Chương 1: [ma Cung Phong Nguyệt Hệ Liệt] Tự Thị Hoa Trung Đệ Nhất Lưu - Chương 1-1: Giản Giới

Trong chốn giang hồ đầy những biến động bất ngờ, cũng như trong cuộc sống muôn màu muôn vẻ.

Năm thứ năm của Long Tôn hoàng triều Cảnh Đế, giang hồ cũng đã gần năm mươi năm sóng yên biển lặng, bỗng nhiên xuất hiện một thế lực hoàng hành đại giang nam bắc với xu thế chẻ tre, bất quá chỉ trong ba năm mà thôi, thế lực này thực đúng là hậu sinh khả úy. Mặc dù trên danh nghĩa không người nào nguyện ý thừa nhận, nhưng chin phần người trong giang hồ cũng ngầm nhận định trong lòng: đây chính là bá chủ danh phù kỳ thực trong chốn võ lâm.

Thế lực này tự xưng là Ma cung, trừ Tổng cung thần bí không ai biết đến thì cấu trúc Ma cung do sáu Đại Ma cung tạo thành, có điểm khác biệt với Tổng cung chính là, địa điểm của sáu Đại Ma Cung này mọi người đều biết. Có sáu thành trì phồn vinh nhất Long Tôn hoàng triều, trong nỗi tòa thành đều có một tòa Ma Cung chiếm giữ nơi phong thủy tốt nhất, cảnh sắc đẹp nhất vừa huy hoàng vừa hoa lệ, có thể sánh ngang với hoàng cung.

Có thể nói thẳng, sáu Đại Ma Cung này, tài phú thế lực là thiên hạ đệ nhất, tuy có thể thấy được bên trong Ma Cung nhưng rất ít người có thể ra vào.

Hắc Bạch lưỡng đạo, không ai tiếp cận được với Ma Cung, cũng không được mời tới Ma Cung làm khách, đương nhiên cũng có chút tò mò, không cam lòng; cũng khinh thường chính đạo đại hiệp, tà đạo chí tôn tuy không được mời nhưng vẫn nganh ngang xông vào để rồi rốt cục đều chỉ thấy người mới cười chứ không thấy người cũ khóc, nơi này chỉ có người đi vào chứ không có kẻ đi ra.

Không ai biết Cung chủ của sáu Đại Ma Cung là hạng người nào, chỉ biết võ công của bọn họ bí hiểm, hơn nữa tính cách không đồng nhất, rất nhièu người tò mò muốn biết dung mạo của bọn họ chỉ có điều không một kẻ nào có thể giải đáp nghi vấn của mọi người.

Tuy nhiên trong lúc tâm tư ánh mắt mọi người đang bị sáu Đại Ma Cung hấp dẫn thì không một ai biết rằng Nguyệt Lão đã chú ý tới sáu vị Cung chủ ưu tú này, kết một dây tơ hồng, dẫn dắt ha con người nơi chân trời góc biển, giúp bọn họ cuối cùng có thể gặp gỡ quen biết, tiến tới tìm hiểu nhau rồi yêu nhau, để rồi cuối cùng hữu tình nhân chung thành quyến chúc (người có tình sẽ được thành thân nhân sống chung một nhà).