Thanh Ngọc nghe vậy biết ngay Trúc Tố My không có ý từ chối, nàng chỉ là không dám khẳng định mà thôi. Hắn tiếp tục vuốt ve nàng, nói:
- Nếu có ngày ở ma giới, ta gặp lại em mà ta mạnh hơn em, thì ta sẽ trực tiếp thu em về tay, em đồng ý không?
Trúc Tố My nghe đến câu này, mừng rỡ, lập tức nói:
- Em đồng ý. Chàng muốn thả em về Ma giới sao?
- Đinh! Phát động nhiệm vụ thần thánh “Chinh phục ma nữ”, bắt buộc thiếu gia phải tiếp nhận. Ma nữ Trúc Tố My là truyền nhân của Thánh tộc Ma giới, nếu chinh phục được nàng sẽ giúp ích cho thiếu gia rất nhiều trên con đường tìm kiếm cha mình. Yêu cầu nhiệm vụ khiến Trúc Tố My triệt để quy tâm, nhiệm vụ không có thời hạn, phần thưởng một Chấn Thế Huyết Hải Yêu Đái, Thánh pháp Hỗn Nguyên Thái Cực Công, 50000 điểm tích lũy.
Âm thanh của Ly Ly làm Thanh Ngọc trầm ngâm, xem ra thân phận của Tố My ở ma giới cũng không hề đơn giản. Ai, gánh nặng đường xa a! Thôi vậy, đã thế thì bây giờ lấy lòng nàng một chút.
Thanh Ngọc nói với Trúc Tố My:
- My Nhi, thả em đi cũng được, nhưng em phải thề với ma đạo không được nói gì về ta, hay những gì ta sở hữu cho đến khi ta cho phép em, nếu không thì khỏi cần bàn. Danh tự ta là Nguyễn Ngọc.
Nàng nghe vậy lập tức giơ tay lên thề:
- Trúc Tố My xin thề với ma đạo, tuyệt đối không bao giờ nhắc tới Nguyễn Ngọc hoặc những gì Nguyễn Ngọc sở hữu trước mặt người khác cho đến khi Nguyễn Ngọc cho phép, nếu vi phạm lời thề, thần hồn vĩnh diệt, không được siêu sinh.
Sau khi nghe thấy trên bầu trời có tiếng sấm động ầm ầm, Thanh Ngọc mới bế Trúc Tô My lên bè, rồi nói:
- Ngồi lên mệnh căn của ta.
Trúc Tố My nghe vậy cũng đành làm theo, nàng rất sợ bị đánh mông. Nhưng nàng thấy lạ, lúc trước nàng vô cùng đau đớn mà bây giờ tại sao lại hết rồi? Là do dòng suối này sao?
Sau khi tiến vào cơ thể Trúc Tố My, Thanh Ngọc điểm lên trán nàng, rồi nói:
- Lĩnh ngộ rồi vận công đi.
Trúc Tố My vô cùng sợ hãi! Thánh pháp! Đây là nửa đầu của một bộ Thánh pháp vô thượng a! Sao nam nhân này lại có?
Nhanh chóng ổn định tâm tình, nàng lĩnh ngộ Thánh pháp, rồi bắt đầu vận công.
Nửa ngày sau, Thanh Ngọc và Trúc Tố My thu công. Trúc Tố My cảm thấy nam nhân này vô cùng đặc biệt, làm cho nàng không biết phải đối xử với hắn ra làm sao. Lúc nãy khi hắn nói muốn tìm nàng ở ma giới, Trúc Tố My đã định sau này phải bắt nhốt hắn lại, rồi lấy về linh hồn bản nguyên của mình, sau đó ép hắn làm ma nô, vĩnh viễn ở bên cạnh phục thị nàng.
Bây giờ Trúc Tố My không dám nghĩ thế nữa, Thánh pháp mà hắn cũng có, người này ở đâu ra mà kinh khủng vậy? Hơn nữa, mới vừa rồi nàng chỉ song tu nửa ngày thôi mà đã tấn thăng lên Diễm Mị Ma Linh Thể rồi. Vậy nếu cứ tiếp tục song tu với hắn có phải nàng sẽ tấn thăng tới Thánh Thể hay không?
Trúc Tố My còn đang lâm vào suy nghĩ, Thanh Ngọc lại đã đưa ra một Phách Chuyết Tâm Vương Quả, một Bích Nhục Thánh Quả và mười Cửu Hoa Ngọc Lộ Quả cho nàng.
Lần này Trúc Tố My đã trực tiếp chấn kinh rồi. Nam nhân này có thân phận không tầm thường! Nàng chắc chắn như thế. Có khi sau này chính mình là người phải làm nha hoàn cho hắn!
Thanh Ngọc cũng đang âm thầm suy nghĩ, Trúc Tố My đã ở đây nửa ngày rồi mà chưa nhận được truyền thừa của mẹ. Vậy chứng tỏ là chỉ có nữ nhân đã triệt để quy tâm với mình mới có thể nhận truyền thừa. Trúc Tố My thấy Thanh Ngọc thất thần, hỏi:
- Chủ nhân, người đang nghĩ gì vậy?
Thanh Ngọc ôm eo nàng, hôn nàng một cái rồi nói:
- My Nhi, em biết trong bí cảnh ở đâu có Tịnh Linh Tâm Quả không?
- Em biết, ở trong một bí địa cách động phủ của em năm vạn dặm, nếu chàng cần thì em sẽ dẫn chàng đi. Nhưng mà ở đó không biết bây giờ có vào được hay không.
Thanh Ngọc lấy ra nhẫn trữ vật cùng sợi dây chuyền ra trả cho Trúc Tố My, rồi nói:
- Được, vậy là tốt rồi, bây giờ chúng ta làm chính sự đã.
Trúc Tố My nghe vậy mà lại đỏ bừng mặt lên, nhưng hạ thân nàng đã không nghe lời mà bắt đầu chuyển động. Thanh Ngọc nhìn Trúc Tố My mà không thể kìm nén nổi được dục vọng của mình, lại bắt đầu tham lam mút lấy hai bầu ngực sữa xinh xắn kia.
Thanh Ngọc muốn trực tiếp để Trúc Tố My in sâu ấn tượng về mình trong đầu, không bao giờ quên được hắn, nên vô cùng mạnh bạo, có bao nhiêu ngón sở trường đều lôi ra hành hạ nàng.
Đứng trên bè trúc, Thanh Ngọc một tay ôm lấy eo Trúc Tố My, một tay xách chân phải của nàng lên, sau đó điên cuồng dùng vật khí phách của nam nhân kia thúc vào chốn tư mật của nàng. Trúc Tố My không biết làm thế nào cho phải, chỉ đành ôm chặt lấy tấm lưng của Thanh Ngọc, trong miệng thì liên tiếp kêu những tiếng rên rỉ động lòng người.
- Aa, chủ nhân, xin người… Xin người thương tiếc My Nhi, xin người, aa…
Một hồi lâu sau, Thanh Ngọc cảm thấy Trúc Tố My đã run rẩy tiết thân, mà hắn vẫn còn chưa tận tâm tình, nên lại để nàng quỳ xuống, rồi lấy mệnh căn của mình đẩy vào đôi môi nhỏ xinh kia.
Không bao lâu sau, bao nhiêu tinh hoa của Thanh Ngọc tràn đầy trong miệng Trúc Tố My, hắn lại để nàng mút thêm một lúc, rồi mới ôm nàng nhảy xuống dòng suối tắm rửa.
Sau khi ra ngoài, Thanh Ngọc giải khai kinh mạch cho Trúc Tố My, rồi bảo nàng ghi cho mình một ngọc giản ghi lộ trình đi tới ma giới, còn không quên lấy của nàng mười vạn ma tinh cực phẩm.
Thanh Ngọc đeo mặt nạ lên, hai người rời khỏi động phủ, rồi tiến tới nơi mà Trúc Tố My nói có Tịnh Linh Tâm Quả.
…
Nơi đây là một sơn cốc rộng lớn được bao phủ trong sương mù dày đặc, từ bên trong tỏa ra một khí tức tang thương vô tận của thời gian. Bên ngoài sơn cốc có một hàng cây gai kỳ lạ không cho người khác tới gần, nếu mạnh mẽ mà xông vào sẽ bị nó tấn công, hút hết tinh huyết mà chết. Cây gai này kiếm chém không đứt, lửa đốt không cháy, không gì có thể giết chết được nó.
Khi Thanh Ngọc và Trúc Tố My tới nơi đã thấy nơi này vô cùng náo nhiệt, phải có đến hơn hai trăm người, tất cả các tu sĩ đều đang cố gắng công kích cây gai quỷ dị kia. Thậm chí một vài người còn có ý định đục nước béo cò, nhân lúc cây gai không để ý mà nhanh chóng lách qua, nhưng vừa đi vào phạm vi sơn cốc một bước thì đã bị vô số gai nhọn từ dưới đất mọc lên xuyên qua thân thể, huyết nhục héo rũ, thân tử đạo tiêu.
Thanh Ngọc nhìn xung quanh, bỗng thấy Dạ Tố Mai và hai đệ tử Vân Hoa cốc đang đứng xa tít về phía sau, mà vây xung quanh các nàng bây giờ là bảy tên đệ tử và một tên trưởng lão Kim Đan trung kỳ của Mai Dương tông . Dạ Tố Mai sắc mặt trắng bệch, đang dồn hết linh khí trong cơ thể vào một pháp khí cực phẩm hình quả cầu, chặn lại những đòn tấn công từ mấy tên Mai Dương tông kia.
Thanh Ngọc cảm thấy tức cười, đi đến đâu cũng gặp mấy con sâu nhỏ này, giết bao nhiêu lại lòi ra bấy nhiêu. Cũng may hôm nay được Trúc Tố My hầu hạ, tâm trạng đang tốt, thôi thì cho các ngươi chết không đau đớn một phen.
Thanh Ngọc rút một thanh trúc kiếm ra, trực tiếp đạp Nhất Lý Bộ, tung ra bảy Vọng Nguyệt Trảm và một Tịch Diệt Thiên Ma Trảm, nhân mã Mai Dương tông đầu một nơi thân một nẻo, tất cả đổ gục xuống, hình thần câu diệt.
Tất cả tu sĩ xung quanh cũng như tu sĩ đang công kích dây gai kia đều kinh hãi hoảng hốt!
Lưu Phi Vân và đám đệ tử Phong Hoa môn âm thầm cảm tạ trời phật, vẫn còn may chưa chọc đến tôn đại ngưu nhân này, nếu không thì đầu một nơi thân đi về cõi xa xăm rồi!
Còn tên Tống Chinh của Bắc Thái Tông kia thì trong mắt lóe lên một tia gian xảo, không biết đang có âm mưu quỷ kế gì.
Mấy tên tán tu và tu sĩ từ các tông môn nhỏ khác vô cùng hoảng sợ, lập tức ngừng công kích dây gai, dạt lại phía sau.
Ở đâu ra tên sát thần này vậy, cứ một kiếm có một người toi mạng, không nói nhảm, không trang bức, không thương lượng!
Phải tránh xa tên này mới tốt a!
Trúc Tố My sợ hãi lẩm bẩm trong miệng: “Huyễn Diệt Kiếm Pháp, hóa ra là Huyễn Diệt Kiếm Pháp, thảo nào hắn hỏi về Vân Chiến Thiên Vân lão tiền bối, hắn là gì của lão nhân gia, tại sao tâm pháp độc môn của người hắn cũng có?”
Thanh Ngọc thu lại chiến lợi phẩm, truyền âm vào cho ba người Dạ Tố Mai, để các nàng thu lại pháp khí, rồi mới hỏi:
- Những người còn lại đâu?
Dạ Tố Mai cùng hai nữ đệ tử hành lễ, rối rít cám ơn Thanh Ngọc rồi mới nói:
- Nguyễn Uyển chủ, còn ba tỷ muội khác tạm thời chưa tìm thấy.
Thanh Ngọc gật đầu, rồi nói với các nàng:
- Đi, chúng ta vào sơn cốc.
Ba người nhìn Thanh Ngọc mà sợ hãi, hắn muốn vào sơn cốc ư?
Thanh Ngọc truyền âm:
- Yên tâm, ta có biện pháp.
Tam nữ thấy thế, cũng chỉ đành yên lặng đi theo sau lưng hắn. Ở đây trừ Hàn Vi Tuyết ra, Thanh Ngọc là Uyển chủ, dĩ nhiên lời nói phải có giá trị rồi.
Thanh Ngọc tiến tới trước cửa sơn cốc, đường hoàng mà đi, đám tu sĩ xung quanh đều tự giác dạt sang hai bên, không dám nói lời nào.
Chuyện kỳ lạ xảy ra, Thanh Ngọc dẫn theo Trúc Tố My và tam nữ Vạn Hoa cốc một đường mà tiến, cây gai kia lúc đầu còn uốn éo định tấn công hắn, nhưng khi nó tới gần thì lập tức hoảng sợ, dạt sang một bên. Đây không phải là Huyết Ma Thánh Đằng, nó mới chỉ là Đế Đằng mà thôi.
Thánh Đằng Thanh Ngọc còn có một cây, còn phải sợ cái cây Đế Đằng nho nhỏ này sao?
Bỗng nhiên, có một tiếng gọi làm Thanh Ngọc dừng lại.
- Vị đạo huynh này, Lạp Ma có một thỉnh cầu!