Chương 76: Chủ Nhân, Mau Địt Ta (H+++)

Trở lại sân trường, Thiên Vô Cực lấy ra điện thoại gọi cho Diễm Phượng.

"Chủ Nhân"

Bên kia rất nhanh liền bắt máy, Diễm Phượng cung kính âm thanh nói.

"Ngươi biết Hàn gia sao"

Thiên Vô Cực không nhanh không chậm hỏi.

"Hàn gia?, Có phải ngài nói Hàn Gia, gia chủ là Hàn Kiên phải không?"

Diễm Phượng suy nghĩ một chút liền hỏi.

"Đúng"

"Vậy ta có biết một chút, Hàn Gia ở thành phố này rất có thế lực, gia tộc của bọn hắn ở ngay khu 8 của chúng ta"

Diễm Phượng lấy ra một bản hồ sơ nhìn xem một chút rồi nói.

"Có diệt được không"

Thiên Vô Cực nhẹ nhàng hỏi.

". . ."

"Diệt được"

Diễm Phượng trầm mặt vài giây rồi nghiêm túc nói.

"Vậy thì đánh đi, nếu có người đầu hàng thì tha, còn chống đối thì giết, có chuyện gì thì báo cho ta"

Thiên Vô Cực hơi lạnh lùng nói.

"Vâng"

Diễm Phượng cung kính nói.

Cúp máy, Diễm Phượng ngồi trong phòng mắt hiện lên sát khí nhìn trong tay hồ sơ, nàng đè một cái nút điện thoại trên bàn nói:

"Triệu tập các tinh Anh vào đây"

Một lát sau, cửa liền mở ra, một nhóm khoảng bốn mươi mấy người có nam có nữ đi vào, dẫn đầu là Cơ Băng mấy nữ, bon hắn đứng thành bốn hàng hướng ngồi trên cao Diễm Phượng cúi đầu đồng thanh kêu lên:

"Phó Bang chủ"

Diễm Phượng nhìn phía dưới một nhóm Tinh Anh hài lòng gật đầu nói:

"Ta triệu tập các ngươi đến đây là vì Bang chủ vừa mới giao cho ta một việc..."

Diễm Phượng đem chuyện Thiên Vô Cực giao cho nói ra.

"Bọn hắn muốn chết, dám trêu chọc bang chủ chúng ta"

"Giết bọn hắn"

"Giết bọn hắn..."

Nghe Diễm Phượng nói xong, phía dưới đám người liền Tức giận hét lên, người nào người nấy mặt đều hiện lên sát khí.

Nhất là Cơ Băng, dù nàng không nói gì nhưng quanh cơ thể nàng bắt đầu nổi lên sương lạnh, vừa nhìn là biết nàng đang rất tức giận.

"Mọi người chuẩn bị đi, tối hôm nay theo ta đi diệt Hàn gia"

Diễm Phượng từ trên ghế đứng dậy hét lớn.

"Giết"

"Giết"

"Giết"

. . .

Trong trường học, Thiên Vô Cực đang ngồi trên ghế đá ở sân bóng, hắn đang ngồi chờ một người.

'xẹt xẹt'

Khoảng một lúc sau liền nghe tiếng nhỏ nhẹ bước chân, Thiên Vô Cực quay đầu lại nhìn, thấy Tô Mị chậm chạp đi tới.

Thiên Vô Cực thấy Tô Mị đi tới cách hắn ba mét liền dừng lại, hắn có chút buồn cười nói:

"Ngươi đứng xa vậy làm gì, tới đây ngồi"

Tô Mị nghe vậy do dự một chút liền đi tới, nàng ngồi xuống sát mép ghế đá, hai tay đan vào nhau không nói chuyện.

"Suy nghĩ kỹ rồi sao"

Thiên Vô Cực cười hỏi.

"Ừm"

Tô Mị nhẹ gật đầu.

"Vậy có muốn ta dạy cho ngươi cách quen bạn bè hay không"

Thiên Vô Cực hỏi tiếp.

"Muốn"

Tô Mị gật đầu nhỏ giọng nói.

"Được rồi, kêu ta một tiếng sư phụ a"

"Ta...Sư Phụ."

Tô Mị ấp úng một hồi lâu liền nhỏ giọng kêu ra.

"Ân, đồ nhi ngoan"

Thiên Vô Cực thỏa mãn gật đầu cười nói, dù chuyện dạy cho nàng kiếm bạn bè cũng không lớn lao gì, nhưng mà có một nữ đồ đệ cũng tốt.

Tô Mị nghe Thiên Vô Cực nói vậy liền mặt đỏ bừng, cúi đầu không dám nhìn hắn.

"Vậy chuyện đầu tiên ta dạy cho ngươi là cảm giác có bạn bè"

Thiên Vô Cực nhìn ngại ngùng Tô Mị nói.

"Cảm giác có bạn bè?"

Tô Mị nghe vậy liền nghi hoặc lẩm bẩm.

"Ngươi chờ một chút"

Thiên Vô Cực nói một câu liền lấy điện thoại ra gửi tin nhắn.

Một lát sau ở đằng xa liền có một bóng người xinh đẹp chạy tới, người tới chính là Hạ Tĩnh, nàng vui vẻ nhìn Thiên Vô Cực nói:

"Ca ca, có chuyện gì sao?"

Hạ Tĩnh liếc nhìn qua Tô Mị, Tô Mị lúc này cũng ngẩn đầu lên nhìn Hạ Tĩnh, hai ánh mắt chạm nhau, Tô Mị liền xấu hổ vội vàng cúi đầu.

"Tiểu Tĩnh, Ca ca cho ngươi kiếm một người bạn, hai người làm quen đi"

Thiên Vô Cực cười nhìn Hạ Tĩnh rồi chỉ chỉ Tô Mị nói.

Hạ Tĩnh nhìn Thiên Vô Cực một chút rồi liếc qua nhìn Tô Mị, không biết chủ nhân tại sao lại kiếm bạn cho mình, nhưng mà chủ nhân nói gì thì mình cũng phải ngoan ngoãn mà làm theo a, Hạ Tĩnh mỉm cười nhìn Tô Mị nói:

"Xin chào, ta tên Hạ Tĩnh, ngươi tên gì"

"Ta tên Tô Mị"

Tô Mị ngại ngùng trả lời.

"Ngươi học lớp nào"

Hạ Tĩnh ngồi xuống kế bên Tô Mị tiếp tục hỏi.

"Ta học 12/c"

"Thật trùng hợp, Ta học 12/b, lớp chúng ta kế bên nhau"

"Vậy sao..."

"Ngươi..."

Thiên Vô Cực nhìn Hạ Tĩnh và Tô Mị một người hỏi một người trả lời, hắn mỉm cười đứng dậy nói:

"Các ngươi trò chuyện đi, ta có chút việc đi trước"

"Vâng, ca ca"

Hạ Tĩnh cười gật đầu nói.

"Vâng, Sư Phụ.."

Tô Mị cũng đỏ mặt nói nhỏ.

Thiên Vô Cực cười cười đi vào trong lầu học, đi đến dãy phòng giáo viên, hắn đi đến cửa phòng làm việc của Mai Nguyệt gõ cửa một cái, không lâu sau cửa liền lạch cạch mở ra.

Thiên Vô Cực liền thấy khuôn mặt xinh đẹp của Mai Nguyệt, nàng mặc một chiếc áo sơ mi mau xanh ôm sát, chiếc áo của nàng bị đôi bầu vú to chống phình lên, phía dưới thì một cái váy ôm tới đầu gối, đôi chân dài bị bao bọc bởi cặp vớ màu da người, làm cho Thiên Vô Cực vừa nhìn liền dục hỏa sôi trào.

"Chủ Nhân"

Mai Nguyệt nhìn thấy Thiên Vô Cực liền vui mừng, nàng kéo hắn vào trong rồi đóng cửa lại, liền lập tức nhào vào trong ngực hắn, giọng vui vẻ nũng nịu nói:

"Chủ Nhân, Người ta nhớ ngươi lắm"

"Chỉ có một ngày mà nhớ vậy sao"

Thiên Vô Cực hai tay nhào nặn hai bờ mông mềm của Mai Nguyệt cười nói.

"Một ngày cũng rất lâu a, Ta chỉ muốn mỗi giây mỗi phút đều bên cạnh chủ nhân"

Cảm nhận được hai bàn tay của Thiên Vô Cực tác quái, Mai Nguyệt hơi đỏ mặt nói.

"Vậy ta phải bù đắp cho Tiểu Dâm Nguyệt của ta a"

Phía dưới quần Thiên Vô Cực đã chống thành cái lều đè lên bụng Mai Nguyệt, hắn cười dâm nói, tay cũng bắt đầu cởi đồ nàng.

"Chủ Nhân chỉ biết khi dễ người ta"

Mai Nguyệt thấy Thiên Vô Cực hành động liền đỏ mặt hờn dỗi một tiếng, vừa nói xong môi đỏ liền bị cái miệng rộng của Thiên Vô Cực bao trùm lên.

"Ô ô"

Mai Nguyệt cơ thể liền mềm nhũn ra, đỏ mặt le lưỡi ra cùng lưỡi Thiên Vô Cực quấn quanh, trong miệng phát ra tiếng ô ô.

Tay nàng kéo quần Thiên Vô Cực xuống, con c-c to lớn liền bắn ra ngoài, nàng nắm lấy con c-c bắt đầu khuấy động.

Thiên Vô Cực hôn một hồi, đem đồ Mai Nguyệt cởi sạch liền bế nàng lên, đi vào trong phòng, ném nàng lên giường.

Nhìn xem nằm ở trên giường tràn ngập dụ hoặc thân thể, Thiên Vô Cực liền chịu không nổi, cởi quần áo ném qua một bên, hắn liền nằm đè lên cơ thể nàng.

Mút lấy Mai Nguyệt thơm ngọt miệng nhỏ, hai tay nắn bóp nàng cương cứng bầu vú.

"Chủ Nhân, mau đ-t ta"

Trong l-n bắt đầu ngứa ngáy, Mai Nguyệt nhẹ rên rỉ thúc giục nói.

Thiên Vô Cực không nói gì, mà là từ từ chui xuống giữa háng Mai Nguyệt, nhìn trước mắt cái l-n ướt át không lông trắng nõn hồng hồng, lỗ l-n co ra co vào, Thiên Vô Cực liền lè lưỡi ra liếm láp.

"Ừm a"

L-n bị liếm láp, cơ thể Mai Nguyệt liền run rẩy, nàng giật mình nhìn xuống, thấy Thiên Vô Cực đang liếm l-n mình, nàng hoảng hốt nói:

"Đừng chủ nhân, nơi đó bẩn lắm"

"Không bẩn, cả cơ thể Tiểu Nguyệt ngươi chỗ nào cũng rất sạch và rất ngon a"

Thiên Vô Cực ngẩn lên cười lắc đầu nói, xong lại cuối xuống tiếp tục liếm láp, hắn mở to miệng ngậm lỗ l-n rồi dùng sức hút, dâm thủy trong l-n liền bị hắn hút hết vào trong miệng.

"A"

Mai Nguyệt đã không chịu nổi cơn sướng, hai tay đè đầu Thiên Vô Cực, hai chân đan chéo sau gáy hắn, trong miệng phát ra la hét rên rỉ.