"Quà gì"
Thiên Vô Cực thấy Hạ tĩnh thần thần bí bí liền hiếu kì hỏi.
"Chủ nhân đi theo ta"
Hạ Tĩnh cười cười đứng lên, tay vẫn nắm lấy con c-c Thiên Vô Cực nói.
Thiên Vô Cực có chút nghi ngờ, nhưng vẫn thành thật đứng dậy, Hạ Tĩnh nắm lấy con c-c hắn kéo hắn đi về phía phòng ngủ.
Hạ Tĩnh nhẹ nhàng mở cửa kéo Thiên Vô Cực đi vào, vừa vào trong, Hạ Tĩnh cảm giác được con c-c trong tay càng cương cứng và giật giật, nàng nhìn ra phía sau, thấy Thiên Vô Cực đang trừng lớn mắt nhìn trên giường, miệng hắn còn đang nuốt nước miếng.
Hạ Tĩnh nhìn bộ dáng của chủ nhân, nàng nhìn không được liền cười ra tiếng, nhưng tiếng cười của nàng bị Tần Nghiên nghe được, Tần Nghiên nằm trên giường uốn éo hơi hoảng sợ nói:
"Tĩnh Tĩnh, ngươi đi đâu vậy, sao ta gọi ngươi không trả lời, Tĩnh Tĩnh, ta không chơi nữa, mau cởi trói cho ta"
Hạ Tĩnh nhìn trên giường Tần Nghiên đang kêu mình, nàng quay qua nhìn Thiên Vô Cực rồi để một ngón tay lên môi ra hiệu im lặng, xong nàng liền leo lên giường nhìn Tần Nghiên nói:
"Nghiên Nghiên, Ta ở đây, đừng kêu nữa, ta chỉ thấy cơ thể còn hơi hôi nên đi tắm lần nữa, còn có trò chơi chưa bắt đầu sao ta có thể thả ngươi được, ngươi ráng chịu chút đi"
"Ừm, vậy ngươi nhanh đi"
Tần Nghiên nghe vậy liền biết không từ chối được, nàng nhẹ gật đầu nói nhỏ.
Hạ Tĩnh thấy Tần Nghiên không còn giãy dụa nữa, liền quay đầu nhìn Thiên Vô Cực ngoắc ngoắc tay, Thiên Vô Cực thấy vậy liền nhẹ nhàng đi tới, hắn nhìn cơ thể Tần Nghiên có lòi có lõm trắng nõn nằm trên giường, hai cái bầu vú to như hai cái bánh bao theo nhịp thở mà lắc lư, còn một cái khác biệt với cơ thể trắng nõn là một đám lông mu đen đậm, vừa nhìn Thiên Vô Cực hô hấp dồn dập, trong lòng dục hỏa dâng trào.
Thiên Vô Cực không ngờ món quà của Hạ Tĩnh là cái này, hắn ở ngoài đang không biết cách nào để cầm xuống Tần Nghiên, bây giờ Hạ Tĩnh liền chuẩn bị sẵn rồi dâng tới miệng hắn, món quà này đúng là làm cho hắn rất kích động, hắn dùng ánh mắt yêu thương nhìn Hạ Tĩnh, Hạ Tĩnh thấy vậy liền mỉm cười dịu dàng nhìn hắn.
Hai Người như là đang dùng ánh mắt vuốt ve nhau vậy, nhưng mà chỉ được vài giây dục hỏa liền che đậy Thiên Vô Cực ánh mắt, hắn đưa tay để lên đùi trắng của Tần Nghiên vuốt ve.
"Ừm"
Tận Nghiên cảm nhận được một cái bàn tay nóng vuốt ve đùi mình, miệng nàng khẽ rên một tiếng, nhưng Tần Nghiên cảm thấy có gì đó là lạ, cảm giác bàn tay của Hạ Tĩnh to hơn lúc trước a, và còn ấm áp hơn, Tần Nghiên nhịn không được liền hỏi:
"Tĩnh Tĩnh, là ngươi đang vuốt ta sao?"
"Đúng a, làm sao vậy"
Hạ Tĩnh nghe Tần Nghiên hỏi liền giật mình, vội vàng trả lời.
"Ta có cảm giác tay ngươi to hơn khi nãy a"
Tần Nghiên nghi ngờ nói.
"Chắc tại ngươi không thấy được, cơ thể mẩn cảm nên mới cảm thấy vậy"
Hạ Tĩnh hơi bối rối nói.
"Chắc vậy"
Tần Nghiên nhẹ gật đầu nói.
"A"
Tần Nghiên vừa nói xong liền có hai bàn tay nóng hổi bóp cặp vú nàng, làm cho nàng kêu lên một tiếng.
Thiên Vô Cực nhìn trong tay bầu vú to mềm mại, càng bóp càng thoải mái, hắn càng dùng sức nhào nặn, nhưng hắn vừa bóp thì Tần Nghiên kêu đau nói:
"A..Đau quá, Tĩnh Tĩnh, bóp nhẹ thôi, đau chết ta rồi"
Bầu vú đau đớn làm cho Tần Nghiên uốn éo cơ thể kêu đau liên tục, nàng cảm giác vú của mình sắp bị bóp nổ ra.
Ngồi ở kế bên Hạ Tĩnh giống như là không nghe tiếng kêu của Tần Nghiên, nàng một tay bóp ngực mình, còn một tay thì đưa xuống dưới xoa xoa l-n, nàng ngồi đó tự mình thủ dâm không quan tâm đến Tần Nghiên.
Tần Nghiên thấy Hạ Tĩnh không trả lời, nàng liền bất lực cắn răng chịu đựng.
Thiên Vô Cực nhìn bầu vú bị mình bóp đỏ rực lên, bên trên còn in hình bàn tay, nhìn giữa bầu vú núm vú đỏ hồng, Thiên Vô Cực cúi đầu ngậm một cái núm vú nút mạnh, như là trong vú có sữa vậy, hắn ra sức bú.
"A...Ư.."
Tần Nghiên cảm thấy một luồng khoái cảm kèm theo đau đớn ập tới, làm cho nàng vừa kêu đau vừa rên rỉ, cơ thể như bị điện giật run bần bật.
Thiên Vô Cực bú bên này một chút rồi lại chuyển qua núm vú bên khác, thỉnh thoảng còn dùng răng cắn núm vú kéo lên, làm cho Tần Nghiên la hét chói tai, cứ như vậy qua lại, còn tay thì cứ liền tục nhào nặn.
Một lát sau, Thiên Vô Cực nhả ra núm vú, hắn đứng thẳng người dậy, nhìn nằm trên giường thở hổn hển Tần Nghiên, phía dưới con c-c hắn bành trướng như muốn nổ ra.
Thiên Vô Cực đã chờ không được muốn phát tiết, hắn liền leo lên giường, đi lên phía trên đầu Tần Nghiên, xoay người quỳ xuống phía trên đầu Tần Nghiên, con c-c to của hắn liền để lên khuôn mặt nàng, con c-c của hắn đã to gần bằng nửa khuôn mặt của nàng.
Tần Nghiên đang nằm thở hổn hển, phía dưới ngực đã bị bóp đau đến mất cảm giác, nàng trong lòng cầu mong chuyện này mau qua đi thì bàn tay trên ngực liền buông ra, Tần Nghiên thở ra một hơi, nhưng lúc nàng cho là xong rồi thì cảm giác có một cái thứ gì đó nóng hổi để lên mặt mình, một cái mùi kỳ lạ hơi khai khai truyền vào trong mũi, làm cho cơ thể Tần Nghiên bắt đầu nóng lên, phía dưới l-n nước lại bắt đầu chảy ra.
"Tĩnh Tĩnh, ngươi để thứ gì lên mặt ta, mau lấy ra"
Tần Nghiên cảm thấy thứ gì đó để lên mặt làm nàng rất khó chịu, nàng liền lắc đầu qua lại muốn tránh, nhưng nàng tránh không được, thứ đó cứ để lên mặt nàng, Tần Nghiên liền khó chịu kêu lên.
Căn phòng im lặng, Hạ Tĩnh cũng không có trả lời Tần Nghiên, Tần Nghiên cảm giác có gì đó không ổn, nàng vừa định mở miệng kêu Hạ Tĩnh thì có một bàn tay nâng đầu nàng lên, Thiên Vô Cực dùng một cái gối để dưới cổ Tần Nghiên, làm cho đầu nàng ngẩn lên trên, miệng và cổ họng thành một đường thẳng.
"Tĩnh Tĩnh, ngươi...khụ khụ khụ"
Tần Nghiên cảm thấy đầu mình ngẩn lên trên liền hoảng hốt, nàng mở miệng định hỏi Hạ Tĩnh đang làm gì, lúc nói nước miếng bên trong chảy ra làm nàng bị sặc.
Thiên Vô Cực nhìn Tần Nghiên mở miệng ho khan, khóe miệng hắn cười tà, tay cầm con c-c, quy đầu nhắm ngay miệng Tần Nghiên đâm mạnh vào, con c-c hắn chui lút cán vào cổ họng nàng.
"Ặc"
Cổ họng bị cây gì đó đâm vào, Tần Nghiên mắt liền trợn trắng lên, nàng thiếu chút nữa thì ngất xỉu, cổ họng đau đớn và không thở được làm Tần Nghiên cảm giác mình sắp chết, nàng dùng chút sức lực giẫy dụa cơ thể, phía dưới chân đá lung tung, do chân nàng đá qua đá lại liền đá trúng ngực Hạ Tĩnh.
"A"
Hạ Tĩnh kêu đau một tiếng té ngửa xuống giường.
Hạ Tĩnh tay che ngực vẻ mặt nhăn nhó từ dưới giường bò lên, nàng đang thủ dâm sắp cao trào, bị Tần Nghiên đá một cái làm cho cảm xúc dâng trào cũng bị tuột xuống, Hạ Tĩnh tức giận nhìn Tần Nghiên, nhưng nàng nhìn trên giường một màn liền hoảng sợ, Thiên Vô Cực đút con C-c vào miệng Tần Nghiên, còn Tần Nghiên thì đang nằm bất động, Hạ Tĩnh liền không quan tâm ngực đau đớn mà vội vàng bò lên giường lo lắng hét lên:
"Chủ Nhân, mau rút ra, không thì Nghiên Nghiên chết mất"
Thiên Vô Cực đút vào, con c-c bị cổ họng ép chặt, làm cho hắn sướng như lên mây, hắn nhắm mắt lại hưởng thủ cảm giác này, nhưng đột ngột liền nghe tiếng hét của Hạ Tinh làm cho hắn giật mình, vội vàng mở mắt nhìn xuống dưới, thấy Tần Nghiên nằm bất động liền hoảng hốt nhanh chóng rút con c-c ra.
Thiên Vô Cực bước xuống giường, nhìn đã không còn thở Tần Nghiên, hắn nhanh chóng đặt tay lên ngực nàng, một luồng khí xanh từ bàn tay hắn truyền vào trong người Tần Nghiên.
Hạ Tĩnh ngồi trên giường nắm tay Tần Nghiên vẻ mặt muốn khóc, nhưng nàng không nói gì ngồi đó nhìn Thiên Vô Cực trị liệu cho Tần Nghiên.
Theo từng giây trôi qua, Thiên Vô Cực nhìn trên giường Tận Nghiên vẫn không có động tĩnh, trong lòng càng lo lắng, Tần Nghiên không có ấn ký của hắn, nếu chết là chết thật a.
"khụ khụ"
Thấy Tần Nghiên không có tĩnh lại, Thiên Vô Cực dự định sử dụng ấn ký liền thấy nằm trên giường Tần Nghiên ho khan, bụng của nàng bắt đầu phồng lên xẹp xuống, hơi thở từ từ bình thường trở lại, Thiên Vô Cực liền vui mừng, trong lòng lo lắng cũng hạ xuống.