Thanh Ngọc chẳng cần nghĩ nhiều, cắt đứt ngón tay, vẩy nhẹ một giọt máu vào giữa liên hoa, bông sen từ từ chuyển từ màu xanh biếc thành màu hồng nhạt.
Bỗng nhiên, bông hoa đỏ sẫm trong đan điền Thanh Ngọc bỗng nhiên bay ra, rồi bao bọc lấy đóa Băng Liên Hư Hỏa kia.
Được một lúc, thì lại xảy ra dị biến, cả hai loại hoa dung hòa vào nhau, trở thành một đóa Hỏa liên vừa đỏ vừa hồng vô cùng thần dị, lại chui trở lại đan điền Thanh Ngọc. Sau khi chạm phải phù văn Hỗn Độn, đóa Hỏa liên còn được thanh lọc qua một lần, trở nên vô cùng tinh khiết.
Thân thể Thanh Ngọc cảm thấy run rẩy một trận, trên đầu hắn bốc ra một chút khói đen.
- Ly Ly, tại sao đây là lửa mà lại lạnh như vậy?
- Thiếu gia, chí cực tất phản, cái gì nóng tới cực độ thì người sẽ cảm thấy lạnh! Băng Liên Hư Hỏa này có tiềm năng phát triển vô cùng lớn, đây là một loại Thiên Hỏa có danh tiếng. Vừa rồi nó còn giúp thiếu gia tinh lọc đan độc đấy!
Thanh Ngọc biết, ở trong cuốn sách “Vật” hắn đã từng đọc qua về việc phân chia các loại kỳ hỏa trong thiên địa. Có ba mươi sáu loại thiên hỏa, bảy mươi hai loại địa hỏa, trong giới tu hành là vô cùng hiếm có khó tìm. Băng Liên Hư Hỏa đây được xếp vào hạng thứ năm.
Nói là thứ năm nhưng mỗi loại kỳ hỏa lại có một đặc điểm khác nhau, nói chung chín loại kỳ hỏa đứng đầu không có cái nào thua kém cái nào, chỉ là có phù hợp với tu sĩ hay không mà thôi. Ví dụ như Băng Liên Hư Hỏa này cùng A Lan vô cùng tương xứng, vì nàng là Thủy đơn linh căn.
- Nhưng tại sao nó lại dung hợp với Thiên Địa Nhân hoa?
Ly Ly trả lời:
- Thiếu gia, việc này Ly Ly cũng không biết, nhưng chắc chắn là chỉ tốt không xấu!
Thanh Ngọc nghĩ nghĩ một chút, lập tức trở lại địa đạo phía trên, sau khi đi ra ngoài thì đã thấy xác của ba tên hắc y nhân nằm đó trong một sát trận. Thanh Ngọc cũng không cảm thấy lạ, tiến tới thu ba chiếc nhẫn trữ vật vào.
Thanh Ngọc còn muốn ở lại đây tu luyện, hiện giờ hắn đã thu Băng Liên Hư Hỏa, phía dưới lòng đất kia cũng không còn tỏa ra hàn khí nữa, dù có người tới cũng không tìm được gì.
Thanh Ngọc sắp xếp lại trận pháp một chút, rồi chui xuống mật thất nơi A Lan đang nằm, dứt khoát xếp bằng ngồi tu luyện. Nơi đây theo Ly Ly nói có một linh mạch hạ phẩm ở gần, nhưng hiện tại Thanh Ngọc không thể nào lấy đi được, nên đành thôi.
Trước khi tĩnh tu, hắn kiểm tra thu hoạch gần đây. Tài sản của hắn bây giờ cũng khá phong phú.
Tổng kết một loạt, hắn đang có hơn ba trăm vạn linh thạch hạ phẩm, bốn mươi vạn linh thạch trung phẩm, hai tư vạn linh thạch thượng phẩm cùng bảy món pháp khí hạ phẩm.
Bọn Mai Dương tông và ba tên hắc y nhân kia ăn cướp đã quen, đúng là giàu có. Bên trong nhẫn trữ vật của chúng còn có vài loại đan dược thượng phẩm và linh dược khác, nhưng Thanh Ngọc không dùng. Khi nào gặp phường thị hắn sẽ đem bán.
Bây giờ trong người Thanh Ngọc còn rất nhiều đan dược cực phẩm của Lý Mỵ Nương cho.
Lão bà cho đồ mà không xài là ngu ngốc!
Hiện giờ đẳng cấp của trúc kiếm của hắn quá thấp, nhưng Ly Ly nói hai thanh Tử Tinh Trúc kiếm này có thể tự động nuốt tinh quáng thạch để đề thăng cấp bậc.
Vẫn là lão cha ngưu bức! Lại còn đưa cho vũ khí tự biết tăng cấp!
Thanh Ngọc dự định bế quan đột phá Trúc Cơ trung kỳ xong thì sẽ đi thành thị nào đó xem có loại nguyên liệu hắn cần hay không.
…
Bốn năm sau, khi đã củng cố vững chắc tu vi Trúc Cơ trung kỳ, Thanh Ngọc còn có một niềm kinh hỉ không nhỏ.
Hắn vẫn tiếp tục đúc được hoàn mỹ đạo cơ, bây giờ ở trong đan điền hắn còn có thêm một đốm sáng màu vàng kim bay xung quanh đóa Hỏa liên.
Ly Ly nói với hắn đây là Hỗn nguyên kim khí, nhưng không biết là có tác dụng gì.
Từ trước tới giờ những gì liên quan đến hai chữ “Hỗn nguyên” này Thanh Ngọc đều không hề được biết thông tin rõ ràng!
Thanh Ngọc lúc này đang đi dạo trên phường thị ở Minh Hồ thành, Cam Chi quốc.
Minh Hồ là thành thị lớn nhất Thiên Long Vực, đất rộng người đông, vô cùng náo nhiệt. Trong thành có vô số đình đài lầu các, xa hoa tráng lệ. Tu sĩ ở đây đều không dám bắt nạt phàm nhân, chứng tỏ trị an vô cùng tốt.
Nghe nói Thành chủ là một Luyện Hư sơ kỳ cường giả!
Hắn tới đây là muốn thăm dò tin tức của Hồng Trần lâu, xem xem có cơ hội đánh cái mông nhỏ của Mai Sương Sương hay không.
Dù biết cơ hội xa vời nhưng mà vẫn phải cố a!
Đánh mông hoặc là mất mạng, ngươi chọn đi!
Bần tăng chọn là dễ!
Đi qua vài nơi kinh doanh tài nguyên, tiêu hết hơn hai trăm vạn linh thạch hạ phẩm, Thanh Ngọc đã sưu tầm đủ nguyên liệu để thăng cấp trúc kiếm lên linh khí cực phẩm rồi, nhưng còn muốn tấn thăng lên pháp khí thì còn thiếu một loại Huyết Chu Sa.
Huyết Chu Sa này vô cùng hiếm có, nhưng mà nghe nói trong hắc thị lại thi thoảng xuất hiện, Thanh Ngọc cũng là muốn đi quan sát một phen.
Theo lời giới thiệu của lão bản Tầm Khí Lâu, Thanh Ngọc rảo bước tới một con hẻm nhỏ. Ở gần cuối con hẻm, hắn đã thấy một dược điếm.
Sau khi bước vào, Thanh Ngọc cũng không nói gì, chỉ đưa ra chiếc lệnh bài của lão bản Tầm Khí Lâu cho một lão giả tu vi Ngưng Chân trung kỳ, mặc y phục dược sư đang ngồi bên quầy.
Thanh Ngọc có một lợi thế khác người, đó chính là không cần quét thần thức về phía người ta mà vẫn biết được tu vi của họ, đương nhiên chỉ là Hóa Thần hậu kỳ trở xuống mà thôi.
Lão giả liếc mắt, nhìn Thanh Ngọc, sau đó hỏi hắn:
- Cần gì?
Thanh Ngọc nhìn tới nhìn lui một lúc, đáp:
- Huyết Chu Sa.
Lão giả không biết từ đâu lấy ra một viên Thông Tấn châu, sau đó trầm ngâm một lúc, có vẻ như đang giao tiếp với ai đó.
Thông Tấn châu là một loại pháp khí hạ phẩm, dùng để giao tiếp trong phạm vi năm dặm trở lại, rất tiện dụng.
- Hiện tại gian hàng chữ ất số mười bảy đang bày bán Huyết Chu Sa, phí vào cửa năm vạn linh thạch hạ phẩm. Hai bên thuận mua vừa bán, tuyệt đối không được phép xuất thủ trong hắc thị, nếu không, chết.
Lão giả nói với Thanh Ngọc.
Thanh Ngọc không chần chừ, lấy linh thạch ra đưa cho lão giả. Bỗng nhiên đằng sau bức tường mở ra một thông đạo, hắn liền tiến vào.
Sau khi xuống dưới lòng đất Thanh Ngọc mới âm thầm kinh ngạc!
Một hắc thị thật rộng lớn!
Bốn khu vực Giáp, Ất, Bính, Đinh bày la liệt những quầy hàng. Nào là linh dược, khoáng thạch, thiên tài địa bảo, chỉ sợ ngươi không có tiền, còn đâu thứ gì cũng có.
Không hổ là kinh đô Thiên Long Vực, dưới đất còn có càn khôn!
Trong hắc thị người ra người vào tấp nập, ở đầu mỗi khu vực còn có hai Hóa Thần kỳ cường giả canh giữ. Đúng như lão giả trên quầy nói, muốn xuất thủ ở đây chỉ có con đường chết.
Thanh Ngọc sải bước, tiến tới quầy chữ ất số mười bảy, thì thấy người bán hàng này mặc một thân áo choàng đen, đội mũ trùm đầu, đeo mặt nạ. Trước mặt hắn có vài loại linh dược cao cấp, một chiếc hộp ngọc không biết bên trong đựng thứ gì, và vài viên khoáng thạch. Ở góc quầy, Thanh Ngọc thấy được Huyết Chu Sa mà hắn cần.
Thanh Ngọc lập tức nói:
- Huyết Chu Sa này bán thế nào?
Người đeo mặt nạ trả lời bằng một giọng nửa nam nửa nữ, chắc là do hiệu quả của chiếc mặt nạ kia.
- Mười vạn linh thạch trung phẩm.
Thanh Ngọc cau mày:
- Đắt như vậy?
- Ngươi cũng biết bây giờ thứ này hiếm thế nào rồi đấy, nếu không mua thì thôi, mời đi chỗ khác.
Thanh Ngọc ngẫm nghĩ một hồi, cuối cùng vẫn là xuất ra linh thạch, bây giờ mà đi nơi khác tìm thì không biết bao giờ mới mua được.
Sau khi đã thu thập đầy đủ những thứ mình cần, Thanh Ngọc lại từ từ đi dạo xung quanh hắc thị. Hắn có giám định thuật, muốn xem xem có gì mà mình vừa mắt hay không.
Những quầy hàng ở khu Bính và khu Đinh đều là quầy hàng bán đồ hạ phẩm, Thanh Ngọc chỉ lướt qua, nhưng cuối cùng ở cuối khu Đinh lại bỏ ra hai mươi vạn linh thạch hạ phẩm mua được một viên Minh Không thạch.
Với Minh Không thạch này Ly Ly có thể giúp hắn tăng thêm kích thước không gian của nhẫn trữ vật. Bây giờ đồ đạc của hắn nhiều, trữ lượng nhẫn sắp không đủ.
Khi không còn gì để xem xét nữa, Thanh Ngọc tiến về khu Giáp.
Khu này chỉ có mười quầy hàng, nhưng trên quầy hàng đều là vật trân phẩm, Thanh Ngọc xem mà cũng thấy thèm, nhưng nghĩ lại cũng không thấy gì cần thiết lắm. Khi hắn đi qua quầy hàng số ba thì thấy một thân ảnh quen thuộc!
Mai Sương Sương!
Nàng ở đây làm gì?
Thanh Ngọc thấy Mai Sương Sương đi cùng một tiểu nam hài sáu bảy tuổi. Nàng vẫn là mặc nguyên bộ áo choàng màu đen thùng thình như lần trước hắn gặp. Sắc mặt nam hài đi cùng Mai Sương Sương trắng bệch, không có chút sức sống nào.
Lúc này, nàng đang cố gắng ra giá để mua một gốc Tử Minh Tham ngàn năm. Còn chủ quầy hàng thì lại thấy nàng cần gấp, hò hét giá cả vô cùng cao.
Nhưng Thanh Ngọc biết, Tử Minh Tham không có tác dụng gì, vì cậu bé trúng độc, chứ không phải bị bệnh.