Chương 23: Chiến Tề Hạo

Tề Hạo kích hoạt ma pháp hệ phong, có tên gọi là ‘’ Phong ngự’’ giúp hắn có thể lơ lửng trên không trung.

Từ trên cao nhìn xuống, Tề Hạo kiêu ngạo nhìn Vũ Vương nói: ‘’ Ta sẽ có ngươi thấy sự khác biệt giữ thiên tài và cặn bã nó như thế nào. ’’

Vũ Vương ngưng trọng nhìn Tề Hạo, tính triệu hồi ra Larvitar đã hỗ trợ chiến đấu, nhưng vì Tề Hạo đang ở trên không , Vũ Vương đành cho Larvitar lấp đi chờ cơ hội ra tay.

“ Sử dụng điện 10,000 volt tấn công hắn, ép hắn phải huỷ đi phép ngự phong kia.’’ Vũ Vương ra lệnh cho Sparky,

Sparky gồng mình thi triển điện 10,000 , cũng lúc đó Vũ Vương cũng bắn những ‘’Thuỷ đạn’’ về hướng Tề Hạo.

Đã bị một lần ăn thiệt thòi từ điện 10,000 của Sparky, Tề Hạo lựa chọn né tránh chứ không đối cứng, sau đó hắn niệm phép tạo ra “ Hoa hoả” đây là một chiêu phàm phẩm trung giai.

Cùng lúc đó, Tề Hạo vẫn luôn chú ý đến động tác thả cầu điện của Sparky, hắn giờ không còn coi thường con chó trắng kia.

Mặc dù hiện tại hắn đã đột phá trung giai Bách cấp ma pháp sư, nhưng những ma pháp lôi điện của con chó kia khiến cho hệ lôi của hắn phải run rẩy.

Phải biết rằng, vì có thiên tính Lôi Thần, nên phẩm chất lôi điện của Sparky đước xếp vào những hạng đầu của những loại lôi điện. Vì vậy, lôi lệ của Tề Hạo run sợ trước Sparky là bình thường.

Thấy những chiêu thức hệ lôi của mình không có quá nhiều hiệu quả đến con chó kia, hắn chuyển đổi sang chủ yếu sử dụng hệ Phong và Hoả để đối chiến.

Tuy nhiên, Vũ Vương không để tính toán của Tề Hạo dễ dàng đạt được, ngoài né tránh và phản công, Vũ Vương vẫn luôn để ý phía Sparky tạo những khiên nước cho Sparky.

Cả hai phối hợp nhịp nhàng, dù Tề Hạo đã lên trung giai nhưng mà hắn vẫn chưa thể nắm giữ ổn định sức mạnh mới của mình.

Thấy Vũ Vương và linh thú của hắn vẫn có thể đánh ngang tay không rơi thế hạ phong thậm trí còn có chút áp chế Tề Hạo.

Điều đó đã hiến toàn trường kinh ngạc, mọi người bắt đầu chú ý đến cách Vũ Vương sử dụng ma pháp hệ thuỷ, hắn sử dụng một cách uyển chuyển, tuỳ cơ ứng biến , biến hoá vô cùng. Đây là lần đầu họ thấy ma pháp hệ thuỷ mạnh mẽ như vậy, nó có thể vừa thủ vừa công trong phạm vi rất rộng.

Lần đầu thấy cũng đơn giản, vì “ Ngự thuỷ thuật’’ không phải phép thuật của thế giới này, nó đến từ một vũ trụ khác một vũ trụ cũng có những người tự dụng hệ nguyên tố ma pháp. Nhưng những người đó có thể dùng thần hồn và tinh thần lực mạnh mẽ để tuỳ tâm điều khiển nguyên tố. Mà khi đến thế giới này đã được hệ thống sử đổi cho phù hợp với cách tu luyện của thế giới này.

‘’ Đây đạt là một hạt giống tốt, con linh thú kia cũng không tê a?’’ Một nữ nhân ngồi trong khu vực của trưởng lão nói.

‘’ Sư muội có vẻ có hứng thú muốn nhận hắn làm đệ tử a?.’’ Viên trưởng Kim Lang Dương Bình lên tiếng.

‘’ Cũng lâu rồi ta chưa thấy một kể có thiên phú thuỷ nào suất sắc như hắn.’’ Nữ nhân kia lên tiếng với nụ cười vui vẻ trên mặt.

‘’ Nếu tiểu muội của chúng ta đã muốn, mấy huynh trưởng chúng ta ai nào dám tranh với muội chứ.’’ Một người khác lên tiếng cưới nói.

‘’ Thôi được rồi tập trung quan sát trận chiến đi, Tề Hạo kia cũng không kém, mới một tháng hơn mà đã đạt được Bạch cấp ma pháp sư trung phẩm , lại có ba hệ ban đâu. Hai người này nếu có thể cùng trưởng thành thì lần đại hội liên trường sắp tới chúng ta có cơ hội tranh hạng nhất. ‘’ Dương Bình lên tiếng rồi nhìn vào trận chiến của Vũ Vương và Tề Hạo nghĩ về giải đấu liên trường thường niên.

Giải đấu liên trường nếu đạt hạng càng cao sẽ đạt được nhiều lợi ích như danh ngạnh tham gia giải đâu giữa các nước, danh tiếng tăng cao thu được nhiều thiên tài hơn, hơn hết nhưng học viên chiến thắng được đến một bí cảnh của hoàng thất có thể thu hoạch được bảo vậy,…

Vì vậy những thiên tài chiến đấu như Vũ Vương và Tề Hạo nếu có thể giữ cả hai liền tốt, nhưng nếu cần hy sinh một trong hai thì Dương Bình hắn với cương vị viện trưởng cần duy trì sự tồn vong của cả Kim Lang học viện này. Hắn có thể chấp nhận hy sinh một trong hai, đây chính là sự tàn khốc của thế giới này, muốn mạnh mẽ phải đáp lên trên xương và máu người khác.

Tập trung tinh thần về lại trận chiến, Tề Hạo đã dần lấy lại thượng phong, sau một hồi thi triển kỹ năng việc nắm bắt sức mạnh đã được hắn kiểm soát tốt hơn, lượng năng lượng tiêu hao không còn quá nhiều nữa. Vì vậy Tề Hạo đã dần chiến lấy thế trận.

Nãy giờ vẫn có vài chiêu thức của Vũ Vương đánh trúng Tề Hạo, nhưng sát thương cũng không đáng là bao.

Kinh ngạc bởi sinh học hỏi ngày trong trận đấu của Tề Hạo, Vũ Vương cau mày ra lệnh Sparky : “ Tấn công vấn tần suất nhiều hơn, phải ép hắn rơi xuống.’’

Nhận lệnh Sparky bộc phát tốc tộ, sử dụng ‘’Cầu Điện’’ và ‘’Điện 10,000 volt’’ liên tiếp. Thông thường Vũ Vương thường ra lệnh sử dụng cho hai chiêu thức này là cách nhau một lúc mới sử dụng để tiết kiệm thể lực cho Sparky. Nhưng bây giờ tình cùng phát buộc phải làm như vậy.

Tề Hạo bị dồn đến mực phải giải hiểu quả của thuật ‘’ Phong ngự’’ , hắn tức giận phóng những kĩ năng hướng về Vũ Vương, rồi ném ra một tấm phù màu vàng.

Sau khi tầm phù cháy hết, đột nhiên dưới chân Sparky xuất hiện rất nhiều bức tường đá nhô , chúng vây Sparky rồi nhốt nó lại.

‘’ Hiện giờ người đã không còn linh thú, ta xem ai cứu được ngưoi nữa.’’ Tề Hạo nhìn Vũ Vương cười hằm nói.

Tại cuộc chiến của Lê Ngữ Băng và nữ nhân kia.

‘’ Hiện tại linh thú của hắn đã vị Tề Hạo ca bắt được, có phải ngươi đang lo lắng cho tên phế vật kia không ?’’ Nữ nhân này chính là nữ nhân vây đánh Lê Ngữ Băng hôm mà Vũ Vương ra tay cứu.

‘’ Các ngươi quá coi thường hắn.’’ Lê Ngữ Băng nhìn Vũ Vương với ánh mắt dịu dàng và đầy sự tin tưởng.

Nói xong nàng cũng tạo ra những ma pháp tấn công nữ nhân kia. Nữ nhân kia biết mình không thể thắng nên chỉ có kéo dài thời gian đợi Tề Hạo xử lý xong Vũ Vương rồi quay lại giúp nàng.

Trên khán đài theo dõi của các học viên học viện, mọi người đều cảm thấy tiếc cho Vũ Vương, mọi người đều nghĩ khi Sparky của Vũ Vương bị bắt lại thì hắn đã chắc chắn thua. Con người ai cũng muốn mình trở nên mạnh mẽ và đánh phải những thứ được coi là mạnh hơn mình, vì vậy đa số mọi người đều thích Vũ Vương chiến thắng hơn.

Một nguyên căn trắng phế phẩm tạo lên kỳ tích trước nguyên căn đỏ ba hệ thiên tài trăm năm khó gặp của Kim Lang học viện. Ai mà khôgn muốn được tận mắt mấy một kỳ tích .

‘’ Báo cho Bắc Luân, đến điểm dừng nên đừng.’’ Tiểu sử muội trong lời của Dương Bình trừng mắt ra lệnh. Đã quá lâu rồi nàng mới vừa ý một người làm đệ tử, nàng không thể nhìn hắn bị phế đi dễ dàng như vậy.

Quay lại trận chiến,

Vũ Vương mỉm cười, đột nhiên mặt đất bỗng nhiên rung mạnh, gần như cả núi đang dung chuyển.

Tất cả mọi người đều có khuôn mắt khó hiểu , không hiểu vì sao lại có dư chấn xuất hiện.

Tại vị trí Tề Hạo đang đứng, hắn ngưng trọng nhìn một con linh thú có bộ da màu xanh lá cũng đang nhìn về phía hắn. Tề Hạo hắn đã cảm nhận được sự nguy hiểm của con linh thú này, nó còn đáng sợ hơn con chó vừa này.

Lúc nãy, Tề Hạo đã thấy con linh thú nhỏ bé kia chỉ tạo ra ma pháp rồi dập mạnh chân xuống chất là tao ra dư chấn mãnh liệt như vậy, và mục tiêu của dư chấn đó chính là hắn chứ không phải ai khác.

Hắn cảm thấy hận Vũ Vương, tại sao Vũ Vương lại có nhiều linh thú lạ và cường đại như vậy.

Mọi người cũng ngạc nhiên khi nhìn thấy Larvitar, lại thêm một con linh thú lần đầu họ nhìn thấy. Điều đặc biệt là gã nguyên căn trăng lại là chủ nhân của hai con linh thú cường đại như vậy.

‘’ Có nhận ra loài gì không ?’’ Dương Bình hỏi những người khác nhưng không thấy ai trả lời.

‘’ Không cần biết là loài gì, hắn chắc chắn phải làm đệ tử của Dương Lệ Linh ta.’’ Nữ nhân kia chính là Dương Lệ Linh một trưởng lão của học việc chuyên về hệ thuỷ và băng, nàng còn là tiểu sư muội của phó và viện trưởng học viện vì vậy danh tiếng của nàng cũng rất thịnh.

Còn về phần Vũ Vương vẫn giữ vẻ mặt thong dong bình tĩnh nhìn Tề Hạo: ‘’ Có lẽ ta đối với ngươi là kẻ thù, nhưng Tề Hạo ngươi đối với ta chỉ là một hòn đá đạt chân cho nhưng bước đi đầu tiên của ta mà thôi.’’

‘’ Không, người không có tư cách coi thường ta . Awwww’’ Tề Hạo tức giận, dồn hết pháp lực chuẩn bị thi triển “ Lôi phạt’’ đại chiên của hắn.

Lần này không còn gì có thể khăn cản Tề Hạo ra chiêu, đại chiêu bắt đầu được hình thành, mọi người ngưng trọng quan sát. Đây là một chiêu toàn lục của Bạch cấp trung giai đó, Tề Hạo đã không nghĩ được nhiều, dù hắn có thắng Vũ Vương thì hạng nhất cũng không còn thuộc về hắn.

Hắn cũng không ngờ được, nhưng mọi chuyện đã đi qua xa, hắn cũng không còn lựa chọn nào khác.

‘’ Đến lúc rồi đồng đội của ta, hay cho ta sức mạnh của ngươi.’’ Vũ Vương trực tiếp sử dụng ‘’ Đồng sinh sủng’’.

Cơ thể Vũ Vương bắt đầu xuất hiện những dòng lôi điện, mọi người quan sát cũng ngạc nhiên nhìn không hiểu chuyện gì đang diễn ra.

‘’ Lần này hãy để ta bảo vệ các ngươi.’’ Sau khi được Sparky truyền cho pháp lực của nó Vũ Vương hiện tại có thể thi triển ra ‘’ Điện 10,000 volt’’ uy lực hơn trước tăng gấp mấy lần.

‘’ Đến đây!!! Điện 10,000 volt.’’ Cơ thể Vũ Vương phóng ra chùm lôi điện màu vàng hướng thẳng phía ‘’ Lôi phạt’’ của Tề Hạo.

Một tiếng động va trạm nổ tung khoảng trời đỉnh núi.

‘’ Rầmm’’