Chương 123: Ma Đế Quân (Sáng Tác)

Lập tức, Thanh Ngọc bị một đám nữ nhân vây công. Đầu hắn thì đang tựa vào đùi Phù Hoa. Thanh Ngọc ngẩng mặt lên trên thì đã thấy hai bầu vú căng tròn mịn màng, khe rãnh điên đảo chúng sinh. Phù Hoa lấy tay nhẹ nhàng vuốt ve hắn, còn cố ý cúi người xuống làm cho hai ngọn sơn phong kia đè vào mặt Thanh Ngọc.

Thanh Ngọc không thể nhìn thấy gì cả, chỉ cảm thấy xung quanh thân thể mình bây giờ bị rất nhiều chiếc lưỡi mềm mịn đang lướt qua, làm hắn phải run rẩy.

Ở một bên, Sương Sương đang quỳ ở đó mà mút chặt lấy một bên đầu ngực Thanh Ngọc, nhiều lúc nàng còn cắn vào đó nhè nhẹ, vô cùng kích thích. Đầu ngực bên kia thì lại là Mộng Nguyệt đang đưa cái lưỡi nhỏ xinh ra quệt đi, rồi lại quệt lại, tốc độ vô cùng nhanh.

Bụng Thanh Ngọc bây giờ đang bị Tô Hân liếm xung quanh. Nàng nhẹ nhàng đưa lưỡi theo từng múi cơ bụng rắn chắc của hắn, nhiều khi còn cắn nhẹ.

Ở hai bên chân Thanh Ngọc bây giờ là Mỵ Nương và Tử Nhược. Hai nàng đang đưa hai cái lưỡi ẩm ướt nhỏ xinh ra, mỗi người lại liếm dọc theo đường mệnh căn của hắn, sau một lúc, Mỵ Nương còn mút cả hai viên tròn kia vào trong miệng, làm Thanh Ngọc đang nằm cũng phải run rẩy từng cơn.

Toàn thân hắn đã hết chỗ, Thụy Nhi và A Lan lại tới hai bên cánh tay đang dang ra hai bên của hắn. Mỗi nàng lại cầm lấy một đầu ngón tay trỏ, tham lam đưa vào miệng mình mà mút. Thanh Ngọc nằm ở giữa chịu trận, kích thích không thể nào nói ra lời. Xem ra mấy nữ nhân này đã bàn nhau từ trước, muốn chân chính hành hạ hắn một phen ra trò.

Lớp lông thú từ chiếc giường đá vô cùng mịn màng, khiến Thanh Ngọc nằm lên mà cũng chỉ biết đê mê tê dại, cảm giác từng cái lưỡi nhỏ xinh ướt át đang chạy dọc khắp cả thân thể mình. Một lúc sau, hắn không thể chịu đựng kích thích thêm nữa, mở miệng cầu xin:

- Các vị lão bà, dừng… dừng a…Dừng lại đi được không, ta chết mất…

Chúng nữ nghe xong như vậy, cười khúc khích, rồi tất cả ngưng việc đang làm lại. Phù Hoa nói:

- Hôm nay là ngày của Tử Nhược và Mộng Nguyệt, chúng ta nhường cho các muội ấy trước đi.

Chúng nữ cũng đồng ý, Thụy Nhi bày trò, liền hỏi:

- Có muốn dùng một chút xuân dược cho đỡ đau không?

Thanh Ngọc chưa kịp nói gì, thì Phù Hoa lại nói:

- Hôm nay tất cả chúng ta đều dùng xuân dược đi!

Thanh Ngọc nghe mà sợ ngây người! Đây là các lão bà của mình sao?

Thụy Nhi liền thổi ra một hơi sương màu hồng nhạt bao trùm tất cả mọi người. Được một lúc sau…

Tất cả chúng nữ điên cuồng. Các nàng dùng hai bầu ngực của mình mà chà sát lên người Thanh Ngọc, sau đó liên miệng rên rỉ:

- Phu quân, yêu thiếp đi, …

- Phu quân, đến đây, thiếp ở đây này,…

Loại xuân dược này không mạnh mẽ như lần trước A Lan trúng, mà chỉ kích tình các nàng một chút mà thôi. Thanh Ngọc nhận thấy chỉ cần chạm nhẹ vào ai, người đó lập tức rùng mình, vô cùng dâm mỵ. Hắn nói như ra lệnh:

- Để Tử Nhược lại, còn tất cả ân ái cho ta xem!

Lập tức, Phù Hoa đè A Lan xuống, điên cuồng hôn chặt lấy nàng, làm A Lan chỉ biết dùng hai chân quặp vào thân thể trắng nõn mê người kia. Phù Hoa đưa chiếc lưỡi xinh tươi ra, tham lam quấn lấy miệng A Lan như cá gặp nước. Tay nàng du tẩu, vuốt ve bầu ngực sữa mát lạnh, hạ thân hai nàng còn cố tình chà nhẹ vào nhau, rồi cả hai kêu lên những âm thanh khiến người ta điên cuồng.

- Tỷ tỷ, mút cho muội đi, rồi muội làm cho tỷ, aa…

Bên này Sương Sương ngồi sau lưng Mỵ Nương, đưa hai tay ra đằng trước, xoa nắn hai chú tiểu bạch thỏ căng bóng. Thi thoảng nàng còn một tay đưa xuống, vuốt ve khe hẹp của Mỵ Nương, thậm chí có lúc còn đưa cả một ngón tay vào.

Hạ Tuyết và Tô Hân đang ôm nhau lăn lộn. Môi hai người dính chặt vào nhau, bàn tay mỗi người đều đặt ở mông người còn lại, điên cuồng xoa bóp.

Chỉ còn Thụy Nhi và Mộng Nguyệt, hai đại yêu tinh. Cả hai đều tu luyện mị công, nên đều làm ra những động tác mà Thanh Ngọc không dám tưởng tượng. Mộng Nguyệt đè Thụy Nhi xuống, rối dạng chân ra ngồi ngay lên trước miệng nàng. Thụy Nhi không hề giãy dụa chút nào, chiếc lưỡi thì du tẩu liên tục, hai bàn tay nàng còn giơ lên bóp chặt hai bầu vú căng mọng mê người kia.

- Aa… Mạnh lên, muội sướng quá…

- Hành hạ muội đi, muội sắp chết rồi…

Thanh Ngọc nhìn khung cảnh xung quanh mà lắc đầu lè lưỡi. Xem ra sợ các nàng ghen ghét đố kỵ đúng là việc dư thừa. Tử Nhược trong cơn mê đắm, không biết làm gì, lập tức nhảy lên người Thanh Ngọc mà ngồi, dâng lên bờ môi xinh xắn.

Lưỡi Tử Nhược vừa chìa ra, Thanh Ngọc lập tức bá đạo mút chặt lấy, một tay ôm eo, một tay bóp bầu vú mịn màng kia khiến nó phải biến dạng. Ngực Tử Nhược rất mềm mại, không hề căng như A Lan, Thanh Ngọc sờ vào mà cảm thấy bàn tay tê đi một khoảng.

- Aa, chết thiếp rồi, chủ nhân, aa…hành hạ thiếp đi…

Thanh Ngọc nghe vậy mà không chịu được nữa, đứng dậy trước mặt nàng, chìa ra vật ngạo nghễ kia, bắt Tử Nhược ngậm nó vào miệng. Tử Nhược vừa ngậm được vào, Thanh Ngọc lập tức hai tay cầm tóc nàng, ấn một cái khiến cả mệnh căn ngập sâu vào trong miệng.

- Ưm…ưm…

Thanh Ngọc đẩy càng ngày càng nhanh, khiến Tử Nhược bị ngộp, thi thoảng còn có chút quỳnh tương ngọc lộ từ miệng nàng rớt xuống hai bầu ngực trắng mịn, vô cùng dâm mỹ. Sau khi đã thỏa mãn tâm tình, Thanh Ngọc mới để Tử Nhược nằm đè lên người mình, vỗ mông nàng một cái thật đau:

- Nói, sau này còn dám thử thách chủ nhân gì nữa không?

Tử Nhược mơ màng, không nói gì, chỉ thè cái lưỡi mềm mại ra mà hôn khắp cổ Thanh Ngọc. Thanh Ngọc biết nàng không chịu nổi nữa rồi, liền vật nàng ngược lại, sau đó đưa miệng vào âm huyệt Tử Nhược mà mút thật chặt:

- Aa, chủ nhân, thiếp thích quá, aa… nữa đi…aa…

Khi Tử Nhược tiết thân lần đầu tiên, Thanh Ngọc mới thả nàng ra, rồi đưa mệnh căn tới đầu âm huyệt nàng, thúc một cái thật mạnh!

Nước mắt Tử Nhược trào ra, nhưng nàng lại vừa cắn môi, vừa dùng hai tay xoa bóp hai bầu ngực mềm mại của mình rồi nói:

- Muốn thiếp đi, làm đi…!

Thanh Ngọc nghe vậy, dâm tính bạo phát, nhưng vẫn vô cùng kiềm chế mà nhẹ nhàng di chuyển hạ thân. Thụy Nhi buông Mộng Nguyệt ra, rồi đến bên cạnh quỳ xuống hôn lấy Tử Nhược, mông nàng thì chổng về một bên, như ngỏ ý muốn Thanh Ngọc vuốt ve yêu chiều. Mộng Nguyệt thấy vậy, cũng bò tới một bên, ngậm lấy bầu ngực căng tròn của Tử Nhược mà mút chặt. Khe hẹp của Tử Nhược vô cùng mê người, nó như miệng của một con rắn ẩm ướt tham lam kẹp chặt lấy hung vật của Thanh Ngọc, không muốn thả ra chút nào.

Trước mặt Thanh Ngọc bây giờ là Tử Nhược, còn hai bên lại có hai cặp mông tròn căng mịn đang lắc lư cạnh hắn, muốn được vuốt ve mà yêu chiều. Thanh Ngọc hạ thân thì điên cuồng thúc, hai tay vỗ vào hai cái mông thật mạnh, sau đó lấy ngón tay vuốt ve khe hẹp của các nàng.

Chúng nữ xung quanh sau một hồi ân ái, đều đã tiết thân mà tỉnh táo lại. Phù Hoa lại tới sau lưng Thanh Ngọc, cọ hai bầu vú to lớn vào lưng hắn, đưa gương mặt kiều diễm lên phía trước mà liếm lấy vành tai.

Thanh Ngọc điên cuồng, hung tính ngập tràn, càng ngày càng thúc mạnh hơn.

- Aa, chủ nhân, nhẹ, nhẹ một chút, chết Nhược Nhi rồi…

Mộng Nguyệt và Thụy Nhi quay người lại, lấy hai tay Thanh Ngọc đặt vào âm huyệt của mình, rồi dùng môi xinh mút lấy hai đầu cơ ngực săn chắc kia. Khi Tử Nhược đã tiết thân, Thanh Ngọc mới dừng lại, rồi đứng dậy, đưa mệnh căn tới trước mặt Mộng Nguyệt.

Nàng không hề chần chừ, lập tức ngồi dậy, đưa ra đầu lưỡi nhỏ xinh mà cuốn lấy vật hung bạo khổng lồ kia, sau đó từ từ, nhanh dần nhanh dần phun ra nuốt vào, nhiều lúc còn cắn nhẹ, khiến Thanh Ngọc đang hôn Sương Sương mà cũng phải run rẩy.

Mộng Nguyệt hầu hạ xong, ngước lên nhìn Thanh Ngọc nói:

- Lần đầu làm thiếp từ phía sau được không?

Thanh Ngọc không nói gì nhiều, lật người nàng lại, để Mộng Nguyệt chổng mông lên, rồi nhẹ nhàng vuốt đầu mệnh căn dọc theo khe hẹp mê người kia. Nàng nhẹ nhàng rên lên rồi nói:

- Phu quân, yêu thiếp đi…Aa…

Chưa để Mộng Nguyệt nói xong, một vật to lớn đã phá tan màng mỏng ngăn cách, thâm nhập vào bên trong nàng. Mộng Nguyệt rơi ra một giọt nước mắt, nhưng lập tức đã bị Sương Sương lấy hai tay nâng người nàng lên. Sương Sương đặt hay tay Mộng Nguyệt lên vai mình, nói:

- Yêu tỷ không?

Mộng Nguyệt mơ màng vội vàng nói:

- Yêu, yêu tỷ.

Sương Sương đưa dung nhan mê đảo chúng sinh tới, hôn lên giọt nước mắt của Mộng Nguyệt, rồi bá đạo mút lấy đôi môi nàng, đưa chiếc lưỡi nhỏ xinh ra mà cuốn lấy đối phương. Thanh Ngọc sau một lúc chờ đợi cho Mộng Nguyệt hết đau, cũng đã bắt đầu di chuyển. Âm huyệt của nàng rất chặt, làm cho hắn vô cùng mê đắm, không muốn rời ra. Mộng Nguyệt ở phía trước bị Sương Sương hôn, ngực bị Thụy Nhi thò tay vào mà bóp lấy, đằng sau lại bị Thanh Ngọc thúc vào mông từng tiếng bành bạch, chỉ biết kêu rên từng hồi.

Phù Hoa bóp nhẹ lấy cổ Thanh Ngọc, bắt hắn phải hôn lên khuôn miệng kiều diễm của nàng. Sau đó Phù Hoa còn nắm lấy tay Thanh Ngọc, đưa đến hạ thân của mình mà nói:

- Hành hạ thiếp đi.

Thanh Ngọc hạ thân đang thúc vào Mộng Nguyệt, lấy hai ngón tay vuốt ve quanh nơi ẩm ướt tư mật của Phù Hoa, rồi bỗng dưng thúc nhẹ vào trong, điên cuồng du tẩu. Phù Hoa đang hôn hắn mà cũng phải rên lên từng trận:

- Aa, chết thiếp mất,aa…đừng…