Chương 138: Ma Đế Quân (Sáng Tác)

Thanh Ngọc nói:

- Đây là Tương Tư Lam Thánh Quả, khi ăn vào tất cả chúng ta sẽ hoàn toàn thu được cảm ngộ về tu luyện của đối phương. Ta đã truyền cho tất cả các nàng Đạo Nguyên Kinh, bây giờ chúng ta phục dụng Thánh Quả này vào, rồi tất cả cùng nhau tìm hiểu. Các nàng chú ý, không được tìm hiểu pháp tắc của ta, nếu không các nàng cũng sẽ đi theo con đường pháp tắc không gian. Tuy nhiên nếu ai muốn học, thì cũng được, tùy các nàng.

Thanh Ngọc lấy ra một Tụ Linh Đế Trận Đế cấp cực phẩm, do hắn bỏ ra 100000 điểm tích lũy mua được, trận này có thể hội tụ linh khí từ khắp nơi xung quanh, tăng mật độ lên gấp năm mươi lần thông thường. Lắp tinh linh cực phẩm vào kích phát đại trận, Thanh Ngọc và chúng nữ xung quanh lập tức phục dụng Tương Tư Lam Thánh Quả.

Tất cả bắt đầu nhắm mắt cảm ngộ, truyền tải thông tin về kiến thức của mình sang cho nhau, bên ngoài thì thân thể vẫn đang điên cuồng vận chuyển Đạo Nguyên Kinh hấp thu linh khí trong thiên địa. Bỗng nhiên, Thanh Ngọc và chúng nữ bỗng thấy thân hình mình nhòe đi, rồi lại xuất hiện ở một không gian khác. Đây là một thế giới cây cối xanh um, trời xanh nắng nhẹ, đằng xa xa vẫn còn thấp thoáng vô vàn hoa thơm cỏ lạ, chim bướm dập dìu. Khung cảnh vô cùng tươi đẹp mà thanh thoát. Thanh Ngọc bây giờ thì đang ngồi trên một liên hoa đạo đài màu đen, chúng nữ thì vây xung quanh hắn.

Bên trong thế giới hư ảo mà xinh đẹp kia, lúc này đang có mười hai thân hình đang đưa ra từng đạo cảm ngộ của mình truyền cho đối phương. Tiếp nhận thông tin nào, hay loại bỏ thông tin nào đều được Thanh Ngọc và chúng nữ quyết định vô cùng chắc chắn.

Không có nữ nhân nào chọn học cảm ngộ phương pháp tu luyện của Thanh Ngọc cả, vì hắn không giống người bình thường. Các nàng đều lựa chọn cảm ngộ của Trương Phù Hoa và A Lan, kể cả Ly Ly và Tâm Như nữa. Đây đều từng là những người đã tu luyện đến cảnh giới vô cùng cao thâm.

Bên ngoài, phía trên Đế Quân Uyển lúc này đã xuất hiện một vòi rồng linh khí khổng lồ trong hư không, khiến cả gia tộc cũng phải nháo nhào lên. Lão gia tử, gia chủ cùng bốn vị trưởng lão lập tức tới hộ pháp, không để bất cứ kẻ nào tới gần.

Thời gian cứ thế đã trôi qua bảy ngày, mà cơn lốc linh khí trong hư không vẫn chưa hề chấm dứt chút nào cả. Nguyễn gia đã điều động toàn bộ lực lượng bên ngoài trở về gia tộc, tất cả luôn luôn ở trong mức độ cảnh giới cao nhất.

Sau khi tất cả mọi người đã cảm ngộ xong những gì tinh túy trong kinh nghiệm tu luyện và đạo pháp của nhau, Thanh Ngọc mới nói với chúng nữ:

- Ta muốn nói với các nàng một điều, ta đã chân chính tiến nhập Ma Đạo, các nàng có sợ ta không? Có muốn tiến nhập Ma Đạo cùng ta không?

Phù Hoa nói:

- Chàng làm ma, chúng thiếp cũng làm ma, còn sợ chàng hay sao?

Mỵ Nương nói:

- Là người hay ma, thiếp vẫn là người của chàng!

Tất cả chúng nữ đều nhao nhao đồng ý, chỉ còn mỗi Tâm Như trầm mặc. Ly Ly nắm lấy tay nàng, hỏi:

- Muội còn chưa quyết định sao?

Hồn thể Tâm Như lúc này bỗng dưng bay ra ngàn vạn đạo tia sáng, chiếu rọi hư không, hiện ra thành một thân ảnh lão phụ nhân đầu tóc trắng xóa, nhưng lại không nhìn rõ mặt mũi. Lão phụ nhân một tay chống gậy, bước từ nơi xa xôi tiến lại gần, đứng bên cạnh chúng nữ mà gật đầu nhè nhẹ. Tâm Như rơi xuống một giọt nước mắt mà hỏi:

- Nãi nãi, con muốn tiến vào Ma Đạo, có được hay không?

Hư ảnh lão phụ nhân kia nói bằng một giọng điệu vô cùng hiền hòa:

- Các con, là thần là ma cũng là một ý niệm mà thôi, có gì đâu mà phải sợ sệt? Chỉ cần không thẹn với bản tâm, điều đó không có gì quan trọng.

Hồn thể Thanh Ngọc quỳ xuống chắp tay:

- Nãi nãi yên tâm, con sẽ chăm sóc cho Tâm Như!

Hư ảnh lão phụ nhân kia điểm mười một tia sáng vào đầu chúng nữ rồi tiêu tán dần, trong hư không còn vang vọng lên tiếng của người:

- Đế Quân chi lộ, trải đầy xương trắng và máu tanh, hài tử, Ma Đạo là Ma Đạo, Sát Đạo là Sát Đạo, đừng nhầm lẫn, chiếu cố Tâm Như cho tốt…

Thanh Ngọc nghe tới đây, cũng thấy tâm kết trong lòng bỗng dưng được giải khai không ít. Trong lòng hắn bỗng dưng lại có vài tia cảm ngộ khó nắm bắt được. Trầm ngâm một lúc, Thanh Ngọc nói:

- Nếu tất cả đã quyết định, vậy các nàng ngồi xuống đi, ta sẽ dạy các nàng học Đạo!

Bên ngoài, hiện giờ đã qua một tháng. Lúc này vòi rồng linh khí trên không trung mới từ từ biến mất. Thanh Ngọc và chúng nữ mở mắt, trong thâm tâm mỗi người đều có cảm giác hài lòng.

Phu quân đối xử với các nàng quá tốt, nên không ai có điều gì chê trách cả.

Hơn một tháng nay, tiến bộ của chúng nữ là vô cùng lớn.

Nếu như trước đây, các nàng còn đang lờ mờ về con đường mình phải đi thì bây giờ lại là rõ rõ ràng ràng. Phải tiến tới ra sao, tiếp theo cần làm gì các nàng đều biết rõ trong đầu. Tia sáng mà nãi nãi của Tâm Như truyền cho lại giúp đỡ tìm kiếm được Tiểu Đạo phù hợp nhất với chúng nữ trong bản tâm các nàng.

Một tháng thời gian, Lý Mỵ Nương trực tiếp quay trở lại cảnh giới Nguyên Anh trung kỳ, đồng thời tấn thăng Hoàng dược sư, xác định được con đường Tiểu Đạo nàng đi là Trường Kiếm Chi Đạo.

Trương Phù Hoa không hề có tiến bộ về tu vi, vẫn ở lại Đại Thừa sơ kỳ, nhưng lại xác định được Tiểu Đạo của mình là Ám Khí Chi Đạo.

Mai Sương Sương vẫn giữ nguyên Luyện Hư sơ kỳ, đi theo Phù Bút Chi Đạo.

Tử Nhược tấn thăng Luyện Hư trung kỳ, lựa chọn Pháp Trượng Chi Đạo.

Hạ Tuyết tiến cảnh tới Kim Đan trung kỳ, chạm tới Trường Kiếm Chi Đạo, giống Lý Mỵ Nương.

Tô Hân trở lại tu vi Nguyên Anh sơ kỳ, nàng học cho mình Cầm Chi Đạo.

A Lan trùng tu về Nguyên Anh trung kỳ, nàng vẫn giữ Thủ Trạc Chi Đạo, không có gì thay đổi.

Mộng Nguyệt tấn thăng Hóa Thần hậu kỳ, chọn cho riêng mình Phiến Chi Đạo.

Thụy Nhi, nàng vẫn giữ nguyên tu vi Hợp Thể sơ kỳ, đi theo Đao Chi Đạo.

Ly Ly, qua một tháng thời gian nàng đã tu luyện tới Luyện Khí tầng ba, lựa chọn cho mình Trường Thương Chi Đạo.

Cuối cùng là Tâm Như, nàng cũng là Luyện Khí tầng ba, đi theo Khí Chi Đạo

Tất cả các tiểu Đạo của các nàng đều có một điểm kết chung, chính là Đại Đạo, Ma Đạo Vĩnh Hằng.

Trải qua thời gian này, tất cả mọi người đều thấu hiểu nhau hơn, cũng yêu thương nhau nhiều hơn.

Thanh Ngọc ra ngoài báo bình an, rồi hắn định trở về bế quan tu luyện. Thời gian này chúng nữ cũng cần đi sâu vào tìm hiểu thêm những gì đã cảm ngộ được, nên cả Đế Quân Uyển lâm vào một đoạn vắng lặng lạ thường.

Nửa năm sau, Lãnh Vân Phong, Vạn Hoa Cốc.

- Theo những gì mà Hồng Trần Đường thu thập được thông tin thì Trần Gia và Hán Gia đang lâm vào trung lập, không có động tĩnh, ta đã cố gắng thu thập thông tin nhưng không biết tại sao lại như thế cả. Phe cánh bên kia có Tần Gia, Tề Gia, Triệu Gia, Dương Gia, Trình Gia, Hạ Gia, ba gia tộc siêu cấp và ba gia tộc nhất đẳng.

Đàm Bách Hương lúc này đang ngồi phân tích cho Thanh Ngọc nghe về thế sự hiện tại ở Trung Đô.

- Tỷ, sản nghiệp của họ ra sao?

Thanh Ngọc hỏi.

- Sản nghiệp của họ vô cùng rộng lớn, bao trùm khắp cả Trung Vực, thậm chí còn vươn tay đến cả những vực xung quanh. Tần Gia và Trình Gia chủ yếu bán khoáng thạch, vũ khí, pháp khí. Tề Gia kinh doanh hộ giáp và phòng cụ. Triệu Gia và Dương Gia lại buôn đan dược. Chỉ có duy nhất một mình Trình Gia là có một cửa tiệm phù chú mà thôi, còn đa số tộc nhân đều đi theo dong binh đoàn của gia tộc vào sâm lâm tìm kiếm tài nguyên.

Thanh Ngọc ngẫm nghĩ một chút, rồi hỏi tiếp:

- Có mâu thuẫn gì trong đó không?

Đàm Bách Hương nói:

- Dương Gia vốn vẫn dựa hơi Tề Gia nên cũng đang đua tranh với Triệu Gia trong mảng đan dược. Nghe nói cả hai nhà này đều có một vị Hoàng dược sư trấn thủ. Hai bên chèn ép nhau đã lâu, cái chính là Tề Gia và Triệu Gia giao phong, chứ còn Dương Gia chỉ là con cờ thôi, bảo sao làm vậy.

Thanh Ngọc suy ngẫm một chút, rồi nói:

- Tỷ, còn thông tin gì nữa không?

- Còn, Thiên Kiêu Bảng và Bách Hoa Bảng năm nay mới ra có sự thay đổi, đệ xem đi!

Thanh Ngọc nhận lấy một cuốn sách lụa từ tay Đàm Bách Hương, rồi chăm chú đọc.

“Thiên Kiêu Bảng.

Đệ nhất: Tần Ba, Tần gia thiếu chủ, tu vi Luyện Hư sơ kỳ, chiến lực có thể đánh thắng Luyện Hư hậu kỳ.

Đệ nhị: Tề Khiếu Vân, Tề gia thiếu chủ, tu vi Luyện Hư sơ kỳ, chiến lực có thể giết Luyện Hư trung kỳ.

Đệ tam: Triệu Văn Hà, Triệu gia thiếu chủ, tu vi Hóa Thần hậu kỳ, chiến lực có thể giết Luyện Hư sơ kỳ.

Đệ tứ: Tề Khiếu Trọng, Tề gia thiếu chủ, tu vi Hóa Thần hậu kỳ, chiến lực có thể giết Luyện Hư sơ kỳ.

Đệ nhị thập nhất: Tần Cố Minh, Tề gia đệ tử, tu vi Hóa Thần hậu kỳ, chiến lực có thể đánh thắng Luyện Hư sơ kỳ.

Đệ nhị thập nhị: Nguyễn Ngọc, Nguyễn gia thiếu chủ, tu vi không biết, chiến lực có thể kích sát ba Hóa Thần hậu kỳ.

Đệ nhị thập tam: Dương Chu, Dương gia thiếu chủ, tu vi Hóa Thần hậu kỳ, chiến lực có thể đánh thắng hai Hóa Thần hậu kỳ.

Đệ ngũ thập tứ: Dương Điệp, Dương gia thiếu chủ, tu vi Hóa Thần trung kỳ, chiến lực có thể đánh thắng hai Hóa Thần trung kỳ.

Đệ ngũ thập ngũ: Trình Trọng, Trình gia thiếu chủ, tu vi Hóa Thần trung kỳ, chiến lực có thể đánh thắng hai Hóa Thần trung kỳ.

…”

Xem ra là đỉnh phong Thiên Kiêu Trung Đô này đều xoay quanh mức Hóa Thần và Luyện Hư kỳ, Vạn Sự Các này cũng chỉ dựa theo kết quả những trận chiến mà họ nắm bắt được thông tin mà thôi. Nếu so chân chính thực lực ra thì không biết ai sẽ hơn ai.