Không lâu sau, Thiên Minh được cô gái kia dẫn đến nơi, sau đó cúi đầu chào cậu một cái rồi lui đi, bên trong nơi đây sẽ có người chịu trách nhiệm kiểm tra cùng định giá vật phẩm hay chiến lợi phẩm cho khách nhân,
Bước vào bên trong, Thiên Minh liền nhìn thấy một lão giả tuổi trừng lục tuần đang ngồi phía sau bàn, đôi mắt nhắm lại có vẻ đang ngủ, Thiên Minh tiến gần đến bàn nhưng ông ta vẫn còn ngủ rất say sưa.
Dùng tay gõ lấy mặt bàn để đánh thức lão giả, ông ta liền giật mình mà tỉnh dậy, nhìn thấy Thiên Minh đứng trước mặt thì cất lên một giọng điệu ngái ngủ hỏi.
-- Đến đây có việc gì không?
Nhìn thấy vậy Thiên Minh cũng cảm thấy hơi khó chịu với lão giả trước mắt này, không có ý thức khách hàng là thượng đế gì cả, trong thời gian làm việc còn đi ngủ gục, nhưng cậu đang có chuyện cần nhờ đến người ta nên nhịn lại.
-- Tôi muốn bán một ít xác hung thú, nên xin lão nhân nhà ngài giám định giúp cho ta.
-- Vậy sao? Vậy cậu lấy xác hung thú ra đây tôi sẽ giám định.
Lão già kia không mấy quan tâm lắm, phất tay bảo Thiên Minh mang ra xác hung thú, Thiên Minh nghe theo liền vuốt lấy Ma Thiên Giới trong tay, sau đó từ bên trong không gian Ma Thiên Giới vô số xác của hung thú bay ra, không lâu sau liền tràng thành một ngọn núi nhỏ bên trong căn phòng này. Vị lão giả giám định cũng tỉnh ngủ mà nhìn chằm chằm vào ngọn núi nhỏ chứa đầy xác hung thú kia. Đến khi Thiên Minh lên tiếng thì ông ta mới tỉnh lại.
-- Này này, ngài không giám định sao.
-- Ừ ừ, chờ ta một chút, ta có chút chuyện người cứ đứng đây một lát đi.
Nói rồi ông ta liền nhanh chóng chạy ra bên ngoài, Thiên Minh cũng không biết tại sao lão già này lại chạy ra ngoài như thế, nhưng cậu vẫn đứng yên trong phòng chờ đợ. Một lúc lâu sau thì vị giám định sư kia cũng trở lại, theo sau còn có hai lão nhân khác cùng một thiếu nữ.
Thiếu nữ này cũng thuộc hàng mỹ nhân tuyệt sắc, làn da như tuyết, môi hồng răng trắng, mi cong mày ngài, tô điểm thêm với một đôi mắt lung linh có chút sắc sảo của những người kinh doanh, thân hình thì cũng không thể chê vào đâu được, khoát trên người một bộ y phục lục sắc, tuy rộng nhưng cũng không che được thân hình nãy nở kia, ngực to mông vảnh áp sát với bộ y phục.
Sau khi bước vào thì ba lão già kia liền tiến đến bên cạnh ngọn núi nhỏ do xác yêu thú tạo thành, còn thiếu nữ kia thì tiến đến bên cạnh Thiên Minh.
Cúi người chào Thiên Minh, vị thiếu nữ kia lên tiếng.
-- Tiểu nữ xin tự giới thiệu, tiểu nữ tên Tiêu Ngọc, là quản sự chi nhánh Bách Bảo thương hội, tiểu nữ nghe nói có một vị khách nhân muốn bán số lớn xác hung thú nên đến đây xem xét, không biết người ấy có phải là ngài không?
Thiên Minh đang ngắm nhìn gương mặt cùng vóc dáng dụ người của thiếu nữ thì nghe thấy giọng nói thánh thót của nàng ta ở bên tai, cậu liền lấy lại tinh thần, thu lại ánh mắt, lúc này mới lên tiếng.
-- Ư ư, phải, ta chỉ là đi vào Hung Thú Sâm Lâm để tu luyện nên có đánh nhau với một số hung thú bên trong, nên đành bỏ chúng vào bên trong giới chỉ của bản thân mà mang đến đây kiếm ít kim tệ sài thôi.
Vừa nói Thiên Minh vừa nở một nụ cười tươi nhưng lại bị cái mặt nạ cậu đang đeo che đi. Còn cô gái kia cũng gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, sau đó xoay người nhìn đến những lão giả đang giám định cùng thống kê những cái xác hung thú ở kia. Nhưng cô không biết có một tên sắc lang bên người đang hít lấy hít để mùi hương cơ thể trên người cô phát ra.
Không lâu sau nhóm ba người lão giả cũng đã giám định xong số xác hung thú, vị lão giả lúc trước ở bên trong căn phòng tiến lên báo cáo.
-- Thưa Tiêu tiểu thư, tổng cộng là 165 xác hung thú nhất giai, 86 xác hung thú nhị giai, còn có thêm ba cái xác của hung thú tam giai.
Nghe đến có xác của ba con hung thú tam giai thì bên trong ánh mắt của Tiêu Ngọc lóe lên tinh quang, nhưng nhanh chóng cô liền trở lại bình thường xoay người về hướng của Thiên Minh mà lên tiếng.
-- Thưa khách nhân, chúng tôi đã giám định cùng kiểm kê xong số xác hung thú ngài mang đến, tổng cộng là 133000 kim tệ, nếu ngài muốn đổi ra tinh thạch thì được 1330 tinh thạch không biết ngài muốn đổi ra thành gì ạ.
Thiên Minh nghe thế thì cũng có tính toán trong đầu, hiện tại cậu cần kim tệ để chi tiêu vì cậu vẫn còn là một tu sĩ khá yếu ở thế giới này, nhưng sau khi cậu bước qua cảnh giới cao hơn thì cần đến tinh thạch để mua vật phẩm. Sau khi suy tư một khoản thời gian cậu lên tiếng.
-- Ta muốn lấy 1000 tinh thạch cùng 33000 kim tệ, mong các người đổi lấy giúp ta.
-- Vâng.
Tiêu Ngọc đồng ý một tiếng rồi sau đó phân phó một người đi làm. Còn cô thì lấy từ trong người ra một tấm lệnh bài bạch sắc đưa đến trước người Thiên Minh.
-- Đây là lệnh bài khách quý của Bách Bảo thương hội, nếu có nó ngài sẽ được giảm giá khi mua hàng ở đây, xem như là món quà của thương hội chúng tôi tặng ngài vì đã bán ra nhiều xác hung thú đến vậy. Còn đây là một cái thiệp mời đấu giá của Bách Bảo thương hội vào một tháng sau, nếu ngài hứng thú có thể đến xem.
Tiêu Ngọc lấy ra thêm một tấm thiệp mời đưa đến cho Thiên Minh.
Cầm lấy tấm thiệp mời cùng lệnh bài trên tay, bên trên vẫn còn lưu lại hương thơm cơ thể của Tiêu Ngọc, Thiên Minh liền gật đầu cảm ơn, sau đó từ bên trong Ma Thiên Giới lấy ra một cây trâm bằng gỗ đưa đến trước mặt Tiêu Ngọc, tuy cây trâm kia làm bàn gỗ nhưng bên trên lại có một mùi hương dễ chịu, còn được điêu khắc một cách tinh mỹ đẹp đẽ.
-- Ta đây có một thói quen, gặp mỹ nữ đều muốn tặng quà, nhưng hiện tại không có gì ngoài cây trâm gỗ này, nếu tiểu thư không chê thì có thể nhận.
Tiêu Ngọc cũng khá bất ngờ trước một màng này của Thiên Minh, nhưng cô nhanh chóng lấy lại bình tỉnh, trên môi nở lấy một nụ cười mà đưa ra bàn tay thon dài trắng muốt của mình nhận lấy cây trâm gỗ, cô cảm nhận được người khách nhân trước mặt này là có thiện ý, chỉ muốn tặng cô một món quà chứ không phải là muốn có ý định nào đó với cô.
-- Cảm ơn.
Ba lão giả phía sau lại là một biểu cảm khác, có chút khinh thường Thiên Minh khi tặng một cây trâm gỗ cho Tiêu Ngọc, nếu muốn tặng quà cho mỹ nhân thì cũng ít nhất là vàng bạc châu báu, chứ có ai lại đi tặng cho người ta một cây trâm gỗ, vô cùng quê mùa. Còn chưa nói Tiêu Ngọc còn là một bậc quốc sắc thiên hương, biết bao người còn muốn lấy lòng nàng, biết bao công tử thiếu gia muốn theo đuổi nàng nhưng nàng còn không cần, một cây trâm gỗ mà muốn lấy lòng mỹ nhân, cóc nhái mà đồi ăn thịt thiên nga.
Nhưng những ý nghĩ kia chỉ ở trong lòng bọn họ, vì hiện tại Thiên Minh vẫn còn là khách nhân của bọn họ, bọn họ dù khinh thường nhưng không nói ra.
Không lâu sau người mà Tiêu Ngọc cử đi cũng đã mang kim tệ cùng tinh thạch đến đưa cho Thiên Minh.
Nhận lấy kim tệ cùng tinh thạch trong tay, Thiên Minh liền chấp tay hành lễ với Tiêu Ngọc sau đó lên tiếng tạm biệt cô nàng.
-- Cảm tạ tiểu thư, hiện tại ta có việc xin cáo lui, có duyên chúng ta gặp lại.
Nói rồi hành lể mà đi ra ngoài, Tiêu Ngọc cũng hành lễ mà tạm biệt Thiên Minh, còn cử một nữ hầu tiễn cậu ra ngoài.
Lúc này trên vai của Thiên Minh thân ảnh nhỏ bé của U Nhi hiện ra.
-- Trầm Minh Chi Mộc trăm năm, nếu biến thành trang sức có thể khiến người đeo nó an tâm tỉnh khí, không bị tà khí quấy nhiễu, giá trị vạn kim khó cầu, thiếu gia của tôi ơi người đi kiếm tiền hay là đi phá của thế.
-- Thứ ta thích thì dù có tốn vạn kim ta cũng không tiết.
Nói ra câu nói kia thì phía sau chiếc mặt nạ kia là một nụ cười mĩm đủ đớp tim bao nữ nhân.
-- Thiếu gia phá sản, lần này lỗ to rồi.
Tiểu U Nhi lấy từ bên trong cái túi thần kì của mình một thanh cự kiếm to lớn mà nhấm đến đầu của Thiên Minh đánh xuống, nhưng thanh kiếm kia chỉ đánh xuyên qua đầu của cậu mà không gây ra thương tích gì, U Nhi chỉ là hình chiếu của Khí linh Ma Thiên Giới nên Thiên Minh không thể chạm được vào nàng cũng như nàng sẽ không chạm được vào Thiên Minh, lấy cự kiếm ra chỉ là cô nàng này tức giận muốn đánh Thiên Minh bỏ ghét, đánh trên tinh thần cũng được.
Thiên Minh tiến vào bên trong một căn phòng ở một khách điếm, căn dặn tiểu nhị không nên làm phiền rồi khóa cửa lại.
Ngồi lên trên giường Thiên Minh liền nhắm lại đôi mắt, bắt đầu tập trung tinh thần.
Thân hình của Thiên Minh biến mất, khi hiện ra cậu đã ở bên trong Ma Thiên Giới, không gian trắng xóa nơi đây vẫn không thay đổi tí nào, như tại trung tâm lại có một cái cây cổ thụ to lớn đó là cái cây khi Thiên Minh lần đầu bước vào đây đã tạo ra.
Bên dưới gốc cây lúc này đang có hai con tiểu yêu thú nằm đó. Một con là bạch miêu lúc trước đã cướp linh dược nhất giai của cậu cùng đồng bọn của nó là đại miêu đang nằm bên một gốc cây nhỏ. Cái cây kia chính là Linh Khí Thụ cây non, từ khi được Thiên Minh cho vào Ma Thiên Giới thì hai cái tên này luôn ôm lấy cái gốc Linh Khí Thụ kia mà ngủ.
Phía trên cao lại có một chiếc kén đang lơ lững, đấy là chiếc kén bao phủ lấy nữ nhân đầu tiên của Thiên Minh ở thế giới này nó đang đúc lại thể chất cho nàng ấy, cũng đã gần một tháng như cái kén kia vẫn không hề có thay đổi gì. Thiên Minh đã hỏi lấy U Nhi nhưng cô nàng chỉ nói thời gian càn lâu thì thể chất được đúc ra càng cường đại.
Lúc này từ phía sau Thiên Minh lại có tiếng động phát ra. Xoay người nhìn lại thì đó là một mỹ nhân bạch y, gương mặt xinh đẹp, thân hình nảy nở, cùng hai cái dưa hấu to lớn trước người, cùng với đó là bộ bạch y kia của cô nàng được thiết kế xẻ sâu lộ ra phân nữa bầu ngực cùng phần da thịt trắng nõn bên dưới. Đôi chân thon dài được hai tà áo bên dưới nữa che nữa hở tăng phần quyến rũ.
Thiên Minh nhìn đến thân ảnh nữ nhân kia mà không rời được ánh mắt, tiểu đệ bên dưới cũng bắt đầu phản ứng mãnh liệt, muốn xông ra bên ngoài.
Cô gái này chính là Bạch Chu sau khi hóa hình bằng Hóa Hình đan do U Nhi đưa ra, Vạn Bảo Khố quy định Thiên Minh phải đổi vật phẩm bằng điểm trên Trấn Khí Thạch nhưng U Nhi lại có thể tùy ý lấy vật phẩm bên trong mà không cần đổi điểm, nhưng lại giới hạn chỉ có những người thân cận với Thiên Minh mới được, ví dụ như nữ nhân, thủ hạ thân tín, hay nô lệ của hắn.
Một tháng trước khi còn bên trong Hung Thú Sâm Lâm thì U Nhi đã đưa cho Bạch Chu một viên hóa hình đan để nàng ta luyện hóa. Tiếp đó thì Bạch Chu liền tìm một gốc bên trong Ma Thiên Giới mà nằm xuống luyện hóa, đến hôm nay đã thành công.
Y phục trên người nàng là do sử dụng yêu thuật của Yêu tộc tạo ra, theo ý người thi pháp mà thành.
-- Tiểu yêu nữ, người muốn quyến rủ tiểu thiếu gia ta sao?
Thiên Minh ôm lấy bờ eo nhỏ nhắn của Bạch Chu, một tay nâng lấy cầm của nàng lên, tạo một vẻ mặt của một thiếu gia ăn chơi, nhị thế tổ muốn ăn hiếp con gái nhà lành mà lên tiếng, gương mặt cùng thân hình cả hai kề sát vào nhau.
Nở một nụ cười tươi, muôn hoa đưa nở, Bạch Chu trả lời.
-- Thiếu gia ta nào có quyến rũ ngài, thứ mà tiểu tì muốn quyến rũ là tiểu đệ của ngài đấy.
Vừa nói Bạch Chu vừa đưa bàn tay thon dài của mình vuốt ve lấy đũng quần của Thiên Minh, khiến tiểu đệ bên trong càn thêm kích thích.
-- À há, tiểu yêu nữ nhà người lại muốn câu dẫn tiểu đệ nhà ta, vậy hôm nay ta phải cho người biết tay rồi, muốn câu dẫn tiểu đệ của bổn thiếu trước qua ải của ta đã.
Nói rồi Thiên Minh tặng cho Bạch Chu một nụ hôn mảnh liệt, bàn tay buông ra chiếc cầm xinh đẹp kia mà dời đến một bên bầu ngực to tròn được lớp vãi mỏng manh bao phủ, một bàn tay này của hắn lại không thể ôm trọn lấy bầu ngực kia mà chỉ đượcmột phần ba nó.
Đầu lưỡi Thiên Minh tiến sâu vào bên trong khoang miệng của Bạch Chu. Bạch Chu cũng hưởng ứng theo Thiên Minh mà mở ra hàm răng đưa ra chiếc lưỡi đinh hương quấn lấy đầu lưỡi của cậu, hai đôi môi áp sát vào nhau. Cả hai khoang miệng lúc này như một, là chiến trường của hai cái đầu lưỡi va chạm lẫn nhau, quỳnh tương ngọc dịch của hai người được trao đổi qua lại giữa hai bên.
Bàn tay đang đặc trên bầu ngực của Bạch Chu cật lực mà xoa bóp bên trên nó, mặc cho việc ngăn cách một lớp vải nhưng xúc cảm mà nó mang lại cũng vô cùng thoải mái. Nhanh chóng bàn tay kia liền tìm đến hạt anh đào nhỏ nhắn, dùng hai đầu ngón tay se se lấy nó khiến hạt anh đào bắt đầu cương cứng.
Cánh tay khác của Thiên Minh luồn xuống bên dưới, vuốt ve từ chiếc lưng ong của Bạch Chu đến bờ mông căng mịn, bàn tay đặt lên bên trên Thiên Minh cảm nhận được sự mềm mại cùng căng tròn của bờ mông mỹ nhân, như một bản năng của một thiếu gia ăn chơi hay chỉ đơn giản là cậu đang quá nhập tâm vào nhân vật nên bàn tay kia của cậu lại đưa ra, vổ một cái thật mạnh vào bờ mông của Bạch Chu.
Bốp... Ư ... Ư..
Bạch Chu đang mê ly trong nụ hôn cùng vũ điệu đá lưỡi thì nhận lậy một vổ kia của Thiên Minh thì bất ngờ, cảm giác bất ngờ cùng tệ dại chạy từ mông lên đến đại não, tách lấy đôi môi của Thiên Minh ra ngoài, hai đôi mắt mĩ lệ kia đang rung rung lệ mà nhìn đến Thiên Minh, từ bên trong đó có sự thẹn thùng cùng hờn giận của một thiếu nữ đến tình nhân của mình, từ lúc bị Thiên Minh hù dọa cùng xăm chiếm thân thể của mình thì một loại tình cảm yêu thương cùng ỷ lại vào Thiên Minh đã hiện ra trong lòng nàng, nên hiện tại Thiên Minh đánh mông của nàng khiến cho nàng cảm thấy uất ức trong lòng. Đúng vào lúc này từ dưới bờ mông của nàng lại có cảm giác vuốt ve nhẹ nhàng truyền đến, cùng với đó là gương mặt tà ác của Thiên Minh đang tiến gần đến gương mặt của nàng.
-- Tiểu yêu nữ, sao nào, thiếu gia ta làm gì mà để nàng phải rơi lệ thế này.
Nở một nụ cười tà mị với tiểu yêu nữ bên dưới, Thiên Minh lại cúi đầu hôn lên gương mặt của nàng. Cánh tay của cậu lại tiếp tục vuốt lấy bờ mông của giai nhân, tay xoa bốp lấy một bên bầu ngực.
Không lâu sau thì đôi môi của Thiên Minh di chuyển dần xuống bên dưới chiếc cổ trắng ngần của nàng, gương mặt cùng da thịt của Bạch Chu cũng bắt đầu đỏ ửng lên vì kích thích cùng ngại ngùng của thiếu nữ, vì nàng sắp hiến lấy sự trinh trắng của bản thân cho người mình yêu.
Bản năng của một thằng đàn ông, Thiên Minh nhanh chóng có thể mở được y phục của Bạch Chu, thân thể nõn nà của giai nhân hiện ra trước mắt Thiên Minh, hai bâu sữa vừa to vừa căng tròn, làn da như sữa tươi, vòng eo thon không một ít mỡ thừa, vòng ba to tròn như một quả đào, xuống dưới nữa là đôi chân thon dài hợp với thân hình này của Bạch Chu, đúng chuẩn một tuyệt thế vu vật ngực công mông thủ.
-- Thiếu Gia..
Sau khi bị Thiên Minh lột sạch y phục thì giọng nói thánh thót của yêu nữ Bạch Chu phát ra. Thanh thót nhẹ nhàng nhưng quyến rủ, nhưng gương mặt thì lại tỏ ra thẹn thùng. Đủ làm bao kẻ phải phun máu mũi.
-- hehe, tiếu yêu nữ nhà người muốn gì nào, giám có ý định câu dẫn tiểu đệ của ta thì người phải lường trước được cảnh này nha.
Không đợi giai nhân tiếp tục lên tiếng Thiên Minh đã nhào vào người nàng, hai tay bắt lấy hai bên hai cái bầu sữa mà ra sức xoa bóp, kiến Bạch Chu chịu không được mà rên rỉ vì kích thích.
Thiên Minh như một đứa trẻ lâu ngày chưa được ăn mà ngấu nghiến lấy đầu hạt anh đào, hết bên này đến bên kia, cứ như bên trong đó đang có thanh tuyền chảy ra vậy.
Bạch Chu bên trên không thể chịu được kích thích từ hai đầu vú truyền đến nên không kiềm được rên rĩ, bàn tay còn đặt lên trên đâu Thiên Minh mà vuốt ve lấy mái tóc ngắn của cậu, còn vô thức nhấn lấy đầu cậu vào bầu sữa của bản thân.
-- A.... A.... A... Thiếu gia ta nhột ... A.... A.... A.... Ngài .... Ngài ..... Làm ta ... Ta.... Thật... Là.. Nhột..... Nhưng... Ta... Thấy.... Thấy... Sướng... Sướng... Quá.. Quá... Đi.
-- Thấy sướng sao, bổn thiếu sẽ làm cho nàng càn thêm sướng.
Còn tiếp..
Cảm ơn ủng hộ.
I LOVE YOU
Có ai thấy đang phê mà hụt hẫng không, nếu thế thì tui đã cái nư lắm🤣🤣🤣