Chương 90: Võ Đạo

Thiên Vô Cực đi ra khỏi trường, khuôn mặt hắn lúc này đã trắng bệch.

Một chưởng lúc nãy của Tô Lão đúng là quá mạnh, ngũ tạng lục phủ của hắn đều bị đánh cho xuất huyết, năng lực chữa trị cũng không nhất thời chữa hết được, cần phải tịnh dưỡng mấy ngày mới khỏi hết.

Thiên Vô Cực nghĩ lại thì có chút sợ, nếu lúc nãy Tô Lão thật muốn giết hắn thì hắn có lẽ chống đỡ không được.

Đây là lần đầu tiên Thiên Vô Cực cảm thấy bất lực, hắn nhận ra mình còn quá yếu, không thể khinh thường người trong thiên hạ được.

Hắn quyết tâm về nhà phải tìm cách trở nên mạnh hơn, chỉ có thực lực tuyệt đối mới có thể làm những gì mình thích.

Bên ngoài trường, Tần Bình cũng không có trở về nhà mà ngồi ở trong xe chờ Tần Nghiên tan học, bỗng nhiên nàng nhìn thấy Thiên Vô Cực bộ dạng yếu ớt từ trong trường đi ra,

Tần Bình liền nhanh chóng xuống xe, nhìn khuôn mặt trắng bệch của Thiên Vô Cực kinh ngạc hỏi:

"Ngươi không sao chứ?"

"Ta không sao, chỉ là bị thương một chút, cũng không nghiêm trọng lắm"

Thiên Vô Cực khuôn mặt trắng bệch hơi nhếch miệng cười nói.

Không nghiêm trọng lắm?

Sao Ta nhìn ngươi như là sắp chết đến nơi vậy, Tần Bình trong lòng thầm nghĩ.

"Ngươi thật không có sao? có cần ta đưa ngươi đi bệnh viện không?"

Tần Bình có chút bận tâm hỏi.

"Không cần, ngươi đưa ta về nhà đi"

Thiên Vô Cực lắc đầu nói.

"Được rồi"

Tần Bình gật đầu, đi tới chuẩn bị đỡ Thiên Vô Cực lên xe thì bị hắn cản lại.

"Ta không có yếu đến đi không nổi"

Thiên Vô Cực buồn cười khẽ nói, xong Hắn liền đi tới mở cửa ngồi lên xe.

"Bị như vậy rồi còn sĩ diện"

Tần Bình cũng lên xe, nàng liếc mắt phía sao thầm nói.

Một lát sau, Tần Bình đã lái xe đến nơi, Thiên Vô Cực bước xuống xe rồi nhẹ giọng nói:

"Cảm ơn đã đưa ta về, chút nữa tan học nhờ ngươi đón Tiểu Tĩnh về dùm, đừng nói với nàng là ta bị thương"

Tần Bình nhẹ gật đầu.

Nhìn Thiên Vô Cực đã đi vào trong nhà, Tần Bình liền lấy điện thoại ra gọi cho Tần Nguyệt Cơ.

"Chuyện gì?"

Tần Nguyệt Cơ hỏi.

"Phu nhân, chuyện là..."

Tần Bình liền đem chuyện Thiên Vô Cực bị thương kể cho Tần Nguyệt Cơ nghe.

"Ngươi nói cái gì?"

Tần Nguyệt Cơ đang thỏa thích ngâm mình trong bồn tắm lớn, kế bên có hai nữ nhân xinh đẹp đang massage cho nàng, Tần Nguyệt Cơ trong điện thoại nghe được Tần Bình kể liền lập tức bật người dậy giận dữ nói.

Trong điện thoại phát ra tiếng la hét giận dữ của Tần Nguyệt Cơ làm cho Tần Bình sợ hết hồn, nàng liền nhỏ giọng run run hỏi:

"Phu nhân, làm sao vậy?"

"A, không có gì, ngươi về lại trường chờ đón tiểu Nghiên đi"

Tần Nguyệt Cơ cảm thấy mình có hơi xúc động, nàng cố gắng bình phục tâm tình lại rồi nói.

"Vâng"

Tần Bình cung kính nhỏ giọng nói.

Cúp điện thoại, Tần Nguyệt Cơ liền từ trong bồn tắm đứng dậy, khuôn mặt nàng âm trầm tỏa sát khí, những giọt nước trên cơ thể liền nhanh chóng bốc hơi.

"Dọn dẹp đi"

Tần Nguyệt Cơ nhìn hai nữ hầu đang sợ hãi quỳ trong bồn tắm không dám ngẩng đầu, nàng lạnh nhạt nói một câu rồi đi ra ngoài.

. . .

Vào trong nhà, Thiên Vô Cực vô lực ngồi dựa vào ghế salon thở hổn hển.

"Phốc"

Thiên Vô Cực đã chịu không nổi liền phun ra một ngụm máu.

"Tại sao không chữa trị được?"

Thiên Vô Cực đau đớn lau vết máu trên miệng, khuôn mặt hắn lúc này nhăn nhó thầm nói.

Trong cơ thể như có một đoàn khí quấy phá ngăn cản hắn chữa trị, dù làm cách nào cũng không thể bức đoàn khí này ra ngoài được.

"Đây là năng lực của lão già đó sao?"

Thiên Vô Cực suy đoán đây là năng lực của Tô Lão, đây là năng lực gì chứ, khí độc? phải làm sao đây, không bức đoàn khí này ra ngoài mình chắc chắn sẽ chết.

Trong lúc Thiên Vô Cực đang khổ não thì bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa làm cho hắn giật mình.

Thiên Vô Cực cố gắng đứng dậy nhưng cơ thể hắn lúc này không còn chút sức lực, hắn không biết người đến là ai, trong lòng có chút lo lắng, sợ Tô Nhược Yên thật sự kêu người của chính phủ đến bắt hắn.

"Cạch"

Thiên Vô Cực đang lo lắng suy nghĩ là ai đang ở bên ngoài thì cửa liền mở ra, Tần Nguyệt Cơ gấp gáp từ ngoài cửa nhanh chóng chạy vào.

"Chủ nhân ngài không sao chứ?"

Tần Nguyệt Cơ vào trong thấy Thiên Vô Cực khuôn mặt trắng bệch ngồi trên ghế nhìn mình, Tần Nguyệt Cơ liền cảm thấy trong lòng đau nhói, nàng vội lo lắng nắm tay Thiên Vô Cực hỏi.

"Không sao, chưa chết được"

Thiên Vô Cực thấy người vào là Tần Nguyệt Cơ liền thở ra một hơi, nghe nàng hỏi hắn liền cười khổ nói.

"Chủ nhân, mau uống viên đan này vào"

Tần Nguyệt Cơ vừa nhìn liền biết Thiên Vô Cực bị thương rất nặng, bỗng nhiên tay nàng lắc nhẹ một cái, một cái bình sứ nhỏ xuất hiện trong tay nàng, từ trong bình sứ nàng đổ ra một viên đan đưa đến trước miệng Thiên Vô Cực nói.

"Đây là cái gì?"

Thiên Vô Cực nghi hoặc nhìn trước mặt cái viên tròn đen như sôcôla hỏi.

"Đây là đan dược trị thương, chủ nhân mau uống vào"

Tần Nguyệt Cơ thấy Thiên Vô Cực đến đan dược cũng không biết, liền giải thích nói.

Thiên Vô Cực nghe vậy, hơi do dự một chút liền mở miệng ngậm viên đan vào trong miệng.

Đan dược vừa vào trong miệng liền nhanh chóng tan ra, Thiên Vô Cực cảm thấy một luồng hơi ấm từ cổ họng nhanh chóng lan toả toàn thân, ngủ tạng lục phủ cũng cấp tốc lành lại.

"Thần kì như vậy"

Thiên Vô Cực bị hiểu quả của viên đan này làm giật mình kinh ngạc.

"Đây là Ngũ Phẩm Hồi Sinh Đan, chỉ cần không chết thì uống đan này vào vết thương nặng cỡ nào đều sẽ hồi phục"

Tần Nguyệt Cơ thấy Thiên Vô Cực giật mình liền bật cười nói.

"Viên đan này rất quý phải không?"

Thiên Vô Cực cảm nhận trong cơ thể vết thương đang cấp tốc hôi phục, không đến một phút thương thế của hắn gần như khỏi hẳn rồi, đúng là đan tốt, viên đan này chắc chắn rất quý, hắn liền nhìn Tần Nguyệt Cơ hỏi.

"Ngũ phẩm hồi sinh đan đúng là rất quý, rất khó luyện chế ra, nhưng so với chủ nhân thì viên đan này đối với ta không là gì"

Tần Nguyệt Cơ gật đầu dịu dàng cười nói.

"Cảm ơn ngươi, Nguyệt Cơ"

Thiên Vô Cực cảm động nhìn Tần Nguyệt Cơ, đưa tay kéo nàng ngồi lên đùi của mình, vuốt ve khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng, cúi đầu hôn lên trán nàng một cái rồi ôn nhu nói.

Tần Nguyệt Cơ liền nở một một nụ cười hạnh phúc, đầu dựa vào ngực Thiên Vô Cực nói nhỏ:

"Chủ nhân không cần phải cảm ơn ta, đây là chuyện mà ta phải làm"

Thiên Vô Cực nhìn trong ngực xinh đẹp như tiên Tần Nguyệt Cơ, nàng như một người vợ hiền lành, ôn nhu, ngoan ngoãn, làm cho hắn muốn cả đời này phải yêu thương bảo vệ nàng.

"Chủ nhân, thương thế của ngài khỏi hẳn rồi chứ?"

Tần Nguyệt Cơ ngẩn đầu nhìn khuôn mặt Thiên Vô Cực dịu dàng hỏi.

"Cũng đã khỏi hẳn rồi, nhưng trong người ta còn có một luồng khí lạ, nó cứ chạy khắp cơ thể ngăn cản vết thương hồi phục hoàn toàn"

Thiên Vô Cực mặt hơi khó chịu nói.

"Để ta xem"

Tần Nguyệt Cơ ngồi dậy, tay đặt lên ngực Thiên Vô Cực, như cảm nhận được cái gì, lông mày nàng hơi nhíu lại.

"Làm sao vậy?"

Thiên Vô Cực không biết Tần Nguyệt Cơ đặt tay lên ngực mình làm gì, nhưng thấy nàng nhăn mày liền không hiểu có chút hồi hộp hỏi.

"Không sao chủ nhân, chỉ là một luồng chân khí quấy phá, để ta đánh tan nó"

Tần Nguyệt Cơ lắc đầu nói, tay nàng liền hiện lên ánh sáng xanh lờ mờ.

Thiên Vô Cực liền cảm nhận được một luồng khí nóng từ ngực chui vào cơ thể, chớp mắt liền lan toả toàn thân, luồng khí đang quấy phá cũng bị nó thôn phệ mà biến mất.

Thiên Vô Cực cảm nhận luồng khí quấy phá đã biến mất, thương thế đã khôi phục hoàn toàn, hắn liền kinh ngạc hỏi:

"Chân khí là cái gì?"

Tần Nguyệt Cơ lúc này thu tay lại, nghe thấy Thiên Vô Cực kinh ngạc hỏi thì trong lòng thầm nghĩ 'tại sao chủ nhân đến cả chân khí cũng không biết', nhưng nàng vẫn nhanh chóng trả lời:

"Chân khí là Võ Giả tu luyện đến cảnh giới nhất định sẽ sinh ra chân khí"

"Võ giả lại là cái gì, giống như trong phim những người tu luyện võ công sinh ra nội lực phải không?"

Thiên Vô Cực cảm thấy như mình phát hiện ra lục địa mới, hiếu Kỳ nhanh chóng hỏi.

"Cũng gần giống như vậy, nhưng võ giả ngoài đời thật lợi hại hơn rất nhiều, có thể phi thiên độn địa, không gì không làm được, ta cảm thấy giống võ đạo trong huyền huyễn tiểu thuyết hơn là phim kiếm hiệp"

"Phi thiên độn địa? luyện võ có thể bay sao?"

Thiên Vô Cực càng nghe càng kích động, hưng phấn hỏi.

"Đúng là có thể bay, nhưng đó là cảnh giới rất cao, ít người có thể tu luyện đến được"

Tần Nguyệt Cơ gật đầu nói.

"Võ đạo có cái gì cảnh giới?"

Thiên Vô Cực hỏi tiếp.

Tần Nguyệt Cơ liền nói:

"Võ đạo có 9 cảnh giới phân chia là: Võ Thể - Võ Khí - Võ Linh - Võ Đan - Võ Vương - Võ Hoàng - Võ Tôn - Võ Thánh - Võ Đế"

"Tiểu cảnh giới phân chia là: Sơ Kỳ - Trung Kỳ - Hậu Kỳ - Đỉnh Phong"

"Mà chủ nhân muốn bay được thì cần phải đạt đến cảnh giới võ Vương, tuy võ Đan cũng có thể thôi động chân khí để bay nhưng sẽ tiêu hao rất nhiều chân khí, còn Võ Vương thì chân khí sinh sôi không ngừng, cho dù bay một tròng Trái Đất thì cũng không hết chân khí"