Tác: Đổi Tôn Hạo = Tề Hạo
Sau khi kích hoạt thiên tính, tu vi của Vũ Vương cũng đạt được Bạch cấp tập sự.
Hình ảnh Vũ Vương cứng chọi với đại chiêu ‘’ Lôi Phạt’’ của Tề Hạo khiến toàn trường phải rung động mãnh liệt.
Vũ Vương hắn chỉ là một nguyên căn trắng mà lại có thể xuất hiện hai hệ, mà đẳng cấp lôi điện kia không kém con linh thú của Vũ Vương ban nãy, điều đó đã khiến mọi người có ánh mắt khác với thực lực chân chính của Vũ Vương.
Thực lực này thuộc tầng lớp thiên tài hiếm có, có thể vượt cấp chiến đâu.
‘’Không ngờ tên tiểu tử vẫn bảo lưu thực lực. Mà hắn còn có lôi hệ, đẳng cấp còn vượt xa thuỷ hệ của hắn, người có chắc hắn không có chỗ dựa nào ?.’’ Dương Bình nói với khuôn mặt không thể ngờ được, hắn vui mừng khi đã tìm thấy một học viên tài năng.
‘’ Đúng vậy, theo điều tra Vũ Vương này có qua lại với Tôn Thiếu Long của Tôn gia, nhưng có điều có vẻ Tôn gia không muốn nhúng tay vào tình huynh để giữa hai người.’’ Một bóng đen báo cáo.
Còn về Dương Lệ Linh, nàng đã không còn nghĩ nhiều, nàng chỉ mong đại hội này kết thúc nhanh chóng, dù Vũ Vương có thành hay bại vẫn sẽ có thể trở thành đệ tử thân truyền nàng.
…
Sự va chạm của hai đại chiêu hệ lôi, đã tạo ra vụ nổ mạnh mẽ, nó khiến một bầu trời đang bị mây đen bao phủ bỗng nhiên quang đãng lạ thương.
Thân sắc của Tề Hạo lúc này trắng bệch, hắn đã đồn hết pháp lực cho lần ra tay này, vậy mà hắn không ngờ được Vũ Vương cũng là một người cũng có hai hệ.
Mà lôi hệ của Vũ Vương mạnh hơn của hắn rất nhiều, Tề Hạo như chết đứng vậy, hắn cảm thấy thất vọng tột cùng, một cảm giác ghen ghét đối kỵ nhưng bất lực trước Vũ Vương.
‘’ Ta thua.’’ Tề Hạo dứt lời liền ngã xuống bất tỉnh , nhưng trên khuôn mắt hắn nở một nụ cười.
Tề Hạo hắn sinh ra đã được người người nịnh nọt, hắn đạt được thứ hạng nhất trong mọi cuộc thi tham gia,luôn cho rằng những người khác luôn kém hơn hắn, hắn sẽ đứng trên tất cả mọi người.
Nhưng hôm nay hắn đã thua, thua trong khó hiểu, ban đầu hắn tức giận bản thân nhưng đến giây cuối cùng trước khi bất tỉnh hắn đã nhớ về một người bạn cũ, một chiến hữu đã cùng đồng hành với hắn hồi bé.
Trước khi đã xuống môi Tề Hạo mỉm cười lẩm nhẩm :’’ Chiến hữu , ta sẽ trở lại tìm người, chắc ngươi sẽ không giận ta đâu nhỉ.’’
Thấy Tề Hạo đã mất đi khả năng chiến đấu, Vũ Vương cũng không thừa cơ hội ra tay, thứ nhất là các trưởng lão vẫn đang quan sát nên hắn không thể hành động theo cảm tính, thứ hai hắn biết rõ kể thù thực sự là Minh Thiên, Tề Hạo kia cũng chỉ là người bị kéo vào vòng xoáy này thôi.
Cùng lúc đó, phía Lê Ngữ Băng cũng nhẹ nhàng xử lý nữ nhân kia, trước khi đánh bại nữ nhân kia vẫn không quên để lại một câu: ‘’ Chắc chắn Minh thiếu sẽ đạp các ngươi như là súc sinh.’’
Vũ Vương hắn tức giận, nhìn về hướng bầu trời, sát niệm mạnh mẽ tuôn ra.
Minh Thiên tại học viện quan sát cũng phải rùng mình ớn lạnh một hồi.
Vũ Vương bắt đầu tiến vè phía hai người Lâm Chiến và Hứa Cao Sơn. Hai người này so chiêu cũng sắp kết thúc rồi.
Lâm Chiến là người chiếm được ưu thế, tuy nhiên có vẻ Hứa Cao Sơn kia tu cả phật pháp, nên ý thức chiến đấu của gã rất mạnh, khiến Lâm Chiến ăn không ít thua Thiệt.
Trận chiến của hai người này cũng nhanh chóng kết thúc, Lâm Chiên thắng sát lút, vào thời điển quyết định, chiêu không chế của Lâm Chiên đã bắt được Hứa Cao Sơn và đã hạ gục hắn.
Lâm Chiến thở hổn hển nhìn về Vũ Vương nói : ‘’ Có vẻ thể lực ta không ôn nữa rồi, lần này chiến ta sẽ không có đường thắng, lần này coi như Vũ huynh thắng, nhưng lần sau ta sẽ khiêu chiến huynh mà không nhường cho Tề Hạo kia.’’
Nói xong Lâm Chiến trực tiếp bóp nát thạch bội trở về Kim Lang học viên.
Vũ Vương mỉm cười nhìn Tề Chiến biến mất, hắn tự tin có đủ thể lực để đấu với Lâm Chiến một trận nữa.
Hiện giờ trên đỉnh núi chỉ còn lại hai người Vũ Vương và Lê Ngữ Băng, hai người hai đổi mặt nhìn nhau.
‘’ Ta cũng không muốn đánh với cô.’’ Vũ Vương khó xử nói .
Vừa dứt câu, Lê Ngữ Băng trở thành tia sáng cũng truyền thống về Kim Lang học viện. Trước lúc đi nàng để lại một câu: ‘’ Đệ nhất tân sinh chỉ có thể là ngươi.’’
Vũ Vương thẫn thờ trước câu nói của Lê Ngữ Băng, rồi hắn mỉm cười thầm nói : ‘’ Thì ra nàng cũng quan tâm ta.’’
Không còn ai ngăn cản, Vũ Vương tiến đến bục để quyền trượng, hắn đặt tay lên quyền trượng rồi nhấc giơ lên.
Ánh sáng từ quyền trượng bao phủ Vũ Vương, Vũ Vương cảm nhận được những tia sáng này có khả năng chữa trị lại còn đang truyền pháp lực cho hắn.
Sau gần một tiếng, ánh sáng tắt dần đi, mọi người nhìn thấy Vũ Vương đang ngồi xếp bằng tại vị trí quyền trượng lúc trước.
Hiện tại khí tức Vũ Vương đã ổn định tại Bạch cấp sơ giai, Vũ Vương vui mừng vì thu hoạch ngày hôm này, theo dự tính ít nhất một tuần nữa hắn mới có thể đủ tư cách đột phá.
Nhưng nguồn pháp lực này giúp hắn làm ít được nhiều, tiết kiệm của hắn gần 1 tuần khổ tu.
Vũ Vương dần mở mắt, cũng bóp thạch bội trở về học viện.
…
Tại học viện Kim Lang lúc này, mọi ảnh mắt đều nhìn về khu truyền thống, mọi người đang đợi đệ nhất tân sinh năm này trở về.
Một bóng người hiện dần ra, đó là chính là của Vũ Vương, tiếng hò reo bắt đầu vang lên toàn học viện.
Những học viên năm trước cũng bày tỏ tự tán dương và ngưỡng mộ cho Vũ Vương, ở thế giới chém chém giết giết này, chỉ có đầy đủ sức mạnh mới khiến con người ta kính nể.
Đột nhiên một bóng người của nữ nhân xuất hiện trước mặt Vũ Vương, hỏi với vẻ mặt mong chờ : ‘’ Ta là Dương Lệ Linh, ngũ trưởng lão của viện Kim Lang, ngươi có nguyện ý nhận ta làm sư phụ ??’’
Thấy cảnh này, toàn trường đều ghen tỵ, phải biết Dương Lệ Linh có vẻ ngoài nóng bỏng kiêu ngợi, nhất là dưới chân lông mày của nàng còn có một mụn nốt ruồi, khiên nàng càng trở lên ngợi cảm.
Theo như Vũ Vương biết, Kim Lang học viện có năm người trưởng lão có quyền cao nhất học viện, họ đều là anh em của viện trưởng.
Nữ nhân đứng trước mặt Vũ Vương hiện giờ chính là một trong năm người đó.
Không mất quá nhiều thời gian suy nghĩ, Vũ Vương quỳ xuống hướng Dương Lệ Linh nói: ‘’ Đồ đệ Vũ Vương ra mắt sư phụ.’’
‘’ Tốt , tốt a. Tuổi trẻ dễ dạy. haha‘’. Dương Lệ Linh tỏ ra hết sức hài lòng trước biết hiện của Vũ Vương.
Sau màn bái sư của hai thầy cho, Dương Bình đứng ra tuyên bố đại hội tân sinh đã kết thúc!
Thứ tự sẽ như sau :
Hạng nhất: Vũ Vương
Hạng Nhì: Lê Ngữ Băng
Hạng Ba: Lâm Chiến
Hạng Tư: Hứa Cao Sơn
Hạng Năm: Tề Hạo
Hạng Sáu :…
…
‘’Một tuần sau, các ngươi sẽ được đến bảo các của học viện để lựa chọn một bảo vật, cơ hội chỉ có một hãy biết mà nắm giữ.’’ Dương Bình nói với 10 hạng đầu.
“ Chúng đệ tử hiểu rõ.’’ Mười người cùng đồng loạt lên tiếng.
Cảm thấy hài lòng mọi thứ, Dương Bình cho giải tán mọi người, ai về nhà lấy.