Chương 21: 2 Năm sau.
...
2 Năm Sau.
Nơi hoang vu đồi núi tĩnh lặng, một thân ảnh lướt nhanh trên nhưng ngọn cây. Nhìn sơ là trung niên 30~40 mấy tuổi, thân mặc trang phục đơn sắc thuần một màu đen, tay và mặt nhiều vết sẹo, đặc biệt khuôn mặt kẻ này có một con mắt màu đỏ hiện ánh sáng kì lạ.
"Ha ha ha! Không ngờ tìm bảo tàn lại dễ dàng như vậy... Thật không ngờ một báo vật cấp Huyền Thoại lại được cất dấu ở một nơi như thế này, ha ha ha! Ta đúng là may mắn mà."
Kẻ này là ai? Hắn chính là kẻ bị truy nã toàn Vương Quốc với mức tiền thưởng lên tới 50 triệu Z, kẻ này giết tổng cộng 322 Pháp Sư Hoàng Gia, 122 Hiệp Sĩ Vương Quốc là kẻ được liệt vào mức nguy hiểm cấp S, giết bất kẻ là gặp ở đâu miễn là đủ năng lực, Kẻ này được biết với cái tên Mắt Đỏ.
Băng sâu vào Đại Lâm Thần Mộc, kẻ này tiến tới một thác nước nhỏ. Không chần chừ hắn liền nhảy xuống bơi tới nơi nơi nước đang ầm ầm đổ xuống.
Ầm!!! Xìiiiiii!!!
Bất ngờ từ dưới lòng nước một con rắn xanh trồi lên, với nhiều lớp vảy màu xanh tựa vảy rồng, một cái sừng như tê giác phía trên mũi và đôi mắt vàng như mắt rồng, một con Băng Xà Vương Ma Thú Cấp Sử Thi. Theo cấp bật được xếp hạng loài này rất mạnh.
Xếp hạng từ thấp đến cao: Thường, Nguy Hiểm, Nguy Hiểm cấp Quốc Gia, Truyền Kỳ, Sư Thi, Huyền Thoại, Truyền Thuyết.
Con Băng Xà Vương trồi lên đưa cặp mắt nhìn tên nhân loại ngu ngốc dám tới nơi nó canh giữ, ngay lập tức không chờ đợi nó liền tấn công. Miệng phun ra một đợt sóng xanh đống băng cả không khí, hướng thẳng tới chỗ Mắt Đỏ.
Tên này đối mặt nguy hiểm không loạn, không sợ ngược lại hắn nở nụ cười man rợ, từ bên hông lấy ra một cái khiên xanh.
"Ma Cụ Phòng Thủ - Quang Vinh Khiên!"
Quang Vinh khiên là Ma Cụ cấp cao do pháp sư hoàng gia chế tạo, độ hiếm phải cấp quốc bảo. Còn tại sao một tên tội phạm bị truy nã có được? Thì không có gì quá lạ, hắn vốn là kẻ giết ngờ, trộm cướp cũng đâu có gì lạ.
Đỡ được đòn đánh Giá Lạnh chiếc khiên liền vỡ nát, đồng thời tên Mắt Đỏ cũng biến mất. Hắn lúc này đã tiến sâu vào phía trong cái hang dưới thác nước, vì cái hang khá nhỏ hắn chắc chắn con Băng Xà Vương không thể truy sát hắn, điều hắn cần nghĩ là phải vượt qua các cơ quan phía trong Bảo Tàn thế nào?
Tách!!!
Bất ngờ một âm thanh vang lên, hắn từ từ nhìn xuống chân, một mảnh đất hình vuông bị hắn đạp phụp xuống.
"Chết tiệt..."
Miệng hét một câu hắn liền như con rắn luồn lách từng ngọn thương từ dưới lòng đất trồi lên, bên tường đâm xuống. Không để hắn thở ngay khi hắn vừa thoát những ngọn thương thì vô số mũi tên tẩm chất độc chết người từ khắp nơi bắn tới.
"Hơi đất mẹ nhân từ xin hãy bảo vệ... Tường Đất!!"
Mắt dùng Ma Pháp hắn triệu hồi một bức tường lớn chắn các mũi tên lại.
"Phù~"
Nguy hiểm qua đi hắn thở dài một hơi, bước tiếp... Nhưng vừa mới bước thì hắn nhận ra dưới chân hiện lên Vòng Tròn Đỏ Ma Pháp.
Đây là Bẫy Ma Pháp, Bộc Viêm Phá.
"Khốn Nạn!!!!!"
Bùm!!!!
Mắt Đỏ hét một câu trước khi vũ nổ lớn xảy ra, làng khói tan đi thân hình tơi tả máu me hiện lên. Hắn vậy mà còn sống, ngoài trầy xước khắp nơi hắn hoàn toàn không bị thương nặng.
Rút kinh nghiệm hắn không đi tiếp, thay vào đó dùng một tảng đá hình tròn quăng vào như chơi bowling.
Bùm Bùm Bùm!!!!
Vô số tiếng nổ lớn hang động run lắc dữ dội, nở nụ cười man rợ hắn tiếp tục tiến vào trong, tuy nhiên đời không đẹp như mơ. Chưa tới trăm mét hắn bị một đàn côn trùng vây công, một lần nữa cắn răng hắn dùng Ma Pháp Hơi Thở Xích Long đốt sạch đám côn trùng.
Quằn quại hơn 3h hắn cuối cùng cũng tìm đến nơi để bảo vật, thay vì một bảo tàn nhiều vàng bạc, đá quý thì nơi đây chỉ duy nhất một cái đài 1m phía trên để chiếc nhẫn đen có đầu 9 con rồng với đôi mắt màu tím.
"Ha ha ha!!! Ác Thực Vương Nhẫn! Cuối cùng ta cũng có được sức mạnh thần thánh, Cái Vương Quốc nhỏ bé này có là... Ặc!!!"
Tuy nhiên, lời chưa vứt hắn bất ngờ ngã ầm úp xuống mặt đất. Đôi mắt trợn trừng trắng xoa, hắn vậy mà bị đánh ngất.
Từ phía sau tên Mắt Đỏ một thân ảnh thiếu niên tóc trắng, đôi mắt vàng tựa mắt rắn và khuôn mặt tiêu soái, Kẻ xuất hiện là...
....
(Tên nhóc nào đó)
...
Rồi luôn, xong rồi... Xong luôn rồi, ngất rồi!
Ngất thì cái nhẫn của Mị... À nhầm của mình nhé kuhaha!!! Tội phạm truy nã cấp độ cao mà đi trong thành phố như đi chợ vậy à!
Nếu lỡ ngất rồi thì cho mình mượn cái nhẫn nha!! Sẽ chả ngày không xa trong tương lai xa nha!
Tôi chỉ mượn thôi, đừng có ai hiểu lầm đó! Tôi là chính nhân quân tử mà.
Giờ thì tơi...
Phập! Phập! Phập! Phập!.....
Hể!? Ý!!!!!!
Tôi bị cắn, từ chiếc nhẫn vậy mà hóa 9 đầu giao long hình thù như những đợt khí màu đen. Tôi không thể cử động, móe chơi ngu rồi!
Chị Hệ thống ơi, chị chết đâu rồi... Em sắp ngủm củ tỏi rồi này!? Cứu em với chị ơi, em còn chưa lấy vợ... Ở nhà còn mẹ trẻ, em thơ cần em chăm sóc nữa mà.. Hu hu! Em chết thảm quá mà.
[……]
Đừng có mà sáu chấm!!! Em chết tới nơi rồi... À còn sống, chết thì con méo gì suy nghĩ được.
[Chủ Nhân, không cần lo Ác Thực Vương Nhẫn tuy là Tà Cụ Ma Pháp nhưng nếu ngài cho nó ăn đủ nó sẽ không tấn công ngài.]
Cho ăn? Đừng đùa mờ... Ta có mấy cục thịt mà cho nó ăn! Ta khổ quá mà. Sinh ra trong gia đình nghèo khó, hàng ngày cơm chưa no lo chưa tới thì lấy đâu ra thịt cho nó ăn chứ, Hu hu!
[Nếu không còn gì, xin phép... Em đi ngủ.]
Này! Đừng có mà đánh bài chuồn, này... Trời ơi, tôi chết thảm quá!!!
5 phút sau...
Mệt quá, 9 cái đầu gia long này định hút Mana của tôi tới bao giờ... Đứng lâu mỏi chân VKL.
10 phút sau...
Hả!? Xong rồi hả?
Cuối cùng tôi cũng có thể di chuyển rồi, thôi lấy nhẫn rồi té khỏi chỗ này.
.
.
.