Bỏ qua mọi thứ ta làm lại từ đầu, Thiên Minh quay lại với lá thư trên tay. Sau khi giọt máu của cậu được nhỏ vào bên trên Huyết Tỏa, nó nhanh chóng được Huyết Tỏa hấp thụ vào, sau đó như một cơ quan mà Huyết Tỏa từ từ tách ra hóa thành một màng huyết sắc bao phủ khắp toàn bộ lá thư.
Khi Huyết Tỏa tan biến toàn bộ thành huyết quang bao lấy lá thư thì từ lá thư liền hiện ra những dòng chữ bay lên hư không trước mắt Thiên Minh.
-- Mở được Huyết Tỏa trên này thì chắc chắn người vẫn còn sống mà trở về nơi đây, Minh Nhi lão phu muốn nói với người, cha mẹ người cùng lão phu vẫn còn sống nhưng có một số vấn đề cần chúng ta giải quyết, hiện tại còn chưa thể gặp lại ngươi, bên trong này có một lá thư giới thiệu của lão phu với một vị bằng hữu củ ở Võ Thần Học Viện. Ngươi cằm lấy nó mà đến Võ Thần Học Viện gặp người kia đưa bức thư này cho hắn rồi tự khắc hắn sẽ an bài cho người. Tiểu Minh Nhi, ta biết ngạo khí của con vẫn còn, như kinh mạch của con đã đứt hết, nên việc báo thù cho gia tộc cứ giao lại cho lão phu, ba năm sau nếu lão phu không đến tìm người thì hãy rời khỏi Võ Thần Học Viện, mai danh ẩn tích mà sống một đời đừng quan tâm đến việc báo thù.
Đọc đến đây Thiên Minh bỗng chốc cảm thấy có một dòng nước ấm chảy qua trong lòng, từ trí nhớ của cổ thân xác này Thiên Minh liền có thể nhìn thấy một lão nhân đầu hai thứ tóc, mày kiếm mắt sáng, gương mặt cương nghị, lưng hùng vai gấu, luôn nghiêm khắc với cậu, nhưng lại là người yêu thương bảo vệ cậu nhất trong Võ Gia. Từ khi kinh mạch trên người không rỏ lý do mà đứt đoạn, công lực bị phế trở thành phế vật thì trên gương mặt kia mỗi khi nhìn cậu đều có vẽ ưu thương. Thiên Minh biết vị lão nhân kia đang lo lắng cho cậu, nhưng vì cái chức nhất gia chi chủ cùng tính cách uy nghiêm của mình mà ông không thể bọc lộ nó ra bên ngoài.
Không biết từ khi nào trên khóe mắt của cậu đã ngấn chút lệ, tình cảm của một người ông dành cho cháu của mình làm cho cậu xúc động, kiếp trước cậu mồ côi cha mẹ từ nhỏ, một mình phiêu bạc giữa dòng đời nghiệt ngã, không có một người thân đúng nghĩa với bản thân. Qua đến kiếp này, cậu lại nhận được tin gia tộc của bản thân đã bị thảm sát thì cũng không mấy quan tâm cho lắm, nhưng từ khi cậu đọc được những chữ kia thì một cổ oán khí từ người cậu phát ra, không phải do những tạp chất của linh hồn mà là do những tình cảm của thân thể này đối với gia tộc cùng với tình cảm ấm áp của gia đình được thức tỉnh mà ảnh hưởng tới cậu. Tự hứa với lòng sẽ có một ngày cậu tìm ra kẻ đứng đằng sau việc sát hại gia tộc của mình mà trả thù.
Bức thư kia còn nói về việc trận pháp bên trong Võ Gia là do lão gia gia tạo ra để đánh lạc hướng những kẻ muốn bước vào nơi đây, chỉ có những người có được huyết mạnh Võ Gia, hoặc có được linh hồn cực mạnh mới có thể không bị ảo giác do trận pháp tạo ra ảnh hưởng đến.
Không lâu sau những dòng chử trên hư không cũng bắt đầu tan biến, Thiên Minh cúng bình ổn lại tinh thần mà bước ra tổ đường.
-- U Nhi, bên trong Vạn Bảo Khố có thứ gì khiến cho không kẻ nào có thể bước vào nơi đây không.
-- Có, nhưng muốn mở ra nó cần khá nhiều điểm tích lũy bên trên Trấn Khí Thạch.
U Nhi như một tiểu tinh linh mà lên tiến bên trong đại não của Thiên Minh.
-- Không cần quan tâm, giúp ta lấy nó ra đây.
Gương mặt kiên định, u tỉnh như mặt hồ thu, trên thân Thiên Minh lúc này phát ra một cổ khí tức cương nghị, như một đại nam tử đỉnh thiên lập địa.
Không lâu sau trên tay của Thiên Minh hiện ra một trận bàn, số điểm bên trên Trấn Khí Thạch cung giảm đi hơn 68 điểm, cùng với đó là giọng nói của U Nhi giải thích cho Thiên Minh về công dụng cùng cách dùng trận bàn này.
-- Đây là Phong Giới tiểu trận, nó có thể phong ấn lại một khoản không gian nhất định. Khiến cho không gian kia trở nên độc lập với bên ngoài, nội bất xuất ngoại bất nhập. Muốn sử dụng chỉ cần ném nó vào trung tâm không gian muốn phong ấn thì nó liền có thể hóa thành trận văn mà nhanh chóng phong lại nơi ấy.
Nghe đến đây Thiên Minh đã hiểu được cách sử dụng cùng công dụng của trận bàn, cậu liền vứt cái trận bàn trên tay kia vào bên trong trạch viện Võ Gia, nhanh chóng từ trận bàn có chi chít trận văn lan ra hóa thành một trận pháp bao quanh lấy toàn bộ Võ Gia.
Sau khi toàn bộ trận pháp hoàn thành thì một lớp màng trong suốt bao lấy Võ Gia vào trong, sau đó toàn bộ Võ Gia biến mất như chưa từng xuất hiện. Thiên Minh sau khi trận pháp hoàn thành thì cũng đã biến mất.
-- U Nhi, người có biết gì về cái Võ Thần học viện kia không.
Ở một trà quán của một con phố nhỏ bên trong Ninh Xuân thành, Thiên Minh đang nắm một tách trà đưa lên môi, tâm thần đang giao lưu với U Nhi bên cạnh.
Lúc này U Nhi đang hóa thanh nhân giạn mà ngồi lên trên vai của Thiên Minh, gương mặt nhỏ nhắn xinh xắn, trên thân là một bộ váy hắc sắc phát ra những đóm sáng li ti như nàng đang khoát trên thân là một dãi ngân hà, phía sau còn có hai đôi cánh tinh linh đang ve vẫy.
Nghe thấy câu hỏi của Thiên Minh, U Nhi liền đưa tay vào một cái túi có hình một con thỏ trắng ở bên hông, lôi từ trong đó ra một cái gọng kính siêu to cùng một quyển sách dầy cộm. Đeo lên gọng kính, dùng tay lật từng trang sách, không lâu sau cô nàng liền lên tiếng mà trả lời Thiên Minh.
-- Ưm ưm, theo như những gì Bách Khoa Toàn Thư ghi thì Võ Thân Học Viện là một cái thế lực bên trên thế giới này, nó tồn tại từ mấy vạn năm, là một cái học việc giúp đỡ người tu luyện trên khắp đại lục, nhưng lại là một thế lực trung lập không tham gia giao tranh giữa các quốc gia cùng bang phái trên cổ đại lục này, bên trong Võ Thần Học Viện lại là ngạo hổ tàn long nên không ai dám đắc tội hay khiêu khích lấy nó.
Thiên Minh sau khi nghe thì có chút trầm ngâm suy nghĩ, xem ra cái võ thần học viện này cũng là một cái cự đầu rồi, lão nhân gia lại có thể quen biết được người bên trong thì chắc hẳn gia tộc của cậu không đơn giãn chỉ là một gia tộc bên trong Ninh Xuân thành. Nhưng hiện tại cậu đang suy nghĩ con đường cậu cần đi trong khoảng thời gian sắp đến.
-- Võ Thần Học Viện, phải đi một chuyến rồi.
Hiện tại ông của cậu cùng người thân không rỏ tung tích, không biết kẻ thù của bản thân là ai, cùng với đó nhiệm vụ của Lão Ma giao cho cậu sau khi trùng sinh còn chưa thể thực hiện.
Thở dài một hơi xua đi phiền não trong đầu, Thiên Minh liền không suy nghĩ nữa.
-- Bố mày bỏ hết, khi nào nước đến chân thì bố mới nhảy.
( Tại thằng tác không có ý tưởng nên nó trốm ae một tháng, xin lỗi nha)
Đúng lúc này bên tai của Thiên Minh lại có tiếng một khách nhân bên trong quán trà phát ra.
-- Người có nghe gì không, nghe nói một tháng sau thiên kim tiểu thư của Liễu gia sẽ tỉ võ chiêu thân, chỉ cần người nào chưa đến ba mươi có tu vi dưới Đấu Tôn cảnh mà có thể đánh thắng bên trên lôi đài thì có thể đưa mỹ nhân về dinh đó.
-- Xem ra sắp có một cuộc tụ hội giữa các thiếu niên thiên tài rồi, nghe nói vị tiểu thư kia không chỉ quốc sắc thiên hương mà còn là võ học kì tài, chưa đến đôi mươi đã là Đấu Sư lục phẩm rồi.
-- Chưa hết đâu ta còn nghe nói Liễu gia còn tặng cho người thắng một thanh ngũ giai đấu khí làm của hồi môn cho Liễu tiểu thư nữa.
-- Người nói còn có một thanh ngũ giai Đấu Khí sao, nếu nhưng vậy thì ta cũng phải đi xem mới được, ta còn chưa thấy cái Đấu Khí cao giai nào trong đời cả, nghe nói chỉ một thanh nhất giai Đâu Khí cùng đã có giá vạn kim rồi, không biết cái ngũ giai Đấu Khi kia là bao nhiêu nhỉ ?
Cả hai tên kia đang bàn luận say sưa với nhau, Thiên Minh bên này liền đưa hai cái lổ tai mà nghe ngóng.
-- Hehe, có được mỹ nhân còn có được binh khí sao, bổn thiếu hiện tại đang rất rảnh rỗi, liệu có nên đi đến đó xem náo nhiệt không nhỉ, nếu vị tiểu thư Liễu gia kia đẹp như lời đồn thì ta không ngại mà rước nàng ta về làm dâu Võ Gia đâu.
Gương mặt của Thiên Minh như một tên sắc quỷ lưu manh, khiến U Nhi bên trên vai của cậu lắt đầu ngao ngáng với tên thiếu gia dâm tặc này.
Thiên Minh đang dạo bước trên một con đường mòn dẫn đến vương đô của Lục Lâm Vương quốc, cậu cần tiến đến nơi đó sau một tháng nữa để xem cuộc tỉ võ chiêu thân của thiên kim Liễn Gia. Có ai thắc mắc tại sao Thiên Minh không cưởi ngựa hay con vật nào để di chuyển không, đơn giản lý đó là hắn không có kim tệ, số kim tệ lấy từ trên thân của tên Đấu Sư nhị phẩm lúc trước đã bị cậu tiêu hết nên hiện tại cậu không một xu dính túi, với lại Thiên Minh đang cảm nhận truyền thừa của Tiên Hồn sau khi cậu thức tỉnh nên tạm thời cậu cứ đi bộ cho chắc ăn.
Thiên Minh vừa đi vừa cảm nhận sự thay đổi bên trong thức hải của cậu, Đại Việt Trấn Thiên Trận cứ như một bánh xe mà xoay tròn bên trên thức hải, từng luồn linh hồn chi lực từ dưới thức hải được Đại Việt Trấn Thiên Trận hấp thụ vào bên trong sau đó lại được nó thanh lọc cùng cô động mà trả lại thức hải.
Nhờ vào quá trình này mà linh hồn của Thiên Minh sẽ càn ngày càn tinh thuần cùng cô động vững chắc hơn. Theo như những gì mà Thiên Minh biết về việc phân chia linh hồn thì linh hồn được chia thành Nhân Hồn, Tiên Hồn, Thánh Hồn, Thần Hồn. Nhân hồn được chia thành Hồn Sư, Tôn Hồn, Hồn Vương, Hồn Hoàng, Hồn Đế, Hồn Thánh, Hồn Thần; Tiên Hồn, Thánh Hồn, chia làm Vương, Hoàng, Đế tam cảnh. Thần Hồn chưa biết đến, đến cảnh giới Thần Hồn thì một bước nhỏ cũng là đột phá nên không được chia cảnh giới ra một cách hoàn mỹ nên không có cấp bậc phân chia rỏ ràng.
Quá trình Đại Việt Trấn Thiên Trận thanh lọc cùng cô động linh hồn của Thiên Minh sẽ vận chuyển liên tục không ngừng nghĩ, quá trình này sẽ thay đổi nhanh hơn khi Thiên Minh ngồi xuống tu luyện linh hồn.
Bỏ qua thức hải, Thiên Minh lại chuyển đến đan điền của bản thân, hiện tại bên trong đó đang tồn tại mười hai cái đại cầu liên kết với nhau, một đại cầu to lớn nhất nằm ở trung tâm, từ bên trên có khí tức của hỗn độn sơ khai phát ra, đấy là quả cầu tụ tập hỗn độn nguyên khí, xung quanh nó còn có mười một quả cầu phát ra các loại Bản Nguyên Chi Khí khác nhau, những quả cầu này là đại diện cho Cửu Đại Nguyên Tố trong thiên địa cùng nhị đại pháp tắc của thế giới, gồm có Ngũ Hành nguyên tố Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, cùng tứ đại tự nhiên nguyên tố là Phong, Lôi, Quang, Ám. Nhị đại pháp tắc là Thời Không Chi Lực.
Theo như Ma U Quyết giới thiệu cùng những gì U Nhi giải thích thì Thiên Minh đang trong giai đoạn đầu trong quá trình tạo ra thế giới của Ma U Quyết. Quá trinh này Thiên Minh sẽ phải hấp nạp Bản Nguyên Chi Khí từ thiên địa vào bên trong cơ thể, thứ nhất là giúp cậu tăng tiến tu vi, hai là để chuẩn bị cho việc Tụ Nguyên của Ma U Quyết.
Hiện tại chỉ có quả cầu hổn độn to lớn ở trung tâm là có được hào quang sáng lạn còn các quả cầu khác thì ảm đạm vô quang, điều này là do Thiên Minh hiện tại còn chưa hấp thu Bản Nguyên chi lực của các loại nguyên tố kia nên chúng chưa thể tạo ra Bản Nguyên Chi Tâm của nguyên tố mà hấp thụ.
Nghĩ đến đây Thiên Minh liền thắc mắc mà hỏi U Nhi trên vai.
-- Này U Nhi, tại sao ta đã song tu với Lý Họa mà bản nguyên chi tâm của Thủy nguyên tố lại không xuất hiện vậy?
-- Tại thiếu gia lo chơi con gái nhà người ta đến chết đi sống lại mà không chịu vận chuyển Ma U Quyết để hấp thụ bản nguyên chi lực từ Thủy Linh Căn của nàng nên không có thôi.
Nghe đến đây thì như có một đàn quạ đen bay qua đầu của Thiên Minh, hiện tại cậu muốn đập đầu vào cái gối nào đó để tự sát rồi.
-- Tại sao, người không nhắc ta.
Thiên Minh câu có mà trách vấn U Nhi.
-- Cái này không thể trách người ta được, người ta cũng là một tiểu nữ nhân chưa trải sự đời, làm gì mà muốn ngồi xem hai người các người đại chiến cơ chứ, lúc ấy người ta đã đóng lại linh thức tự phong bế rồi, sao có thể nhắc cho thiếu gia.
U Nhi vừa nói vừa dùng tay vò vò tà váy của bản thân, ra vẻ ngại ngùng.
Thiên Minh cũng bó tay không còn lời nào để nói. Đúng vào lúc này, cậu lại nghe thấy có tiếng đánh nhau ở đâu đó phía trước, Thiên Minh không ngần ngại vận long bộ mà tiến lên, quân tử là phải thấy chuyện bất bình ra tay tương trợ, với lại trực giác báo cho cậu phía trước có thứ quan trọng với cậu.
Thiên Minh nhanh chóng tiến về phía trước, không lâu sau thì hiện ra trước mặt cậu là hai nhóm người đang giằng co lẫn nhau. Một nhóm người nhìn sơ đã biết là người có tiền hay là gia tộc nào đó đi ra ngoài, bên trong còn có hai ba chiếc xe sang trọng được tuấn mã kéo xe còn là loại tốt nhất trong những loại tuấn mã, hai bên còn có những thủ vệ ăn mặc chỉnh tề mà theo bảo hộ. Còn bên kia là một nhóm thảo khấu, đầu trộm đuôi cước, ý định cướp lấy nhóm người phía trước.
Cả hai bên đều đang đưa cao gươm đao chuẩn bị mà lao vào nhau chém giết, đúng vào lúc này có giọng nói của một trung niên dẫn đầu đoàn hộ vệ vang lên.
-- Tôn Nhị, hôm nay người muốn tiệt tình như vậy sao, chúng ta đã muốn đưa ra kim tệ để đi qua mà các người lại không đáp ứng, các người còn muốn gì đây.
Nghe như vậy thì tên thủ lĩnh bên trong nhóm thảo khấu kia lên tiếng trả lời, hắn ta vừa mới bước ra ngoài liền đã có thể nhận ra là kẻ hung ác không từ thủ đoạn, trên gương mặt của hắn có một vết sẹo kéo dài từ dưới mắt đi ngang qua sóng mũi rồi kết thúc ở tận cùng gương mặt, một con ngươi thì trắng đục nhìn vô cùng ghê rợn.
-- Mạc Thương, lão già nhà người đừng xen vào chuyện bao đồng được không, ai chả biết phía sau lưng của người, bên trong cái xe kia đang có một cái chí bảo vạn kim khó cầu, người nghĩ hai ba đồng kim tệ của người có thể để anh em bọn ta bỏ qua được sao.
Nghe tên Tôn Nhị nói thế thì sắc mặt của nhóm thủ vệ có chút biến sắc. Chuyện bọn họ đang hộ tống một bảo vật này được sắp xếp một cách thần bí, không để lộ thông tin ra bên ngoài, làm sao lại bị nhóm người của bọn Tôn Nhị này biết được.
-- Thắc mắc sao?
Tên Tôn Nhị nhìn thắc sắc mặt của Mạc Thương cùng nhóm người thủ vệ thì liền cười vang mà hỏi.
-- Muốn biết thì các người nên hỏi Lý công tử bên trong xe kia, xem xem bên trong gia tộc của hắn ta có người nào phản bội hay thù hằn gì với chi mạch của hắn mà lại đưa ra một cái giá cực cao để lấy cái mạng cùng bảo vật hắn ta đang bảo vệ kia.
-- Không ngờ tứ thúc lại ra tay vào lúc này! Vậy các người muốn lấy mạng của ta sao, ta nghĩ chỉ vài người các người là không đủ đâu, hay người kêu hết toàn bộ những kẻ đang ẩn nấp ra hết luôn đi để ta còn xử lý hết luôn một lần.
Một lời nói ngạo mạn cùng kiên nghị phát ra từ bên trong thùng xe phía sau nhóm thủ vệ. Từ bên trong một thanh niên bước ra, tay cầm trường kiếm, tử y phiêu dật, tóc đen xõa tung sau người, mũi cao mắt sáng, anh khí bức người. Một mỹ nam tử hiện ra trước mắt thế nhân.
Từ người thanh niên này phát ra một cổ hàn khí khiến ai nhìn vào cũng phải rùng mình.
-- Lý Tử Thanh người nghĩ người mạnh lắm sao, chỉ mới có đấu sư cảnh thất phẩm thì liệu có đánh lại ba huynh đệ bọn ta không.
Lúc này từ hai bên đoàn người lại hiện ra thêm hai nhóm người khác, dẫn đầu là hai tên thủ lĩnh có tu vị Đấu Sư cảnh thất phẩm cùng một tên lục phẩm, nếu tính luôn tên Tôn Nhị nữa thì đúng là có vốn liến hạ sát Lý Tử Thanh.
-- Đại ca, tam đệ chúng ta cùng lên đi ta sẽ dữ chân Mạc Thương, hai người hãy bắt tên tiểu tử miệng còn hơi sữa này lại đi.
-- Được lắm nhị đệ chúng ta cùng lên.
Nói rồi cả ba tên kia liền dẫn đầu mà đánh đến đoàn ngời Lý Tử Thanh.
Còn tiếp.
Cảm ơn ủng hộ
I LOVE YOU 😘😘😘😘