Giữa khu rừng xanh mênh mông, có một khoảng đất trống rất rộng, rất nhiều động vật đều tụ tập ở chỗ này, từ động vật trên đất liền, bầu trời đều có mặt ở đây. Lúc mặt trời lên tới đỉnh, thì nhiều tiếng hú hét của những con động vật đó liên tục vang lên. Hai nữ nhân Thương Ngọc và Thương Kiều đang ngồi cùng nhau trên thân cây, bên cạnh chỗ họ ngồi chính là một lão già râu tóc bạc phơ cũng đang ngồi trên tấm thân cây vững trải này. Khí tức trên người của lão già này hoàn toàn lấn át đi khí tức của hai tỷ muội hồ ly.
Hai tỷ muội hồ ly ngồi ở thân cây kế bên không dám hó hé một lời, mặt mài căng thẳng như dây đàn, một chút cử động cũng là không dám. Thực lực của lão già này quá thâm sâu, vượt trên cả Yêu Tộc tộc trưởng của họ. Phải biết rằng, Yêu Tộc tộc trưởng có thực lực Nguyên Anh cảnh, là một trong các cường giả mạnh nhất thế gian này. Vậy mà khí tức của ngài so với lão già thủ hộ cho thằng nhóc vô sỉ, chỉ giống như một con kiến so với rồng.
Hai tỷ muội hồ ly này chỉ là Khí Phủ cảnh sơ kì. Sao có thể chống chịu nổi trước cái uy áp đáng sợ này cơ chứ. Hơn nữa lão già này một lời cũng không nói, cử động cũng không thấy, tĩnh lặng như biển mà không biết khi nào sóng biển sẽ ập tới. Đây chính là điều đáng sợ nhất của một cường giả, bất động tại chỗ, bất ngờ nhào tới chính là thứ không thể lường trước được.
"Hắc hắc tới đây." Minh Hạo đứng trước một con tinh tinh, vẻ mặt hứng khởi vô cùng. Nó quăng chiếc áo sang một bên, lộ ra thân hình gầy gò nhưng có chút cơ bắp. Nó vỗ tay kêu gọi tinh tinh trước mặt giỏi tới đây.
Bị thằng nhóc trước mặt khiêu khích, con tinh tinh gầm lên một tiếng vang khắp cả khu rừng, nó xông tới một cách điên cuồng, hướng vào Minh Hạo mà tấn công.
Thế nhưng kim sắc chi khí toả quanh thân thể gầy gò đó, nó nhanh chóng hai tay ôm lấy phần bụng của con tinh tinh. Nó dùng chân trái làm trụ, vận một chút sức lực xoay con tinh bảy bảy bốn mươi chín vòng tròn, rồi đập mạnh con tinh tinh xuống mặt đất. Mặt đất phía dưới cũng vì thế mà nứt ra một chút, có thể thấy sức mạnh nhục thân của Mình Hạo là bá đạo đến cỡ nào.
Đầu óc con tinh tinh xoay vòng vòng như chong chóng, không còn lấy một chút tỉnh táo nào cả. Đám thú vật bên ngoài vì thế bắt đầu hò hét lên. Còn hai tỷ muội hồ ly chứng kiến cảnh tượng đó, cặp mắt toát lên sự kinh ngạc.
"Kim sắc chi khí phủ trên thân thể của tiểu tử đó lúc ra chiêu, không hề giống với thiên địa Linh Khí chúng ta tu luyện chút nào." Thương Ngọc ngắm nhìn khí thế phủ trên thân thể của Minh Hạo rất kỹ càng, loại lực lượng dạng khí trước mặt, nàng chưa từng thấy loại lực lượng nào như thế. Bởi vì trên thế gian này chỉ tồn tại hai loại lực lượng.
Đầu tiên là Linh Khí sinh ra từ thiên địa, nó là lực lượng ngập tràn trong thiên địa, sản sinh ra liên tục, bất kì sinh vật nào sinh ra đều sở hữu thứ Linh Khí này. Thông qua tu luyện Linh Khí, đột phá các cảnh giới, thì có thể chạm đến đỉnh cao của sức mạnh và tham vọng.
Thứ hai là Tinh Thần Lực, là loại lực lượng xuất phát từ ý chí, cảm xúc. Tinh Thần Lực hỗ trợ rất nhiều cho thực chiến và những việc trinh sát, thăm dò. Nhưng không phải ai cũng sử dụng Tinh Thần Lực, dù cho trời sinh ai ai cũng có thứ này. Vì chỉ có những người đặc biệt mới có thể dùng được Tinh Thần Lực áp dụng vào chiến đấu, điều này giúp cho việc chiến đấu cùng cấp là vô cùng dễ dàng.
Nhưng lực lượng trên người Minh Hạo không hề giống hai thứ trên.
"Đó là Nội Lực!" Lão già đang im hơi nãy giờ, bất thình lình lên tiếng.
"Hả?" Mặt mài của hai tỷ muội Hồ Ly hiện rõ hai chữ "Ngáo ngơ".
"Nội Lực chính là lực lượng sinh ra cùng với sự phát triển của nhục thân, nó tồn tại độc lập so với Linh Khí và Tinh Thần Lực, nó nằm ở một nơi rất sâu trong da thịt, rất khó để phóng thích ra bên ngoài. Nhưng nếu phóng thích ra bên ngoài, đồng thời làm chủ được nó thì chiến lực trong thực chiến sẽ vượt xa rất nhiều so với cảnh giới chính mình." Lão già đó giải thích về thứ gọi là nội lực kia.
Lực lượng kỳ quái này! Đây là lần đầu các nàng nghe nói đến nó. Nhưng nếu thực sự là vậy thì nếu Minh Hạo hiện tại dựa vào Nội Lực đã có thể khiêu chiến với Khí Phủ sơ kì như hai nàng, thằng nhóc này mà bắt đầu tu luyện Linh Khí. Nếu như vậy thì vượt cấp khiêu chiến dường như không quá khó khăn với nó. Nhưng điều này có xảy ra hay không còn tuỳ vào đạo tâm và thiên phú trên phương diện tu tiên.
Sau khi đánh bại hàng loạt động vật ăn thịt nguy hiểm trong rừng, mồ hội đã nhiễu xuống nhễ nhãi khắp thân thể của Minh Hạo. Nó thở dốc vì mệt khỏi khi đã đánh tay đôi với hơn ngàn con động vật suốt ba canh giờ, dù cho nhục thân mạnh mẽ nhưng nó vẫn là biết mệt.
"Nhục thân nhiêu đây đã đủ rồi. Giờ thì....." Minh Hạo ngồi xếp bằng trên đất, hai bàn tay bắt đầu thủ ấn rồi bước vào trạng thái thiền định, tâm tịnh như sóng biển, chìm vào chính quá trình hấp thụ thiên địa Linh Khí cùng tinh hoa nhật nguyệt trong thế giới này.
"Tiểu tử này thế mà còn có công pháp tu tiên?" Thương Ngọc và Thương Kiều bất ngờ đứng thẳng người lên. Họ càng ngày càng nảy sinh sự tò mò đối với tiểu tử này. Rốt cuộc nó là ai? Tại sao lại có nhiều thứ đáng sợ đến vậy. Công pháp tu tiên không phải thứ ai muốn có cũng được, có được công pháp cấp cao càng khó hơn. Chỉ có một số nhân vật trọng yếu của thế lực hùng hậu nào đó mới có được công pháp, còn mấy hạ cấp nhân vật thì không có thứ gì cả, phải tự thân rèn luyện.
Họ sinh ra trong dòng dõi cao quý, hơn nữa còn là nhân vật trọng yếu thế nên cũng có công pháp cho riêng mình.
Thương Ngọc là Thanh Diễm Lưỡng Nghi quyết.
Thương Kiều là Cửu Mị quyết.
Đây đều là công pháp bậc nhất trong Hồ Ly tộc. Vì hai người định sẵn là người chủ trì dòng tộc trong tương lai, thế nên hai công pháp này đều truyền thụ cho hai nàng.
Công pháp mà tiểu tử trước mắt đang sử dụng, thật sự rất đáng kinh ngạc. Chưa được canh giờ, nó đã có thể cảm nhận được Linh Khí trong thân thể. Tốc độ cảm ứng này so với các nàng và vô số thiên kiêu khác trên thế gian này, chính là vượt xa rất nhiều.
Dưỡng Khí là cảnh giới bồi dưỡng thiên địa Linh Khí trước khi tấn nhập vào cảnh giới này. Trong quá trình bồi dưỡng, chúng ta phải cảm nhận được Linh Khí thiên địa tồn tại trong thân thể. Sau đó rèn luyện chúng qua nhiều giai đoạn khác nhau. Linh Khí phân chia thành các cấp bậc từ thấp tới cao luận theo màu sắc.
Lục Sắc, Thanh Sắc, Tử Sắc, Bạch Sắc, Hắc Sắc, Xích Sắc, Hoàng Sắc. Phân chia ra bảy cấp độ khác nhau, có thể bồi dưỡng ra Linh Khí cấp độ càng cao thì chứng thiên phú rất siêu phàm.
Minh Hạo chậm rãi phóng thích thanh sắc Linh Khí ra bên ngoài, dùng nó bao phủ lấy toàn thân thể, nó rực cháy như ngọn lửa mãi mãi không chịu dập tắt. Nó thực hiện một thủ ấn đơn giản, bắt đầu hút lấy thiên địa Linh Khí của thế giới này. Nó tựa như hố đen, có thể hút lấy vạn vật vào bên trong.
Từng hạt thanh sắc Linh Khí chính nó với từng hạt thiên địa Linh Khí trên thế giới được hút vào. Nó tỉ mịt dung hợp từng hạt Linh Khí đó lại với nhau, chậm nhưng mà chắc chắn. Đây là quá trình rất quan trọng.
Lục Sắc!!
Tử Sắc!!
Bạch Sắc!!
Hắc Sắc!!
Xích sắc!!!
Khoảnh khắc này, hai tỷ muội hồ ly chính thức há hốc mồm hoàn toàn. Xích sắc Linh Khí này chỉ có siêu cấp thiên tài mới ngưng tụ ra được. Dù tốc độ dung nhập các hạt Linh Khí không nhanh, thế nhưng giữ được sự chắc chắn trong quá trình, không gây bất kì tổn hại đến thân thể.
Bất chợt, Linh Khí xích sắc như ngọn lửa bao quanh lấy nó có chút biến đổi đang xảy ra. Nó hoá thành hoàng sắc Linh Khí, rồi trở lại xích sắc Linh Khí. Chuyện này cứ thế lặp đi lặp lại không ngừng, khiến người ta cực kì khó thở và càng trông ngóng nó có thực sự làm được kỳ tích này hay không.
Hoàng sắc Linh Khí chính là Linh Khí bá đạo nhất, theo sử thi thì nó chỉ có trong truyền thuyết. Người sách cổ cũng chỉ đạt đến xích sắc Linh Khí, thế nhưng đứa nhóc trước mặt lại ngưng tụ ra được một chút hoàng sắc Linh Khí.
Nó giơ lòng bay tay lên cao, hướng tới bầu trời rộng lớn kia. Bất chợt một khối cầu thiên địa Linh Khí xuất hiện, nó khổng lồ đến như một con quái thú. Không thể tin một người chưa bước vào Dưỡng Khí, lại có thể tụ tập nhiều Linh Khí đến vậy.
Nó vung tay, khối cầu Linh Khí đó rơi xuống vào thân thể chính nó. Nó thực hiện các thủ ấn liên tục không ngừng nghỉ, đem các hạt Linh Khí dung nhập lại với nhau, từ từ tiến cấp. Bầu trời đột chiến tối sầm lại, sấm sét không ngừng đánh xuống.
Các động vật xung quanh phải chạy trốn đề không bị lôi đình đánh trúng. Một tia sét đánh xuống chỗ của hai tỷ muội hồ ly, cả hai tạo ra màn chắn ngăn cản được lôi đình đó.
Quá trình bước vào Dưỡng Khí cảnh này, nó có khác gì độ kiếp chứ?
"Hây yaaaaaaaaaaa!!!!" Minh Hạo đâm thẳng lên trời cao. Toàn bộ Linh Khí đã chuyển hoá thành hoàng sắc, nó hoá thành Linh Khí quyền bay vút lên trời cao.
Một quyền xua tan mây đen, sâm sét và giống bão.
Nó cứ thế hút hết hoàng sắc Linh Khí vào trong thân thể, trực tiếp luyện hoá chúng. Cho dù là hoàng sắc Linh Khí được giải phóng ban nãy, không có một hạt Linh Khí hoàng sắc nào có thể thoát khỏi lực hút của nó.
"Không thể tin được, chúng ta có thể chứng kiến sự xuất hiện của thiên tài chân chính." Thương Ngọc khiếp sợ nhìn Minh Hạo. Bây giờ nàng hoàn toàn hiểu rõ, cho dù là Trúc Cơ hậu kì cũng không thể nào so sánh với thằng nhóc trước mắt. Bởi vì khí thế trên người nó đã nói lên tất cả. Nó hoàn toàn khả năng để làm chuyện nghịch thiên như vượt tam đại cảnh giới để đánh bại kẻ địch.
Minh Hạo ngẫm nghĩ một hồi. Nó xoay người lại nói với Thương Ngọc, Thương Kiều:
“Bước vào cảnh giới Dưỡng Khí này, đẳng cấp chuyện đó của ta cũng rất tốt đấy, hai ngươi muốn sinh con cho ta chứ?”
Vừa nghe xong câu hỏi này, cả hai tỷ muội đều mặt ửng đó lên rồi hét:
“Im đi! Cái thằng nhóc lưu manh chết tiệt!!”