Mọi người nhìn hai sư đồ Liễu Ngọc ngơ ngác nhìn buổi hiện của mọi người trong phòng.
‘’ Chuyện này ra như nào, ai đó giải thích đi.’’ Sư phụ của Liễu Ngọc lên tiếng.
‘’ Thưa trưởng lão , người này là bạn của Lâm Du, câu ta đã chữa trị cho Lâm Doãn Nhi.’’ Một người lên tiếng, họ không quá sợ hãi trưỡng lão này vì sau lưng của họ cũng có người.
‘’ Cái gì, Lâm Doãn Nhi đã bình phục ?’’ Liễu Ngọc tức giận hỏi.
Lâm Du thấy vậy liền tức giận, chính ngươi dùng thủ đoạn đánh lén nên tỷ ta mới thua, giờ lại không muốn nàng ta bình phục, đúng là tâm địa rắn rết.
Vũ Vương cũng cười lạnh, nhìn hai sư đồ Liễu Ngọc đầy sát khí:’’ Nàng bình phục thì liên quan đến ngươi.’’
‘’ Người có quyền lên tiếng ở đây sao ?’’ Liễu Lục sư phụ của Liễu Ngọc lên tiếng, nàng cũng là cô ruột của Liễu Ngọc.
Vũ Vương tức giận, đang chuẩn bị nói gì thì Lâm Doãn Nhi tỉnh dậy, mọi người đều quay ra hỏi thăm nàng, một người trong đám người trước chữa trị cho nàng thì kéo hai sư trò Liễu Ngọc ra ngoài nói chuyện.
Lúc sau thấy người đó trở về bảo hai người kia đã rời đi, Vũ Vương thấy vậy cũng không để ý nữa, hắn cùng Lâm Du đưa Lâm Doãn Nhi về nhà nghỉ.
Trên đường đi,
‘’ Cảm tạ huynh, huynh cứu ta đến hai lần, ta vẫn nhớ lời hứa với huynh, khi huynh cần ta ta sẽ dốc hết sức hỗ trợ huynh.’’ Lâm Doãn Nhi nói với Vũ Vương.
‘’ Không có gì đâu đó chỉ là tiện tay mà thôi. Mà sắp tới có bí cảnh tranh đấu, hai người có đi không’’ Vũ Vương khách khí rồi hỏi.
Lâm Du bên cạnh tực giận nói :’’ Hôm nay chị ta chính là chiến đấu nhận vị trí cuối cùng với Liễu Ngọc kia, ai ngờ ả vờ thua nhân lúc tỷ ta không để ý đánh nàng một chưởng. Cũng tại sư phụ chúng ta đang bế quan, không hai thầy trò họ không thể dễ dàng làm càn như vậy.’’
‘’ Vậy sao.’’ Vũ Vương trầm ngâm suy nghĩ.
Thấy biểu hiện của Vũ Vương, Lâm Doãn Nhi nhanh chóng tìm mấy chủ đề khác giúp không khí nói chuyện của họ vui vẻ hơn.
Sau khi hộ tống Lâm Doãn Nhi về, Vũ Vương tạm biệt hai người đi đến của hàng mà đội của họ đã hẹn ở đó.
Vũ Vương dạo một vòng trung tâm đế đô, nơi đây người người qua lại tấp nập, có rất nhiều loại đồ Vũ Vương cũng chỉ thấy lần đầu tiên.
Đi được một lúc Vũ Vương thấy hai chị em Tiểu Hồng và Tiểu Ân đang bị một đám người mà dẫn đầu là một thanh niên nhìn khá tuấn tú, trang phục của hắn nhìn qua cũng biết là loại vải kháng ma pháp đắt tiền.
‘’ Sao vậy, chỉ cần hai nàng đi với ta hôm nay muốn gì tại đế đô này Hứa Kiên ta sẽ cho hai nàng.’’ Nam thanh niên kia lên tiếng.
Hai chỉ em Tiểu Hồng và Tiểu Ân đang sợ hãi không biết làm gì thì Vũ Vương đứng sau lên tiếng.
‘’ Ta đi tìm hai nàng cả ngày, thì ra trốn ở đây.’’ Vũ Vương mỉm cười.
Hai chị em sửng sốt khi Vũ Vương xưng hô như thế nhưng rất nhanh hai người đã phản ứng được là Vũ Vương hắn đang giải nguy cho họ.
Còn đám người kia đang ngơ ngác nhìn Vũ Vương đánh giá hắn.
‘’Hai nàng là người của ngươi ‘’ Hứa Kiên cười lạnh nói.
‘’ Đúng vậy, người có ý kiến ư ?’’ Vũ Vương nói xong cũng thả ra sát khí kinh khủng, tại Ur dạy bảo hắn đã tùy ý phóng thích sát khí thêm hệ băng vào trong đó, khiến cho người khác phải thấy lạnh buốt người.
Hứa Kiên này cũng không phải tay vừa, thấy Vũ Vương không kiêng kỵ thả ra sát khí mạnh mẽ như vậy, hắn biết nếu đánh nhau ở đây dù học viện hay gia tộc của hắn có đứng ra thì cũng không thể cứu được hắn.
Vì vậy hắn quyết định xử lý ba người này sau, vì theo dõi hai chị em Tiều Hồng và Tiểu Ân thì hắn biết đám người này cũng sẽ tham gia bí cảnh, mà hắn cũng đã có một vị trí trong đội của học viện của hắn.
‘’ Chung ta đi.’’ Hứa Kiên cười nham hiểm rồi ra lệnh đàn em rời đi.
Hai chị em Tiểu Hồng và Tiểu Ân ngơ ngác, không ngờ mọi chuyện lại diễn ra êm đẹp như vậy.
‘’ Chúng ta đi thôi, đến giờ hẹn rồi.’’ Vũ Vương không để nhiều, lạnh đạm nói.
‘’ Được, đi thôi.’’ Hai chị em cũng nói.
Đề nhà hàng mọi người cũng đã ở đó, mọi người bắt đầu bàn kế hoạch thích đáng cho lần xuất phát này.
Theo như Tô Mẫn sắp xếp :
Hai chị em Tiểu Hồng và Tiều Ân thuộc dạng hỗ trợ từ xa, tổ hợp hệ của họ là Tiểu Hồng : Hỏa , lôi. Tiểu Ân : Thủy, Mộc.
Tô Mẫn sẽ là những người đánh áp sát chính diện, còn Vũ Vương vì có số lương linh thú khá nhiều nên được giao nhiệm vụ chính là bảo vệ hai pháp sư đánh xa chính của đội và hỗ trợ Tô Mẫn một chút.
Điều Vũ Vương ngạc nhiên là Đỗ Hào này lại là pháp sư chuyên về nguyên rủa, phải biết hệ này rất hiếm thấy, tuy sức chiến đấu của họ không quá cao nhưng khả năng buff và debuff của người này rất lợi hại khi chiến đấu theo tổ đội.
Phân chia nhiệm vụ xong từng người họ cũng đưa ra một linh thú cho mọi người biết, để cùng biết khả năng mỗi người mà đưa ra hỗ trợ hợp lí hơn trong chiến đấu.
Hai chị em kia là một đôi tiểu yến, một băng một hỏa khắc hệ nhau, cả hai con này đều đang tại cấp 3 trung giai mà thôi.
Linh thú của Đỗ Hào là một con thạch nhân với phòng ngự cao, và một con huyễn xà, Vũ Vương bất ngờ khi con huyễn xà này có nguyên căn tím đỉnh cao gần như chỉ thiếu một chút là đã bước vào màu đỏ nguyên căn. Cả hai con này đều đã đạt cấp 3 cao giai.
Về phân Tô Mẫn, nàng cũng đưa ra hai con linh thú một con là hắc lôi hổ đạt đến cấp 4 sơ giai tầng thứ, còn một con là một tiểu tinh linh chỉ đạt cấp 3 sơ giai nhưng nó thuộc về trường phải hỗ trợ linh thú.
Vũ Vương cũng triệu hồi ra Bolt và Pupitar cho mọi người coi, thấy được hai con linh thú của Vũ Vương, đám người này mới thật chấp nhận Vũ Vương là một phần của đội. Đặc biệt là Pupitar đã đạt trung cấp, Tô Mẫn cảm nhận được sự nguy hiểm phát ra từ một còn linh thú hình dạng kỳ quái này,nàng đoán mình có đánh một trận với con linh thú này cũng phải rất chật vật dùng bài tẩy may thay mới thắng được nó.
Xong xuôi mọi chuyện, mọi người tiếp tục ăn uống, và nhưng ngày còn lại họ cũng không ra khỏi nơi ở mà tại phòng điều chỉnh trạng thái, chuẩn bị cho một cuộc chiến khó khăn.