Chương 291: Tần gia mưu mô

Âm thanh của Thanh Ngọc vẫn vang vọng khắp toàn trường:

- Đầu tiên, Tần Tề hai nhà giả bộ yếu kém, giả bộ thất thế, mặc cho Nguyễn gia thâu tóm địa bàn, để lợi dụng Nguyễn gia diệt đi những siêu cấp thế gia khác. Sau đó, chờ tới khi Trần, Triệu, Hán ba nhà đã bại vong, lúc này Tần Tề hai nhà mới nhảy ra liên thủ, đánh cho Nguyễn gia một kích trí mạng. Diệu! Diệu a!

Tần Ba bên kia cũng lạnh lùng đáp:

- Nguyễn huynh quả đúng là xứng danh với lời truyền ngôn năm xưa đã nói, quả là có phong phạm bá chủ. Thâm kế như vậy mà Nguyễn huynh cũng nhìn ra được!

Tới đây, Tần Ba lại rút ra cây quạt xếp của mình, phe phẩy mà nói tiếp:

- …Vốn dĩ Tần gia của Tần mỗ dự định khi tam phương thế lực lâm vào giao phong, mới bất ngờ quay ra đâm Nguyễn gia một nhát trí mạng. Ai ngờ Nguyễn huynh phát hiện ra khổ nhục kế này sớm như vậy, Tần mỗ kinh ngạc không thôi!

Toàn trường im lặng, nhìn vào cuộc đàm luận giữa không trung của hai vị công tử ca kinh tài tuyệt diễm danh chấn Trung Đô này, trong lòng vô cùng rối loạn.

Kế trong kế, mỗi một đường đi nước bước của họ đều được tính toán kỹ càng!

Thật đáng sợ a!

Tới đây, Tần Ba lại thắc mắc hỏi:

- Nguyễn huynh là làm sao biết được Tần gia của Tần mỗ hợp tác với Tề gia?

Thanh Ngọc thản nhiên đáp:

- Là vì lực lượng!

- Lực lượng?

- Đúng. Tần gia nếu trong lòng cũng mang thâm tâm hùng đồ bá nghiệp, thì phải có sự chuẩn bị vô cùng kỹ càng. Vậy mà Tần huynh xem đi, hôm nay Tần gia mang tới những gì để tranh đoạt? Bốn tu sĩ Hóa Chân và một con thần thú Bạch Hổ ư? Trò cười!

Ánh mắt của Tần Ba bỗng chốc lóe lên linh quang, sau đó mới bất ngờ hiểu ra mình sơ sót ở chỗ nào. Bên kia, Thanh Ngọc lại nói tiếp:

- …Tần gia nếu như muốn có hy vọng xưng bá Trung Đô, thì ít ra cũng phải mời chào được một trong hai ẩn môn, hoặc Nhật Thần Điện, hoặc Chân Vũ Cung. Thế mà hôm nay Tần gia tham chiến lại chỉ có lèo tèo vài mống như kia, vậy thì chắc chắn Tần gia phải ngả về một trong hai bên Nguyễn gia hoặc Tề gia rồi.

Tần Ba hứng thú nghe Thanh Ngọc phân trần, chiếc quạt xếp trong tay vẫn phe phẩy liên tục.

- …Nguyễn gia của Nguyễn mỗ tự nhận tài đức có hạn, không thể để Tần gia phụ thuộc vào mình được. Nên Nguyễn mỗ mới bạo gan suy đoán Tần Tề hai nhà đã sớm liên minh đầu phục Tiên Tộc từ trước. Ai ngờ suy đoán của Nguyễn mỗ dường như cũng không sai cho lắm.

Cuối cùng, Thanh Ngọc chốt hạ:

- …Cuối cùng, lúc mà Nguyễn mỗ mời Tần huynh hợp tác, thì một đám ô hợp bên kia lại chủ động nhảy ra khiêu khích, muốn tam phương sớm lâm vào khai chiến. Đây rõ ràng là thất sách hạ đẳng nhất trong việc dùng binh, chẳng lẽ đám lão già kia lại ngu như vậy sao? Thế nên, Nguyễn mỗ mới sợ. Sợ là khi Nguyễn gia lao tới giao chiến, Tần huynh đây sẽ đâm Nguyễn mỗ một cái đấy!

Chúng nhân xung quanh lập tức cảm thấy não của mình dường như không đủ dùng cho lắm.

Mẹ nó, nhì nhà nhì nhằng!

Đau hết cả đầu!

Nói thì nói vậy, nhưng ngay trong thời khắc này, Nguyễn gia dường như đã lâm vào tử cục.

Hiện tại Nguyễn gia chỉ có ba tu sĩ Hóa Chân mà thôi, còn nhìn lại phía Tần gia bên kia, có tới một trăm mười chín tồn tại Hóa Chân, kèm theo một thần thú Bạch Hổ Độ Kiếp trung kỳ!

Nhìn qua lực lượng đôi bên cũng có thể thấy được, đây căn bản là một trận chiến không cân sức!

Tần Ba bên kia lúc này mới gập chiếc quạt trong tay lại, sau đó lại bắt đầu văn vở:

- Nguyễn huynh quả nhiên là một tuyệt thế kỳ tài. Đáng tiếc thay hôm nay lại phải chết ở đây. Hay là Nguyễn gia chủ động đầu hàng, vậy thì Tần mỗ sẽ cố gắng xin các vị thượng tiên đây giơ cao đánh khẽ, rồi ba nhà chúng ta cùng nhau tiếp quản tinh cầu này, dốc sức cho các vị thượng tiên. Ý Nguyễn huynh thế nào?

Thanh Ngọc cười ha hả, nhẹ nhàng tự tiếu phi tiếu nói:

- Thượng tiên cái con mẹ mày! Một lũ súc sinh lông lá ghê tởm mà thôi!

Tần Ba khẽ cau mày, trong ánh mắt hắn lập tức tràn đầy lửa giận và sát khí. Hắn cất cây quạt xếp của mình đi, rồi lấy ra Hắc Phụng Đao, thủ thế chờ đợi. Tần Ba giương đôi song nhãn rắn độc của mình mà nhìn về phía Thanh Ngọc, ánh nhìn kia đáng sợ vô cùng.

Một đám hoàng giáp thiên tướng nghe thấy Thanh Ngọc chửi chúng, bắt đầu gào thét lên những âm thanh quỷ quái man rợ, khiến cho người ta phải nổi hết cả da gà.

Thanh Ngọc vẫn tiếp tục nói:

- Làm kỹ nữ còn muốn lập đền thờ. Rõ ràng là một đám súc sinh, còn làm bộ hóa hình thành thiên binh thiên tướng! Hiện cả ra nguyên hình cho ta!

Nói tới đây, Thanh Ngọc trầm mặt xuống, lập tức triệu hồi Chân Thân.

Ầm…Ầm…!

Thiên địa rung động.

Phía sau lưng Thanh Ngọc mờ ảo xuất hiện một tôn Ma Ảnh kỳ vĩ khổng lồ trong không trung, vẫn là bộ dáng hung ác dữ tợn kia.

Nhưng lần này, thân thể Chân Thân đã đổi khác.

Hiện giờ nó đã to lớn gấp đôi khi trước, trên hai cánh tay của Ma Ảnh bốc lên vô số lam sắc lôi đình chớp giật liên hồi, cùng với đó là hai bộ ma trảo khủng bố hư hư ảo ảo, huyết vân lưu chuyển, ma uy ngập trời.

Thân thể Ma Ảnh vẫn là một luồng khí xoáy hắc sắc không có chân như trước, nhưng giờ đây đã xuất hiện rất nhiều những đồ án huyết tinh vô cùng kinh khủng lập lòe quỷ dị.

Gương mặt Ma Ảnh đã rõ nét hơn so với trước, từ xa người ta có thể nhìn rõ đôi mắt hung ác màu xanh dương kia, cùng với cái miệng đen thui một màu, thi thoảng trong đó còn bốc lên một ít lôi đình chớp động, như thể muốn thôn phệ vạn vật.

Trước ngực Ma Ảnh lúc này đã có một bộ đồ án thâm ảo tối nghĩa, hiển hiện ở đó chỉ có một ấn ký chữ “Ma” màu đỏ như máu bên trên năm cánh hắc sắc liên hoa, bao phủ xung quanh là hừng hực những đạo huyết tinh hỏa diễm đang bốc cháy.

Đây chính là diện mạo của Ma Chân Thân sau khi đã biến dị mất nửa năm trong thức hải Thanh Ngọc!

Sau khi đoạt được Ma phù văn tới tay, dường như ấn ký Hóa Ma Thánh Liên trong cơ thể hắn và loại phù văn này đã tạo thành một lực lượng ấn ký kỳ dị nào đó, vô cùng huyền diệu, bản thân Thanh Ngọc cũng không hề giải thích được.

Cửu Thải Quang Long trong đan điền và Ma Chân Thân trong thức hải hắn sau đi được nâng cao sức mạnh đều được lạc ấn một ấn ký như vậy, nhưng hiện tại không biết có tác dụng gì.

Khí thế hung tàn của Ma Chân Thân tràn ra khắp nơi, khiến cho không gian xung quanh ma khí chấn động, cuồng phong bạo khởi, uy thế khủng bố không phải bàn cãi.

Chúng nhân nhìn vào Thanh Ngọc lúc này mà cứ tưởng hắn là một tôn sát thần hàng lâm, trong ánh mắt thờ ơ lạnh nhạt kia vậy mà không tìm ra được chút cảm xúc nào.

Toàn trường dường như bị Ma Chân Thân dọa cho choáng ngợp kinh sợ tới mức quên cả hít thở, không biết tiếp theo sẽ có chuyện gì xảy ra.

Ngay lập tức, Ma Ảnh sau lưng Thanh Ngọc vậy mà gầm thét lên, quơ một ma trảo đầy lam sắc lôi đình trong không gian, sau đó vận kình vào mà bóp chặt lại.

Bây giờ, Ma Chân Thân muốn đối phó với đám tà vật không cần phải phiền hà quăng xích ra nữa rồi, mà nó chỉ cần vung tay lên mà thôi, lập tức có thể cách không diệt sát lũ gớm ghiếc kia trong nháy mắt.

Trừ khi là loại tà vật mạnh mẽ hơn nó quá nhiều, nếu không thì Ma Chân Thân bây giờ chân chính là khắc tinh của đám Quỷ Hồn này đấy.

Sau khi Thanh Ngọc phục dụng【Nhưỡng Tuế Hồn Tham】khiến Chân Thân biến dị, Ma Ảnh của hắn lúc này không biết đã mạnh mẽ hơn không biết bao nhiêu lần!

Bụp…! Bụp…! Bụp…!

Trong thiên không truyền lại vô số đạo âm thanh có thứ gì đó nổ tung, nhưng tất cả chúng nhân đều không biết đang có chuyện gì.

Lúc này, bỗng dưng một trăm tên hoàng giáp thiên tướng bên phía Tề gia lập tức ôm đầu gào thét lên những tiếng kêu man rợ:

- Á…á…á…

Những âm thanh này bán nam bán nữ, tựa quỷ khóc sói tru, có khi lại như kim loại ma sát, vô cùng ghê tởm, khiến cho ai vừa nghe qua xong cũng có cảm giác như thần hồn mình bị vô số cái đinh nhọn hoắt đóng vào vậy, cực kỳ đau đớn.

Nhưng những âm thanh đó mới chỉ là bắt đầu của sự sợ hãi thôi, bởi vì tiếp ngay sau đó, chân diện mạo của đám hoàng giáp thiên tướng kia đã hiển lộ ra, khiến cho người người khiếp đảm!

Nào phải thiên binh thiên tướng uy phong bát diện nào?

Đây là một trăm con quái vật khổng lồ tràn đầy lông lá sắc nhọn, mình người thân nhện, mặt trắng đuôi đen, hai tay tám chân!

Sự thực đã hiển hiện ra trước mắt chúng nhân làm lòng người kinh hoảng, mà lúc này đám Nhân Diện Ảnh Thù kia còn đang mải giơ tay ôm đầu gào thét vì bị mất đi Quỷ Hồn!

Tu vi Khí cảnh của chúng còn nhanh chóng bị tụt lùi xuống còn Hóa Chân trung kỳ!

Vô số tu sĩ toàn trường vô cùng sợ hãi, bởi vì chưa bao giờ trong đời họ nhìn thấy thứ gì kinh tởm thế này!

Đây là Tiên nhân mà Tề gia mời tới ư?

Đùa gì vậy!