"Cái này dùng làm sao?"
Tần Nghiên nhìn trước mặt to lớn Dương Vật giả, dù biết là nó dùng để đút vào phía dưới, nhưng nàng vẫn nhìn Hạ Tĩnh hỏi một câu.
"Đương nhiên là đút vào đây"
Hạ Tĩnh cười dâm cầm Dương vật giả đưa vào giữa háng Tần Nghiên rồi nói.
"A"
Tần Nghiên nhìn Dương vật giả gần sát l-n mình, nàng liền hoảng sợ hét lên một tiếng, hai chân liền kẹp chặt lại, nhưng Dương vật giả đã nằm giữa háng nàng, bị nàng hai chân kẹp lại nó liền đè ép vào l-n nàng.
"Nghiên Nghiên, đừng sợ, sẽ không sao đâu"
Hạ Tĩnh thấy Tần Nghiên hoảng sợ đến vậy liền nhẹ nhàng an ủi nói.
"Làm sao ngươi biết không sao, không lẽ ngươi dùng rồi?"
Tần Nghiên nghe thấy lời của Hạ Tĩnh liền bình tĩnh lại, nàng cảm nhận được Dương vật to lớn đang đè vào l-n mình, cơ thể nàng hơi run ngẩn đầu lên nhìn Hạ Tĩnh nghi ngờ hỏi.
"Đúng, Ta dùng rồi"
Hạ Tĩnh gật đầu nói.
"Ngươi...Ngươi không đau sao, với lại ngươi đã mất trinh rồi sao?"
Nghe câu trả lời của Hạ Tĩnh, Tần Nghiên kinh ngạc trừng lớn mắt, mắt lại liếc xuống Dương vật giả miệng lắp bắp hỏi.
"Không đau mà là rất sướng, còn có trinh tiết của ta thì đúng là dùng thứ này phá đi"
Hạ Tĩnh vẻ mặt thành thật nhìn Tần Nghiên, không chút nào ngượng ngùng mở miệng tiếp tục nói láo, còn trong lòng nàng thì nói 'Ta mới không có bị ngu, trinh tiết của mình sao có thể bị thứ này phá chứ'.
"Ngươi sao có thể làm như vậy"
Tần Nghiên có chút không dám tin nhìn Hạ Tĩnh, thứ này to lớn như vậy, sao có thể đút vào được, vậy mà nàng lại dùng thứ này đem trinh tiết mình phá đi, Tần Nghiên bắt đầu nghĩ tới cái lỗ nhỏ của mình, xong lại nhìn to lớn Dương vật, nghĩ tới cảnh nó đâm vào trong, nàng liền run rẩy.
"Nghiên Nghiên, ta nếu đút thứ này vào trong l-n ngươi, chính tay ta là người lấy đi trinh tiết của ngươi, đến lúc đó chúng ta sẽ càng thêm thân hơn, giống như một cặp yêu nhau đang ân ái với nhau vậy, ngươi có thể cho ta đút vào được không Nghiên Nghiên"
Hạ Tĩnh một mặt thắm thiết chờ mong nhìn Tần Nghiên nói.
"Ta..Ta..."
Tần Nghiên bối rối không biết trả lời như thế nào, nghe Hạ Tĩnh nói hai người sẽ là một cặp đôi yêu nhau thì trong lòng Tần Nghiên liền vui vẻ, nhưng nhìn đến cây Dương vật giả to lớn thì nàng có chút vui không nổi, nàng rất sợ đau a.
Hạ Tĩnh nhìn Tần Nghiên ấp úng không chịu trả lời thì nàng liền bật chế độ diễn viên lên, khuôn mặt Hạ Tĩnh cấp tốc buồn bã, đôi mắt hiện vẻ đau thương nhìn Tần Nghiên nói:
"Nghiên Nghiên ngươi không chịu tiếp nhận tình cảm của ta sao, ngươi muốn để trinh tiết của mình cho người đàn ông ngươi yêu thương sao, được rồi, ta cũng không ép ngươi"
Nói xong Hạ Tĩnh liền đem Dương vật giả rút ra khỏi háng Tần Nghiên, xoay người định đem Dương vật bỏ lại vào tủ.
"Không, Tĩnh Tĩnh, ta sao có thể như vậy được chứ, Ta rất yêu ngươi a, ta đã thích ngươi từ lâu rồi, sao ta có thể để mấy tên đàn ông dơ bẩn chạm vào ta được chứ....ta...ta...thôi được rồi, Tĩnh Tĩnh ngươi đút đi, ta cho ngươi trinh tiết của ta a"
Tần Nghiên thấy vẻ mặt của Hạ Tĩnh liền đau lòng, nàng kéo Hạ Tĩnh lại gấp gáp lên tiếng giải thích, nhưng nhìn đến khuôn mặt sắp khóc của Hạ Tĩnh, nàng liền cắn răng, phía dưới đùi mở ra, lộ ra cái l-n hồng hào ướt nhẹp và phía trên lông đen rậm rạp, xong nàng nhắm mắt lại xoay mặt qua một bên lớn tiếng nói.
"Nghiên Nghiên, ngươi nói thật sao?"
Hạ Tĩnh nhìn Tần Nghiên biểu hiện, liền biết diễn xuất của nàng thành công, nàng liền nhìn Tần Nghiên nở một nụ cười nham hiểm rồi hỏi.
Bây giờ Tần Nghiên đang nhắm mắt nên không thấy được khuôn mặt cười tà của Hạ Tĩnh, Tần Nghiên vẫn cứ nhằm mắt nói:
"Thật, ngươi mau đút vào đi"
"Nếu ngươi đã đồng ý vậy thì cũng không cần gấp gáp mà đút vào, chúng ta hãy chơi một trò kích thích trước đi"
Hạ Tĩnh cười cười đem Dương vật giả bỏ qua một bên giường, rồi đưa tay nắm lấy một cái vú của Tần Nghiên nhào nặn nói.
"Trò chơi gì"
Tần Nghiên mở mắt ra hồ nghi nhìn Hạ Tĩnh hỏi.
"Ngươi nằm tới giữa giường đi"
Hạ Tĩnh cũng không có trả lời Tần Nghiên mà là chỉ chỉ giữa giường rồi nói.
Tần nghiên có chút không hiểu, nhưng nàng vẫn nghe lời Hạ Tĩnh bò tới giữa giường nằm xuống.
Hạ Tĩnh tại trong ánh mắt khó hiểu của Tần Nghiên đưa tay mở tủ lấy ra hai cọng dây thừng nhỏ và một cái bịt mắt.
Hạ Tĩnh đem hai đầu dây buộc vào hai bên chân giường, còn hai đầu dây khác thì buộc vào hai tay của Tần Nghiên, làm cho hai tay của Tần Nghiên dang rộng hai bên không cử động được.
Tần Nghiên ngơ ngác nhìn mình bị trói hai tay, cái tư thế nằm trần truồng dang rộng hai tay này làm cho Tần Nghiên xấu hổ không thôi, nàng xấu hổ nhìn Hạ Tĩnh nói:
"Tĩnh Tĩnh, ngươi trói ta làm gì"
"Ta nghe trên mạng nói, tay bị trói và mắt không nhìn thấy gì sẽ làm cơ thể trở nên mẩn cảm hơn, không biết có thật hay không, ta muốn ngươi thử một chút"
Hạ Tĩnh cười cười tiếp tục kiếm cớ nói.
"Tĩnh Tĩnh, Ngươi thật biến thái a"
Tần Nghiên hơi nhẹ giẫy dụa cơ thể nói, nàng cảm giác cơ thể mình rất bất lực, như là mặc cho người khác muốn làm gì thì làm, mình cũng không phản kháng được vậy.
"Biến thái cũng được, ta cũng không phải vì làm cho ngươi càng xung sướng sao, để cho ta đeo bịt mặt vào"
Hạ Tĩnh cũng không để ý lời nói của Tần Nghiên, nàng cười nhẹ một cái rồi cầm bịt mặt đưa tới trước mặt Tần Nghiên rồi nói.
Tần Nghiên biết mình chống đối không được, liền ngoan ngoãn nhấc đầu lên cho Hạ Tĩnh đeo bịt mặt vào, trước mắt một mảnh tăm tối làm cho cơ thể nàng run nhè nhẹ.
Đã đeo bịt mặt cho Tần Nghiên xong, Hạ Tĩnh liền không để ý nàng mà nhẹ nhàng bước xuống giường, nàng thỏ thẻ đi tới nhẹ mở cửa phòng đi ra ngoài.
Ra tới phòng khách, Hạ Tĩnh thấy Thiên Vô Cực đang nằm ngửa trên ghế sa lon, đôi mắt nhìn trần nhà, hắn không có mặc đồ nằm đó, phía dưới con c-c to lớn cương cứng chĩa thẳng lên trời, Hạ Tĩnh mỉm cười liền nhẹ nhàng đi tới.
Hạ Tĩnh tới gần Thiên Vô Cực cũng đã phát giác, hắn liếc mắt nhìn xuống, thấy cơ thể trần truồng Hạ Tĩnh đang đi tới, con mắt hắn hơi mở lớn, phía dưới con c-c càng thêm bành trướng giật giật vài cái, nhưng hắn cũng không có nói gì, mà là chờ Hạ Tĩnh đi tới kế bên, hắn mở miệng đưa chiếc lưỡi ra rồi nhìn chằm chằm nàng.
Hạ Tĩnh đi tới bên ghế sa lon, nhìn xuống thấy Thiên Vô Cực đang nằm le lưỡi nhìn nàng, Hạ Tĩnh liền biết ý của hắn, nàng cười một tiếng, nàng một mặt ôn nhu quỳ xuống đất, cúi đầu ngậm lấy chiếc lưỡi của hắn rồi nút, nàng ngậm chiếc lưỡi hắn mút vài cái rồi đưa ra chiếc lưỡi của mình cùng lưỡi hắn quấn quanh, Một cái tay của Hạ Tĩnh nắm lấy con c-c của Thiên Vô Cực nhanh chóng sục lên sục xuống.
Hôn một hồi, hai người liền tách ra, Hạ Tĩnh lè lưỡi liếm liếm nước miếng trên khóe miệng Thiên Vô Cực, xong nàng ngẩn đầu lên nhìn hắn mỉm cười nói:
"Chủ Nhân, Ta có một món quà cho ngươi"