*Chương 5 *
Chúc Hòa Ngọc trước nay chưa từng nghĩ rằng có một ngày bản thân được trải nghiệm cảm giác một đêm thành danh .
Tối hôm trước cậu chơi game đến ba rưỡi sáng , tắt điện thoại ngủ đến mười hai giờ trưa mới tỉnh dậy , lúc tỉnh dậy mở điện thoại ra thấy điện thoại hơi đơ , sau đó là tràn ngập tin nhắn chờ .
Cậu hơi nhắm mắt với tay lên đầu giường tìm thuốc lá , nửa người lộ ra ngoài giường , cúi xuống dưới nền nhà tìm bật lửa , cuối cùng thì cũng tỉnh táo một chút , biết được mình gặp phải chuyện gì rồi .
Nguyên nhân của sự việc bắt nguồn từ một video , cậu đang mặc trang phục diễn ngồi trên băng ghế nhỏ nghịch điện thoại , đang chơi đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía nữ chính ở đối diện bắn tim một cái lại hôn gió nữa , nữ chính nhìn về phía cậu trợn mắt , nhưng chưa qua một lúc lại không nhịn được quay đầu lại nhìn .
Phản ứng đầu tiên của Chúc Hòa Ngọc chính là , xong rồi , lần này sợ là Lương Tranh không phải đơn giản là muốn đem cậu nhốt trong tủ lạnh đến đông cứng luôn đâu .
Nhưng khi gọi điện thoại đến , giọng điệu của Lương Tranh rất bình tĩnh , “ không sao , bên phía nữ kia đang làm PR ( quan hệ công chúng ) , điều tra xem video từ đâu truyền ra , mấy tin tức trên mạng em không cần xem đâu .”
Chúc Hòa Ngọc đâu thèm quan tâm trên mạng nói gì , cậu trước giờ không để tâm người khác nói gì về cậu , thấy Lương Tranh không tức giận là được rồi , cười tí tửng nói : “ trên mạng nói gì á ?”
“ nói em muốn nổi đến điên rồi .” Lương Tranh tay trái lướt máy tính bảng , “ chủ yếu vẫn là mắng em tự tạo phốt , muốn cọ nhiệt của bên nữ .”
Chúc Hòa Ngọc bước xuống thảm lăn lăn lăn , lăn đến trước tủ lạnh lấy nước uống , “ em rất hot đấy biết không ? bình quân mỗi một bài đăng weibo hơn năm mươi bình luận đấy .”
“ hôm nay fan bên nữ mắng em , bình quân một bài đăng cũng có đến một trăm cái bình luận , fan master ( là chỉ những người đứng đầu fansite ) thì bình quân một nghìn bình luận .” Lương Tranh kể lại toàn bộ cho cậu nghe , “ có lẽ nổi tiếng mà em nghĩ với nổi tiếng mà tôi nghĩ khác nhau .”
Lương Tranh không nổi giận , còn có tâm trạng nói đùa với cậu , Chúc Hòa Ngọc cảm thấy mình có thể đi mua vé số luôn rồi , cậu ở trên nền nhà lăn một vòng , khiêm tốn nói : “ công ty có ai nói gì anh không ?”
“ nói tôi cái gì ?”
“ nói anh ….” Chúc Hòa Ngọc buột miếng nói : “ bị cô ta cắm sừng rồi .”
“ tôi không biết , nói thì cũng sẽ không có chạy đến trước mặt tôi nói .”
Chúc Hòa Ngọc ngồi dậy uống hết nước , được voi đòi tiên nói : “ vậy anh thấy trong video em đẹp trai không ?”
“ cũng được .” Lương Tranh vẫn rất bình tĩnh .
Chúc Hòa Ngọc cố tìm lời nói : “ không phải em tìm người quay đâu .”
“ tôi biết .”
Chúc Hòa Ngọc thật sự không tìm ra đề tài gì để nói nữa , lại lấy từ trong tủ lạnh ra một chai nước khoáng , “ em nổi tiếng rồi , có phải anh cũng nên tìm thêm cho em mấy trợ lý để cùng chơi game không .”
“Tôi có thể tìm thêm cho em mấy vệ sĩ .” hình như Lương Tranh đang mặc áo khoác , “ không nói nữa , tôi phải đi ra ngoài , sau này không được trêu đùa lung tung với người khác nữa .”
“ em không nhịn được .” Chúc Hòa Ngọc chán nản nghịch nghịch cái thảm , “ chơi với anh à ?”
Anh qua mấy giây mới nghe thấy bên kia trả lời , anh đáp lại : “ được .”
Bình luận trên weibo của Chúc Hoà Ngọc cuối cùng cũng phá vỡ được năm mươi , lần đầu tiên được hơn nghìn lượt comment .
Cậu đang nằm nghiêng người trên sofa chơi game , trợ lý thì ngồi ở bên cạnh lướt weibo , cách một lúc lại ngẩng đầu lên nhìn một cái , vừa đánh xong trận game liền duỗi tay vươn vai , trợ lý khuyên cậu : “ anh , anh đừng để tâm chuyện đó .”
Cậu nhìn anh ta một cái : “ cái gì ?”
“ fan của cô ta nói đấy .”
Chúc Hoà Ngọc hoàn toàn không để tâm , trợ lý cũng không rõ là cậu không quan tâm thật hay là giả vờ không quan tâm , nói nhiều thì lại sợ cậu ấy chê nói lắm . Đợi cậu vươn vai xong lại nằm ngay xuống , áo sơ mi bị kéo vào trong một chút , lộ ra hình xăm ở trên eo , trợ lý không tự chủ được mà liếc nhìn một cái , cậu cười hihi kéo áo lại , “ có cái gì mà ngại đâu ?”
Lộ ra cơ bụng săn chắc đẹp đẽ , trợ lý liếc nhìn một cái mặt liền đỏ lên , Chúc Hoà Ngọc đột nhiên nghĩ đến gì đó , liền chỉnh lại quần áo gọn gàng , tự lẩm bẩm nói : “ sau này không được như vậy nữa .”
“ anh cũng biết ….” Trợ lý nhịn không trợn mắt nói .
Chúc Hoà Ngọc ‘ha’ lên một tiếng , lấy máy tỉnh bảng ra lướt weibo , biểu cảm trên khuôn mặt thay đổi .