em cũng sẽ là vợ của anh thôi. Anh sẽ ko để cô ta còn trên đời này lâu nữa đâu vì cô ta đã biết được bí mật của anh rồi- Giọng của người đàn ông vừa dứt thì đoạn ghi âm cũng kết thúc. Một người phụ nữ nào đó lặng lẽ rơi lệ.
- Bà chủ, bà ko sao chứ- Giọng người quản gia cất lên
- À ta ko sao, sau này nếu ta và Tiểu Băng mà xa nhau thì mong ngươi giúp ta chăm sóc con bé dùm ta nhé- Bà chủ nhẹ nhàng trả lời, 2 hàng nước mắt lăn dài trên má bà. Bà chủ vừa trả lời vừa ôm lấy đứa con còn trong lòng mẹ.
Bà nghĩ:" Tiểu Băng ơi! Ta nghĩ khi con chào đời, ba con sẽ cướp con khỏi tay ta. Ta biết con ko có tội tình gì. Nhưng hãy tin ta, con ko bao giờ cô đơn đâu, ta sẽ ở bên con mãi mãi''
- Người quản gia đứng lặng yên nhìn bà chủ của mình mà đau lòng. Tuy xin làm vào đây ko lâu nhưng cũng có chút ấn tượng về bà chủ của mình. Bà là 1 người dịu dàng và luôn đối xử tốt với người làm.
--Em là thời gian và em lạc trôi qua nè hihi--
- Đúng như bà nghĩ. Sau ngày bà sinh ra đứa bé chính là ngày bà phải xa nó mãi mãi vì đã bị chính chồng mình đem đi mất và cũng chính người chồng ấy đã sắp đặt mình lên 1 chiếc xe và cho nó lao xuống vực sâu. Nhưng...
đâu ai biết rằng, bà đã biết được mọi chuyện và cho hình nhân thế mạng mình. Sau vụ ám sát đó, bà đã đi thẩm mỹ viện để thực hiện lời hứa với con mình. Bà lập mưu để giành lại đứa con vốn thuộc về mình. Mọi thứ bắt đầu từ đó...