Chương 3: Thuận Kiều Plaza

Tìm kiếm tiếng sau, Cả hai cùng tới Thuận Kiều Plaza. This khu vực nặng mùi khí, một số con quỷ vượt qua cánh cổng. Chúng tôi thu hút rất nhiều sinh lực của dân cư ở đó nên trở nên mạnh hơn.

- Chúng tôi đã đi tới nơi đến chốn! Chuẩn bị giao chiến đi- Việt nói.

- Okie- Ngân đáp.

Cả hai đều đứng trước cổng thì có một con quái vật nhảy xuống từ trên cao.

Gừừừưưuuuuuuu

- Né ra- Việt đẩy Ngân ra.

- Thật không ngờ ?! - Việt nói.

Một quái vật chồng chất như vậy xuất hiện bao vây họ. Những con quái vật đó là những âm thanh đã được tha hóa và làm sai tay cho quỷ. Việt bắt đầu truyền âm thanh của mình vào tay. Những con quái vật đó tiến hành tấn công cậu.

Một con quái vật lên nhắm vào mặt cậu nhưng cậu ta đá một cái vào mặt nó. Con quái bay ra một bên, vài lần rồi lại đứng lên. Các con khác cũng lên đông hơn, hai con tấn công phía bên Việt Nam, vậy thì chạy tới một con. Con quái đó cứ nhảy ra một bên, một con quái khác trên cao nhảy vào cậu. Cậu dùng tay đỡ lại và đưa quái quỷ đó ra một hướng khác, hai con hồi phục lại thành công cậu.

- Việt? !! - Ngân hét lên.

Việt Nam tấn công cậu từ bên trên và một con. Con quái còn sót lại thì cũng vô trùng lắp vào lưng cậu nhưng cậu biến mất và xuống đằng sau lưng cậu và đấm vào lưng con quái khiến nó bị tách ra làm đôi.

- đứng đó làm cái gì!?! Đi phá cánh cổng đi- Việt khái quát.

Ngân gật đầu và chạy vào trong chung cư, Những con quái vật bắt đầu rú lên. Số lượng quái vật xuất hiện ngày đông, số giờ đây lên tới hơn hai phần trăm con. We liên tục tấn công vào Việt Nam từ mọi phía. Trong lúc đó Ngân hàng vì chưa có nhiều kinh nghiệm nên đã chạy vào tòa nhà, một số con bắt đầu theo đuổi. Cô chạy vào máy thang và đóng lại nhưng đã có một con người đưa hai tay mình cản lại.

Gừừưưưưuuuuuuuuuuu

Cô rút súng cây ra và đĩa về quái vật.

pằng

Con quái vật ra sau và chết, cửa thang máy đóng lại và đưa cô lên tầng 13. Trong lúc này, cô nhìn vào cây súng với vẻ đẹp tự nhiên.

- * Không ngờ đây là cây súng hoạt động thật- Cô nghĩ.

-------------------------------------------------- -------------------------------------------------- --------------------------------------

Hai tiếng trước,

Cô nghe lời Việt xếp một khẩu súng bằng giấy. Trong lúc đó cậu vẽ mấy tấm bùa.

- This said lại cho tui nghe coi. Tại sao tui lại phải xếp một khẩu súng?!? - Ngân quay lại hỏi Việt.

- Xếp chuẩn vào nó! Làm nó sẽ là một vũ khí mạnh hoặc yếu tố cấu hình vào cấu trúc mà cậu sắp xếp. À nhớ làm thêm đạn luôn- Việt nói.

- Bộ dao của tui yếu lắm à? - Ngân hỏi tiếp.

- Yếu lắm- Việt tỉnh bơ đáp khi vẫn vẽ bùa.

Ngân nghe thấy ghét nhưng không đấu lại nên chỉ biết tiếp tục lắp súng và thầm cậu.

Nửa tiếng sau, cô xếp được một khẩu M1911 bằng giấy. Cô ấy giờ rất mệt mỏi vì phải ngừng lâu nhưng như vậy để làm một công việc vô bổ.

- Xong rồi nè!?! Súng đạn nổ xong nè !? - Cô nói trong khi gục trên bàn với vẻ mặt uể oải.

- Mới làm một chút mà sao gục rồi- Việt lại gần và dán mấy tấm bùa vào khẩu súng và băng đạn.

- Thế giờ còn phải làm gì nữa? - Ngân hỏi.

- Dò đống này thui- Việt trả lời.

- Hả chi vậy ?! - Ngân bật lửa nói.

- Vậy thì tháng cô hồn đưa tiền bạc sao, giờ đưa ra âm thanh kiểu như vậy- Việt đáp.

- Đợi chút để chụp tự sướng!?! - Cô bật dậy và lấy cái điện thoại, chụp hình và khẩu súng.

- ehhhh ok- Việt nói.

-------------------------------------------------- -------------------------------------------------- --------------------------------------

Chap 3: Thuận Kiều Plaza

Quay lại hiện tại,

Thang máy lên tới tầng 13.

tíng

Cửa thang mở ra, sát khí quyển vào bên trong máy thang. Cô ấy bước ra ngoài, thấy một số bóng ma đi xuyên tường. Khác với nhưng oan hồn mà cô từng gặp, những bóng ma này tạo ra nỗi sợ hãi và cảm giác lạnh cho những người còn sống. Thường làm cho họ hoang tưởng, ám ảnh và sợ hãi nhưng thường sẽ không ảnh hưởng đến người có mắt âm thanh như Ngân.

- Bóng ma ư? Hên mà mình có con mắt âm-Cô cười và chạy ngang qua.

Cô bắt đầu chạy thật nhanh tới nơi mà con quái vật đi vào nhân gian. Khi tới đó, cô dán một lá bùa lên trên nó và lá bùa bắt đầu bốc cháy, dấu vết cũng từ biến.

- Vậy là được- Cô nói.

- AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA- Một tiếng hét thất thanh vang lên.

- Chuyện gì đang xảy ra vậy? - Ngân chạy theo hướng ngôn ngữ.

Ngân hàng chạy theo hướng hành lang, thấy có một lỗ thoát ra từ một cánh cửa của một căn hộ. Chạy lại gần, thấy hai con quái thú đang ăn thịt người chủ nhà. Cái đầu tiên được xác định ra rất nhiều máu, phần đầu thì lăn lóc trong phòng. Vì mải mê ăn thịt người nên hai con quái vật không để ý cô. Ngay lập tức cô bắn một con, con kia nhảy vào cắn cô.

- Aaaaaa- Ngân la lên.

Ngân hàng nó đẩy té xuống, súng bắn ra xa, Cô cố vùng để thoát ra nhưng nó quá chặt. Nó tiếp tục xé rách tay cô, cô tiếp tục la và loạn nhưng một thứ vô vọng.

- * Mình sẽ bị giết ở đây sau? - Cô nghĩ.

Một nhát chém bay ngang qua cô với tốc độ cao và băng trực diện vào bụng quái vật khiến nó tử vong tại chỗ.

- Này! Cô có sao không- Việt nói.

Ngân ngay người nhìn Việt toàn máu rồi nhìn sang cái nhìn của người xấu số.

- Cô ấy chết vì lỗi của tôi có đúng không? - Ngân hỏi.

Việt im lặng và lại gần Ngân, cậu lấy băng cứu thương từ trong balo và bó băng cho Ngân. Ngân thì sắc mặt sợ cái nhìn. Sau đó cô ngồi lại và khóc, Việt nhìn cô cũng hiểu được phần nào cảm giác của cô nhưng lại không giỏi trong công việc.

- Tại sao? tại sao!?! TẠI SAO?!? CHUYỂN THÀNH RA NHƯ THẾ NÀY!?! LỢI TÔI TRẢ THÙ KẺ LÀM THƯƠNG MẠI TÔI LÀ SÀI SAO!?! - Ngân hàng lên.

- Ừ cô ấy sai- Việt lạnh lùng trả lời.

- Hể!? - Ngân nhìn Việt.

- Chỉ bởi vì tình yêu mà cô ấy đã chết một người. Thật là đáng chết!?! Nhưng người chết dưới tay ta cũng không ít- Việt nói.

- LÀM SAO MÀ NGƯƠI HIỂU- Ngân hàng.

- Đúng là ta không thể hiểu được nhưng không có suy nghĩ ta ngồi khóc trong vô vọng như ngươi- Việt trả lời.

- NGAY LẬP TỨC!? TAO KHÔNG MUỐN NGHE TỪ NGỮ PHÁP!?! - Ngân hàng và kiểm tra lại.

- Bạn ngươi định đi đầu thú hả? Ai tin !? Hay người chỉ ngồi đó khóc thôi- Việt nói.

Cậu lấy tay Ngân và kéo đi.

- Đừng ngồi đó nữa !? Lên đi!?! -

Cả hai rời khỏi khu Thuận Kiều Plaza, Ngân mặt vẫn còn ủ rũ, hối hận vì những việc mình làm.

- Còn hối hận à!?! - Việt nói.

- Im đi!? - Ngân nói.

- Ta nói cho ngươi một câu chuyện vậy. Hồi ta còn sống, ta làm quan văn cho nhà Nguyễn. Ta đã sử dụng rất nhiều đoạn để giúp ta gia tăng quyền lực và chức năng. Và ta đã áp sát, ám sát rất nhiều người để leo lên cao. Nhưng không phải là nhà Tây Sơn, bọn họ đã đánh nổi lên các quyền hạn và đưa ra pháp luật cho chúng ta. Ta chỉ hối hận vì ta đã không giúp được gì cho đời rồi- Việt nói.

- Nói thì có liên quan gì tới ta!?! - Ngân hỏi.

- Cho bạn đỡ buồn thôi- Việt trả lời.

- Cảm ơn- Ngân nói thầm.

- Mà từ trận chiến này ngươi có định nghĩa gì không? - Việt hỏi.

- Ta cũng không biết nữa- Ngân đáp.

-------------------------------------------------- -------------------------------------------------- --------------------------------------

Sáng hôm sau,

Ngân vẫn đi học bình thường nhưng cô vẫn không có tâm trạng học. Cô cứ trầm mặc trong những tiết học, Thu thấy vậy cũng lo lắng cho cô. Nên Thu đi bằng Ngân khi giờ chơi tới.

- Mày sao thế ?! - Thu nói.

- Tao không sao hết! - Ngân bảo.

- Mắt thăm quần áo lên vì không ngủ được ?! Nói tối qua có chuyện gì ?! - Thu lại.

- Không sao mày ?! - Ngân cố gắng tráng né.

- Bầy!?! Nếu bạn đã nói vậy thì thôi vậy!?! Nhưng nếu có vấn đề gì thì hãy nói - Thu nói và quay mặt đi.

- Giờ mới để ý !? Bà hôm nay mệt mỏi nhìn- Quân ngồi sau lời nói.

- Thì có gì đâu- Ngân nói.

- Cô nghe cái này nè ?! Tui mới tìm được phim này vui lắm!?! Bà xem không? - Quân nói.

- Ừ- Ngân đáp.

Quân lấy điện thoại của mình ra và cho Ngân cùng xem.

- Ê xem gì thế!?! - Minh hỏi.

- Cho tui xem ké với- Thu chạy lại.

Mọi người cùng xem lại video mà ngồi bật cười, Ngân cũng bắt đầu nở nụ cười tươi. Thu cũng mừng nên ôm Ngân một cái, Quân cũng mừng cho Ngân.

Sau khi tan trường, Ngân đi cùng với bạn đi ăn những món ăn ngoài trời hè. Từ đồ chiên tới chiên giòn, những món ăn gần đây cô đều ăn hết. Tuy chỉ là những món ăn mỗi khi về cô ăn nhưng cô đã tìm thấy lý do để tiếp tục trên con đường mình đã chọn.

Tới tối, Cô được một ít đồ chiên và để hộp đồ chiên ở ngoài cùng với một cốc hạt mài. Khi vừa vào nhà thì thấy Việt Nam lơ lửng trên không, tay cầm hộp chiên ăn.

- Mấy cái này nhìn như mấy cây kẹo hồ lô vậy? Hoài niệm quá- Cậu cười nói thầm.

- Nè Việt !? - Ngân nói.

- Có chuyện gì vậy? - Việt hỏi.

- Ngoài cánh cổng mà tôi tạo ra thì có những cánh cổng khác không? - Ngân hỏi.

- Có! Và có rất nhiều- Tiếng Việt vừa nói và ăn từ.

- Những lần sau chúng ta sẽ đi khám phá những cánh cổng đó đi- Ngân hàng nói.

- Tại sao? - Việt hỏi.

- Vì tôi đã tìm thấy những thứ mà tôi muốn bảo vệ rồi, những người của tôi, những người thân và không để thêm một người nào đó sẽ chết bên dưới chúng ta âm thanh nữa- Ngân đáp.

Việt cười, bay xuống và quỳ xuống bằng một chân - Thuộc tính xin được lệnh !? -

Thuận Kiều Plaza: as all people are know, the the same of this Cư trú đã từng là biểu tượng của một thời đại nhưng vì người ta dựng nó lên để trấn yểm nhưng không thể ngờ rằng nó đã biến nó thành nơi thu hút âm khí. Nhiều người chuyển vào sống và buôn bán được một thời gian thì chuyển được. Ngày nay Thuận Kiều Plaza được sơn lại lớp mới. Làm thay đổi vẻ ngoài u ám khi xưa để chờ người sinh sống và buôn bán.