Chương 8: Sự ra đời của Huyết Long binh
“Thiếu gia, dậy ăn sáng, phu nhân kêu thiếu gia qua đó dùng bữa với phu nhân” A Xuân ngoài cửa mà kêu lên.
Long Phong lúc này mới vừa kết thúc buổi sáng tu luyện thân thể, hắn liền trả lời: “Ta tắm xong rồi sẽ qua ngay. Ngươi nói với mẫu thân ta dùng trước, ta sẽ qua ngay sau khi xong. “
A Xuân lên tiếng đáp lại: Vâng, nô tỳ sẽ thông báo cho phu nhân. “Nói xong lập tức đi. Long Phong lúc này đang ngâm mình trong một bồn nước, nhưng màu nước này đục, mùi thuốc nghe mà nồng nặc.
Hắn lúc này mới than thầm:”Coi bộ gia gia chịu chơi ghê, đem Dịch Linh Tẩy Cơ đem cho ta xài, mà công nhận ngâm mình thoải mái ghê. À mà ăn sáng xong chắc bắt đầu vào luyện đan dược để hoàn thành nhiệm vụ thôi, à còn nhiệm vụ thu phục Hắc Long binh nữa, phần thưởng thì không chê được, phải râng hoàn thành thôi. Biết nói gì với đám đầu đất kia đây. Thôi qua ăn sáng cái rồi tính.”
Nói xong liền thở dài một tiếng. Rồi bước ra thay đồ, sau đó đi tới phóng ăn. Khi hắn thấy tới phòng ăn thì đã thấy mẫu thân hắn đang ngồi chờ. Long Phong cũng cảm thấy ngại, liền nói: “Xin lỗi mẫu thân, hài nhi để người chờ.
Hắn vừa dứt tiếng”
Nam Cung Phương liền cười lên tiếng: “Có gì đâu, lại đây ăn thôi. Mẫu thân cũng đói rồi. Hôm nay có món con thích đây. Ăn xong rồi qua phòng gia gia con, ngài ấy đang chờ.”
Long Phong lên tiếng: "Vâng ạ!! "
Bữa sáng rất là đơn giản nhưng trang ngập tiếng cười của hai mẹ con. Long Phong ăn xong liền đi tới phòng gia gia hắn. Lúc này gia gia hắn đang ngồi uống trà một mình, ngắm hồ cá, hắn thầm nghĩ Gia gia hắn nhìn đơn sơ vậy chứ ta người biết gia gia hắn một thời là tướng quân nghe tên đã run sợ. Thời gian thay đổi bản tính con người thật dễ.
Sau đó hắn liền lên tiếng: “Gia Gia ngài cần gặp cháu?”
Long Thiên Tinh quay đầu mỉm cười nói: “Đi qua sân trường đi, ta đã dọn sẵn chướng ngại cho cháu rồi, còn lại tuỳ thuộc cháu có thu phục được bon họ không thôi.”
Long Phong liền đáp: “Gia Gia yên tâm, con nhất định sẽ thành công.”
Long Thiên Tinh cười to mà nói:
Ha Ha Ha vậy mới là cháu của ta chứ, không ngần ngại khó khăn. Được rồi qua đó đi, làm càng sớm càng tốt.
Long Phong đáp: “Vâng ạ, cháu đi đây. “
Hắn bước đi, đi thẳng tới sân trường huấn luyện, nơi mà sẽ đánh dấu bước đầu tiên trên con đường đỉnh phong của minh.
Lúc này trên sân trường huấn luyện đã tụ tập đầy đủ năm chục người, mỗi người đều mặc áo đen, nhưng điểm quan trọng là mỗi người thực lực đều là đại đấu sư, trong đó có vài người đều là đỉnh phong. Lúc này bọn hắn chờ đời mệnh lệnh vì được kêu tập hớp sáng nay.
Bỗng nhiên tất cả đều im lặng, mà nhìn một đứa trẻ đi thong dong với hai đấu linh phía sau. Long Phong sau khi đi tới nơi liền nhiền những thủ hạ của hắn trong tương lai. Hắn vừa nhìn vừa gật đầu và cười. Sau đó hắn thấy năm chục người kia xếp hàng ngay ngắn và hét lên: “Tham kiến thiếu gia, tham kiến Hắc Bạch lão đại.!!!!”
Sau khi chào hỏi xong,Long Phong nhìn bọn họ một chút, lúc này lên tiếng mà chửi: Các ngươi đều là rác rưởi, rác rưởi trong rác rưởi. Vậy mà tự nhận là Hắc Long tinh binh ah. Gọi là Hắc Gà tinh binh nghe còn có lí.
Lúc này ai ai nghe xong cũng giận mà không xúc động, mặt mày không đổi. Lúc này một người được coi là mạnh nhất đứng ra nói, giọng hầm hừ mà không giận hỏi: “Thiếu gia tại sao lại nói bọn thuộc hạ là rác rưởi. Chúng thuộc hạ tuy không bằng Hắc Bạch nhị lão, nhưng cũng không kém. Xin thiếu gia giải kiến cho ạ. “
Long Phong nghe xong liền bật cười, đấu khí bật ra khiến mọi người xung quanh đều giật mình, hỏi: “Vậy ta hỏi các ngươi, trả lời cho ta nghe. Lúc các ngươi năm tuổi đang làm gì hả, các ngươi năm tuổi có dám đứng trước một đám sát khí đằng đằng mà nói chuyện thế này không? Các ngươi ai lúc năm tuổi đã luyện thành đấu giả hả? Các ngươi nói ta nghe?”
Năm mươi người kia nghe xong thì chỉ biết mặt nhìn mặt, không ai trả lời vì không thể. Bọn hắn lúc năm tuồi chắc còn lo mà học viết chữ, đấu khí phải tới chín tuổi mới luyện được. Ngay cả người mạnh nhất ở La Tinh đế quốc, chính là gia gia của thiều gia bọn hắn, tu luyện là lúc tàm tuổi. Bọn họ biết sự tích của thiếu gia bọn họ nên không ai lên tiến phản bác
Long Phong lúc này chính là lúc thả mồi cho cá đớp. Hắn liền hét lên mà nói: “Các ngươi muốn được mọi người ngước nhìn hay là làm một tên nô tài không thấy tương lai, chết không biết lúc nào. Các ngươi muốn thực lực đỉnh phong hay là làm một tên đại đấu sư nho nhỏ. Các ngươi muốn phong quang hay là thảm hại như một con chó. Các ngươi muốn con cháu mình giống như các ngươi làm một tên nô tài. Các ngươi hét lên và trả lời ta nghe!!!”
Ai nghe xong đều nắm chặt tay, mặt giận mà hét lên đồng thanh: “Bọn thuộc hạ muốn trở thành đỉnh phong được mọi người kính ngưỡng. “
Long Phong nghe xong liền hét lên tiếp: lVậy các ngươi hãy giao mạng sống cho ta, ta sẽ khiến các ngươi sức mạnh và thực lực, cho dù các ngươi chết cũng sẽ chết anh dũng như một chiến binh. Đi theo ta, ta sẽ cho các ngươi thấy được cái đỉnh mà ai ai cũng muốn leo, ai ai đều mơ ước một lần chạm tới đó. Ai muốn đi theo ta bước trên con đường vương giả, con đường đế vương đỉnh phong thì la lên. “
Hắn vừa hét xong, thì năm mươi người kia đồng thanh hét lên: “Bọn thuộc hạ nguyện chết vì thiếu gia không một lời hối tiếc.”
Được vậy cá ngươi từ hôm nay chính là đạo quân tiên phong trên con đường đế đạo đỉnh phong của ta, các ngươi sẽ là thành viên của : Huyết Long Binh, tắm máu của kẻ thù chính là đặc trưng của các ngươi.
Lúc này một cỗ nhiệt huyết tràn ra từ người bọn họ, khuôn mặt hăng hái không nuối tiếc. Ai cũng không ngờ rằng sau này Huyết Long Binh trở thành một cái tên ám tất cả mọi người trên chiến trường, không một ai mà không sợ.