“Câm miệng, ngươi dám làm ồn ta sẽ ném ngươi ra ngoài đấy. Còn có, không cần lầm tưởng, ta ở đây chỉ vì thiếu gia, các ngươi là ai không quan hệ gì đến ta, mặc kệ thân phận các ngươi cao quý đến đâu đi nữa cũng mời các ngươi không cần lại làm thiếu gia chịu thương tổn nữa, bằng không ta sẽ cho các ngươi trả giá đắt đấy.” Hổ Nữ hoàn toàn không lùi lại nửa bước, với chuyện này, không ai có thể làm cho nàng lui dù chỉ nửa bước.
Có lẽ là nàng không có gì để sợ hãi, hoặc có lẽ chỉ vì nàng là nghé con mới sinh không sợ hổ mà thôi.
Nhưng sau chuyện này ai cũng biết Diệp gia Thập Tam thiếu gia chính là nghịch lân của Hổ Nữ, mặc kệ là ai ***ng vào nàng cũng không chút khách khí, kể cả hoàng gia, cũng gồm cả Diệp gia.
Điều này cũng làm cho mọi người bắt đầu chú ý đến một vấn đề mà mọi người đã quên lãng từ lâu, đó là thân thế của Hổ Nữ. Đến tận bây giờ, ngoài cái tên ra, thậm chí ngay cả dòng họ của nàng cũng không ai biết, càng không cần phải nói đến tin tức khác.
Thú nhân là một chủng tộc thực kỳ lạ, tuy không có chính thức thành lập một cái đế quốc, vẫn lấy hình thức là Bộ Lạc để tồn tại, nhưng thực lực của bọn họ hoàn toàn không kém gì một cái đế quốc, thậm chí chỉ có hơn chứ không kém.
Đương nhiên, đây chỉ là nói nếu bọn họ liên hợp lại cơ. Nhưng mà chủ yếu là bọn họ đều làm theo ý mình, vài chủng tộc hay chỉ một chủng tộc làm thành một Bộ Lạc, trong đó có vài Bô Lạc lớn nhất đại đa số chỉ có một chủng tộc, trên cơ bản chính là đại tộc trong Thú Nhân tộc.
Tuy trong Thú Nhân dôi khi cũng có mâu thuẫn, cũng xuất hiện chiến tranh, nhưng khi gặp chủng tộc khác xâm lấn bọn họ sẽ liên hợp lại, tiêu diệt hoàn toàn ngoại tộc xâm lấn.
Chuyện đó cũng rất giống với nhân tộc, đều làm theo ý mình, nhưng khác ở chỗ, cho dù nhân tộc phải đối đầu với kẻ địch mạnh vẫn có thể nội chiến liên miên, nếu quốc gia khác bị xâm lấn, những quốc gia còn lại chỉ khoang tay đứng một bên mà nhìn thôi, trừ phi đến tình trạng răng hở môi lạnh thì lại khác.
Trong Thú Nhân, Hổ Tộc là một đại tộc, thế lực rất khổng lồ, mà bọn họ lại ở cùng với Hồ Tộc nữa, có Hồ Tộc khôn khéo làm thực lực của bọn họ cao hơn một bậc.
Có lẽ Hổ Nữ là một nhân vật trọng yếu trong Hổ Tộc, nếu là như vậy, tuyệt đối có tư cách mắng công chúa!
Một công chúa của đế quốc, nhưng chưa chắc có thể so với nhân vật trọng yếu trong Bộ Lạc Hổ Tộc, ít nhất tương đương!
Hơn nữa, Thú Nhân Bộ Lạc cũng rất ít khi coi trọng thận phận địa vị lắm, trong thế giới của bọn họ, thực lực mới là trọng yếu. Chỉ cần thực lực của ngươi đủ mạnh, ngươi sẽ là nhan vật trọng yếu trong Bộ Lạc! !
Đương nhiên, từ nhỏ Hổ Nữ đã ở một chỗ với Thập Tam tiểu công tử, nói cách khác, nàng không phải là lấy thực lực để trở thành nhân vật trọng yếu.
Vậy thì là thực lực của gia tộc. Một gia tộc thực lực mạnh mẽ cũng ít nhiều sẽ làm cho người của gia tộc đó mang trên mình một ít hào quang, cho dù Thú Nhân Bộ Lạc cũng có quy tắc này!
Có lẽ, Hổ Nữ có thân phận làm người ta khó có thể tưởng tượng được! !
Đương nhiên, đây cũng chỉ là phỏng đoán mà thôi, có lẽ Hổ Nữ chẵng phải là cái gì cả, chỉ là cá tính của nàng nên không e ngại bất cứ ai, không để ý đến bất cứ thân phận gì cả! !
Dù sao trong đám Thú Nhân, có rất nhiều chủng tộc vô cùng nhiệt huyết, làm việc không quan tâm đến hậu quả, chỉ biết làm việc mà bọn họ cho rằng nên làm, mặc dù kết quả là chết cũng sẽ dũng cảm tiến tới.
Hổ tộc là đại biểu trong số đó, nếu không có Hồ Tộc bày mưu tính kế hộ, cách chiến đấu của bọn họ phỏng chừng đều là “đấu tranh anh dũng”, lao thẳng vào địch nhân, không vòng vo chút nào.
…
Bảy ngày trôi qua, Thập Tam thiếu gia vẫn nằm ở trên giường, tiếp tục ngủ, không có dấu hiệu tỉnh lại, điều này làm cho mọi người bắt đầu có chút lo lắng, làm cho người ta liên tưởng đến có phải hắn cứ nằm trên giường bệnh như vậy cả đời hay không. Đây là ý tưởng bình thường mà thôi, bất kể là ai khi nhìn thấy một người nằm trên giường bệnh bảy ngày bảy đêm cũng chưa tỉnh lại đều có ý nghĩ như vậy.
Lúc này Thập Tam thiếu gia đã ở trong Diệp gia, trên giường bệnh của mình. Mà trong bảy ngày này, Hổ Nữ vẫn làm bạn bên cạnh Thập Tam thiếu gia, ngay cả ngủ cũng là ghé đầu vào mép giường mà thôi. Điểm này ngay cả Long An kỳ là mẫu thân cũng chỉ kiên trì được ba ngày, sau đó giao cho Hổ Nữ chiếu cố.
Bất qua, sáng sớm nào Long An Kỳ cũng đến đây, mãi đến đêm khuya mới về phòng ngủ, ngày nào cũng có thế. Cũng nàng làm chuyện giống vậy còn có Diệp Lam Vũ.
Ban ngày, Long An Kỳ và Diệp Lam Vũ sẽ bắt Hổ Nữ nghỉ ngơi một chút, để nàng tắm rửa ăn uống gì đo, tạm thời để Thập Tam thiếu gia cho các nàng trông hộ.
Lúc mới bắt đầu, Hổ Nữ còn cự tuyệt. Nhưng sau đó nàng cũng không có từ chối nữa, bởi nàng biết đây có thể là mmootj trận chiến lâu dài. Mình không thể quá mệt được, nếu như mình mệt đến nổi sinh bệnh, vậy làm sao có thể tiếp tục chiếu cố thiếu gia được.
Bảy ngày này, ngày nào Thất công chúa cũng đến nhìn Thập Tam thiếu gia, mà lần nào cũng hơn nữa ngày mới rời đi.
Hôm nay, Hổ Nữ, Diệp Lam Vũ, Thất công chúa, Long an Kỳ, bốn nữ nhân này đều ngồi một bên nhìn Thập Tam thiếu gia, chờ mong hắn tỉnh lại, chờ mong hắn mở to mắt ra nhìn mình, chờ hắn nói những câu ngốc nghếch.
Có đôi khi vì các nàng qua mức hy vọng đi, nên ngay cả một ít động tác nhỏ vô nghĩa cua Thập Tam thiếu gia, cũng làm các nàng vui mừng. Chỉ là mỗi một lần cui mừng qua đi sẽ làm cho các nàng thất vọng thêm một lần. Nhiều lần thất vọng như vậy làm cho các nàng mệt mỏi cả thể xác lẫn tinh thần.
Bảy ngày này làm cho các nàng hiểu được cảm giác sống một ngày dài bằng một năm là gì.
Bỗng nhiên, tay của Thập Tam thiếu gia giật giật, thân thể Hổ Nữ đang nắm lấy tay hắn hơi run lên, lập tức nhìn về phía Thập Tam thiếu gia. Nhưng sau đó Thập Tam thiếu gia lại không có thêm động tác gì nữa, lại làm cho nàng thất vọng thêm một lần nữa, cho rằng động tác này cũng giống như bình thường mà thôi.
Nhưng lúc này tuyệt đối không phải là động tác vô nghĩa nữa, tuyệt đối là khác trước.
Bởi vì ngay sau đó, Thập Tam thiếu gia đột nhiên mở mắt, ngồi dậy, hơn nữa còn lớn tiếng hô to một câu, tuy rằng những lời này làm cho mọi người khó hiểu, bất quá tại một khắc đó chẳng ai quản nó, bốn nữ nhân đều vui sướng chạy tới ôm Thập Tam thiếu gia, mà trên mặt Thập Tam thiếu gia còn tràn ngập mê hoặc.
Một câu này của Thập Tam thiếu gia là gì? Theo sự tự thuật của bốn nữ nhân ở đây, đây là một câu rất khó lý giải, cũng rất không hợp với tính cách của Thập Tam thiếu gia.
“Kháo, lão tặc thiên, lão tử vừa xuất quan, ngươi không cần hoan nghênh long trọng như vậy, cho lão tử một viên lưu tinh lớn đến thế chứ! !”
Lão tặc thiên? Lưu tinh? Vừa xuất quan? Mấy cái này nghĩa là sao?
Không lẽ đầu Thập Tam tiểu công tử bị sét đánh hỏng rồi?
Hoặc là hắn từng trải qua những điều như vậy, có lẽ là ở trong mộng chăng, trong lúc hôn mê, ai biết hắn mơ thấy cái gì?
...