Chương 10: Hôn Thê (3)
...
Chúng tôi nhanh chóng tới lâu đài Công Tước. Theo địa vị thì Công Tước chỉ đứng sau Vua thì phải.
Theo bản xếp từ thấp đến cao thì: Nam Tước, Tử Tước, Bá Tước, Hầu Tước, Công Tước - Lãnh Chúa, cuối là Vua kẻ thống trị.
Nghe nói công tước này tên Mạc Thiên, là người giỏi về tính toán và là 1 trong hai cánh tay đắt lực của 'Vua' ngoài người pháp sư cấp 7 ra.
Mà kẻ này là người thế nào thì cũng nhanh gặp nhau thôi, chúng tôi được một quản mặc đồ sang trọng đón tiếp. Nhìn dáng dóc, cách ăn mặc, kiểu xưng hô là biết Công Tước chơi sang cỡ nào.
Thảm đỏ được lót phía dưới chân chúng tôi, kéo dài cho đến phòng khách, nhìn thôi là thấy mệt. Bước vào trong là trang trí nội thất nhìn thôi muốn nổ mắt, khi mà đa số toàn làm bằng vàng, có mấy bức tranh trong khá đẹp.
Thiên đường của lũ ăn trộm đây rồi! Nói cho vui chứ vô được đây là cả một nghệ thuật đấy... Khi mà canh cửa đã là Ma Pháp Sư Cấp 5 rồi, vô đi có mà hốt tro về ngâm rượu.
Không biết ai thấy sao chứ tôi thấy hơi tởm tởm đấy, từ kiếp trước là tôi đã ghét mấy mọe thích khoe nhà giàu ta đây bla bla rồi. Miệng nam mô nhưng tay vẫn cầm cục thịt, nhìn thôi đã thấy tởm bỏ mọe ra rồi.
Đây là lý do tại sao tôi hơi bị dị ứng với mấy nơi thế này đấy, nó không khiến tôi thích mà nó khiến tôi chán ghét. Giờ thì người quản giả dẫn chúng tôi đi vòng vòng như đi cái mê cung, khoe hàng à... Xin lỗi, anh đây éo quan tâm ok, nhanh nhanh về còn ngủ mấy thím ơi.
Và... Sao vài phút được dẫn đi khoe nhà thì chúng tôi được đưa tới một khu vườn nhỏ, cái cối yên bình và bàn trà nhỏ... Khoan, khoan, STOP!!!
Sao đúng kiểu mấy người ăn thịt mà miệng cứ nam mô thế này! Tôi thấy mình hơi mệt rồi đấy.
Tôi và Ba Mẹ đưa tới chỗ một người phụ nữ tóc xám đỏ, và người đàn ông tóc đen ngắn đeo kính, khuôn mặt có vẻ là người tính toán... Tôi không mấy quan tâm hình dáng của họ, tôi bắt phải cúi chào nên chỉ nhìn cho có lệ. Và cúi đầu cho có kiểu, tôi muốn nhắm mắt quá, tôi bỏ qua những lời nói của hai bên khi được mẹ kêu ngồi thì tôi mới ngồi. Dù sao thì cũng có mẹ ở đây không để bà mất mặt được.
Ngồi xương tôi liềm chạm ánh mắt nhìn chăm chăm của... Con Vợ Tương Lai!
Ừ, là con vợ tương lai... Dù chả biết cơ cưới hay không thì vẫn là con vợ tương lai. Không ai vào đây nữa đâu.
Cái ánh mắt này là cái ánh mắt 'Quánh' Giá nè, nhỏ này xem ra tư duy phát triển trước tôi đây. Tôi mệt quá mà, sau toàn gặp thể loại không bình thường thế này.
Bé có mái tóc vàng, nhìn thôi giống nữ phản diện rồi, có đôi mắt màu lam nhạt khá to tròn nhìn khá có hồn, đôi chân mai thanh mảnh, lông mi cong, da trắng mịn, cái môi bé bé... Hôm này sài son hồng hả bé nhìn dễ thương thế. Mà cái khuôn thì éo nhé, nhìn thôi là thấy kiêu ngạo chất đầy rổ rồi và tôi nhìn thôi cũng éo có muốn cưới luôn.
"Ba, Mẹ con muốn ra ngoài đi dạo một chút, hai người ở lại nói chuyện vui vẻ ạ!"
Vâng, Vợ Tương lai cầm hai mép váy hơi hạ người kiểu Quý Tộc rồi nhìn tôi, đi trước.
"Đường Lang, ha là con theo bồi chuyện với tiểu thư Tố Anh đi."
Mẹ tôi đẩy lưng tôi đi.
"Vâng, hai người nói chuyện vui vẻ. Công Tước, Phu Nhân xin phép ạ!"
Tôi đưa tay lên ngực rồi cúi chào, quý tộc... Mệt bỏ mợ, chào cái đi không tốt hơn sao.
"Ha haha... Con trai của cậu quả hơn người Đường Minh!"
Công Tước nhìn tôi gật đầu nói. Dù ông có thể là ba vợ tương lai nhưng... Mà thôi kệ. Tôi té đây.
Ánh nhìn của người phu nhân kế bên khiến tôi hơi khó chịu đấy, bạn biết bị người ta soi mói 'Quánh' giá khó chịu thế nào đấy.
Vâng, giờ thì tôi phải bồi chuyện với cô tiêu thư đanh đá này đây.
Cô ta đi trước, tôi bước theo sao.
Im lặng, im lặng. Cô ta dẫn tôi một vòng lâu đài mặc dù cả hai điều im lặng. Cuối cùng cô ta dẫn tôi ra cổng lớn nhìn người quản gia trẻ tuổi dẫn theo sau chúng tôi nãy giờ nói.
"Anh không cần theo nữa."
Giọng nói lạnh nhạt.
Người quản gia cúi đầu "vâng" rồi lùi lại. Cô ta đi trước tôi lại bước phía sau. Tốc độ cô ta hơi nhanh, chắc là đang muốn làm khó tôi đây mà... Muốn bỏ tôi lại sau?
Đi vòng con phố một lúc thì... Cô ta dừng lại.
"Không cần theo nữa."
Cô ta nói, giọng lạnh nhạt.
"Ngươi hiểu bản nhạc lúc này trong lâu đài không."
Tôi méo hiểu... Nhưng cô ta không để tôi trả lời mà tiếp tục nói.
"Người có biết chơi nhạc không?"
Méo nhé! Nhưng cô ta lại không để tôi trả lời.
"Người có biết kiếm thuật không? Người có giỏi Ma Pháp không?"
Đọc thoại một mình à thím, cô ta bắt đầu nói tiếp.
"Ngươi có lý tưởng không? Ngươi có phải kẻ mạnh nhất không?"
Lý tưởng á!? Nói cho mà biết tôi phân nửa cũng là con cháu họ Nguyễn Nhá!! Mà nhất thì xin kiếu. Nhưng cô ta lại không để tôi trả lời.
"Từ Hôn đi, đừng đĩa lớn đeo chân hạt."
Đậu móa!!! Tôi thật sự có cảm giác ức chế không hề nhẹn. Không lẽ giờ đè nhỏ ra hi..p chứ mệt bỏ mẹ ra...
Đang lúc bước mình thì tiếng hét ở phía sau kèm binh lính chạy loạn.
"Đứng lại!!!"
Một tên mặc áo khoác xám rách, râu ria um tùm, nhìn sơ là trung niên 40 mấy.
"Tránh đường!!!"
Kẻ này hùng hổ quát, khiến bao người giật phẳng người lui ra.
[Cấp 40]
Nhìn qua chắc tội phạm truy nã, bị binh lính vậy thế kia chắc cũng phải loại A trở lên. Và anh mặc đồ xám đang tiếng tới chỗ chúng tôi.
"Tránh ra!"
Đại Tiểu Thư Định Ra Tay rồi!!!
[Cấp 41]
Wow! Cũng ghê đây!
Nhưng tôi mà để cô ta sức mẻ cái gì thì mẹ tôi giết tôi mất, haiz...
Cô ta vậy mà bỏ đi dóc dáng tiểu thư đôi tay phừng lửa lớn, một tay đặt vào vai tôi định kéo tôi lại.
Móa!!! Bóp nhau à! Nóng vãi ra, một bên vai tôi bị lửa cô ta đốt cháy. Nhìn sơ chắc chín vài mảnh thịt rồi.
Cái thể loại coi vợ vì đây trời, bị chửi giờ thành heo quay luôn rồi.
Tôi một tay gạt bật tay cô ta lại, trừng mắt nhìn cô. Trong lúc tên áo xám sát lưng tôi.
Tôi chỉ hơn hắn 3 cấp tuy nhiên, hắn không bằng cái móng tay mẹ tôi ok. Thế là đủ để tôi cho hắn ăn hành rồi.
[Thần Tốc]
Tôi quay người lại với tốc độ cao, để lại một tàn ảnh. Một chân đá cao vào hàm tên áo xem khiến hắn bay ngược lên trời, đúng lúc đang điên gặp ngay bao cát. Tôi bay lên theo hắn, túm lấy cái cổ rồi đạp mạnh xuống nền đường.
Ầm!!!!!
Một lỗ hổng lớn trên đường, tên áo choàng xám thì mắt trợn ngược trắng xóa. Tôi chưa giết hắn đâu, tôi đâu phải kẻ thích giết người... Tạm tha thôi.
Vợ tương lai tròn mắt nhìn tôi, làm như tôi quan tâm cô ấy. Lúc này binh lính chạy tới.
"Việc nà-"
Người này định hỏi, tôi liền chen ngang.
"Cô ta làm."
Tôi một tay chỉ về Vợ Tương lai. Rồi bỏ đi trước.
"Thuộc Hạ Thất Trách!"
Người này liền cúi đầu không dám ngước nhìn trước Vợ tương lai. Có vẻ họ biết nhau, mà liên quan gì tới tôi.
Cô ta chỉ phất cái tay rồi bỏ đi. Túm cái váy chạy nhanh tới chỗ tôi.
"Này-"
Lần nữa tôi chen ngang.
"Nhạc không biết, chơi nhạc cũng không, Kiếm thuật - ma pháp là gì thế? Lý tưởng? Tôi thà đi làm nông còn hơn... Người mạnh nhất? Tôi không phải... Cô cũng bớt trèo cao đi!"
Tôi quay lại nói, khuôn mặt xin đẹp bắt đầu trở nên khó coi.
"Với lại, tôi không lấy đàn ông đâu."
Tôi nhìn ngực cô ta nói.
"Ngươi- Ngươi... Nói ai là Đàn Ông!!!!"
Tôi tay hai tay che ngực hét.
"À... Còn một điều nữa, muốn từ hôn thì cô tự làm đi... Cô cũng muốn mà phải không?"
Khuôn mặt cô ta liền đổi, đôi nghi hoặc nhìn tôi. Trẻ con, xin lỗi anh mày 28 rồi nhé.
"Sao... Sao ngươi biết?"
Tôi cười lên, cái này cũng hỏi.
"Nhìn mặt mẹ coi là biết chứ gì?... Cha cô bắt cô lấy tôi, nhưng mẹ cô và cô không đồng ý phải không? TIỂU-THƯ-TỐ-ANH."
Tôi một tay nâng cái cầm ngọc cô ta nói, khuôn mặt ấy đỏ lên vì tức giận.
Ngay lập tức cô ta gạt tay tôi.
"Tại sao ta phải làm việc đó!"
Cô ta rối rồi, nhìn buồn cười thật... Vẫn còn non lắm.
"Vậy tại sao tôi phải làm cái việc xấu mặt gia tộc mình?"
Tôi cười lạnh nói.
"Ngươi!!"
Chỉ cái gì mà chỉ, bẻ tay giờ... Văn hóa xíu đi.
Giận quá hóa điên, cô nàng vậy mà tay phừng phừng hai ngọn lửa tấn công tôi.
[Hấp Thụ]
Tôi hai tay bắt hai tay cô ta, ngọn lửa liền biến mắt. Cô ta lần nữa đơ người.
"Tiểu thư đại nhân, đừng thách thức sự khiêm nhường của tôi... Không thì khuôn mặt cô không còn để lấy chồng đâu."
Tôi một tay sờ sờ khuôn mặt đẹp đẽ và đưa ra lời cảnh báo. Đừng nói cái gia tộc, cả ba cô ta cũng không đánh lại ông già của tôi chứ đừng nói Má Mi. Mà tôi dẫn không nên làm quá.
Tôi cho cô ta thấy một ít sát khí, để cánh báo rằng không có gì là chắc chắn... Khuôn mặt xin đẹp liền tái nhợt.
Đàng hoàng với nhau không tốt hơn sau! Vậy là cuộc tán ngẫu kết thúc, giờ thì về... Tôi đã giữ thể diện cho ông già, con việc cô ta có từ hôn hay không thì tuy...
Đừng nói việc từ hôn là bên tôi bị làm nhục, nghĩ sai rồi đấy. Tôi hoàn toàn bình thường và chả phải dạng thiểu năng vì nên cô ta không thể lấy cớ này nọ được.
Nếu cô ta tự ý từ hồn, mà hôn ước được định từ trước thì... Xin chúc mừng, có ma mới chịu lấy một quý tộc không tôn trọng lời ước định. Cuộc đời cô ta và uy tín gia tộc tuột xuống không phanh kịp đấy.