- Chuyện này là thế nào?- Ngân hỏi
- Thì ta là hậu duệ của dòng họ Lâm. Lâm Minh Dung- Cô ta tự xưng.
Việt đứng dậy - Thật không ngờ!? Điều gì khiến cho ta phải tin ngươi là con cháu của ta!?-
- Vậy ngài biết cái này không?- Cô lấy trong tui mình ra một cổ vật.
- Đây là!? Không thể nào!?-
- Đúng vậy đó là cây trâm của ngài đã cho Lam đấy. Nhiều thế hệ con cháu chúng con đã giữ nó rất kĩ. Mong ngài hãy nhận lại đứa cháu này-
- Hừm!? Con cháu ta ư? Cho dù là con cháu ta nhưng ngươi ta đây với một mục đích khác đúng không?-
- Đúng vậy thưa ngài-
- Vậy vào thẳng vấn đề chính đi!? Ta còn phải đi dưỡng thương nữa-
- Vậy cháu mong ngài hãy cho Ngân gia nhập tổ chức chính phủ của chúng con!?-
- Tổ chức chính phủ?! Bọn họ cũng tham gia vào những việc như thế này ư?- Ngân nói.
- Đúng vậy!? Chúng cháu có nhiệm vụ là đẩy các thế lực ngoại lai tới xâm lược thành phố này. Và chúng cháu cần sự trợ giúp của hai người-
- Được thôi- Việt nói.
- Được ?? Tại sao ngươi lại đồng ý tham gia?-
- Vì dù gì chúng ta cũng đi phá đi những cánh cổng nên việc tham gia có thể giúp được phần nào trong việc tiêu diệt những cánh cổng đó nhanh hơn-
- Ngươi nói cũng phải-
- Vậy ngài đồng ý tham gia cùng với cháu sao?-
- Đúng vậy!?-
- Vậy mời ngài đi theo con-
- Ê ê!? Các ngươi định đi đâu thế!? Ít phải gỡ phong ấn cho ta chứ!?- Nguyên hét lên.
- Vậy lỡ ngươi lại đánh trả bọn ta thì sao?-
- Ta mà đánh ngươi thì đám kia cũng đánh ta thôi, nên tới cuối cũng bất lợi cho ta à-
- Ta không tin!- Việt bước từ từ tới Nguyên.
- Này!? Ngươi định làm gì thế!?-
Việt đi tới và lấy ra một lá bùa dán vào ngực Nguyên, lá bùa bốc cháy lên khiến cho Nguyên đau đớn vô cùng.
- Vậy là được rồi- Việt gỡ lá bùa Ngân dán lên trước đó.
- Ngươi đã làm gì ta?-
- Ta đã được một lại ấn vào ngươi!? Nó sẽ khiến trở nên đau đớn nếu có sát khí với ta hay bất kì hành động nào cho là chống đối-
- Hực!? Đáng ghét- Nguyên nhào vô Việt.
Ánh mắt Việt đỏ rực lên, Nguyên đột nhiên ôm ngực mình lại vì đau đớn.
- Ngươi thực không xứng đánh với cô ấy- Việt quay mặt bỏ đi.
Nguyên sau khi được gỡ phong ấn thì nằm đó lấy tay che mắt mình lại, nghiến răng vì đã thất bại trước Việt một lần nữa.
Trong lúc đó, Ngân đi theo Dung ra ngoài cổng thì có một người mặt đồ vest đeo kính râm.
- Ủa Dung! Người đó là ai vậy?-
- Đó là Khôi!? Người sẽ thay mặt chính phủ để tuyển dụng các pháp sư có tài năng-
- Thế sao lại đeo kính râm vào ban đêm?-
- Uhm.. Cái này tôi không biết-
- Chào cô Ngân- Khôi tháo kính mình ra.
- Xin chào!!-
- Tôi rất vui vì cô tham gia tổ chức.Đây là món đồ giúp cho tổ chức liên lạc với cô- Khôi đưa cho cô một cái đồng hồ.
- Đồng hồ ư?- Ngân nhận lấy.
- Nó là một thiết bị liên lạc với chúng tôi!? Chúng tôi sẽ cần cô làm một nhiệm vụ vào tối mai. Bây giờ Dung sẽ đưa cô về nhà-
------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Sáng hôm sau,
Trong khi Ngân đi học thì cô để Việt và Nguyên ở nhà. Tuy Việt không thích nhưng Ngân là chủ nên phải ở nhà với Nguyên. Nguyên vì dính phong ấn nên cũng phải nghe lời Việt.
- Hầy!? Sao ta lại ở ngôi nhà với tên này chứ!?-
- Thằng kia!? Mày nghĩ mày là ai mà than với thở chứ?-
- Ngươi nghĩ ngươi có quyền nói câu đó à-
- Hực!?-
- Ngươi chẳng bao giờ chịu dùng não hết cả- Việt tự mãn chế giễu Nguyên.
Nguyên dùng toàn lực đấm thẳng vào mặt Việt một phát, bùa trong người phát tác dụng khiến cậu đau đớn.
- Hừ tên kia !? Sao ngươi lại - Việt đứng dậy.
- Ta đánh ngươi để ngươi tỉnh ra!? Nếu ngươi không tự mãn thì Lam sẽ không chết để bảo vệ ngươi-
Việt nổi cơn điên lên và đánh Nguyên liên tục. Cậu đạp Nguyên, cậu cố chịu mọi đòn cho Việt trút giận.
Đánh được một lúc, Việt thấy lại vì Nguyên không đánh trả cho dù lá bùa đã ngừng làm cậu ta đau đớn.
- Tại sao ngươi lại không đánh trả?-
Nguyên cố ngượng dậy - Vì ta.... Vì ta cần phải biết?! Liệu ngươi có thật sự yêu cô ấy-
Việt ngơ ngác trước câu hỏi của Nguyên. Vì cậu không nghĩ Nguyên là dạng người sẽ hỏi câu đó.
- Trả lời ta đi!?!- Nguyên quát lên.
- Ta yêu cô ấy!? Không phải yêu! Mà là rất yêu cô ấy-
Nguyên cười mãn nguyện với câu trả lời đó, cậu quỳ xuống đa tạ Nguyên.
-Vậy à! Vậy phải cảm ơn ngươi vì đã chăm sóc cho cô ấy khi không có ta rồi-
- Tại sao? Ngươi lại cảm ơn ta-
- Vì ngươi đã làm tròn trách nhiệm của một người chồng cho cô ấy thay ta-
- Vậy tại sao? Tại sao ngươi lại bỏ rơi cô ấy?-
- Ta và cô ấy đã có hôn ước với nhau từ nhỏ rồi. Mọi thứ ta làm đều có Lam ở bên, chúng tôi từng rất yêu nhau. Cho tới khi một kẻ dưới trướng ta phản bội ta, hắn ta đưa thông tin cho giặc Tây Sơn về điểm yếu của thành trì. Lúc đầu ta cứ nghĩ mọi chuyện sẽ ổn. Không ngờ thành trì đã bị chiếm đóng, ta đã cố liên lạc với triều đình nhưng họ không cho ta về để lấy lại thành trì. Nên ta đã đổi phe để có thể đi sâu vào thành trì mà tìm cô ấy và biết được rằng họ đã bán Lam cho ngươi. Nên ta điên tiết lên mới đem qua tới chỗ ngươi-
Việtnở một nụ cười rồi làm cho lá bùa trong người Nguyên tan biến và đỡ cậu dậy. Nguyên cũng ngạc nhiên.
- Tại sao ngươi lại gỡ lá bùa ra vậy? Không sợ ta đánh ngươi ư?-
- Vì ta tin ngươi không phải dạng người như thế.
Hai người nhìn nhau, họ giờ đã thấu hiểu nhau hơn.
- Tôi về rồi đây- Ngân mở cửa đi vào.
------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Tối hôm đó, chính phủ gửi cho cô một địa điểm bị ám.
- Nó viết gì vậy Ngân- Việt hỏi.
- Thiết bị kêu chúng ta phải tới chợ Vườn Chuối ở Quận 3-
- Vậy đi thôi-
Ba người họ bắt đầu đi tới đó. Trong lúc đó, từ phía xa, Dung và Khôi ngồi trên xe hơi nhìn bọn họ.
- Anh nghĩ bọn họ có thể hoàn thành nhiệm vụ được không? Nhiêm vụ đó tương đối nguy hiểm cho dù phải huy động một đội quân đó-
- Cô nghĩ nhiều rồi! Tôi tin rằng bọn họ có thể hạ được đám đó-
Sau một lúc đi thì ba người họ đã tới nơi. Khu chợ về đêm với đến lạnh người, chuột thì bò lúc nhúc, bóng đèn đường thì chớp tắt.
- Có vẻ chúng ta tới rồi đó- Ngân nói và kiểm tra cái đồng hồ. Cái đồng hồ ghi còn 100m nữa là tới.
- Hừm! Xử lý tụi nó nhanh còn về nữa- Việt khởi động các động tác cơ bản và bay vào.
Khi cảm nhận được một thế lực mạnh đang bước tới chỗ mình, ba con ma nữ xuất hiện.
- Ồ! Tự lộ diện luôn à! Vậy thì đơn giản cho ta rồi- Việt nở một nụ cười nham hiểm.
- Để đó cho ta- Nguyên cầm thanh đao lao lên.
Một con ma nữa giơ tay mình về phía Nguyên, một tấm lụa bay ra từ tay cô ta và tấn công Nguyên. Nguyên dùng cây đao đánh bay những tấm vải đó qua một bên, con ma nữa đó chấp tay lại và chỉ về phía Nguyên, hàng tá tấm lụa bay về phía cậu, cậu dùng thanh đao chắn bản thân lại thì bịhất văng ra.
Nó tiếp tục bắn thêm vải quấn quanh Nguyên trong khi cậu chưa kịp đứng dậy.
Việt thấy vậy thì đập tay xuống đất để tạo một kết giới ảo để không để lại dấu vết ở thế giới thật. Những con ma thấy mình nằm trong kết giới thì càng trở nên hung hăng hơn. Cậu bắt đầu tốc biến trước mặt một trong số chúng.
Ba con ma nữ tản ra ba phía, cậu cố gắng đấm một con nhưng không trúng. Nhân lúc cậu đang bận tấn công một con thì hai con còn lại vòng ra sau lưng cậu mà phóng các sợi tơ như kim đâm vào cậu.
Con ma nữ mà bị cậu nhắm nhân cơ hội đánh trả lại, cô ta hóa cứng tấm lụa và cho nó tấn công vào cậu. Việt nắm tấm lụa đó và kéo cô ta ra đỡ đòn cho mình. Con ma nữ đó biến mất, những cây kim cứ thế mà đâm xuyên người cậu. Nó hút dầnnăng lượng của Việt, cậu rơi xuống vì không đủ sức để bay.
Những con ma nữ đó cười lớn, một con bay tới chỗ Việt. Nó định hất tấm lụa vào người
Cậu ném có ma nữ xuống đất, hai con ma kia thấy vậy thì gầm hút lên.
Những quân lính chết hồi cách mạng vùng dậy, Việt định quay lại để giúp Ngân thì một con ma nữ tốc biến tới chỗ cậu và đấm cậu một phát vào bụng. Nguyên nhào vào con ma còn lại mà vung đao.
Trong lúc đó, Ngân thì lấy khẩu súng của mình ra và bắn những con mà đang cố vùng lên từ mặt đất. Nhưng số lượng quá lớn nên cô không thể lo hết.
Con ma sau khi đánh Việt tiếp tục phóng thêm những tấm vải về phía cậu. Cậu nhảy ra chỗ khác né, những tấm vải đó đâm xuyên vào tường và kẹt lại.
Cậu nắm những tấm đó lại và dùng âm khí của mình để tạo ra ngọn lửa ở bàn tay, ngọn lửa đó cháy lan ra và thiêu đốt cô ta, cậu tốc biến ra phía sau và dùng tay đâm một nhát xuyên qua lòng ngực của con ma nữ đó.
Con ma nữ cuối nhìn hai con ma nữ. Nó cố kêu tên của hai con ma nữ:
- M..a...i! Th...ả...o-
Việt bất ngờ trước việc con ma đó đang nói - Nó đang nói ư?-
Con ma nữ đó đột nhiên ôm đầu mình lại, nó bắt đầu gầm lên.
------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Vào những năm trước giải phóng,
Có ba cô gái làm nông, bọn họ chơi rất thân với nhau. Họ lần lượt tên la Mai, Ngọc và Thảo, nhà họ tương đối nghèo nên phải vào khu vườn chuối này mà dựng túp lều tranh để ở.
Một ngày thường bắt đầu ở cái giếng gần đó.
- Chào Mai!- Mai vẫy tay chào cô khi bước tới.
- Chào Ngọc! Ủa thằng Bủn đâu rồi?-
- Nó ham chơi nên tôi phải ra đây lấy nước nè-
- Vậy à! Mà bà có thấy con Thảo đi đâu không? Mấy ngày nay tôi không thấy nó-
- À! Nó đang làm ruộng đó! Dạo này nó siêng năng ghê luôn-
- Ồvậy à!-
- Nè mấy bà tám kia! Đứng đó thì thầm to nhỏ cái gì thế?-
- Ồ Thảo! Bà cũng tới lấy nước à?-
- Chứ còn làm gì ở đây nữa? Mà tôi mới nghe nói xã mình mới có thêm một hộ chuyển về đây đó-
- Thì có gì đâu-
- Ý tôi là trai thành thị về đây nè! Ảnh kìa- Thảo chỉ tay về phía một người một thanh niên gần đó.
Khi hai người kia nhìn thì bọn họ đã bị anh ta làm cho cảm nắng. Bọn họ nhìn một lúc rồi cũng qua lại nói chuyện tiếp.
Sau khi Mai và Ngọc lấy nước xong và đi về, Thảo tới và bắt chuyện với anh ta.
Anh ta tên là Long, con của một người nông dân trong xã. Khi xưa gia đình cậu ta đi lên thành phố lập nghiệp nên ít ai trong xã biết về cậu.
- Chào anh! Anh đang làm gì ở đây thế?-
- Chào em! Anh đang tìm đường lên chỗ bác tổ trưởng.-
- Vậy à! Thế để em dắt anh đi cho!-
- Vậy thì tuyệt quá rồi!-
- Chúng ta cùng đi nào!-
Hai người họ vừa đi nói chuyện, đùa cượt với nhau. Những người dân trong làng nhìn bọn họ thì ai cũng điều tưởng đó là một cặp đôi trẻ. Thảo đã rất vui vì đã lấy cam đảm để bắt chuyện với Long. Từng người trong ba bọn họ lần lượt bắt chuyện với anh ta, bọn họ dần dần cũng yêu anh ta.
Mấy ngày sau, Thảo vào Mai đang nói chuyện thì thấy Ngọc với anh ta, biểu cảm của cô cũng y như Thảo ngày hôm qua. Mai và Thảo như chết lặng trước cảnh bạn thân mình đang vui đùa với người mình yêu. Nhưng điều đó không khiến cho bọn họ cãi nhau, nhà bọn họ đã nên giúp nhau mà sống. Nếu còn gây bất hòa chỉ làm khổ nhau thôi.
Tới một hôm, cả ba bọn họ đi lấy nước thì thấy anh thanh niên đó đang nói chuyện với con gái của ông trưởng xã. Bọn họ như chết lặng trước những gì họ đang thấy.
Thảo lấy dũng khí để bước lên phía trước hỏi:
- Hai người đang nói gì mà vui thế?-
- Tịch! Lại là tụi mày à! Nhìn thật dơ dáy- Cô ta khinh.
- Ê này! Nói gì kì vậy! Đâu phải ai cũng muốn dơ vậy đâu- Mai bước tới quát.
- Hực! Tụi bây có quyền lên tiếng ở đây à! Mau phắn về chuồng lợn đi!-
Ngọc vì thấy chuyện trở nên căng thẳng nên cũng can thiệp
- Thôi đừng có nói chuyện với cô ta! Chỉ có phí sức mà thôi-
Cô ta thấy vậy liền bám vào anh ta để nói giúp vài câu.
- Anh Long! Tụi nó bắt nạt em kìa-
- Ừ anh thấy mà! Đám dân đen này thật không biết phép tắc-
Cả ba người hoảng hốt trước câu nói của hắn ta. Ngọc lên tiếng:
- Anh Long! Sao anh nỡ lòng nào nói em như thế!-
- Không phải anh nói yêu em sau?- Mai quát.
- Đúng, tôi yêu cô! Nhưng tôi yêu tiền hơn! Các cô quá nghèo để xứng với tôi! Thôi mà biến đi chỗ khác đi!-
- Anh nói chí phải-
Hai người đó bắt cười chê bai trước ba cô gái rồi bỏ đi. Ba cô chết lặng trước câu trả lời của Long, bọn họ nhìn nhau, hiểu cho nhau vào lúc này. Những cô gái mới lớn chưa trải sự đời nên bắt đầu nghĩ quẩn.
------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Quay lại hiện tại, Linh hồn của Ngọc nhìn hai linh hồn đang nằm bất động kia. Cô ta bắt đầu hét một tiếng hét chói tai. Cơ thể bắt đầu biến đổi.
- Chuyện gì đang xảy ra vậy- Ngân sợ hãi hỏi.
Một con lính tấn công từ sau Ngân, nó đánh một phát đầu khiến cô nằm gục xuống.
- NGÂN! - Việt hét lên khi thấy Ngân bị đánh.
- Để ta cho- Nguyên lao tới cứu Ngân. Cậu ta dùng đao chém ngang qua một phát làm con lính đó đứt lìa, những con lính khác bắt đầu cầm súng vào dao tiến tới...