Chương 9: Đại Lâm Thôn

Đại Lâm thôn, nằm ở xã Tam Đa, tỉnh Bình Thuận, Đại Việt quốc nơi đây nổi tiếng với sức khỏe của những vị trai tráng, tam đa đại biểu cho Phúc Lộc và Thọ thần . Đại Lâm thôn thờ Thọ thần, nhờ thờ Thọ thần người dân trong làng được ban cho sức khỏe cường tráng . Sở dĩ gọi là Đại Lâm vì Đại Lâm thôn tiếp giáp với Đại Lâm, một khu rừng lớn với tài nguyên bạt ngàn, nhưng kèm theo đó cũng là hiểm nguy không lường trước được, Đại Lâm thôn nổi tiếng với nghề rèn đúc . Không biết có năng khiếu hay không cứ là con cháu Đại Lâm thôn là phải biết rèn, nổi tiếng nhất nơi đây chính là Lâm gia, Lâm gia của xã tam đa là nhà lâu đời nhất với nghê thợ rèn, cũng là trưởng thôn Đại Lâm và cũng là nhà trông coi Thọ thần.

Phía ngoài Đại Lâm thôn có một cặp chị em sống với nhau, cha mẹ họ mất sớm, người em còn nhỏ . Người chị vất vả làm ở một tiệm rèn nhỏ , chủ tiệm là Lâm Hòa.

Hôm nay trời đã tối khuya, người chị vẫn đang làm việc chăm chỉ kiếm thêm tiền nuôi em. Giờ trong tiệm chỉ còn hai người Lâm Hòa và cô, Hắn tiến lại gần tâm trạng có chút tức giận quát

_ Lâm Như, rốt cuộc cô muốn thế nào mới chịu ưng ta, ta luôn giúp đỡ cô bất chấp nhà họ Lâm đối xử thế nào thế mà cô lại chưa từng để ý.

Lâm Như cúi đầu buồn bã

_Lâm Hòa, ta xin lỗi huynh, ta không thể.

Lâm Hòa càng điên hơn

_Xin lỗi cái gì mà xin lỗi, rốt cuộc có chuyện gì hả cô nói đi chứ.

Lâm Như bỏ lại công việc đang giang dở chạy đi, Lâm Hùng kéo tay nàng khiến cho tay nàng đau buốt .

_Cô tính chạy đi đâu, cô là của ta, của Lâm Hùng ta cô nghe rõ chưa.

bốp ,. ..

Lâm Hùng tát rất mạnh khiến mặt mũi nàng đầy máu, Lâm Hùng nhìn bàn tay mình, hắn dần dần cảm nhận được nó, hắc ám bao phủ lấy hắn .

_Ghe Ghe Ghe, Ngươi việc gì mà phải tự kiềm nén mình, hãy bộc lộ ra đi, bản tính thật sự của ngươi

Lâm Hùng hốc mắt đột nhiên trống rỗng nhìn vào bàn tay còn dính đầy máu của Lâm Như miệng cười quỷ dị, hắn tiến lại chỗ Lâm Như lột hết đồ cô ra sau đó lấy dây thừng trói chân tay cô lại trên bàn rèn, Hắn bắt đầu đánh đập hãm hiếp cô dù cho cô đang bất tỉnh.

Ngoài cửa gió đang đưa, cửa của tiệm rèn rung lên từng cơn.

rầm ,...

Cửa bị đánh bay ra, Lâm Hùng nhìn ra ngoài không thấy ai, hắn từ từ đi ra xem xét . Một bóng đen xoẹt qua, Lâm Hùng chết mà còn chưa kịp nhận ra vết dao cắt trên cổ mình. Người tới là một cô gái tuổi xuân xanh 17, cô cởi trói cho cô gái thì đột nhiên quay người lại thấy xác của Lâm Hùng từ từ đứng dậy như xác sống, hắn tiến lại gần cô gái và cắn nhưng lại ko cắn được ngược lại gãy răng, nhưng nó vẫn tiếp tục kiên cường quẩy quanh cô tấn công loạn.

Cô gái hét lớn bên hông cô một cây dù rút ra một thanh kiếm sáng, thanh kiếm chính xác đâm vào giữa mi tâm của Lâm Hùng, một luồng khói đen bay ra.

_Đủ rồi

_Ngươi dám phá hỏng kế hoạch của chúng ta, ngươi nhất định sẽ chết không toàn thây.

Cô gái đột nhiên như biến thành một người khác vẻ mặt càng tà mị hơn đám khói đen. Nàng vươn tay ra chộp lấy đám khói, đám khói như một con sâu nằm trong tay nàng, nàng tùy ý bóp liền chết .

_Nói, đi cùng ngươi còn có ai, bao nhiêu đứa, không nói chết.

_Ngươi là nữ ma đầu Nguyễn Oanh.

_Lũ thế lực hắc ám các ngươi cũng xứng nói ta là ma đầu

Cô gái đó chính là Nguyễn Oanh, nàng đã tỉnh lại được vài hôm và được bảo vệ bởi hệ thống, nàng khá là yếu sau lần giúp Trường trước đó nhưng lần này nàng lại xuất hiện lần nữa khi mà luồng khí đen xuất hiện.

Nguyễn Oanh, từ từ rồi giết hắn, tra khảo hắn đã

pặc

Luồng khí đen bị bóp nát hoàn toàn trên tay nàng.

_Ta về nghỉ đây, Ngươi điều tra Lâm gia cho ta, lũ hắc ám này phải giết hết không thì hậu hoạn khôn lường.

_Bạo lực nữ

_Ngươi nói cái gì

_Ko, ko có nói gì đâu, cô nghỉ ngơi đi, có chuyện gì để ta lo được rồi.

_Hừ, mồm mép lươn lẹo.

Hệ thống thông báo quyền kiểm soát thân thể trả về chủ nhân .

Trường quay lại thân xác Nguyễn Oanh mỉm cười

_Sao mà cả tính cách cũng giống nhau thế nhỉ.

Trường thu dọn xong xác của Lâm Hoàng thì lại gần cô gái

_An nhi. có cách nào giúp cổ tỉnh lại không?

_Chủ nhân lấy gáo nước tạt vào là tỉnh thôi.

_Ách, có phải hơi ác quá không

Nói thì nói hắn vẫn làm theo, chuyện khá cấp bách mà .

Lâm Như tỉnh dậy thì hoảng hốt .

Trường nhét vào miệng cô một viên đan dược trị thương rồi trấn an

_Bình tĩnh mọi chuyện đã qua rồi.

Nàng dù sao cũng từng là con gái của tộc trưởng tương lai Lâm Gia vì vậy nàng biết thứ nàng uống là gì, nàng trấn tĩnh lại xem xét tình hình xung quanh rồi nhìn Hắn hỏi .

_Cô là ai? Lâm Hùng hắn đâu rồi.

_Ta giết rồi.

_Hả.

Trường chờ Lâm Như kịp hoàn hồn một chút rồi nói tiếp

_Giờ cô có hai lựa chọn, nhỏ máu lên viên đá này, chấp nhận nô dịch khế ước, yên tâm ta sẽ không bắt cô làm chuyện gì, chỉ muốn cô không mở miệng chuyện này còn hai là chết.

Lâm Như nhìn Trường hỏi

_Tại sao cô nương lại phải mất công như thế, cô có thể giết tôi rồi bỏ đi mà.

Trường mỉm cười.

_Về chuyện đó cô không cần biết.

Lâm Như cắn răng quyết tâm, cô biết cô nương này nhìn thì nhỏ hơn cô nhiều nhưng bản lĩnh đấy là thứ tuyệt đối cô không vượt qua được. Cô cắn ngón tay nhỏ máu vào sinh tử thạch, nô ấn xuất hiện trên mi tâm rồi biến mất không thấy tăm hơi.

Trường nhắm mắt lại, ký ức của Lâm Như toàn bộ đều thuộc về hắn, hắn phải mất cả đêm mới định hình lại đầy đủ . Hắn cải trang thành Lâm Hùng bằng kỹ năng dị dung lv 1 của hắn, những kẻ ở cửa tiệm không thể nhận ra, một ngày ở tiệm rèn trôi qua, hắn nói chuyện với Lâm Như

_Cô không thấy chuyện cha mẹ cô chết rất đáng ngờ sao?

Lâm Như giật mình hiểu ra điều gì đó, ánh mắt cô đột nhiên trở nên đáng sợ là do cô mới trở thành thuộc hạ của hắn hay là do cô đã nhận ra từ trước nhưng cô vẫn luôn tự huyễn hoặc rằng không phải.

_Lâm Gia đích thực có đáng ngờ, nhưng chủ nhân chúng ta không có quyền xen vào, Đại Lâm thôn được đặc quyền được bảo vệ cực kỳ khắt khe từ triều đình.

_Ta đúng là không có nhưng cô có đó Lâm Như, cô nhớ đại lễ hội sắp tới sẽ diễn ra. Cô sẽ tham dự và dành quyền thừa kế thay cho cha cô . Khi cô nắm quyền rồi, cô sẽ có thể dành lại những gì đã mất.

_Sao có thể, em chỉ là con gái.

Trường mỉm cười

_Sao không thể chứ .

Lâm Như ngẩn người nhìn người con gái trước mặt là chủ nhân của cô, thông qua khế ước nô lệ cô biết sức mạnh của chủ nhân cô, người con gái trước mặt nghiễm nhiên trở thành tượng đài trước mặt cô, một tượng đài khiến cô cắn môi.

_Chủ nhân, xin hãy giúp em mạnh mẽ, em muốn đoạt lại tất cả thuộc về mình và trả thù .

Trường gật đầu,

_An nhi mở khóa kỹ năng đào tạo thợ .

_Vâng thưa chủ nhân

Kỹ năng đào tạo thợ lv1 được học

Số lượng thợ có thể đào tạo 10.

Kỹ năng đào tạo thợ không giống như truyền kỹ năng vào thuộc hạ, kỹ năng đào tạo xác định nghề cần dạy cho người học sau đó đào tạo người đó, tùy vào thiên phú của người đó mà lượng thời gian cần đào tạo khác nhau, tuy rằng mất thời gian nhưng bù lại, kỹ năng đào tạo này không bị hạn chế như việc truyền kỹ năng cho thuộc hạ, nghĩa là thợ được đào tạo có thể lên cấp cao hơn cấp của lv thống lĩnh, nhưng chuyện là kỹ năng rèn của Trường cũng mới chỉ cấp 1, ở lv1 của nghề rèn hắn dạy rất nhanh, nhưng đến lv2 hắn chỉ có thể vừa hỏi những thợ cấp 2 trong tiệm vừa dạy cho Lâm Như còn về cấp 3 thì hắn chịu .

Từ ngày hôm đó hắn bắt đầu dạy Lâm Như rèn, nhờ hệ thống Lâm Như chỉ trong vài ngày đã nắm dữ kỹ thuật rèn lv1 một cách hoàn hảo bước vào ngành thợ rèn một cách nhanh kinh khủng thứ mà mọi người phải luyện tập khắt khe từ nhỏ và kiên trì trong vài năm mới làm được thì lại được hoàn thành trong vài tháng .

Lâm Như ngoài học rèn, hằng đêm chăm lo cho đệ đệ đi ngủ xong lại chạy đi qua chỗ Trường để huấn luyện . Trường dạy nàng đồng thời dùng hệ thống bồi dưỡng tăng điểm strength cho nàng, sau một tháng nàng đã có sức mạnh tương đương luyện khí kỳ đỉnh phong có thể được 500 cân thực lực.

Lâm Như thể hiện ra thiên phú ở phương diện rèn kinh khủng khiến cho các thợ rèn ở tiệm rèn nhỏ cảm thấy hổ thẹn, hầu hết ở đây đều là lão niên, chỉ có Lâm Hùng là còn trẻ, nhưng thấy Lâm Hùng dạy rèn cho cô bé nhỏ này thì hơi có hơi khinh thường chỉ là sau một tháng họ đã phải sững sờ khi thấy Lâm Như đã rèn ra được đồ kim loại một cách đơn giản . Điều này chứng tỏ điều gì không ai hơn họ rõ hơn, Lâm Như đã bước vào hàng ngũ Thợ rèn cấp hai mà không phải là một thợ rèn cấp hai một cách đơn giản mà đó chính là như một người thợ lão luyện, ẩn ẩn đã như sắp đột phá cấp ba. Họ bắt đầu nghĩ tới một việc đó chính là Lâm Như là thuộc chính tông, cha nàng là Lâm Thiên, thiên tài trẻ tuổi vô địch đại lễ hội năm đó nên họ nghĩ rằng Lâm Như đã kế thừa thiên phú của cha cô mà còn kinh khủng hơn cha cô năm đó.

Trường nằm dưới gốc cây hòe nhìn Lâm Như đang luyện tập hít đất trong khi đang vác một tảng đá nặng hơn 200 kg .

_Cô cảm thấy mình có bao nhiêu cơ hội dành được quán quân rồi .

Lâm Như chật vật

_Dạ vẫn chưa được ạ, tham gia giải đấu ít nhất cũng phải cấp 3 rèn đúc,nhiều khi phải cấp 4 mới được, còn sức mạnh phải đạt đến sức ngàn cân mới được chủ nhận ạ. Năm đó thụ thân em còn trẻ đã đạt cấp 4 đỉnh phong rèn đúc cùng với thiên cân sức mà đạt quán quân và được coi là thiên tài ngàn năm có một, đáng tiếc.

Trường đứng dậy

_Lâm Như em đã có 500 cân lực lượng rồi có muốn thử sức với ta, ta chỉ sử dụng 100 cân lực lượng thôi.

_Ngài sẽ không sao chứ, em biết là ngài mạnh nhưng chấp như vậy thì có hơi quá không ạ.

Trường lắc đầu

_Không sao, tới .

Lâm Như thủ tấn, nàng lao về phía trước định bắt lấy Trường, nhưng rồi nàng phát hiện ra mình ngây thơ cỡ nào , nàng chụp vào không khí, nàng phanh lại định quay người tìm Trường nhưng rồi một bàn tay vô hình bắt lấy cánh tay nàng. Trường nắm bắt thời cơ chuẩn xác kéo nàng theo đà đang trượt của Lâm Như khiến nàng mất thế mà bị Trường lôi kéo , sau một lúc nàng bị Trường khóa đè trên mặt đất đến nhúc nhích cũng không thể .