Chương 1: Lương Chúc ( Dịch )

Chương 1

Mưa to buông xuống , bên trong Studio rất ngột ngạt oi bức .

Chúc Hòa Ngọc đang ngồi trên ghế đợi thợ make up dặm lại , vào lúc cọ trang điểm đánh đến bên dưới mắt . Cậu ta nhẹ giọng nói : “ dặm thêm phần bọng mắt ”

“ thực ra không cần dặm thêm đâu .” Thợ trang điểm đánh nhẹ vài lần trên đó , “ trạng thái của da rất tốt .”

“ phải không ? ” . Cậu ta mở mắt ra nhìn bản thân ở trong gương , sống mũi cao , nhỏ và thẳng với phần đánh khối chia ra thành hai nửa , lại nhìn lên đôi mắt , ánh mắt hướng về phía thợ trang điểm , đột nhiên cười một cách cợt nhả : “ da của cô cũng rất đẹp .”

Lúc không cười thì không sao , một khi đã cười lên thì cực kì không nghiêm túc , nhưng gương mặt đó thật sự khiến người ta không thể ghét nổi , đặc biệt là lúc anh ta nhìn chằm chằm vào bạn , thợ trang điểm cười một cách ngượng ngùng xấu hổ , tay vẫn không dừng lại , nhanh chóng dặm xong phấn cho cậu .

Chúc Hòa Ngọc người này , lúc mới ra mắt thì chính là kiểu người mới tiêu chuẩn luôn , nhưng ra mới mắt hơn nửa năm , đã có được chút thành tựu , người trong giới nhắc đến cậu ta , đều cho rằng nếu như kim chủ của cậu ta kiên trì đầu tư tiền , nói không chừng cậu ta còn có thể leo lên cao hơn nữa .

Lý do mà họ chắn chắn rằng Chúc Hòa Ngọc không thể nổi tiếng được , là bởi vì cậu ta tính tình nóng nảy , luôn đắc tội với người khác , lại còn hay thích đưa tình liếc ý lung tung , đời sống cá nhân phức tập , tư liệu xấu cả một đống , nếu mà nổi tiếng thì đúng là dìm không nổi những thứ kia xuống .

Mặc dù đúng là cậu ta có một gương mặt rất hút fan .

Phim mới Chúc Hòa Ngọc diễn vai nam thứ , hôm nay cậu ta có cảnh quay với nữ chính , nữ chính không thích Chúc Hòa Ngọc , bởi vì đối phương đã từng đắc tội với bạn của cô ta . Lúc trước quay phim với anh ta , cô ta đều cảm thấy cực kỳ khó chịu , nhưng ngày hôm nay tâm trạng của cô ta rõ ràng là không tệ , bởi vì cảnh quay hôm nay là cảnh nữ chính và nam thứ xảy ra tranh chấp , cãi nhau , sau đó nữ chính sẽ tát nam thứ một cái .

Trước khi quay phim , cô ngắm nhìn bàn tay của mình , lại quay ra sau nhìn về phía Chúc Hòa Ngọc , đối phương cũng quay ra nhìn về phía cô ta , đột nhiên nở nụ cười , hai ngón tay làm động tác bắn tim , rồi hướng về phía cô thổi một cái , ánh mắt bị bóng đèn chiếu vào trở nên long lanh , nữ chính trừng to mắt , nhanh chóng quay mặt ra chỗ khác , chưa được một lúc không nhịn nổi lại quay lại nhìn một cái .

Trước khi quay phim , nữ chính đã nghĩ sẵn ít nhất phải NG bốn lần , nhưng đến lúc quay phim , cô ta không hiểu tại sao lại không nỡ ra tay , lần đánh đầu tiên còn có chút do dự , Chúc Hòa Ngọc giữ lấy bả vai nhìn vào cô ta , cười một cách lẳng lơ , : “ chị gái , chị không xuống tay được à ?”

“ gọi ai là chị thế hả ? ” nữ chính trừng mắt nhìn cậu ta , điều chỉnh lại tâm trạng quay lần thứ hai , hai người cãi nhau xong , “ pa” một tiếng trên mặt của Chúc Hoà Ngọc in hình một bàn tay , bởi vì da rất trắng , nên cái đánh đó hiện ra rõ ràng .

Đạo diễn hô cắt , Chúc Hoà Ngọc đảo đầu lưỡi trong khoang miệng , nhổ ra một cái túi nhỏ , đường nét cằm dưới hiện ra rõ ràng , nữ chính nhìn cậu ta , muốn nói lại thôi , đột nhiên nhớ đến bạn thân của mình , hừ một tiếng , nhìn anh một cái rồi quay người rời đi .

Trợ lý ở ngoài cửa nhỏ giọng gọi cậu , mọi người nhìn về phía đó , lại nhanh chóng cúi đầu bát quái ( buôn chuyện , hóng hớt ) trong nhóm chat , nói Lương Tranh lại đến giám sát rồi .

Lương Tranh là Boss của công ty kinh tế của Chúc Hòa Ngọc , mặc dù không có thông tin chính xác , nhưng mọi người đều tự hiểu trong bụng , bộ phim này là Lương Tranh chi tiền ra để đập vai nam thứ cho Chúc Hoà Ngọc .

Anh ta bất chấp trời mưa đến đây , cả người toát ra cảm giác lạnh lùng , Chúc Hòa Ngọc giờ phút này không hề hay biết trong nhóm chat đang thảo luận những gì về mình , hoặc có lẽ là biết rõ nhưng không thèm quan tâm , trợ lý của cậu ta đứng cách một khoảng không xa không gần , thấy Chúc Hòa Ngọc cười nãy giờ , Lương Tranh xụ mặt , trợ lý trong lòng nghĩ tại sao Boss lại đáng ghét như vậy , lần nào cũng đều nhăn mặt cau có , Chúc Hòa Ngọc có lẽ ngày nào cũng đều bị bắt nạt .

Hai người nói chuyện quá nhỏ , cô ta không nghe thấy Chúc Hòa Ngọc cười nói : “ anh lại thiếu X à , lúc sáng đã nói anh mang canh sườn đế , sao lại quên rồi ?”