Chương 142: Ma Đế Quân (Sáng Tác)

Thanh Ngọc sau khi xác định được vị trí của năm con quỷ hồn trong không trung, lập tức truyền ý niệm cho Tiểu Bàn, kêu nó chuẩn bị chiến đấu.

Bỗng nhiên, từ dưới đất trào lên năm cặp dây xích to lớn sắc bén, đâm thủng số quỷ hồn đang lởn vởn trong không trung, rồi kéo tụt chúng xuống lòng đất.

Năm tên Quỷ Ảnh tộc kia còn chưa biết chuyện gì xảy ra, thì đã ôm đầu kêu rên từng tiếng thê thảm. Liên hệ với quỷ hồn bị đánh gãy, mà mặt địch thủ lại không thấy đâu.

Một đưởng tia sáng màu xanh biếc từ dưới đất vọt lên, xẻ hai đoàn bóng mờ ra làm đôi, sau đó tiếp tục thiêu đốt chúng.

Ba tên còn lại lập tức lao tới đứng cạnh nhau, tay lăm lăm vũ khí, đề phòng xung quanh. Bỗng nhiên trên đầu bọn chúng lại xuất hiện một con cá voi khổng lồ có hai cánh màu xanh dương, đang nhìn chằm chằm.

Cá voi há to miệng, bắn ra một đạo âm ba vô hình, làm dạt đi hết tất cả cây cối xung quanh, thậm chí mấy cây đại thụ khổng lồ cũng bị chấn thành phấn vụn.

Ba tên Quỷ Ảnh tộc nhìn thấy thần thú Hợp Thể kỳ thì vô cùng kinh hãi, hiện tại quanh đây không có đối tượng nào để chúng mô phỏng tu vi cả. Tu vi của chúng ở bên ngoài Hằng Thiên tinh thì vô cùng cường đại, nhưng đứng trên tinh cầu này bị pháp tắc thiên địa hạn chế thì cần có đối tượng để mô phỏng! Yêu thú bọn chúng không thể mô phỏng được, mà chỉ có thể đoạt xá thôi, nhưng quỷ hồn đã bị Thanh Ngọc nuốt mất rồi còn đâu!

Chính vì cái kỹ năng mô phỏng đó mà chúng bá chiếm được Tiên giới, nhưng trong hoàn cảnh này thì lại vô vọng. Trước đây ở Hằng Thiên tinh chúng còn có thể ẩn vào hư không, bây giờ thì lại không được nữa.

Chưa để ba tên này suy nghĩ xong, lại một đường kiếm khí màu xanh lét từ dưới lòng đất lại lao lên, cùng với đoạn âm ba tiếp theo của con cá voi có cánh kia ập tới gần.

Ba tên này muốn tránh né, thì bỗng dưng lại thấy thức hải mình đau nhói, ôm đầu kêu gào lên. Làn âm ba mạnh mẽ tạo lên một áp lực khổng lồ, khiến chúng ngã rạp xuống mặt đất, vừa vặn đường kiếm khí mang theo hỏa diễm lạnh buốt kia lao lên.

Hình ảnh cuối cùng mà cả năm tên Quỷ Ảnh tộc này được thấy là một thằng oắt tiểu bạch kiểm tu vi Hóa Thần sơ kỳ nhoi lên từ dưới lòng đất, nở ra nụ cười quỷ dị, rồi cong tay bắn năm bông hỏa diễm liên hoa về phía chúng.

Thần hồn câu diệt, không còn sót lại chút nào.

Sau một hồi suy tính kỹ càng một lần hốt gọn của Thanh Ngọc, toàn quân Quỷ Ảnh tộc đã không còn là mối nguy hại nữa.

- Đinh! Hằng Thiên tinh chúc mừng thiếu gia hoàn thành nhiệm vụ “Tiêu diệt tàn dư Quỷ Ảnh tộc”, nhận được phần thưởng là một mảnh Dị Nhưỡng Linh Thổ, 10000 điểm tích lũy!

- Đinh! Chúc mừng thiếu gia nhận được danh hiệu ẩn “Săn Quỷ chuyên nghiệp”, nhận được 1000 điểm tích lũy!

- Đinh! Để cảm tạ thiếu gia đã giúp Hằng Thiên tinh tiêu diệt dư nghiệt Quỷ Ảnh tộc, bản nguyên tinh cầu khai mở cho Hệ thống một chức năng mới: Tự động luyện khí! Chỉ cần thiếu gia có tài liệu, từ nay Hệ thống có thể giúp thiếu gia luyện chế vũ khí và hộ giáp không hạn định, nhưng một năm chỉ giới hạn năm kiện, và chỉ có ở Hằng Thiên tinh mới có chức năng này!

Cái chức năng Tự động luyện đan kia Thanh Ngọc cũng chưa bao giờ dùng cả. Hiện giờ hắn có thể nhờ Hệ thống luyện ra hơn hai ngàn viên, Thanh Ngọc dự định khi nào số Đế dược lớn lên, rồi làm một mẻ lớn!

Hắn thở ra một hơi, thu Tiểu Bàn lại, rồi mới định rời đi. Nhưng bỗng dưng Thanh Ngọc dừng lại, vì thấy có một tên Quỷ Ảnh tộc chết đi rơi ra một cái vòng tay màu vàng đồng.

Sau khi Hệ thống xác nhận không có vấn đề gì, Thanh Ngọc mới lấy lên, không xem vội mà cất vào Đế Tinh giới, chờ khi nào ở chỗ an toàn thì sẽ khai mở sau.

Giải quyết xong mối họa ngầm của Tần gia mang lại, Thanh Ngọc tiếp tục tỏa ra thần thức khổng lồ của mình mà tìm kiếm những chiêu bài của gia tộc khác.

Dần dần một đường tiến về nơi khai mở bí cảnh, sau khi đi hai ngày đường, Thanh Ngọc bắt đầu phát hiện ra có vài luồng khí tức lờ mờ ở gần đây.

Sau khi từ lòng đất giám định ra, thì hóa ra là một tên Hóa Chân sơ kỳ và ba tên Đại Thừa, không biết là của gia tộc nào. Thanh Ngọc nhận thấy chúng đang âm thầm bố trí một liên hoàn trận, đa phần là Hoàng cấp, thậm chí có một hai đại trận Tôn cấp.

Ở Trung Vực, Trận Tôn chỉ có một người mà thôi, đó là Triệu Hoài Kim, trưởng lão Đại Thừa của Triệu gia. Xem ra phía bên trên này là người Triệu gia chứ không còn ai khác.

Từ năm ngàn năm trước đổ về sau, không ai có thể tiến thăng lục nghệ lên thành Đế cả, cũng giống như không có tu sĩ nào có thể tấn cấp Đại Thừa. Lâu dần, những vị Đế cấp cao nhân trong lục nghệ cũng không biết vì lý do gì mà từ từ biến mất, hoặc chết, hoặc mất tích, vô cùng quỷ dị.

Thanh Ngọc đoán những việc này là do bè lũ Quỷ Ảnh tộc gây họa chứ không còn ai khác, kể cả mối thù diệt tộc của Tử Nhược chắc chắn cũng là do chúng làm ra.

Nhưng có điều Thanh Ngọc suy nghĩ, hình như cũng không phải Quỷ Ảnh tộc đứng đằng sau Tiên tộc, mà bọn chúng cũng chỉ là tay sai ngang hàng nhau mà thôi.

Bỏ qua khu vực của đám người Triệu gia đang bố trí trận pháp, Thanh Ngọc tiếp tục đi tìm những đại gia tộc khác. Nghe nói Tề gia có mời được một con yêu thú Hóa Chân đỉnh phong, không biết thực hư ra sao.

Mỗi đại gia tộc ở Trung Đô đều có một tu sĩ Hóa Chân kỳ, trong đó lão gia tử Nguyễn Nhạc tu vi cao nhất, Hóa Chân đỉnh phong. Còn những gia tộc khác thì chỉ có Hóa Chân sơ kỳ và trung kỳ mà thôi. Nếu bây giờ trong chiến cuộc lại bỗng dưng có thêm một yêu thú Hóa Chân, thì Tề gia sẽ đứng ở vị thế bất bại.

Chỉ cần con yêu thú Hóa Chân đỉnh phong kia cuốn lấy lão gia tử, thì toàn quân Nguyễn gia chắc chắn sẽ bị diệt vong sạch sẽ.

Sau bốn ngày, Thanh Ngọc nhanh chóng tìm được vài luồng khí tức khác, rồi lại di chuyển về một hướng bên dưới lòng đất.

Khi vừa tới nơi, đã có thanh âm vang lên:

- Tuế Ninh Tiên Tử, lần này Nguyệt Thần Điện tới giúp sức cho Hán gia, thật là vinh hạnh cho Hán mỗ!

- Hán gia chủ quá lời rồi, Nguyệt Thần Điện ẩn thế không ra, lần này phá lệ xuất sơn, xin Hán gia chủ sau khi đã nắm được đại thế, thì hứa hẹn với chúng ta không được quên!

- Tiên Tử quá lời, những gì Hán gia đã hứa nhất định sẽ không thất hẹn. Đến lúc đó sẽ trói tay trói chân dâng tiểu tử kia lên cho Tiên Tử định đoạt!

Thanh Ngọc giám định tu vi người tên là Tuế Ninh Tiên Tử này, vậy mà lại là Hóa Chân hậu kỳ! Nguyệt Thần Điện là nơi nào? Họ muốn bắt ai?

Còn tên tự xưng là Hán mỗ kia chắc là lão tổ tông Hán Lương của Hán gia rồi, tu vi Hóa Chân sơ kỳ. Thanh Ngọc âm thầm suy tính, xem ra lần bí cảnh này mở ra sẽ vô cùng náo nhiệt. Ai ai cũng có đường đi nước bước của riêng mình cả đấy.

Lúc này, âm thanh trên kia lại tiếp tục:

- Nguyễn Ngọc kia chắc chắn phải lấy được đến tay, hơn nữa không được làm thương tổn gì đến hắn. Nếu không…

- Tiên Tử yên tâm, toàn thân đầy đủ, không thiếu miếng thịt nào!

Thanh Ngọc nghe xong mà cũng hốt hoảng. Mình đâu có chọc gì đến cái Nguyệt Thần Điện này đâu? Bắt mình làm gì?

Hồi lâu không thấy có thêm động tĩnh, Thanh Ngọc tiếp tục quẩn quanh dưới lòng đất. Đến nửa ngày sau thì hắn lại phát hiện vài luồng khí tức. Xem ra đây là Tề gia rồi, vì hắn giám định được một con yêu thú Hóa Chân đỉnh phong. Bản thể tên này là Bạch Viêm Hổ, vô cùng hung mãnh, tuy không phải thần thú nhưng mà lại là có tuyệt chiêu công sát vô cùng cường đại.

Thanh Ngọc chui sâu xuống lòng đất thêm một khoảng, vì khứu giác của yêu thú rất nhạy bén, không thể để có sai lầm gì được. Khi đi tới gần bọn chúng, Thanh Ngọc nghe thấy có âm thanh:

- Lần này ta từ Bạch Hổ Vực tới đây chỉ để lấy đồ rồi về, nay đồ đã không thấy tăm tích, các ngươi còn giữ ta ở lại đây làm gì?

- Ấy, Hổ Đế đừng nóng, Tịnh Linh Tâm Quả hiếm có khó tìm, nhưng ta nghe nói trong người tên Nguyễn Nhạc kia có tận mấy quả liền. Đến khi bí cảnh kết thúc, ngài chỉ cần giết hắn, thì sẽ đại công cáo thành rồi. Hổ Đế yên tâm, Tề gia ta sẽ hết sức phụ giúp ngài.

- Vậy sao? Có chắc không?

- Hoàn toàn chắc chắn!

Thanh Ngọc nghe xong cũng có phán đoán, xem ra con hổ ngu ngốc này bị người ta dẫn dụ tới đây làm tay sai rồi. Hắn nghĩ mình có thể bắt đầu ra tay từ con hổ này.

Sau đó đi mấy ngày mà không hề thấy đội ngũ Trần gia, Thanh Ngọc mới bắt đầu đi tìm một động phủ trú chân, suy tính đối sách vẹn toàn.

Hôm nay là một ngày bầu trời âm u tăm tối, mây đen che kín khắp bầu trời, không có chút ánh sáng nào ở xung quanh khu vực Ty Tràm sâm lâm.

Thi thoảng từ trên cao có những tiếng quạ yêu kêu làm cho bầu không khí càng trở nên quỷ dị hơn.

Lúc này, bí cảnh bên trong Ty Tràm sâm lâm sắp được mở ra. Đứng xung quanh một bệ đá cổ, có vẻ như là lối vào bí cảnh, đã tụ tập tất cả các thiên kiêu và cao tầng của sáu đại gia tộc Trung Đô.

Sau lưng Nguyễn Nhạc lão gia tử lúc này có Nguyễn Nhật trưởng lão, Trương Bá trưởng lão, cùng Thanh Ngọc, Mộng Nguyệt, Tử Nhược,Cung Hà Trang và hơn hai mươi đệ tử khác.

Khi biết Thanh Ngọc phải tham gia bí cảnh trong đó chỉ có thể sử dụng tu vi luyện Thần, lập tức Mộng Nguyệt và Tử Nhược đã đòi lão gia tử cho đi theo.

Mộng Nguyệt có tu vi Hoàng Cung nhị tinh, vì bản thể nàng là Thiên Hồ, có thiên phú luyện Thần vô cùng cường đại. Còn Tử Nhược thì không phải bàn rồi, nàng còn là Hoàng Cung tam tinh, nhưng sức tấn công của Tử Nhược không cao, bù lại khả năng dự đoán và hỗ trợ thì cực kỳ tốt.

Nữ tử Cung Hà Trang kia không biết làm sao mà cũng tham dự bí cảnh lần này, Thanh Ngọc nhìn thấy nàng có tu vi Vũ Cung nhất tinh, xem ra được Cung gia tài bồi rất tốt.

Thanh Ngọc đưa mắt ra nhìn xung quanh, thì toàn bộ các đại gia tộc đã đưa người tới đầy đủ rồi.

Ở phía Tần gia, lúc này là một lão đầu tử tên Tần Hoằng, tu vi Hóa Chân trung kỳ, mặc một thân hoàng y vô cùng cao quý, miệng thì đang cười tươi như nở hoa, có vẻ như chưa biết chỗ dựa Quỷ Ảnh tộc của mình đã tan thành mây khói.