Chương 1 : Xuyên Qua , Làm Ruộng .
Trên một cánh đồng ruộng , một thanh niên cày cuốc không ngừng nghỉ .
Hắn là Lâm Thiên, một thanh niên đẹp trai được chuyển sinh qua một thế giới khác từ một tháng trước.
Ngoại trừ đó , hắn mang theo một cái bàn tay vàng tên là Hệ Thống Nông Trường .
Công dụng của nó rất đơn giản , chỉ cần hắn cuốc đất trong hệ thống như bình thường trồng cây ngoài đời là được .
Rồi mười lăm ngày sau , chúng sẽ tự mọc lên những cây bông cực kỳ đặc thù . Trong những bông tròn, chứa đựng những thứ không thể tưởng tượng được .
Vì Hệ Thống Nông Trường chỉ mới đạt Lv1 cho nên hắn chỉ có 10 ô để mọc cây bông .
Lần trước , hắn trồng ra được bảy bông Linh Gạo ( mỗi bông ước tính 1 tấn ) , ba bông còn lại phân biệt là 1 bông muối ăn ( mỗi bông ước tính 1 tấn ) , 1 bông là 2000 Kim Tệ , 1 bông là Thái Dương Thần Pháp .
Muối ăn ở đây chỉ là muối ăn bình thường nhưng ở thế giới hoang sơ này cũng cực kỳ đắt tiền , một kg có thể bán cỡ 1 Kim Tệ .
Linh Gạo thì là một loại gạo cao cấp hơn gạo bình thường , bên trong có chứa một lượng ma lực không tệ , những người tu luyện rất yêu thích ăn loại gạo này vì nó có thể giúp họ tăng cường thực lực , dù chỉ một chút .
Quý tộc cũng rất ưa thích chúng vì nó thơm ngon nên loại gạo này bắn được với giá khá cao , tầm 5 Kim Tệ một kg .
Thần kỳ hơn , bông hoa cuối cùng lại nở ra một môn tâm pháp cực kỳ quý .
Thế giới này tồn tại ma lực ở khắp nơi , những người hấp thụ được chúng được gọi là Chức Nghiệp Giả .
Nhưng muốn bị động hấp thu ma lực thì cực kỳ phung phí khí lực , thậm chí là vô vọng nếu không có đủ thiên phú .
Cho nên người ta phát triển ra một loại chất dẫn gọi là tâm pháp , có thể dựa vào điều kiện đặc thù nào đó kích thích tiềm năng để tăng cường hấp thụ ma lực .
Lâm Thiên mở ra Thái Dương Thần Pháp đó , điều kiện đặc thù là phơi nắng , vâng , chỉ cần phơi nắng là được …
Công pháp này Lâm Thiên dự đoán là khá cao cấp , hắn chỉ cần tu luyện (phơi nắng) tầm mười ngày đã từ người bình thường trở thành Chức Nghiệp Giả .
Tuy chỉ là Chức Nghiệp Giả cấp thấp nhất nhưng sức mạnh cũng hơn xa người bình thường.
"Đinh , mười ô đã thành thục , có thu hoạch hay không ."
Nghe hệ thống nhắc nhở , Lâm Thiên bỏ cuốc xuống rồi nhấn đồng ý .
Lập tức mười ô đất trong hệ thống phát sáng , mười cây bông mọc quả bông tròn trĩnh biến mất , để lại một loạt âm thanh nhắc nhở .
"Đinh , ngài nhận được 8 bông Linh Gạo ."
"Đinh , ngài nhận được 1 bông Hỏa Cầu Thuật ."
"Đinh , ngài nhận được 1 bông 2000 Kim Tệ ."
"Đinh , kinh nghiệm hiện tại 20/30 ."
…
Thu nhập không tệ , thế mà còn xuất hiện một quyển pháp sư kỹ năng , mặc dù là Hỏa Cầu Thuật kỹ năng bình thường nhất nhưng vừa đúng hắn cũng không có cái nào , cho nên cũng học luôn .
Hỏa Cầu Thuật thuộc tính là Hỏa , mà tạm pháp chà hắn của có thuộc tính Hỏa , không biết có tăng phúc gì không .
Nghĩ liền làm , Lâm Thiên ghi nhớ cách vận chuyển ma lực , trong tay dần dần xuất hiện một quả cầu lửa lớn chừng trái bóng rổ .
Hắn cảm giác được ma lực bên trong cực kỳ dồi dào dù chỉ hấp thụ một phần ngàn năng lượng của hắn .
Vì thử nghiệm uy lực , hắn chạy ra khỏi đồng ruộng , thử vận sức ném mạnh .
"Oanh" một tiếng nổ lớn , một cột lửa cao ba mét vọt lên , xung quanh hai mét biến thành một cái hố lửa sâu cả mét .
Uy lực như vậy , đừng nói là người thường , dù là voi đụng phải cũng tan xác chớ đùa .
…
Hắn cày cuốc Hệ Thống Nông Trường mười ô đất hoàn thành rồi thoát ra ngoài tiếp tục làm việc .
Đừng nghĩ nhầm , không phải đất của hắn , đây là ruộng của lão địa chủ Văn Chương đầu làng , ông ta tốt bụng nhận hắn làm việc trong lúc hắn đang sắp chết đói vì không có tiền .
Không có lão già đó , nói không chừng hắn đã không sống qua nửa tháng đầu tiên .
Cho nên , dù bây giờ tài sản của hắn có khi còn nhiều hơn lão nhưng hắn làm việc ở đây coi như trả chút ân tình .
Với lại tâm pháp của hắn cũng yêu cầu phơi nắng cả ngày , cũng không thể nào đứng phơi nắng như kẻ điên được , vừa vặn có cái cớ vừa được phơi nắng vừa được trả ơn , một công đôi việc cớ sao không làm .
"Cậu chăm thật , trời nắng nóng như vậy vẫn còn làm ."
Lão đầu Văn Chương đội mũ tre đi ra tắm tất khen ngợi .
"Không có gì , sức khỏe của cháu rất tốt ." Hắn cười nói .
"À mà , con bé không có ra đây à ."
Lão bỗng hỏi .
"Văn Cơ à , cô bé không có ra ."
"Này , ta nói , cậu nếu thích con bé thì hãy mang nó cao chạy xa bay khỏi cái nơi này ." Lão buồn bã chống gậy quay đầu nhìn phía xa xa .
"Chuyện gì ?"
Lâm Thiên nghi vấn .
"Mười năm trước , mùa màng thất thu , mẹ của Văn Cơ bỗng nhiên bệnh nặng , cần một số tiền lớn để chữa trị ."
"Ta lúc đó không có tiền , đành đến nhà bọn ác bá làng bên thuê tiền , thuế chấp toàn bộ gia sản của ta trong mười năm ."
"Hai năm trước , ta đã đủ tiền trả cho bọn hắn nhưng khốn nạn thay , bọn hắn không chấp nhận , quyết tâm muốn lấy hết gia tài của ta ."
"Tiền tài là vật ngoài thân ta cũng không để ý , nhưng tụi ác bá kia là bọn háo sắc cực kỳ , ta sợ …"
Lão không nói tiếp Lâm Thiên cũng hiểu .
"Ngài yên tâm , tôi sẽ bảo vệ Văn Cơ ."
Hắn nói .
Thiếu nữ kia mỹ lệ lại dịu dàng , người trong làng ai cũng mến , hắn cũng không muốn nhìn thấy thiếu nữ tốt như vậy lại bị kẻ xấu chà đạp .
Hơn nữa hắn không tin , thực lực bây giờ của hắn còn phải lo sợ vài tên côn đồ cắc ké .
"Thanh niên , ta tin vào ngươi ." Lão đầu thầm nghĩ .
Có lẽ Lâm Thiên không nhận ra , Thái Dương Thần Pháp chậm rãi cải biến không chỉ thực lực mà cả khí chất , tinh thần điều có thăng hoa .
Đứng gần hắn bây giờ , người khác chỉ cảm thấy tinh lực của hắn hùng hậu chói mắt như mặt trời , kinh khủng đến mức không thể nhìn .
Chính nó , mới là nguyên nhân lão đầu yên tâm giao con gái mình cho hắn , vì mấy chục năm sống , cũng chỉ có Chức Nghiệp Giả mới cho hắn cảm giác như vậy .
Chức Nghiệp Giả dù chỉ là tầng thấp nhất , cũng đủ bảo vệ con gái lão , dù gả cho hắn cũng không thua thiệt .
. . . . . . . . . .
(Tác : 1k2 - 1k5 chữ mỗi 1c là ổn rồi, không thể giống bọn TQ được tụi nó viết có tiền nhiều hơn nên không cần đi làm , còn bọn tác việt đa số có công việc nên ra chương khá ít trừ học sinh hay sinh viên thôi :))
(À mà có tay mới , nên ha ha ... ủng hộ ta với )