Trong mấy ngày này không có thêm bất kỳ sóng gió nào xảy ra, hội Lâm Chiến, Vu Quân cũng đã bắt đầu hành động, họ bắt đầu quan sát và lựa chọn thành viên.
Cũng đã ít nhiều có tiếng ra tiếng vào việc Vũ Vương sáng lấp thế lực, nhưng hiện tại đang trong giai đoạn mọi học viên đều cố gắng lịch luyện với tu luyện nên rất nhiều học viên lâu năm cũng không để ý nhiều, mục đích của học là đánh vào top 10 thiên bảng, một lần làm tiếng hót vang trời.
…
Ngày khởi hành, nhóm người Tô Mẫn hôm nay có 4 người chưa tính Vũ Vương, 2 nữ và 1 nam.
Hai nữ tử tên gọi là Tiểu Hồng và Tiểu Ân đều là Linh cấp ma pháp sư sơ phẩm, còn vị còn lại tên là Đỗ Hào đã đạt đến linh cấp ma pháp sư trung phẩm xếp hạng 16 thiên bảng.
Vũ Vương đánh giá Đỗ Hòa, tuy đều là trung phẩm Linh cấp ma pháp sư, có vẻ như Tô Mẫn có sức chiến đấu lớn hơn Đỗ Hào này.
Chào hỏi làm quen mọi người xong thì Tô Mẫn gọi một chiếc ra đến đón mọi người ra khu tàu bay, vì nhiệm vụ lần này ở rất gần đế đô nên mọi người quyết định đến đế đô nhìn một cái rồi sẽ chạy đến chỗ bí cảnh mở.
Ban đâu ba người thấy Vũ Vương vẫn chưa đạt Linh cấp ma pháp sư đều nhíu mày, tuy nhiên họ biết Vũ Vương nổi danh là có nhiều linh thú cực mạnh, nên họ cũng k có tỏ thái độ gì quá đáng.
…
Đế Đô Á Tinh Quốc, có diện tích gấp vài lần những thành phố lớn khác của đế quốc, tại đây không gì là không có, mọi nguồn hàng pháp khí cao cấp đều tập trung tại đây hết, là tại đây có rất nhiều kỳ duyên cũng như kỳ tử đối với nhiều người.
Bởi vậy, dù nhiều người biết cửa tử có lẽ nhiều hơn duyên nhưng hàng ngày đều có người đến đây tìm đường mưu sinh.
Nhóm Tô Mẫn bước xuống tàu bay, mọi người đều bất ngờ bở sự hoành tráng mà rộng lớn của đế đô bao gồm cả Vũ Vương, riêng chỉ có Tô Mẫn là đã đến nhiều lần nên biểu cảm rất bình thường.
Nàng nhìn mọi người biểu hiện như vậy cũng mỉm cười, thấy người khác cũng to vẻ thất thổ như mình nàng rất vui.
‘’ Chúng ta đi tìm một khách sạn trước, rồi mọi người có thể tự do hành động, bí cảnh còn 3 ngày nữa mới bắt đầu, từ đây chạy đến đó cũng chỉ mất nửa ngày mà thôi, mọi người thử giãn trước đi.’’ Tô Mẫn tâm lí nói.
Mọi người thấy ý kiến này rất ổn liền cũng nhau gật đầu, rồi cũng nhau tìm một khách sạn ở, và mọi người đã kiếm được một cái nằm ngay trung tâm của đế đô.
Xong xuôi hết mọi thứ, mọi người chia nhóm ra đi tham quan đế đô, rồi đúng 7h tối sẽ tập trung tại khách sạn rồi đi ăn cũng nhau.
Ban đầu Tô Mẫn tính đi cũng Vũ Vương, nàng đã cố gợi ý hắn mà tên này dường như vờ không biết, khiến nàng vừa cảm thấy buồn bực và cảm thấy ý định của mình bị Vũ Vương nhìn thấy nên xấu hổ quyết định đi một mình.
Nhóm chia thành hai, Vũ Vương quyết định thử đi hỏi thăm thông tin của Thanh Dương học viện, tìm Lâm Doãn Nhi và Lâm du.
Dạo quanh một vòng trung tâm, cuối cũng Vũ Vương đã biết vị trí cụ thể của Thanh Dương học viện, nó nằm tại phía tây của đế đô.
Trước cửa Thanh Dương học viện to lớn, có một bóng dáng một người đứng đờ đẫn ở ngoài, đúng đó là Vũ Vương.
Học viện Thanh Dương đã tạm thời không không có ngoại nhân tiến vào, vì vậy Vũ Vương hắn đang khó xử không biết có nên trực tiếp tiến vào hay không, suy đi tính lại cánh đó cũng không ổn. Hắn thầm than tại sao lúc đó không xin số liên lạc cho dễ lại thích kiểu cổ xưa cầm tín vật.
Vũ Vương đang đứng ở đó bỗng nhiên có một đám học viên của học viện đi ra, hắn liền tiếng đến hỏi:
‘’ Xin hỏi, ta có một người bạn trong học viện này nhưng ta không có số của nàng, mà hôm này học viện không cho người ngoài tiến vào, vì vậy mọi người có thể giúp ta tiến vào?’’ Vũ Vương vui vẻ chào hỏi đám người.
‘’ Người muốn tìm là người nào ?’’ Nữ tử dẫn đầu đám học viên lên tiếng hỏi.
Vũ Vương vui vẻ khi thất thái độ của nhưng người này, hắn liền nói:
‘’ Nàng tên là Lâm Doãn Nhĩ, có lẽ là năm hai của học viện.’’
Đám người nghe vậy mặt đều tối sầm lại, nhất là vị nử tử dẫn đầu kia biểu hiện lại cực kỳ khoa trương, có một chút sát ý tỏa ra.
Vũ Vương cũng nhanh chóng cảm nhận được sát ý, tại Ur huấn luyện, hắn thường chiến đấu với yêu thú tại đó, nên hắn đã rất nhảy cảm đối với mọi sát khí.
‘’ Không có’’ Nữ tử đơn giản trả lời rồi chuẩn bị rời đi.
Vũ Vương cau mày, không có là sao, hắn liền chặn đám người lại hỏi cho ra lẽ.
‘’ Tại sao lại không có, ta chắc chắn nàng và đệ đệ học tại đây.’’ Vũ Vương nghi hoặc hỏi.
Một người trong nhóm nhếch mép cười khinh bỉ nói: ‘’ Chỉ là kẻ bại trận, tương lại cũng không có, thì có truyện gì xảy ra.’’
Mặt Vũ Vương tối sầm lại tức giận nhìn người vừa nói hỏi với uy áp tảo ra, nói người không thể cảm nhận được ngoài trừ người kia, đây chính là tác dụng của nhẫn ẩn đẳng cấp của hệ thống.
Người kia không hiểu sao tự nhiên nhìn Vũ Vương như nhìn một tu la giết người hàng loạt, hắn liền ngồi bệt mông xuống đất nói:
‘’Hôm nay này đấu với sư tỷ Liễu Ngọc bị nàng đánh trọng thương, đang được các giáo viện học viện chữa trị.’’ Người kia nói rồi chỉ nữ tử dẫn đầu là Liễu Ngọc thủ phạm gây ra cho Lâm Doãn Nhi.
Vũ Vương tức giận, nhưng hắn biết đây là đế đô nên không thể làm bậy, nhưng Lâm Doãn Nhi đang bị thương nặng, hắn phải vào giúp nàng, còn đám người này sau này sẽ xử lý sau.
Vũ Vương cấp tốc tiến đến cổng học viện, rồi chấp tay với người gác cổn nói:
‘’ Lỗi ta, đa tạ.’’ Rồi hắn phi vọt về phía chữa thương của học viện.
Người gác cổng cũng bất ngờ với hành động của Vũ Vương, và đám người Liễu Ngọc kia cũng rất bất ngờ với hành động của hắn.
Vũ Vương mở tốc nhanh đến nơi chữa thương, đừng ngoài hắn thấy mấy vị lão sư của học viện Thanh Dương đang chưa trị cho Lâm Doãn Nhi.
Nàng bị đánh một trưởng mạnh vào bụng, có chấn động đến nguyên căn vị vậy khiến tình trạng của nó không được tốt, phải nói là khá nguy kịch.
Lâm Du thì đứng một bên lo lắng, chợt nhìn thấy thân ảnh của Vũ Vương, hắn không tin vào mắt mình, liền chạy ra ngoài.
‘’ Thật sự là huynh, huynh đến tìm tỷ muội chúng ta hả .’’ Lâm Du to ra vui vẻ, rồi lại đăm chiêu nhìn về hướng tỷ của hắn đang phải chữa trị.
Vũ Vương mỉm cười, tiến vào phòng, hắn đã dùng hết chố điểm còn lại mua một bình thuốc hồi phục thần cấp, vì vậy hắn rất tự tin có thể cứu lấy Lâm Doãn Nhi.
Thấy người lạ tiến vào, giáo viên cau mày tức giận nói.’’ Người là học sinh ban nào, tại sao vào đây khi không được phép.’’
Vũ Vương mỉm cười nói :’’ Ta đến cứu nàng, các người tránh ra.
Mấy vị giáo viên kia mặt trắng bạch tức giận chửi mắng Vũ Vương.
Lâm Du tiến vào thấy cảnh này liền nói Vũ Vương là bạn hắn, hắn mời đến chữa cho chị mình, mong mấy giáo viên chu toàn.
Mấy người kia tính cách ai cũng cao ngạo, thấy Lâm Du mời một người trẻ đến thay đế bọn họ, lòng tự ái đã hiện ra, một người tức giận nói.
‘’ Mắt mũi chưa sạch lại còn đi lừa người, Lâm Du ta nghĩ ngươi nên để ý vị bằng hữu này, mạng sống của tỷ người không phải chuyện đùa.’’
‘’ Ta hiểu thưa lão sư, nhưng ta tin nếu là tỷ ta nàng cũng lựa chọn như vậy.’’ Lâm Du ngay thẳng đáp.
Thấy biểu hiện cương quyết của Lâm Du, đám người tức giận lùi sang một bên, họ muốn xem Vũ Vương có tài cán gì, và Lâm Doãn Nhi là một trong hai đệ tử hạch tâm năm hai của học viện, vì vậy họ cũng không muốn nàng chết đi.
Vũ Vương thấy vậy mỉm cười tiến đến, hắn từ tốn lấy linh dịch chữa thương mới mua tại hệ thống, trực tiếp đổ vào miệng của Lâm Doãn Nhi.
Đám người tính ngăn cản, nhưng một vị mục sư của học đưa tay ngăn cản, người này tên là Hứa Trọng, hắn mở miệng. ( pháp sư chuyên về buff)
‘’ Đây là linh dịch chữa thương, mọi vết thương dưới bán thánh có thế nhanh chóng khôi phục, ta đã thấy sư phụ ta lấy ra để cứu một vị hoàng cấp bị trọng thương.’’
Mọi người đều hít một hơi lạnh nhìn Vũ Vương, thần dịch a, mọi vết thương dưới bán thánh tự động khôi phục, mọi người nhìn Vũ Vương bằng ánh mắt khác có vài phần kiêng kỵ, thủ bút này quá lớn a.
Đám người đoán sau lưng Vũ Vương là một đại thế lực, vì vậy một phần linh dịch đối với Vũ Vương không có một chịu nhíu mày gì cả.
Mọi người đang mất hồn thì tiếng của Liễu Ngọc vang lên, và bên cạnh nàng có một lão bà, Vũ Vương đoán là sư phụ của nàng.
‘’ Sư phụ, chính hắn là kẻ đột nhập vào học viện.’’ Liễu Ngọc chỉ thẳng mặt Vũ Vương.
Mọi người lại một lần nữa ngơ ngạc nhiên hai người, họ muốn biết sự tình, dù sao Vũ Vương là bằng hữu của Lâm Du lại có thế lực chống lưng, phải đột nhập vào sao ?
Vũ Vương không biết chỉ đơn giản dùng linh dịch chữa thương, địa vị của Vũ Vương đã bị đám ngươi thổi phồng lên rồi.