Chương 131: Câu Chương

Làm ăn bày hầy, nhai tan đi......

Bên trên Trấn Khí Thạch liền được cộng 5000 điểm, nhưng như một tia sáng của đom đóm, lóe lên rồi lại biến mất.

Thiên Minh nhìn thấy một cảnh này cũng đành nuốt nước mắt vào lòng, một trận đánh này nếu không có một tia Dị Lôi thì Thiên Minh xem như lổ nặng.

Nhìn Tần Mộng Ngọc đang không ngừng ra cước với một con hung thú bên cạnh Thiên Minh nhằm nghĩ đến phương hướng tiếp theo.

Theo thời gian thì còn rất lâu nữa mới đến ngày Võ Thần học viện  chiêu sinh, cậu hiện tại sẽ đến Lôi Nguyệt Quốc, cũng chỉ là tìm một chút việc cho bản thân.

Sau đó Thiên Minh cầm lấy Thập Đoạn Trấn Linh Côn mà đi vòng khắp cái bí cảnh truyền thừa này cho đến khi bí cảnh đóng cửa thì đã tìm được vô số linh dược cùng đánh chết kha khá hung thú yêu thú.

Số điểm Thiên Minh còn nợ Trấn Khí Thạch cũng đã giảm xuống gần một nữa so với lúc đầu, đến lúc này thì bí cảnh cũng đã đóng lại, Thiên Minh nhanh chóng rời đi bí cảnh, cậu cùng Tần Mộng Nguyệt hai người phân ra mà di chuyển, Tần Mộng Nguyệt dùng lấy truyền tống phù mà trở về Lôi Nguyện Quốc, Thiên Minh thì lại cuốc bộ mà tiến lên.

Tìm lấy một ngôi thành nhỏ ven đường, Thiên Minh thuê một cái khách điếm mà tiến vào nghỉ ngơi.

Sau khi đã sắp xếp xong mọi việc Thiên Minh tiến vào bên trong không gian Ma Thiên Giới.

Bên trong Ma Thiên Giới lúc này là một khung cảnh khá yên bình khi các nữ nhân bên trong đang tu luyện, mỗi người một góc mà vận chuyển công pháp bản thân.

Thu Uyên đang cùng với Lôi Kim thú đối chiến với nhau, kiếm trên tay như thiễm điện mà chém đến thân Lôi Kim thú.

Lôi Kim thú tứ chi linh hoạt mà tránh né, bản thân sở hữu hai loại thuật tính là kim cùng lôi, tốc độ cùng lực tấn công của con thú nhỏ này rất mạnh mẻ nên hiện tại hai bên vẫn đang giằng co với nhau.

Ánh mắt nhìn đến một nơi, Lôi Vân đang nhắm mắt tịnh thần tu luyện công pháp mà Thiên Minh đưa.

Nhìn đến nữ nhân này Thiên Minh cũng không biết phải đôi sữ với nàng thế nào, không ân không oán, cũng không có tình cảm, nhưng Thiên Minh là một người có trách nhiệm, nếu đã có quan hệ với nàng thì cậu sẽ chịu mọi trách nhiệm với nàng.

Tiến đến bên cạnh Lôi Vân, Thiên Minh ngắm nhìn nữ nhân, một thiếu nữ mười tám đang bên trong độ tuổi xuân xanh, lại vì một cái cảm tình với nam nhân mà lại đưa thân cho hắn ta, ngu ngốc đến không tưởng nhưng đây mới là bản sắc của lứa tuổi này.

Thiên Minh cũng chỉ mới mười sáu, còn nhỏ hơn cả nàng, nói về kiếp trước của hắn thì cũng không khác bao nhiêu, lúc ấy bản thân còn không biết có được bửa ăn no hay không thì hơi sức đâu lại đi ngẩm nghĩ nhân sinh, tình cảm nam nữ thế này, nhưng từ lúc thức tỉnh được không gian chuyển sinh, tiếp xúc với những kiếp nhân ở bên trong thì lâu lâu cậu lại có được những suy nghĩ  của những lão già tan thương bên trong tuế nguyệt này ảnh hưởng.

Như cảm nhận được có người đang nhìn mình, nữ nhân liền mở mắt mà ngắm nhìn nam nhân trước mắt.

- Thiên Minh, chàng đã đến?

Thiên Minh đưa tay vuốt lấy một sợi tóc trên tráng nữ nhân, nụ cười tỏa nắng mà nhìn nàng.

- Xem ra tiểu nha đầu nàng vẫn tốt, thế nào công pháp ta đưa nàng có dễ tu luyện không?

- Vâng, ta thấy bản thân sau khi tu luyện công pháp của chàng đưa rất thuận lợi, tu vi của ta cũng nhanh chóng mà tăng lên.

- Nàng muốn ra ngoài không, hiện tại ta đã rời khỏi bí cảnh truyền thừa của Diệt Lôi Thần Đế, ...

Thiên Minh nói ra những kế hoạch sắp đến của cậu với Lôi Vân, muốn biết nàng có ý định gì, theo hắn thì hắn muốn nàng ở bên trong Ma Thiên Giới này, thứ nhất có thể nhanh chóng đề thăng tu vi của bản thân, thứ hai thì bên trong Ma Thiên Giới rất an toàn, ngay cả khi Thiên Minh có bỏ mạng thì Ma Thiên Giới vẫn có thể bảo hộ cho những người ở bên trong.

Nhưng Thiên Minh cũng tôn trọng quyết định của nữ nhân, nếu nàng muốn ra bên ngoài thì cậu cũng không có ý kiến gì.

- Ta muốn ở bên trong không gian này, đến khi nào ta cảm thấy được tu vi bản thân mạnh mẻ thì sẽ kêu chàng cho ta ra ngoài.

- Được, nàng cứ làm theo ý nàng đi.

Thiên Minh tặng cho mỹ nhân một nụ hôn sâu, tiếp theo lại để cho nàng tiếp tục tu luyện.

Thân ảnh của hắn tan biến, hiện thân đã ở trước một tòa thủy đình, một nữ nhân mặc tử y đang ngồi ngắm nhìn dòng nước chảy bên dưới.

Thiên Minh như một tên trộm mà tiến dần đến nữ nhân kia, bất ngờ mà ôm lấy nàng từ phía sau.

- Tiểu mỹ nhân, ta cảm nhận thấy nàng đang có chuyện u phiền, có thể cho thiếu gia ta chia sẽ buồn phiền cũng giai nhân nàng hay không.

Khá bất ngờ với việc Thiên Minh ôm mình từ phía sau, nhưng sau khi nghe thấy thanh âm quen thuộc kia thì Minh Nguyệt mới thả lỏng tinh thần, nhẹ nhàng mà tựa vào lòng ngực Thiên Minh.

- Ta làm gì có ưu phiền, ta chỉ là cảm thấy bản thân thật vô dụng khi không thể giúp chàng chiến đấu mà thôi.

Minh Nguyệt sau khi chứng kiến được sức mạnh khủng bố của lôi nhân cùng với sự giảo hoạt của Mị Cơ khiến nàng cảm thấy bản thân thật vô dụng không thể ra sức hổ trợ được Thiên Minh.

- Ai nói nàng không giúp được gì cho ta chứ, nàng cũng đã thấy được sự giảo hoạt cùng với thủ đoạn của nữ nhân kia, nếu không có nàng cầm chân lấy nữ nhân kia thì ta sao có thể toàn lực mà chiến đấu với lôi nhân cơ chứ!

- Nhưng thiếp lại không thể để cho nàng ta bỏ mệnh lại, lại để cho nàng ta ung dung rời đi.

Minh Nguyệt khẻ giọng tự trách bản thân.

- Không có gì, nàng đã dùng hết sức, chỉ có thể trách ta không thể kiềm chế được lôi nhân, để hắn có cơ hội tạo ra vết rách không gian cho nàng ta rời đi.

- Đó là do ta....

Thiên Minh bá đạo hôn lên môi nữ nhân.

- Không phải lỗi của ai cả.

Vừa nói lời tâm tình thì một bàn tay đã đặt lên một bên ngực Minh Nguyệt, nhẹ nhàng vuốt ve nắn bóp lấy nó qua một lớp y phục.

Thiên Minh nhanh chóng khiến cho Minh Nguyệt động tình, nàng đưa tay xuống bên dưới hạ thân nam nhân mà vuốt ve, muốn khiêu khích lấy dương căn ngủ say bên dưới.

Thiên Minh buông lấy đôi môi giai nhân ra, sau đó lại cắn nhẹ lên khóe tai, trường xuống  đôi gáy thon, chiếc cổ như thiên nga, hai tay luồng ra sau mà bắt lấy hai bên bờ mông bạo mãng của Minh Nguyệt, ra sức nắn bóp lấy nó.

Minh Nguyệt nhanh chóng phát ra từng thanh âm rên rỉ mê người, hòa nhập lấy không gian xung quanh, mang cho người nhìn một cảm giác khiêu gợi vô cùng.

Không bao lâu, hai bầu ngực to tròn của nàng đã bị Thiên Minh đưa ra ngoài, tha hồ nắn bóp cùng bú liếm.

Bên dưới hạ thân đang có một bàn tay tà ác vén lấy toàn bộ váy áo mà tiến vào bên trong kích thích lấy hạ thân nàng.

Minh Nguyệt lúc này đang dùng tay bám lấy lan can của đình viện, toàn thân nghiên về sau để lộ ra hai bầu ngực cùng hạ thể cho nam nhân hưởng dụng.

Thiên Minh hưởng thụ lấy bầu ngực căn, nhũ hoa đỏ hồng đang cương cứng bên trong khoang miệng bản thân, ngón tay bên dưới đã tiến sâu vào bên trong hạ thể Minh Nguyệt, hưởng thụ lấy sự co bóp mãnh liệt bên trong, toàn thân Minh Nguyệt tiết ra hương thơm mê người kích thích lấy thú tính của Thiên Minh, khiến cho cậu muốn cùng nàng cá nước chiền miên.

Thiên Minh nhanh chóng hô biến toàn bộ áo quần trên thân, hiện ra một thân thể hoàn mỹ đối với nữ nhân, dương căn bên dưới không còn được che chắn liền hùng dũng vươn cao ngạo nghể, thị uy với mọi thứ xung quanh.

Tiếp đó Thiên Minh xoay người Minh Nguyệt, để toàn thân nàng quay lưng với cậu, từ phía sau Thiên Minh vén lấy y phục nàng lên để lộ bờ mông bạo mãng cùng với hai cái lỗ xinh xinh, Thiên Minh liền đưa quy đầu tiến đến gần khe mông nữ nhân, không chọn bất cứ cái lổ nào để tiến vào mà dùng hai bên mông ép chặt lấy dương căn bản thân vào bên trong.

Dương căn nhanh chóng di chuyển ở giữa khe mông Minh Nguyệt, cảm giác ấm nóng truyền đến từ giữa hai bờ mông, làm cho Minh Nguyệt có chút sung sướng nhưng nó còn chưa đủ cho nàng thỏa mãn, khi bên trong âm đạo nàng lúc này đang vô cùng ngứa ngáy khó chịu.

- Thiên Minh, chàng mau tiến vào, đừng trêu chọc ta nữa, bên trong thật là ngứa, âm đạo của ta muốn dương căn to lớn của chàng cấm vào bên trong, muốn nó trừng phạt lấy ta, vì không đủ thực lực giúp chàng chinh chiến.

Minh Nguyệt phát tao mà lên tiếng, ngữ âm quyến rũ mà câu dẫn Thiên Minh cấm dương căn vào bên trong hạ thân của nàng.

- Hahaha, nàng thật là dâm nha, lại còn có thể nói ra lời này, ta thật thích á.

Thiên Minh khá bất ngờ nhưng những lời này lại khiến cho cậu thích thú mà còn làm cho máu huyết bên trong thân thể sôi trào hơn, dương căn bên dưới hạ thân căn phòng lên một vòng.

Không chần chờ gì nữa Thiên Minh liền tách lấy hai bên khe mông Minh Nguyệt, nhắm thẳng đến con sò bên dưới hạ thân nàng mà tiến công, dương căn nhưng trường thương đâm sâu vào bên trong, tách ra toàn bộ âm hộ, chèp ép lấy âm đạo, đỉnh thẳng đến hoa tâm.

Thiên Minh như một cái máy khâu công suất lớn, dương căn ra vào bên trong âm đạo Minh nguyệt, ma sát khiến khoái cảm nâng cao. khiến toàn bộ hai cổ thân thể tiến lên vu sơn, tận hưởng khoái lạc nhân gian.

Thiên Minh ôm lấy eo Minh Nguyệt, xiết lấy vòng eo thon của giai nhân, lấy điểm tựa mà nhấp hông.

Hai bầu ngực Minh Nguyệt theo động tác mà lắc lư, toàn thân nàng lúc này không ngừng bị Thiên Minh nhâp hông mà rung lên, hai chân dần vô lực vì sướng khoái, tiếng rên rỉ không kiềm chế mà phát ra.

Chát chát....

Thanh âm bàn tay vỗ lên da thịt, Thiên Minh một tay ôm eo giai nhân một tay đang vỗ lên một bên mông của nàng.

- Ư...a....a....ư....ư.......

Chát...chát....bóp...bóp.....

Những thanh âm gợi dục không ngừng phát ra trợ hứng cho hai kẻ khát tình tha hồ mây mưa, hưởng thụ xác thịt của nhau.

Dương căn sau một thời gian đã đâm sâu đến tử cung giai nhân, sau đó cấm sâu đến tận cùng nơi đây.

Thiên Minh luồng tay bế lấy thân thể Minh Nguyệt lên cao, hình ảnh hai bộ phận sinh dục của nam nữ liền hiện ra bên trên hồ nước trong bên dưới đình viện.

Thiên Minh lợi dụng sức mạnh bản thân mà kiểm soát lấy việc ra vào của dương căn, Minh Nguyệt bị động tiếp thụ lấy từng lần dương căn đâm sâu, cùng với cảm giác bản thân lơ lững phiêu diêu trong không gian, toàn bộ thân thể của nàng lúc này đang được nam nhân chiệu đựng.

- Minh Nguyệt nàng nhìn xem.

Thiên Minh cúi người để cho gương mặt đỏ bừng mê người của Minh Nguyệt soi xuống mặt hồ bên dưới, nàng lúc này vô cùng mê người, hai bầu ngực ngạo ghể bị hai đùi chèn ép, váy áo đang treo ở giữa eo, hạ thân đang có dương căn to lớn đâm vào, bộ dạng dâm đãng đến tận cùng.

Thiên Minh hôn lên chiếc lưng đang đối mặt với cậu, sau đó mới đưa Minh Nguyệt đến chiếc bàn đá ở giữa đình viện.

Sau đó tách lấy hai chân nữ nhân ra, dương căn nhanh chóng cấm vào bên trong âm đạo nữ nhân, từng cú nhấp hông mãnh liệt đâm sau vào bên trong khiến cho Minh Nguyệt vô cùng thứ sướng.

- A....a....a....a...sướng quá đi....thiếp cảm thấy bản thân như đang biến thành nước theo từng lần nhấp hông của chàng.

Thiên Minh lúc này tập trung nhấp hông, cùng với đó chính là ngắm nhìn trạng thái dâm đãng của nữ nhân lúc này.

Cũng lúc này Âm Dương Ngự Nữ Công được Thiên Minh vận chuyển mà tu luyện, âm dương chi lực được Thiên Minh điều khiển qua hai cổ thân thể, năng lượng chuyển hóa, âm dương vận chuyển mà tăng tiến tu vi.

Thiên Minh ôm Minh Nguyệt, đưa gương mặt của nàng đối mặt với cậu, đôi môi tìm đến đôi môi giai nhân, đầu lưỡi như trường xà mà tiến vào bên trong khoang miệng Minh Nguyệt, hai đầu lưỡi quấn lấy nhau, trao cho nhau từng giọt hương tân ngọc dịch, tình cảm mãnh liệt tuông trào.

Bên dưới hạ thân, dương căn tiến vào bên trong âm đạo, như một cổ máy vĩnh cửu không ngưng nghĩ mà ra vào, bên trong âm đạo như muốn xoắn nát dương căn nam nhân, quy đầu ngập sâu bên trong tử cung.

Không bao lâu Thiên Minh bắn lấy tinh hoa vào bên trong tử cung nữ nhân, từng dòng dương tinh lắp đầy tử cung, đến khi Thiên Minh kéo dương căn to lớn của bản thân ra bên ngoài cũng kéo theo từng dòng tinh đặc chảy ra bên ngoài từ bên trong âm hộ chưa thể khép lại của nàng.

Nhìn thấy nữ nhân lúc này đang vô lực nằm trên bàn đá, Thiên Minh đắt ý mà đưa tay nắn bóp lấy một bên bầu ngực của nàng.

- Nàng thật là yếu nha, lần nào cũng bị ta đánh bại.

Minh Nguyệt không nói một lời, chỉ đưa ra một ánh mắt u oán với Thiên Minh, sau đó chính là không quan tâm đến cậu làm gì nữa.

Thiên Minh nhìn thấy ánh mắt u oán kia thì cũng chột dạ, cười cười  sau đó liền biến đi luôn.

Thân ảnh hiện ra đã đứng trước một cái hồ nước, toàn bộ hồ nước phát ra một cổ huyết tinh nồng đậm, cùng với đó lượng linh khí nơi đây cũng vô cùng cao so với không gian xung quanh.

Bên trong hồ, hiện ra một bóng hình nữ nhân, Thiên Minh thâm tình mà nhìn vào hình dáng nữ nhân kia, Bạch Chu lúc này vẫn đang bên trong quá trình tiến hóa, không biết thời gian nàng có thể hoàn thành tiến hóa là bao lâu.

Thiên Minh tiến đến Vạn Bảo Khố, cậu cần chuẩn bị ít vật phẩm để cho chuyến hành trình tiếp theo.

Lần này cậu cần đánh bại Thạch Nhân để tiến vào tầng hai, thân ảnh Thiên Minh vừa mới hiện ra thì ánh mắt vô hồn của hai cái Thạch Linh nhân đã sáng lên.

- Chào nha, ta muốn khiêu chiến để lên tầng hai lấy ít đồ.

Thạch Linh Nhân không nói một lời mà tiến lên, lần này chính là Thạch Linh nhân dùng trường kích chiến đấu với Thiên Minh.

Nhìn thấy Thạch Linh nhân đã tiến lên Thiên Minh cũng cầm ra Thập Đoạn Trấn Linh Côn mà đối chiến.

Thiên Minh cùng Thạch Linh nhân đứng đối diện với nhau, không hề có bất cứ hành động nào mà cả hai liền đấu khí thế với nhau, toàn bộ thân thể Thiên Minh căn cứng, nguyên khí trên thân nhanh chóng vận chuyển khắp toàn thân, chỉ cần cơ hội liền có thể bùng nổ mà tấn công lấy Thạch Linh  Nhân.

 Ầm.

Không một lời nói trước Thiên Minh đánh ra trường côn trên tay đến hướng Thạch Linh nhân, nguyên khí tinh thuần theo trường côn mà đánh lên trường kích của Thạch linh Nhân.

Ánh mắt của Thiên Minh lúc này đã chuyển thành Bạch Nhãn, tằm nhìn tăng lên Thiên Minh đã đưa ra toàn bộ chiến lực bản thân để chiến đấu với Thạch Linh nhân.

Thạch Linh nhân không cần để ý Thiên Minh có dóc hết lực lượng bản thân hay không nó chỉ làm theo trách nhiệm bản thân, trường kích trên tay được nguyên lực gia trì, đối kháng với trường côn của Thiên Minh.

Hỏa nguyên lực được Thiên Minh vận chuyển đánh ra, hóa thành một đường đao lửa chém đến thân Thạch Linh nhân, Thiên Minh chuyển lôi nguyên lực gia tốc cho đòn đánh với tốc độ bản thân.

Ầm....ầm....keng...keng....

Thanh âm va chạm phát ra cùng với hỏa diễm.

Từng đường côn pháp mạnh mẻ được Thiên Minh đánh ra, Bạch Nhãn không ngừng chỉ ra sơ hở của Thạch Linh nhân để Thiên Minh đánh vào.

Thạch Linh nhân cũng không hề thua kém, khi trường kích trên tay như có được ý thức bản thân mà không ngừng ngăn lại trường côn.

Còn tiếp...