Chương 132: Phục Kích

Trận chiến vẫn cứ diễn ra như thường cho đến khi bên cạnh Thiên Minh hiện ra một bóng trắng, trên tay cầm lấy trường kiếm chém ngang đến thân Thạch Linh Nhân.

Thiên Minh đã vận chuyển áo nghĩa mà tạo ra một phân thân hệ lôi, cùng với đó trên thân lôi phân thân mang theo địa long giáp, tăng thêm sức phòng ngự của nó.

Hai đánh một không chọt cũng què, nhưng điều bất ngờ luôn có thể xảy ra, khi kiếm của Lôi phân thân lại bị một thanh trường đao chặn lại, Thạch Linh nhân còn lại cũng đã ra trận, trường đao chặn lại trường kiếm, sau đó là một cước đánh lên trước ngực Lôi phân thân.

Thiên Minh nhìn thấy một màng này cũng khá bất ngờ, nhưng cũng rất nhanh hiểu được tại sao Thạch Linh nhân này lại tiến lên mà chiến đấu, Thiên Minh quên mất một điều đó là cậu cần phải đánh bại hai cái Thạch Linh Nhân thì mới có thể mở ra được tầng thứ hai của Vạn Bảo Khố, hiện tại chỉ là hai cái Thạch Linh Nhân cảm thấy cậu còn chưa đủ thực lực nên mới chỉ có một tên tiến lên, nhưng khi Thiên Minh phân thân ra Lôi phân thân thì xem như đã tạm đạt điều kiện nên Thạch Linh Nhân còn lại mới tiến lên.

Thiên Minh lúc này vẫn tiếp tục đánh ra những chiêu thức mạnh mẻ đến hướng Thạch Linh Nhân, bổng nhiên cậu lui người về sau, trường côn trên tay tách thành hai cái đoãn côn, sau đó cậu cắm lấy hai cái đoãn côn xuống dưới sàn, thổ nguyên lực mạnh mẻ trào dân, Thiên Minh tạo thành hai cái đại trùy từ thổ nguyên lực đánh đến Thạch Nhân.

Toàn thân Thiên Minh bốc lên khói trắng, đấy là trạng thái khi cậu dùng long nộ để chiến đấu, long huyết trên thân nhanh chóng vận chuyển khắp thân thể, khiến cho sức mạnh của Thiên Minh tăng lên gấp vô số lần.

Côn pháp đang uyển chuyển liền hóa thành cuồng bạo của trọng trùy khiến Thạch Linh Nhân cũng bất ngờ không thể ứng phó, Thiên Minh bổ mạnh trọng trùy lên trường kích của Thạch Linh nhân khiến nó bay ngược ra sau.

Thuận thế mà lên Thiên Minh hai tay hai thanh trọng trùy mà đánh xuống thân Thạch Linh Nhân.

Ầm...

Trọng trùy bổ xuống nhưng thân ảnh của Thạch Linh nhân đã rời đi, tôc độ không thua kém gì Thiên Minh, tiếp theo Thạch Linh nhân từ một bên khác mà đánh đến Thiên Minh.

Thiên Minh tăng lên sức mạnh để tấn công nhưng tốc độ cùng sự linh hoạt bản thân lại bị giảm đi, nhìn thấy trường kích đâm đến Thiên Minh không di chuyển mà dùng một bên đại trùy đánh ra, chắn lại một đòn của Thạch Linh Nhân, dư trấn khiến cậu trượt đi một đoạn dài.

Một bên khác, Lôi phân thân lúc này như một đóa lưu tinh xoay quanh thân Thổ Linh nhân cầm đại đao, tốc độ của Lôi phân thân vô cùng nhanh nhẹn, khiến cho Thạch Linh nhân phải tạo ra một lồng bảo hộ xung quanh thân, kháng lại từng đường kiếm vừa mạnh vừa nhanh.

Cả hai  bên lúc này chính là đang chiến đấu về độ bền với nhau, năng lượng của bên nào tiêu hao hết trước chính là bên thua cuộc.

Thiên Minh vận chuyển nguyên lực vào bên trong hai thanh đại trùy, khí thế bộc phát mà tiến đến bổ đại trùy đến hướng Thạch Linh nhân.

Ầm.

Cán trường thương bị một kích Thiên Minh đánh ra uốn cong, cùng với đó trọng lực khiến cho Thạch Linh nhân bị đánh bay.

Thiên Minh lại tiếp tục thuận thế mà tiến lên đánh đến Thạch Linh nhân.

Ầm...ầm...ầm....

Thiên Minh không ngừng nghỉ mà đánh trọng trùy đến Thạch Linh nhân, ép nó vào thế bị động, nhưng bấy nhiêu đó vẫn chưa đủ để đánh bại thạch Linh nhân.

Khí thế trên thân hai cái Thạch  Linh nhân  bộc phát, nguyên khí như một dòng thác phun trào.

Thạch Linh nhân cầm trường kích đang bị Thiên Minh nghiền ép liền trở người dùng trường kích đối đầu với đại trùy của Thiên Minh, một chín một mười không phân mạnh yếu.

Tiếp theo đó trường kích linh hoạt mà vòng qua đại trùy, nhắm đến giữa ngực Thiên Minh mà đâm ra.

- Ưm...

Ầm 

Thiên Minh bị trọng kích đánh bay ra sau, trên ngực của cậu hiện ra một miếng địa long chi giáp bảo hộ, nếu không thì một kích kia đã đâm xuyên thân thể của cậu rồi.

Trọng trùy tan biến bởi Thiên Minh không thể đưa thổ nguyên lực vào bên trong nữa, ôm lấy lòng  ngực đau đớn khi nhận lấy một cái trọng kích, Thiên Minh đang bắt đầu suy tính chiến lượt chiến đấu tiếp theo.

Một bên khác Thạch Linh nhân cầm đại đao bùng nổ nguyên lực mà đẩy lùi Lôi phân thân, đại đao trên tay linh hoạt mà chém đến Lôi phân thân, khiến nó trật vật mà né tránh.

Tốc độ linh hoạt của lôi khiến cho phân thân dễ dàng né tránh những đòn tấn công của Thạch Linh nhân, nhưng dưới sức mạnh như vạn cân cự lực của đại đao kia thì chỉ cần một lần bị đánh trúng cũng đủ để phân thân tan biến.

Áp lực vô hình đang ép lên Thiên Minh, cậu cần phải đối đầu với hai cái Thạch Linh nhân cùng một lúc, sức mạnh hiện tại cũng không biết có đủ hay không.

Hai thanh đoãn côn nhập lại thành một, Thiên Minh chuyển hóa nguyên lực từ thổ thành hỏa, trường côn trên tay hóa thành một khúc hỏa côn nóng bỏng.

Thiên Minh đánh nát ba quả Phệ Thiên Noãn, một cổ năng lượng mạnh mẻ tuông trào bên trong thân thể, toàn bộ chiến lực của Thiên Minh lúc này bị cưởng ép nâng lên một phần.

Thiên Minh nắm chặt trường côn trên tay mà đánh đến, hỏa diễm điên cuồng thiêu đốt lấy không gian.

Thạch Linh nhân vận chuyển nguyên khí gia trì vào bên trong trường kích, mạnh mẻ cản lại hỏa côn của Thiên Minh.

Ầm...

Trận chiến diễn ra vô cùng khốc liệt, Thiên Minh lại trở về thế nghiền ép, nhanh chóng  phá tan thế phòng ngự của Thạch Linh nhân mà đánh bay nó, Thiên Minh không đuổi theo Thạch Linh nhân dùng trường kích mà cậu lách mình hướng đến Thạch Linh nhân cầm đại đao đang truy sát Lôi phân thân.

Ps: ta  chuyển Lôi phân thân thành Lôi thôi nha.

Lôi lúc này đang vận dụng long bộ cùng lôi nguyên lực mà nhanh chóng tránh né sự truy sát của Thạch Linh nhân đang điên cuồng cầm đao chém loạn kia.

Thân ảnh Thiên Minh hiện ra, hỏa côn mạnh mẻ đánh lên thân đại đao, Lôi cũng đã biết được ý đồ của Thiên Minh, thân ảnh chớp lóe mà đứng bên cạnh Thạch Linh nhân, từ một bên tay một quả cầu lôi điện phát ra từng tiếng rít gào điên cuồng chưởng vào hông Thạch Linh nhân.

Ầm..

Thân thể đầy đá của Thạch Linh nhân dưới sự phối hợp ăn ý của Thiên Minh cùng Lôi đã bị đẩy bay đi.

Nhưng chỉ mới là đẩy bay hai cái Thạch Linh nhân chứ vẫn còn chưa đánh bại, nên cả hai cái Thạch Linh nhân đứng dậy, không có bất cứ biểu hiện của sự tổn hao nào, Thiên Minh nhìn thấy cũng phải gồng cứng thân thể lên, một đường combat như thế những cũng không thể đánh cho hai cái Thạch Linh nhân trở nên trật vật thì cậu cũng biết làm thế nào để đánh bại chúng nó rồi.

Thiên Minh thu hồi Lôi, tản đi nguyên khí trên thân trở về trạng thái bình thường, gương mặt có chút bình thản mà nói.

- Ta nhận thua.

Thiên Minh không có khả năng chiến thắng, mặc cho chỉ là một cái Thạch Linh nhân, nên cậu chỉ có thể chịu thua.

Hai cái thạch linh nhân sau khi Thiên Minh nhận thua liền tản đi nguyên khí trên thân trở về hai bên lối vào Vạn Bảo Khố.

- U Nhi, lấy cho ta hai món đồ người nói đi.

-Vâng.

Thiên Minh nhanh chóng suy tư về chiến lực bản thân lúc này, còn phân phó cho U Nhi lấy vật phẩm cần thiết cho cậu để tiến vào Lôi Nguyệt Quốc.

Không bao lâu Thiên Minh nhận được hai loại vật phẩm mà U Nhi đưa đến, đầu tiên chính là Bách Diện Vạn Biến, Một cái bảo khí có hình dáng một chiếc mặt nạ, có thể khiến cho người mang vào biến đổi trăm vạn khuôn mặt cùng hình thái khác nhau.

Tiếp theo chính là một chiếc áo choàng hắc sắc, cũng là một cái bảo khí, che dấu khí tức của người mặt, có thể điều chỉnh lấy khí tức trên thân, đánh lừa người khác có tu vi dưới Thánh cảnh.

Thiên Minh nắm lấy hai cái bảo khí trên tay, sau đó thân ảnh của cậu di chuyển đến Ma Long điện, Thiên Minh cũng muốn nâng cao chiến lực bản thân lên vài phần.

Tiến vào bên trong, bước lên Nhất Trọng Kiều, Thiên Minh dùng ý thức nâng trọng lực lên một trăm lần.

Thân thể lúc này như có vô số ngọn núi đang đè lên thân thể, vô số trọng trùy đang đánh lên từng thế cơ.

Thiên Minh vận chuyển Lạc Long Chiến Kỹ, bắt đầu vận chuyển máu huyết bên trong thân thể mà rèn luyện.

Ở một nơi khác, bên trong một tòa cung điện sa hoa tráng lệ, một nữ nhân dáng hình xinh đẹp, thân mang phượng kế ngọc bào, đang ung dung thưởng thức hoa quả.

- Thưa chủ thượng, tứ công chúa đang trên đường trở về, nhưng trong quá trình tranh đoạt truyền thừa thì nàng đã bị mất đi hai chân, còn nữa chính là hiện tại chúng ta vẫn chưa biết được nàng có dành được truyền thừa hay không.

Nữ nhân đang ung dung lột vỏ một trái nho thì nghe thấy được lời nói của thủ hạ liền ngừng lại.

- Người nói nàng ta đã mất đi hai chân?

- Vâng.

- Hahaha, được được, nếu lúc trước dưới chiến lực mạnh mẻ của nàng ta thì ta còn có chút e ngại, nhưng hiện tại nàng ta lại tự thân phế đi chiến lực của bản thân thì xem như số nàng đã định.

Nữ nhân lúc này hiện ra một nụ cười đắc ý.

- Cử người đi ám sát thiên tài trăm năm khó gặp của hoàng đô chúng ta đi.

- Vâng thưa chủ nhân.

Một nơi khác Tần Mộng Ngọc lúc này đang cưởi trên một con yêu thú mà trở về Lôi Nguyệt Quốc, không biết được bản thân đang là mục tiêu của một cuộc ám sát.

Tiến vào bên trong một khu rừng âm u, giác quan võ giả báo hiệu cho Tần Mộng Ngọc sự nguy hiểm, theo sau đó chính là một mũi tên bắn đến hướng của nàng.

Tần Mộng Ngọc nhanh chóng nghiên người tránh đi, sau đó thân thể của nàng rời khỏi lưng yêu thú, thân ảnh yêu thú cũng được nàng thu vào bên trong không gian yêu thú.

Nhanh chóng quan sát xung quanh, tìm kiếm mục tiêu tấn công bản thân, nhưng không để nàng đợi lâu liền có sóng giao động đấu khí phát ra, hai thân ảnh tay cầm vũ khí mà tấn công đến nàng.

Đấu khí trên thân vận chuyển, Tần Mộng Ngọc  liền tiến lên muốn nghênh chiến, Lôi hệ đấu khí chuyền vào hai chân, tốc độ của nàng tăng lên, từ bên trong hai chân liền có hai lưỡi đao sắt bén được bắn ra, hai chân Tần Mộng Ngọc lúc này không khác gì với hai thanh vũ khí sắc bén.

Keng...keng...

Thân ảnh cả ba người lướt qua nhau, hai thanh lưỡi đao dưới chân Tần Mộng Ngọc liền khép lại khi nàng vừa chạm đất, còn hai cái thân ảnh kia thì liền bị phân thành hai nữa rơi trên mặt đất.

Tần Mộng Ngọc chạm tay lên một bên tai, một cái mắt kính liền hiện ra trước mắt nàng, bên trên mắt kính kia hình ảnh xung quanh liền thay đổi thành ống kính hồng ngoại, có thể phát hiện được nhiệt độ xung quanh.

Nhìn quanh một vòng Tần Mộng Ngọc liền phát hiện ra bản thân đang bị một nhóm người bao quanh bản thân.

Nhìn thấy đồng bạn bị phân đôi thân thể nhưng những người vây công Tần Mộng Ngọc vẫn không ngừng lại mà tiếp tục tiến lên.

Năm người bên trong nhóm người này liền cắm lấy năm lá sắc kì xuống mặt đất dưới chân, một cái khốn trận được hình thành mà bao quanh lấy Tần Mộng Ngọc vào bên trong.

Bên trên kính mà Tần Mộng Ngọc đang mang cũng hiện ra thông tin của khốn trận này nhưng hiện tại nàng không thể quan tâm đến nó bởi bản thân nàng lúc này đang tập trung tinh thần bản thân đối chiến với những người tiến đến.

Đấu khí nhanh chóng chuyển hóa, thân pháp chuyển động, hai lưỡi đao bên dưới chân lấp lóe hàn quang theo từng lần ra chiêu của nàng.

Tần Mộng Ngọc lúc này như một tia thiễm điện mà lướt qua thân thể của những kẻ tiến đến ám sát nàng, không ai biết được rằng chiến lực bản thân lúc này của nàng đã tiến vào một đẳng cấp khác.

Tưởng chừng như mất đi hai chân sẽ khiến cho chiến lực bản thân trở nên trì trệ, giảm súc nhưng khi được Thiên Minh ban cho đôi chân cơ giới thì nàng mới nhận ra bản thân mất đi đôi chân chưa chắt là chuyện xấu.

Đôi chân cơ giới khiến cho Tần Mộng Ngọc không e ngại bất cứ loại vũ khí nào, nó vô cùng rắn chắt, hơn thế nữa nó có thể dùng năng lượng đấu khí để vận chuyển cùng chửa trị hư tổn mà nó chịu đựng, hơn thế nữa đó chính là Tần Mộng Ngọc có cảm giác đôi chân bên dưới này không khác nào đôi chân cũ của bản thân, cứ như từ khi sinh ra thì nàng đã có được đôi chân này vậy.

Tuy bản thân lúc này chỉ có được tu vi Đấu Tôn ngũ phẩm nhưng bản thân nàng rất tự tin có thể vượt một đại cảnh giới đánh với Đấu Vương ngũ phẩm.

Thân ảnh Tần Mộng Ngọc di chuyển né đi một đòn chém từ một tên kiếm sĩ, tung mình trên không trung sao đó như một cánh hoa xoay bên trong gió mà chém đứt cổ tên kiếm sĩ kia.

Hai tay chóng lên mặt đất, thân ảnh lại bay lên, lộn một vòng bên trên không trung, biến chân thành một cái đại đao mà bổ xuống thân một tên áo đen đang cầm một đoãn đao.

Keng.

Lưỡi đao trên chân nhanh chóng chém đôi đoãn đao của tên kia, sau đó chính là ngọt ngào mà chém đôi thân thể tên này thành hai nữa.

Không bao lâu những tên xông lên muốn ám sát nàng đều đã bị nàng hạ sát bên dưới chân, ánh mắt nhìn đến một bên, nơi đó đang có một tên cung thủ đang vận chuyển đấu khí muốn bắn nàng.

Nếu bình thường thì Tần Mộng Ngọc có thể né đi mũi tên của tên cung thủ này, nhưng hiện tại nàng đang bị khốn trận vây công, một mũi tên chứa đầy đấu khí bên trong đủ lực công phá mạnh mẻ để nàng tan tành.

Nếu lúc trước thì Tần Mộng Ngọc đã rất trật vật với hoàn cảnh này, nhưng hiện tại nàng có thể dễ dàng đánh tan khốn trận bên dưới.

Chiếc kính trên mắt nàng chuyển đổi tầm nhìn, nhanh chóng phát hiện ra những điểm suy yếu của trận pháp bên dưới, cũng không phải cao siêu gì, bên trong kho dữ liệu có chứa cách tạo ra cùng phá giải vô cùng cặn kẻ.

Hai chân có ánh tím phát ra, Tần Mộng Ngọc nhắm đến một góc yếu kém của trận phát mà đánh đến.

Tên cung thủ lúc này đang cười lạnh bởi hắn đã tích đủ đấu khí để xạ cung, chỉ cần mũi tên này chạm đến gần thân Tần Mộng Ngọc thì xem như đã định.

Nhưng hắn ta không ngờ rằng, Tần Mộng Ngọc chỉ cần một cước đã đá tan khốn trận do bọn hắn tạo ra, sau đó thân ảnh của nàng biến mất trước mắt hắn, rồi tiếp theo hắn ta cảm nhận được lòng ngực bản thân bị xé tan từ phía sau.

- Người ngắm nữa đi.

Thanh âm trêu cợt phát ra, Tần Mộng Ngọc đá bay thân thể hắn hội tụ với đồng bạn bên dưới.

Không bao lâu, Tần Mộng Ngọc đã thủ tiêu toàn bộ xác những tên sát thủ, nhanh chóng lên đường tiến đến hoàng đô, nàng không thắc mắc những người này là do ai phái đến, bởi nàng đã biết từ cái kính mà nàng đeo bên tai.

Nhóm người tình báo mà Thiên Minh tìm được cũng không phải kẻ đầu đường xó chợ, sau khi nhận được tài bảo mà Thiên Minh đưa ra nhanh chóng tạo nên thế lực cho bản thân.

Chỉ vừa nhìn thấy gương mặt của những người này thì bên trên đã hiện ra toàn bộ những thông tin cơ bản của bọn chúng, bằng vào đó Tần Mộng Ngọc liền có thể suy đoán được ai là người đứng đằng sau vụ ám sát này.

Còn Tiếp.