11.1
Pháo đài Goblin, sáng ngày thứ tư
Cơn ác mộng làm Sharak choàng tỉnh giấc. Hắn không ngừng thở dốc trong sợ hãi, hai tay run rẩy đặt lên trán, cố gắng nhớ lại những thứ kinh khủng trong giấc mơ vừa rồi, nhưng đáng buồn thay hắn lại chẳng thể nhớ được gì trong giấc mộng tồi tệ đó.
“Cảm giác tệ thật.”
Sharak lẩm bẩm trong lúc chuyển mình ngồi dậy. Sau một lúc ổn định lại tinh thần của mình, hắn run chiếc chuông vàng bên cạnh giường ngủ để cho gọi một tên hộ vệ đứng bên ngoài cửa.
“Chủ nhân cho gọi tôi.”
Một tên Hobgoblin mặc giáp sắt bước vào, rồi chậm rãi cúi người chào một cách cung kính trước Sharak.
“Vakeroan có báo về tin tức gì không?”
“Từ hôm qua tới giờ vẫn chưa có tin tức nào được báo về ạ.”
“Vậy phía bệ hạ thì sao? Đại trưởng lão có gửi tin tức gì về không?”
“Cũng không ạ.”
Sharak nhíu mày một cách đầy khó chịu rồi chìm vào trầm tư, bởi vì những gì đang diễn ra lúc này thật sự cực kỳ bất thường. Nếu là những lúc bình thường, dù là thắng trận hay bại trận thì đều sẽ có những tin tức được truyền về vào cuối ngày, tuy nhiên lần này thì một tin tức báo về cũng không có. Điều này có nghĩa là kẻ địch đã bao vây được quân lực của đức vua đồng thời hoàn toàn phong tỏa được con đường truyền tin về pháo đài.
Nếu mọi thứ diễn ra như vậy thì bệ hạ đã lành ít dữ nhiều rồi. Rốt cuộc là tên tướng quân nào tạo phản đây?
Đây là ý nghĩ đầu tiên xuất hiện sau khi Sharak phân tích xong toàn bộ thông tin vừa rồi. Nếu nói chỉ dựa vào đám nhân loại mà có thể làm được đến mức đó, thì thật sự là chuyện không thể nào. Đám nhân loại được chuyển đến đây đều rất yếu, cả về sức mạnh lẫn khả năng chiến đấu theo nhóm. Dựa vào những gì Sharak thu thập được từ những lần tra khảo tù nhân trước đây, lũ nhân loại này đa phần đều đến từ những nền văn minh hòa bình, chưa từng trải qua khói lửa chiến tranh. Nên thế, việc bọn chúng có thể cùng nhau hợp tác rồi tổ chức một cuộc vây hãm đức vua là chuyện không thể nào xảy ra. Hơn nữa, thực lực của đám nhân loại không đủ để có thể làm như vậy. Chính vì thế, suy luận hợp lý nhất chính là, trong hàng ngũ các tướng quân Goblin đã có kẻ tạo phản chống lại đức vua.
Là Arax sao?
Sharak tặc lưỡi đầy khó chịu khi nghĩ đến đây, vì suy nghĩ vừa rồi chính là giả thuyết khả thi nhất lúc này. Osam quá nhát gan để có thể tạo phản, Wegs dù có nhiều bất mãn với hắn nhưng không đủ thông minh lẫn bản lĩnh để có thể chỉ huy một kế hoạch mang tính vĩ mô như vầy, nên thế chỉ còn lại Arax là có thể làm được việc này.
Hoặc có thể là cả Arax và Wegs đã cùng tạo phản. Arax có thể là kẻ đầu têu, còn Wegs là kẻ trợ giúp. Nếu phỏng đoán này đúng, vậy thì việc thông tin triệt để bị phong tỏa chính là do đội Chiến Lang của tên Wegs gây ra.
Ý nghĩ này làm Sharak thở dài đầy bực dọc, khuôn mặt của hắn càng lúc càng nhăn lại đầy đăm chiêu.
Nếu điều này xảy ra thì việc mình dẫn quân rời thành để phá vòng vây cho đức vua sẽ là một nước đi đầy mạo hiểm. Quân lực toàn thành lúc này quá yếu để có thể chống lại quân đội của cả hai tên tướng quân. Đó là chưa tính tới việc quân cứu viện của mình còn có thể bị đánh úp trong lúc hành quân.
Sau khi tính toán lại một loạt kế hoạch trong đầu, Sharak quyết định vẫn sẽ cố thủ pháo đài trong lúc tìm hiểu thêm thông tin về những gì đang xảy ra. Đây chính là kế sách vẹn toàn nhất mà hắn có thể nghĩ ra cho tình huống rối ren hiện tại.
“Báo cho lũ kỵ binh sói rời thành và tìm hiểu thêm thông tin về đoàn quân của đức vua đi. Nhắc chúng, nếu chúng gặp bất kỳ chuyện bất thường nào dù là nhỏ nhất, ngay lập tức báo về không bỏ sót điều gì.”
“Thuộc hạ đã rõ rồi ạ.”
Tên thuộc hạ cung kính nói, rồi sau đó cúi chào Sharak và rời khỏi phòng.
“Toàn những chuyện bực mình.”
Sharak càu nhàu rồi bước xuống giường. Sau khi khoác lên mình tấm áo choàng ma thuật che kín thân, hắn bước ra khỏi phòng cùng với hai tên vệ sĩ để đi gặp một số tù binh mà lũ Hobgoblin hôm qua vừa bắt được. Vào tối hôm qua trước khi hắn chuẩn bị dẹp bỏ công việc để đi ngủ, lũ thuộc hạ đã báo với hắn về việc chúng đã bắt được những nô lệ nữ cực phẩm cho đức vua. Đó có lẽ cũng là tin tốt duy nhất từ ngày hôm qua cho đến giờ.
Không mất quá lâu để Sharak tới được phòng giam các nô lệ nữ. Đó là một phòng giam rộng lớn vô cùng. Ở hai bên trái, phải của phòng giam là những xà lim nhỏ có thể giam giữ từ hai đến ba người bên trong. Chỉ cần nhìn thoáng qua thì cũng có thể thấy gần 20 xà lim ở nhà giam này đều đã chật kín người, và đa phần những phạm nhân bị nhốt ở đây đều là nữ giới.
“Ukurk, ta nghe nói ngươi đã bắt được một số nô lệ có chất lượng không tệ. Ta muốn nhìn sơ qua chúng, dẫn đường đi.”
Tên Hobgoblin với khuôn mặt sưng húp gật đầu tỏ ý đã hiểu với mệnh lệnh của Sharak. Kế đó, hắn dẫn Sharak cùng hai tên hộ vệ tới một xà lim nằm sâu bên trong phòng giam.
Khi đứng trước cửa phòng giam, Sharak mỉm cười rồi vỗ vỗ vai của tên Hobgoblin tên Ukurk, vẻ hài lòng hiện rõ trên mặt tên Goblin quân sư. Ở bên trong xà lim lúc này là hai nữ nô lệ được Sharak đánh giá là loại hàng cực phẩm. Nữ nô lệ thứ nhất có một dung nhan xinh đẹp vô cùng, dù rằng nước mắt nước mũi đã giàn giụa trên mặt của cô, nhưng điều đó cũng khó làm phai nhòa đi vẻ đẹp nữ tính, ôn nhu mà cô đang sở hữu. Nữ nô lệ thứ hai thì cũng không tồi một chút nào, rất đúng gu của Sharak. Dù khuôn mặt có thể nói là bình thường không có điểm nổi bật, nhưng Sharak lại cực kỳ ưng ý với cơ thể gợi cảm của cô, chỉ cần nghĩ về những trò đồi bại mà hắn có thể làm với cơ thể này cũng khiến tên Goblin quân sư cảm thấy vô cùng cao hứng trong lòng.
“Ngươi không táy máy gì hai ả này chứ, Ukurk?”
“Đương nhiên là không ạ. Tấm gương của tướng quân Wegs vẫn còn đó thì sao mà thần dám làm như vậy được ạ. Những nữ nô lệ như vầy là của bệ hạ và quân sư.”
Sharak gật gù hài lòng trước câu trả lời của tên thuộc hạ, sau đó hắn nhíu mày rồi nói tiếp.
“Ả phản kháng dữ lắm à? Tới mức mà ngươi phải trói và bịt miệng ả lại như vậy sao?”
Sharak hỏi tên Ukurk trong lúc chỉ về phía nữ nô lệ có thân hình gợi cảm.
“Ả đã từng cố tự tử đó, thưa quân sư.”
Tên Hobgoblin nhếch miệng cười một cách đầy khinh bỉ trước khi tiếp tục nói.
“Cũng may mà thần nhanh tay. Ả phản ứng dữ dội như vậy chắc là vì thần đã giết chết tình nhân của ả.”
“Ra là vậy sao.”
Tên Goblin quân sư mỉm cười, nụ cười có chút quỷ dị, nham hiểm. Chỉ một suy nghĩ thoáng qua về việc ả nô lệ này đã từng có một tình nhân làm cho Sharak cảm thấy rạo rực trong lòng. Trong một giây ngắn ngủi, hắn đã định ra lệnh cho lũ cận vệ mang ả nô lệ này vào phòng riêng của mình. Đáng buồn thay ý định đó đã bị dập tắt vì một tin tức động trời đã được truyền đến tai hắn ngay sau đó.
“Quân sư…quân sư, bệ hạ đã trở về cùng tướng quân Wegs ạ.”
Một tên Goblin hớt hãi chạy vào báo cáo, ngắt ngang dòng suy nghĩ đen tối của Sharak.
“Bệ hạ trở về cùng Wegs sao?”
Tên Goblin quân sư hỏi một cách đầy kinh ngạc, nụ cười nham hiểm đã tắt hoàn toàn trên khuôn mặt của hắn.
“Vâng ạ.”
“Nói cho lũ gác thành khoan mở cổng vội, ta cần tới đó để xem xét tình hình trước khi…”
“Vì bệ hạ đã bị trọng thương bất tỉnh, nên chúng thần đã ngay lập tức mở cổng cho bệ hạ vào thành rồi ạ. Hiện tại, tướng quân Wegs đang hộ tống bệ hạ vào bên trong…”
“CÁC NGƯƠI MỞ CỔNG THÀNH MÀ KHÔNG CÓ LỆNH TA?!”
Tên Goblin quân sư gầm lên giận dữ, đôi mắt của nó ánh lên một cái nhìn dữ tợn. Sau đó, nó giơ tay lên phóng ra một mũi tên ma thuật đâm xuyên qua đầu con Goblin truyền tin, chấm dứt sinh mệnh của con Goblin xấu số ngay lập tức.
“Ra lệnh lũ cận vệ gần khu vực này tập trung theo ta. Chúng ta sẽ di chuyển về phía hầm ngầm để thoát ra bên ngoài. Quân của tên Wegs vào thành thì đại cục đã mất rồi. Nếu chúng ta trốn đi chậm, tất cả đều sẽ chết hết!”
Sharak vội vã ra lệnh rồi nhanh chóng rời khỏi phòng giam. Theo sau hắn là một đội ngũ Hobgoblin gồm có hơn 20 tên, mỗi tên trong số chúng đều là những chiến binh tinh nhuệ nhất của lực lượng hộ vệ pháo đài.
Chúng chạy dọc theo một hành lang dài một cách vội vã, tâm trạng tất cả bọn chúng đều đang vô cùng bất an. Một số tên Hobgoblin trong đội đang cảm thấy vô cùng khó hiểu trước quyết định vội vàng của tên quân sư, nhưng tuyệt nhiên không một tên nào dám mở miệng ra thắc mắc trước ý định bỏ trốn của hắn. Chúng biết chỉ cần chúng mở miệng ra hỏi, chắc chắn chúng sẽ chết rất khó coi như tên Goblin truyền tin vừa rồi.
“Đúng như ta đoán. Sau khi nghe tin ta vào được thành, ngươi sẽ ngay lập tức chạy đến hầm ngầm để trốn thoát. Bởi vì, ngươi biết rằng ta sẽ nhanh chóng khống chế được tình hình trong thành, mà với quân lực ít ỏi mà ngươi có thể kiểm soát, vốn không phải là đối thủ có thể đấu với ta.”
Một giọng Goblin vang lên đầy đắc ý khiến nhóm Goblin của tên Sharak dừng chân lại. Ở phía cuối con đường, trước cửa của khu vực hầm ngầm, chúng nhìn thấy một đám đông Goblin đang đứng chắn ở đó.
“Là ngươi, Wegs. Ngươi là kẻ tạo phản sao? Arax đâu rồi?”
Tên Goblin quân sư lạnh lùng cất tiếng hỏi trong lúc tay chỉ về phía con Goblin đang đứng giữa đám đông Goblin. Dù đang trong cơn hoảng loạn tột độ, nhưng trí óc tên Goblin quân sư vẫn không ngừng tính toán tất cả các khả năng để tìm ra một đường sống cho tình thế hiện tại.
“Arax chết rồi. Đại trưởng lão cũng đã chết. Osam cũng đã chết. Và đức vua cũng đã chết. Sharak à, chỉ cần ngươi đầu hàng, sau khi ta trở thành vua, ta sẽ cho ngươi một con đường sống. Ta là một vị tân vương nhân từ không tính toán chuyện cũ.”
Wegs mỉm cười, giọng tràn đầy sự giễu cợt. Điều đó khiến Sharak cực kỳ ngứa mắt trước biểu hiện hống hách này.
Sharak vẫy tay ra hiệu và năm tên Hobgoblin lao về phía trước như một trận cuồng phong. Đám Goblin bảo vệ Wegs cũng ngay lập tức phản ứng và lao đến giao chiến. Tuy nhiên, chúng bị chém giết không thương tiếc bởi năm tên Hobgoblin kia, giống như một bầy cừu bị đẩy vào miệng lũ sói vậy. Điều này có lẽ cũng là việc dễ hiểu, năm tên Hobgoblin xung trận đều là những binh lính tinh nhuệ nhất được chuôi rèn qua chiến đấu. Lúc còn ở Madia, ngay cả các kỵ sĩ còn bị chúng chém chết chứ nói gì đến lũ Goblin tạp nham đang đấu với chúng lúc này.
Ngay khi lũ Hobgoblin mở ra một con đường máu và áp sát lại gần phía Wegs, một thân ảnh mặc áo choàng thình lình xuất hiện trước tầm mắt của chúng. Chỉ trong một cái nháy mắt, ba tên Hobgoblin gục ngã, chết tại trận vì bị vô số ám khí găm thẳng vào thái dương của mình. Hai tên Hobgoblin né được đòn ám sát ngay lập tức vung kiếm chém về phía thân ảnh mặc áo choàng đang đứng. Nhưng tên mặc áo choàng né cả hai đòn đánh dễ dàng mà chẳng hề tốn một chút sức lực. Trong lúc hắn né tránh, các ám khí lại được bắn ra không ngừng nhắm vào các điểm mù của hai tên Hobgoblin, khiến chúng tới khi chết vẫn không rõ là tại sao chúng chết.
“Ngươi là kẻ đã giết Vakeroan?”
Sharak lạnh lùng cất giọng hỏi, nhưng tên mặc áo choàng không trả lời câu hỏi của tên Goblin quân sư. Hắn ôm cái xác của con Hobgoblin vừa chết lên rồi phóng người tới chỗ của tên Goblin quân sư như một mũi tên rời nỏ.
“Ngu dốt! Kích hoạt Hỏa cầu!”
Con Goblin quân sư gầm lên. Một quả cầu lửa ngay tức khắc được bắn ra khỏi tay nó, cùng lúc này, tên mặc áo choàng cũng lập tức quăng cái xác về phía luồng đạn lửa, tạo nên một vụ nổ mạnh rung chuyển một phần hành lang.
“Còn 20 bước chân.”
Giọng nói không một chút cảm xúc của tên mặc áo choàng làm Sharak rùng người trong sợ hãi. Hắn nhận ra khoảng cách của mình và tên mặc áo choàng đã được giảm ngắn đi đáng kể. Phản ứng của lũ cận vệ Hogoblin cũng không hề chậm, chúng bắt đầu tiến nhanh lên phía trước để bảo vệ cho tên quân sư niệm phép thuật thứ hai của mình.
“Kích hoạt Lôi phạt oanh phá!”
Sharak hét lên rồi tung phép. Những tia sét rời ngón tay hắn bắn trúng vào tên mặc áo choàng lẫn hai tên hộ vệ đứng chắn trước mặt. Luồng điện cao thế ngay lập tức cướp đi sự sống của hai tên Hobgoblin một cách dễ dàng, nhưng bằng một cách thần kỳ nào đó, tên mặc áo choàng vẫn có vẻ chẳng hề hấn gì trước đòn đánh này.
“Không…Không thể nào!”
Tên Goblin quân sư lắp bắp trong sợ hãi. Khi hắn nhìn kỹ tên mặc áo choàng đang lao tới trước mắt mình một lần nữa, hắn nhận ra rằng chiếc áo choàng mà tên kia đang mặc hoàn toàn không phải là một đồ vật xa lạ nào mà chính là chiếc áo choàng kháng ma pháp của vua Goblin. Trí óc Sharak hoàn toàn bị tê liệt bởi nỗi sợ, lúc này hắn nghe thoang thoảng bên tai hắn một âm thanh lạnh lùng vang lên:
“Còn một bước.”